Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Khoa Phụ Sản Ở Tầng Ba

Phiên bản Dịch · 1833 chữ

- Hủy đi! Tôi sẽ không cản anh đâu, dù sao thì ở đây cũng là bệnh viện, nếu như anh không cẩn thận ra tay quá nặng thì cũng còn có thể lập tức được cứu chữa.

Híp mắt cười một tiếng, Tiêu Tác Thu làm ra vẻ thờ ơ lạnh nhạt.

- Tiêu Tác Thu! Cô làm sao có thể như thế được. Tôi ít ra cũng là chồng của cô đó, nếu mà tôi bị hủy đi dung mạo thì cô không cảm thấy trên mặt mình cũng mất đi ánh sáng sao?

Lý Tao quả thực là không thể nghĩ ra, Tiêu Tác Thu lại có lòng dạ cứng rắn như thế. Cô ta thật sự nhẫn tâm nhìn thấy gương mặt đẹp trai siêu cấp của mình bị tàn phá cho dù chỉ là một chút sao?

- Ngược lại, một người chồng không đưa được về nhà thì hình dáng đẹp trai hay xấu xí, tôi cảm thấy cũng không có gì khác nhau.

Tiêu Tác Thu ăn chắc Lý Tao, căn bản không sợ hắn có thể trở mình ra khỏi Ngũ Hành Sơn nên tiếp tục nói,

- Lần này anh đừng có nghĩ mà trốn tránh nữa, hôm nay phải cùng tôi đi về gặp cha mẹ.

- Không được!

Lý Tao lắc đầu như đánh trống,

- Phản đối không có hiệu quả.

- Chuyện này… ngày hôm nay tôi còn có chút việc bận, phải giúp thầy Chu xuất viện nữa.

Vào lúc này, Lý Tao mới cảm thấy vui mừng, có thầy giáo Chu làm cái phao cứu mạng.

- Thầy Chu muốn xuất viện thì tại sao anh phải đi giúp? Thầy ấy còn có người nhà mà.

Rất hiển nhiên là Tiêu Tác Thu đang nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của Lý Tao.

- Thật sự! Người nhà thầy giáo Chu đều có chuyện gì đó. Tôi nhất định phải đưa thầy giáo Chu an toàn trở về nhà, nếu như không tin… Cô cứ việc gọi điện thoại hỏi thăm thầy giáo Chu một cái là biết. Thầy ấy bây giờ còn đang ở trong phòng bệnh ở trên tầng mà trợn mắt nhìn tôi đây này.

Lý Tao nói.

- Thật sao?

Tiêu Tác Thu cũng không phải là dễ lừa như vậy, cùng với Lý Tao đấu trí tranh luận lâu như vậy, nàng biết rất rõ ràng những lời nói bừa từ miệng của Lý Tao. Sau đó nàng ngay lập tức lấy ra điện thoại di động gọi điện tới cho thầy giáo Chu.

Nhưng mà, để cho nàng cảm thấy bất ngờ là, lần này thật sự không phải là Lý Tao nói láo. Thầy giáo Chu cũng ở trong điện thoại mà xác nhận lời Lý Tao nói.

- Hôm nay không tới được, vậy thì ngày mai.

Tiêu Tác Thu chưa chịu từ bỏ ý định, tiếp tục cứng rắn sắp xếp nói.

- Ngày mai cũng không được, tôi còn có việc.

- Thật là trùng hợp nhỉ? Ngày mai anh còn có thể có chuyện gì? Có chuyện thì cũng dẹp nó đi.

- Tôi là một thanh niên gương mẫu của đất nước. Ngày mai bên phường có tổ chức một buổi thăm hỏi các cụ già neo đơn. Một hành động từ thiện có ý nghĩa như thế, một thanh niên tiêu biểu của năm như tôi làm sao có thể nói không đi được đây?

Lý Tao lại từ chối nói.

- Vậy thì sau đó…

- Sau đó thì Tao Xá phải tiến hành diễn tập phòng cháy chữa cháy, thăng cấp thiết bị phòng cháy chữa cháy.

- Ngày kia?

