Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hẹn hò cùng nữ thần

Phiên bản Dịch · 2214 chữ

Khuôn mặt của Vũ Đình Đình tràn đầy vẻ ngơ ngác.

Lúc bị Lý Tao nhẹ nhàng nắm bàn tay nhỏ của mình, nàng mới giật mình tỉnh lại.

Mình lại bị Tao Thần nắm tay! Vũ Đình Đình tuyệt đối không nghĩ tới Lý Tao lại không biết xấu hổ như vậy.

Mà xung quanh lại vang lên những âm thanh tan nát cõi lòng.

- Trời ơi! Tao Thần đã nắm tay của nữ thần rồi…

- Đình Đình của tôi bị tao khí của Tao Thần làm bẩn rồi!

- Có thể nhẫn nhịn nhưng không thể nhẫn nhục! Mọi người đừng cản tôi đó! Tôi muốn xông lên quyết một trận tử chiến với Tao Thần…

- Người anh em, hay là thôi đi! Từ kinh nghiệm kháng chiến lâu dài cho thấy, chúng ta không thể đấu lại Tao Thần đâu.

...

Như vậy có thể thấy, danh tiếng của Lý Tao ở trong trường học đã tăng lên đến đỉnh!

- Thế nào? Cô không muốn sao? Vậy thì thôi! Thì ra cô vẫn không muốn chịu thua.

Thấy khuôn mặt của Vũ Đình Đình đầy vẻ giãy giụa, Lý Tao lấy lui làm tiến, làm bộ như mình rất hào phóng.

- Ai nói tôi không muốn chịu thua? Không phải chỉ là hẹn hò ăn cơm sao? Đi thôi!

Tính tình của Vũ Đình Đình cũng rất thẳng thắng và quật cường, nên khi bị Lý Tao kích tướng liền đồng ý ngay.

Nhưng mà, nàng vẫn theo bản năng hất tay của Lý Tao ra.

- Cô làm gì đấy?

Lý Tao bất mãn nói.

- Câu này là do tôi hỏi anh mới đúng, anh đang làm gì thế?

Vũ Đình Đình cây kim so với cọng râu nói.

- Thì nắm tay thôi! Bây giờ không phải cô đang hẹn hò cùng tôi sao?

- Hẹn hò cùng nắm tay có quan hệ gì sao?

Lý Tao liếc nàng một cái:

- Cô bị ngốc à? Một đôi người yêu khi hẹn hò mà không nắm tay nhau thì chẳng phải rất kỳ lạ sao?

Vũ Đình Đình:

- …

- Nắm với chả không nắm? Cô nghĩ tôi rất muốn nắm tay cô sao? Cô nhìn xem, tay của tôi còn dễ nhìn hơn cả tay cô đấy.

Vừa nói Lý Tao vừa giơ bàn tay thon dài của mình lên, cũng không uổng công khi còn bé học đến cấp mười đàn dương cầm.

- Xem như anh giỏi!

Dưới con mắt mọi người, Vũ Đình Đình lại chủ động đến nắm tay của Lý Tao.

Nhưng vào lúc này, Lý Tao lại lặng lẽ đưa tay thu lại, sau đó móc điện thoại di động của mình ra:

- Chờ một chút! Tôi phải post một bài lên trước đã…

Nhanh chóng mở ra diễn đàn của trường học, Lý Tao khẽ mỉm cười rồi viết một bài với tốc độ ánh sáng.

《 Lần đầu tiên hẹn hò cùng nữ thần Vũ Đình Đình đúng là rất khẩn trương! Tôi phải nói gì đây? Chờ Online nhé! Rất gấp đấy! 》

- Anh đăng cái gì đó?

Vũ Đình Đình ở bên cạnh nhưng không thấy được màn hình điện thoại của Lý Tao nên tò mò hỏi.

- Post một bài phúc lợi!

- Có ý gì?

- Coi như là nữ thần thì cũng không cần phải biết post phúc lợi là cái gì. Đến đây! Tay này cho cô...

Một lần nữa nắm lấy bàn tay nhỏ của Vũ Đình Đình, Lý Tao có thể cảm nhận được ánh mắt của những nam sinh xung quanh. Nếu như nó có thể giết chết người thì hắn cảm thấy dù mình có một trăm cái mạng chỉ sợ cũng không đủ dùng.

Mà những nam sinh kia khi phát hiện ra bài post của Lý Tao thì đều tức đến mức thất khiếu bốc khói.

Cái em gái nhà mày!

Đã chiếm đoạt nữ thần của chúng ta rồi, bây giờ lại còn post bài khoe khoang?

Lại còn nói rất khẩn trương? Khẩn trương cái * ý!

Chờ Online! Rất gấp?

Đúng là không thể nhìn nổi!

Trơ mắt nhìn Lý Tao nắm tay của Vũ Đình Đình đi đến phòng ăn, những nam sinh ở đây đều cắn răng nghiến lợi, nhưng lại không có biện pháp nào.

Bọn họ chỉ có thể đưa sự tức giận đến đỉnh của chính mình phát tiết ở bên dưới bài post của Lý Tao.

- Hì hì... Tất cả những người này đều lạc đề rồi. Đúng là ngốc mà! Tôi đang cho các người cơ hội hẹn hò cùng nữ thần đó!

Hơi lắc đầu, Lý Tao quay sang nhìn Vũ Đình Đình đang bất an ngồi ở trước mặt mình. Hình như điều này rất phù hợp với thông tin mà hắn biết, Vũ Đình Đình lần đầu tiên đơn độc cùng một nam sinh hẹn hò ăn cơm!

- Tao Thần, anh nhìn cái gì?

Vũ Đình Đình mặc dù có chút khẩn trương, nhưng giọng nói vẫn phách lối như cũ. Khi nàng nhìn về phía Lý Tao thì trong ánh mắt mang theo một tia thản nhiên cùng địch ý.

- Vũ Đình Đình, cha của cô là tên trộm sao?

Vẫn thờ ơ không đếm xỉa đến ánh mắt của Vũ Đình Đình, Lý Tao đột nhiên nói ra một câu.

Trong giây lát, liền chọc giận Vũ Đình Đình:

- Anh nói bậy bạ cái gì thế? Cha của anh mới là ăn trộm ý! Cả nhà anh đều là ăn trộm!

- Tôi nói lời này là có căn cứ đó, cha của cô nếu không phải là tên trộm thì làm sao ông ấy có thể trộm xuống ánh sao trên trời để làm ánh mắt của cô chứ?

Lúc Lý Tao nói nửa câu đầu, bộ ngực của Vũ Đình Đình phập phồng liên tục vì tức giận. Nhưng mà, sau khi Lý Tao nói xong nửa câu còn lại, cả người Vũ Đình Đình liền giật mình.

Đây… Đây là lời tỏ tình sao?

Trộm ánh sao làm ánh mắt!

Chỉ khen người cũng sử dụng đến thao tác tao! Tao Thần, anh đến cuối cùng là một người như thế nào?

Vũ Đình Đình là hoa khôi của đại học công thương nên chưa bao giờ thiếu những lời ca tụng, khen tặng từ người khác.

Nhưng mà, nàng lại chưa từng được người ta khen như vậy?

Trước đó sẽ chọc giận nàng rồi sau đó sẽ xảo diệu ca ngợi.

Sợ rằng… Bất kỳ một nữ sinh nào trên thế giới này, đều chưa từng được khen như vậy đi!

Thử hỏi, có nữ sinh nào lại không muốn nghe người khác ca ngợi mình chứ?

Lời ca ngợi bình thường! Trong lòng nữ sinh sẽ tươi cười, nhưng mặt ngoài vẫn e dè như cũ.

Lời ca ngợi độc đáo! Nữ sinh sẽ không nhịn được phải nở nụ cười trên môi.

Nhưng nếu như đó là lời ca ngợi độc đáo của một anh chàng rất đẹp trai thì sao? Nữ sinh sẽ thu lại sự dè dặt, sau đó dỡ bỏ hết những bức tường ngụy trang kiên cố. Nội tâm mềm mại của nàng sẽ bại lộ hoàn toàn ở trước mặt của ngươi.

Rất hiển nhiên, lúc này Vũ Đình Đình cũng bị vài ba câu của Lý Tao làm cho xuân tâm nhộn nhạo.

- Làm sao thế? Cảm động rồi sao! Cô gái!

Nhìn thấy bộ dạng này của Vũ Đình Đình, Lý Tao liền cười nói một cách đắc ý.

Ai nói hắn chỉ có thể dựa vào khuôn mặt để tán gái chứ, cái miệng... Cũng có thể mà.

Bởi vì hắn là một xứng đáng là một tên mang danh hiệu vương giả miệng lưỡi.

- Lý Tao, anh... Anh đang nghiêm túc sao?

Vũ Đình Đình hơi cắn môi, nàng vẫn chưa thể hiểu được ý định của Lý Tao nên nghiêm túc hỏi lại.

- Tất nhiên! Hẹn hò! Hẹn hò! Cô chẳng lẽ không biết chương trình hẹn hò tiêu chuẩn sao? Người nam sẽ phụ trách nói những câu tỏ tình không có giới hạn, người nữ chỉ cần không ngừng cảm động là được.

Lý Tao mỉm cười nói,

- Rất rõ ràng! Lần hẹn hò này của chúng ta rất thành công đúng không?

- Lời tỏ tình không có giới hạn?

Vũ Đình Đình coi như đã hiểu,

- Đây chính là cách làm của người nam sao!

- Nếu không thì phải làm sao chứ? Các cô gái đơn thuần, các cô thật sự trông cậy vào những người đàn ông kia nói ra những lời như thề non hẹn biển, cả cuộc đời gì đó,... Đều là phát ra từ nội tâm sao? Tỉnh lại đi! Đây chẳng qua là trình tự cơ bản nhất của một cuộc hẹn hò mà thôi.