- Ngày kia tôi còn phải đi công tác xa nhà.

- Cái gì mà xa nhà? Anh mở một cái nhà khách, còn có thể có loại công tác gì!

- Ai nói là mở nhà khách thì không phải đi công tác xa nhà hả? Tôi đây không phải là đi ra ngoài khảo sát tình hình thực tiễn. Dự định là đi đến nhà khách suối nước nóng Thuận Nghĩa tham khảo tình hình thực tế. Tác Thu, cô không phải là muốn đi cùng với tôi à? Nhưng mà phải nói trước là, tôi chỉ đặt có một gian phòng thôi đấy.

- Đi nhà khách suối nước nóng khảo sát học tập? Cái nhà khách tồi tàn kia của anh mà còn có thể làm suối nước nóng sao?

- Chuyện này thì không cần cô quan tâm, ai nói là đi khảo sát thì nhất định phải làm theo rập khuôn như thế?

Lý Tao thật sự bội phục khả năng bình tĩnh như thường của mình mà đối đáp trôi chảy với Tiêu Tác Thu. Sự thật chứng minh rằng, đối mặt với bất kỳ đối thủ đẳng cấp nào thì ngàn lần vạn lần không được sợ hãi, càng không thể tỏ vẻ luống cuống cùng hốt hoảng.

Không mất bình tĩnh, không sợ hãi.

Nếu như nhìn thấy một đối thủ mạnh mẽ mà trong lòng mình đã hoảng sợ trước, thì còn chưa bắt đầu trận đánh mình đã thua được một nửa.

Cách làm tốt nhất cũng chỉ có duy nhất một cái chính là tiên phát chế nhân. Trực tiếp ra tuyệt chiêu đánh ngã đối thủ

Thật giống như chơi địa chủ một dạng, không cần biết trước mọi việc. Đầu tiên cứ chém gió thật mạnh, chém gió ra bão cho đến khi đối phương cảm thấy hoài nghi rồi nói tiếp. Dù sao thì cũng phải tỏ ra vẻ mình là một thần gió.

Thần gió Lý Tao chém vô cùng đơn giản, chính là hai chữ "không rảnh".

Bất kể cô có muốn hôm nay hay ngày mai ngày mốt ngày kia…

Tôi chém tôi chém chém chém chém chém…

- Được rồi! Tôi xem lại một chút. Có lẽ trong nửa tháng tới tôi đều có lịch sẵn rồi, nếu như cô thật lòng muốn hẹn với tôi. Trước tiên nên cùng người đại diện của tôi là chị Xảo xác định thời gian cụ thể nhé. Thầy giáo Chu đang chờ tôi, tôi đi trước đây…

- Đinh!

Thang máy lại tới rồi, Lý Tao bước nhanh vào trong, không thèm để ý đến ánh mắt đầy phẫn nộ của Tiêu Tác Thu, đến khi cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

- Phù… làm mình sợ muốn chết, cái bà cô nữ ma đầu Tiêu Tác Thu này, ngày hôm nay bị cái gì mà cũng chạy tới bệnh viện thế. Không lẽ là cô ấy đến thăm thầy giáo Chu sao? Cô ấy là Phó viện trưởng của học viện, đến thăm thầy giáo Chu cũng xem như là hợp tình hợp lý.

Nhưng mà không đúng rồi. Nếu như đến thăm thầy giáo Chu, hoặc là đi thăm bất cứ người bệnh nào thì tất nhiên trong tay phải có chút hoa quả hoặc là quà cáp gì đó chứ. Đi tay không thì tuyệt đối không phải là đi thăm người bệnh, chẳng lẽ cô ấy…

Nghĩ tới đây, Lý Tao đột nhiên nhíu mày,

- Tiêu Tác Thu là đến để khám bệnh? Cô ấy bị bệnh?

Có thể bị gì hay không? Trong lòng Lý Tao đột nhiên cảm thấy lo lắng.

- Là nhiễm lạnh bị cảm cúm sao?

- Hay là bị lạnh mà đau bụng kinh?

- Trời ạ!