Đói cả một ngày nên Lý Tao một bên ăn cơm, một bên vạch trần chân tướng của tình yêu.

Xung quanh đều bắn tới những ánh mắt hâm mộ, nhưng mà Lý Tao căn bản không coi đó là chuyện to tát gì.

Trong mắt bọn họ, Vũ Đình Đình có lẽ là hoa khôi nữ thần, nhưng ở trong mắt Lý Tao thì nàng vĩnh viễn chỉ bằng một phần vạn của cô ấy.

Mà điểm này, thật ra thì Vũ Đình Đình cũng nhìn ra rồi.

Từ ánh mắt của Lý Tao, nàng không nhìn thấy chút ánh sáng nào.

Loại ánh sáng này chính là chỉ thứ ánh sáng chỉ vụt lên khi đối mặt với người yêu thích.

Đây chính là thứ ánh sáng tới từ linh hồn, sẽ không dễ dàng bị bắt gặp, cũng không theo sự khống chế của bản thân.

Nhìn thấy hắn!

Ngươi liền đột nhiên kích động, nhịp tim cũng tăng nhanh mà không biết tại sao...

Nhìn thấy hắn!

Ngươi liền không dời mắt nổi, không dám chớp mắt, chỉ sợ khi chớp mắt hắn sẽ biến mất không thấy nữa.

Vũ Đình Đình cũng không biết tại sao một người luôn luôn nhạt nhẽo như chính mình lại có cảm thụ như vậy.

Lần này... Thật sự là một cuộc hẹn hò sao?

Chính mình làm sao lại có thể hẹn hò với Tao Thần, người mà bản thân ghét nhất chứ?

Vận mệnh chính là một tiểu thuyết gia tốt nhất. Nó luôn dám đưa vào những nội dung cốt truyện mà thế nhân không dám nghĩ tới, sau đó lại dùng bút pháp chân thật để vẽ ra.

Khiêu khích nội tâm!

Tim đập bịch bịch!

Nhưng vẫn muốn...

Thôi! Cứ giả bộ như mình thế nào cũng được đi!

Vũ Đình Đình nở nụ cười, cười vì sự tục tĩu ở trong lòng của mình!

Đối mặt với khuôn mặt đẹp trai như vậy thì dù hắn đã bị chính mình đánh thành đầu heo, cũng không nhịn được có chút động tâm.

Mặc dù nàng biết "Lời tỏ tình ánh sao" kia của hắn là để gạt người.

Nhưng mà… Phụ nữ chính là những người sẽ cam nguyện bị lừa!

Bị lừa cũng là một niềm hạnh phúc!

Nhưng điều đáng buồn nhất chính là ngay cả tư cách để bị lừa cũng không có!

Nàng ăn cơm rất chậm!

Vũ Đình Đình nhai nuốt một cách từ từ giống như muốn đưa cảm thụ lúc này của mình nuốt xuống từng chút một, không nỡ để cho nó vừa lóe ra liền tan mất.

Ngược lại, Lý Tao không tim không phổi ăn từng miếng từng miếng như hổ đói.

Thỉnh thoảng hắn cũng ngẩng đầu lên nói đôi ba câu vớ vẩn cùng Vũ Đình Đình.

- Vũ Đình Đình, cô có thích người nào không?

Lý Tao đột nhiên hỏi một câu.

- Người thích sao?

Vũ Đình Đình không trả lời, nàng cắn môi rồi lắc đầu, sau đó lại gật đầu.

Câu trả lời kiểu này chắc là độc quyền của những cô gái đi!

- Vậy còn anh? Anh có... Có thích người nào sao?

Với ánh mắt lấp lóe ánh sáng, Vũ Đình Đình hỏi ngược lại một câu.

- Tất nhiên là có.

Nghe được câu trả lời này, hai con mắt của Vũ Đình Đình mới vừa rồi còn rất sáng rất sáng lại đột nhiên ảm đạm xuống.

Trong miệng Lý Tao còn ngậm cơm, cười nói,

- Đầu năm nay, chớ xem thường người khác. Trong lòng ai mà lại không có một người thích chứ!

- Là ai?

Đôi mắt của nàng sáng lên một chút, sau đó lại che giấu đi rất nhanh.

- Cô ấy… Là một ngôi sao sáng nhất, chỉ có thể nhìn thấy vào buổi tối trên bầu trời kia.

Lúc nói lời này, trong đầu của Lý Tao hiện lên hình bóng của Tiêu Vãn Thu.

Đã từng có bao nhiêu cái nửa đêm, một hình bóng nhảy múa phiêu phiêu dưới ánh trăng mông lung.

Nàng là ngôi sao sáng nhất!

Là ánh sao sáng duy nhất!

Là phong cảnh đẹp nhất thế gian.

Dần dần, hình bóng trong đầu hắn cùng người trước mặt, chồng chất vào nhau.

------------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.