- Chẳng lẽ là bị cái bệnh nan y nào, bệnh ung thư máu, đủ thể loại bệnh ung thư?

- Không! Sẽ không đâu, Tác Thu cùng Vãn Thu nhà mình, đều phải khỏe mạnh mà.

- Nhưng mà, nếu như khỏe mạnh thì đi đến bệnh viện làm gì?

Bên kia, sau khi Tiêu mẫu đi ra từ nhà vệ sinh, Tiêu Tác Thu đã thay Tiêu mẫu lấy xong số thứ tự của khoa phụ sản.

- Tiêu Tác Thu! Con nếu như không muốn… Vẫn là ly dị đi! Người chồng đó của con, đúng là một con rùa đen rụt đầu rụt cổ. Mẹ và cha con ngay cả mặt cũng không thấy qua một lần. Còn nhớ anh chàng đẹp trai mà ngày đó mẹ nói với con không?

Tiêu mẫu đắc ý nháy nháy mắt một trận,

- Chậc chậc… Chỉ cần con gật đầu, mẹ tuyệt đối dùng hết sức mình nghĩ hết mọi biện pháp đem anh chàng đẹp trai này về nhà. Thả ở trong nhà, coi như cái gì cũng không cần làm, nhìn không thôi cũng đủ đẹp mắt! Mẹ đã nói với con rồi, cái anh chàng đẹp trai kia giống như một con cún con ú sữa, đáng yêu chết đi được. Cái bộ dạng gấp gáp tức giận của con kìa…Chúng ta làm mà đi về nhà thôi.

- Mẹ! Con thật sự hoài nghi khả năng thẩm mỹ của mẹ. Hừ! Mẹ cứ chờ đấy, ngày khác con đưa chồng con về nhà, để cho mẹ nhìn xem một chút cái gì gọi là cún con ú sữa vẫn là hơn hẳn mặt hàng này. Đến lúc đó, mẹ khẳng định sẽ hận không được bóp chết cái con cún con ú sữa mà mẹ nói đó.

Đinh!

Thang máy tới rồi, Tiêu Tác Thu rất khinh thường nói với mẹ xong, liền đi vào.

- Con nhóc thối chỉ biết nói mạnh miệng! Mọi người đều nói trong mắt người tình thì sẽ đều biến thành Tây Thi. Con làm mà đem cái con cún con ú sữa của con tới nhanh lên.

Tiêu mẫu hờn dỗi nói.

Cửa thang máy, đang chậm rãi đóng lại, đột nhiên ở phía ngoài cửa có người hô.

- Chờ một chút!

Một cái tay duỗi vào ngăn lấy cửa thang máy, sau đó một cô gái ăn mặc đồ con trai nhanh chóng bước vào.

Cô gái này hơi hơi cúi đầu xuống dưới ngực, trong tay cầm lấy cuốn sổ khám bệnh, có chút rụt rè hỏi Tiêu Tác Thu cùng Tiêu mẫu ở trong thang máy.

- Xin hỏi, cái thang máy này đi tới khoa phụ sản tầng ba phải không vậy?

- Đúng!

Tiêu Tác Thu nhìn sang cũng không xem là có chuyện gì lớn, vừa mới đưa tay ấn xong nút đóng cửa thang máy thì đột nhiên lại chạy vào một cô gái ăn mặc không khác biệt lắm.

- Xin hỏi, cái này đến khoa phụ sản tầng ba phải không?

- Đúng!

Cửa thang máy vừa mới đóng lại.

Lại tới thêm một người nữa.

- Xin hỏi…

- Tầng ba khoa phụ sản phải không? Đúng!

Đóng cửa….

Nhìn không được.

Lại tới thêm một người nữa.

….

Chuyện này!

Tiêu mẫu cùng với Tiêu Tác Thu sợ đến ngây người, trong thang máy trừ hai người ra thì còn có lần lượt bảy cô gái nhìn rất cổ quái đi vào. Tất cả lại còn đi đến khoa phụ sản ở tầng ba nữa chứ.

---------------------------------

Dịch: Xuân Trung

Beta: T

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.