Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Má nó! Lần này thật sự quá lợi hại rồi!

Phiên bản Dịch · 2105 chữ

Nhưng mà, Tiêu Tác Thu cũng không dính chiêu này, đứng dậy muốn rời đi, khuôn mặt lạnh nhạt nói:

- Không cho! Sẽ không cho.

- Con... Tác Thu! Mẹ thấy con bây giờ trưởng thành đủ lông đủ cánh, cứng cáp rồi đúng không?

Kế sách không thực hiện được, Tiêu mẫu tức giận tiến lên bắt lấy cánh tay của Tiêu Tác Thu không cho nàng rời đi.

Thế nhưng, Tiêu Tác Thu đột nhiên hất tay một cái, rất ngạo kiều la lên:

- Thả ra! Đừng đụng vào tay con.

- Con! Aizz, đứa nhỏ này, thực sự là...

Nhìn thấy con gái chạy trở về phòng rồi, oán khí trong lòng Tiêu mẫu khó tiêu tan.

Ở đâu lại có chuyện mẹ vợ không muốn gặp mặt con rể chứ!

Hai đứa cũng đã kết hôn được một năm rồi! Thế mà ngay cả dáng dấp con rể ra sao, tên gì, cha mẹ vợ cũng không biết. Đây không phải là trò cười cho thiên hạ hay sao?

- Mẹ nó à! Anh xem chuyện này cũng không thể tùy theo chúng ta. Rồi sẽ có lúc, Tác Thu nghĩ thông suốt rồi tất nhiên sẽ nói cho chúng ta biết.

Lão Tiêu vội vàng đi tới an ủi vợ.

Mà Tiêu mẫu thì xoay người lại, khuôn mặt hiện lên nụ cười không có hảo ý, khẽ nói.

- Lão Tiêu, buổi tối hôm nay chúng ta không ngủ ở nhà.

- Sao? Em nói cái gì? Không ngủ ở nhà? Thế chúng ta ngủ ở chỗ nào?

Trong lòng lão Tiêu mơ hồ có một loại linh cảm bất thường.

- Đi ra ngoài chứ sao! Cũng lâu rồi hai vợ chồng mình không có thời gian riêng tư, hôm nay ra ngoài tiện thể tìm chút kích thích.

Chính là nụ cười quỷ dị này, Tiêu mẫu mới vừa nói xong thì trong lòng lão Tiêu hơi hồi hộp một chút, có chút cảm giác lành lạnh.

…..

Tám giờ tối, tại Tao Xá.

Tại phòng khách trên lầu hai, mấy ông chú vào ở bắt đầu oán trách không ngừng.

- Ông chủ nhỏ! Tại sao trên mặt tường căn phòng này lại bị hư hỏng nặng như vậy, có cách nào che chắn lại không?

- Ta XXX! Cái đèn chiếu sáng cổ lỗ sỉ treo trên trần kia vẫn lắc qua lắc lại kìa, có thể sẽ rớt xuống hay không?

- Hiện giờ là năm nào rồi mà tấm áp phích dán trên vách phòng còn là hình ảnh của Tứ Đại Thiên Vương thế.

- Nhà khách của chúng tôi xưa nay đều như vậy, lâu năm, hư hỏng, cũ kỹ! Các chú nếu không muốn ở thì có thể trả phòng.

Đối với mấy ông chú thích xem náo nhiệt này, Lý Tao cũng không muốn qua giải thích gì thêm, thích ở hay không cũng tùy ý.

- Ông chủ nhỏ à! Thái độ phục vụ khách hàng của cậu thế này là không ổn đâu.

- Khách hàng chính là Thượng Đế! Cậu biết không?

- Còn nữa, cái người phụ nữ đanh đá kia đã dẫn chồng nàng đến rồi sao?

- Đúng đúng đúng... Bọn họ đến rồi sao?

Những ông chú cứ như ong vỡ tổ từ trong phòng tuôn ra ngoài, bọn họ đều tò mò, đến cuối cùng là người đàn ông như thế nào lại cưới được người vợ cực phẩm như vậy.

- Đến rồi! Đang ở phía dưới đăng ký đó!

Lý Tao hướng dưới lầu nhìn một cái, quả nhiên thấy bà dì xinh đẹp tới lúc chạng vạng tối, lúc này đã dẫn theo một ông chú có chút phát tướng đi lên lầu.

- Vợ à! Em tìm đâu ra cái nhà khách sập xệ hư hỏng này thế! Cũ kỹ như vậy, mà giá cả lại tới một ngàn tệ một đêm? Đừng bảo đã bị người lừa đảo rồi đó? Căn phòng ở đây quả thật có hiệu quả như thế sao?

Lão Tiêu một bên không tình nguyện lên lầu, một bên tỏ vẻ nghi ngờ thật sâu.

Mà khi hắn mới vừa đi lên lầu, cùng với Lý Tao đang đứng ở góc cầu thang bốn mắt nhìn nhau.

Bọn họ liền lập tức nhận ra lẫn nhau.

- Ông chú bị liệt dương.

- Tiểu tử lừa gạt!

Hai người đồng thời kinh hô. Lý Tao cũng nhận ra, đây là ông chú ngày hôm qua ở trên đường cầm tờ giấy quảng cáo điều trị bệnh liệt dương đến hỏi đường hắn.

Lão Tiêu cũng nhận ra trước mắt chính là tên tiểu tử lừa gạt ngày hôm qua đã đùa giỡn mình trên đường.

- Ông chủ nhỏ, cậu... Cậu tại sao lại biết lão Tiêu nhà chúng tôi thế?

Trong lòng Tiêu mẫu cũng rất vui vẻ, hóa ra chuyện này đúng thật là khéo không gì sánh được!

- Vợ à! Hắn chính là cái tên tiểu tử đẹp trai mà em nói đó sao? Cũng là ông chủ của cái nhà khách này? Đi! Chúng ta không nên ở nơi này, nhất định là lừa gạt rồi.

Trước đó, lão Tiêu vốn đã không muốn ở đây nên lập tức thở phì phò muốn đi xuống lầu dưới.

- Tiêu Diệu Vũ, anh đứng lại đó cho tôi.

Tiêu mẫu lập tức rất bá khí vươn tay nắm vành tai của lão Tiêu rồi xoắn mạnh.

- Bà đây chưa mở miệng mà anh cũng dám đi?

- Đau quá, đau quá... Vợ! Buông tay! Mau buông tay, anh không đi! Không đi nữa, được chưa?

Lão Tiêu rất nhanh liền chịu khuất phục rồi gục mặt quay lại:

- Nhưng mà, tên tiểu tử này đúng thật là tên lừa gạt! Hôm qua chính là hắn đã chỉ đường bậy bạ cho anh một hồi.

- Bản thân mình ngu ngốc còn nghĩ là người khác lừa gạt mình sao?

Tiêu mẫu nói xong liền lôi kéo Tiêu phụ hướng về căn phòng 205 nhanh chóng đi vào.

Cạch một tiếng! Cửa phòng đóng lại. Trong hành lang, bất kể là Lý Tao hay mấy ông chú thích xem náo nhiệt khác đều dâng lên sự đồng cảm sâu sắc ở trong lòng, sau đó dùng ánh mắt thân thiết nhìn theo lão Tiêu.

Nhưng mà, cửa phòng vừa đóng lại.

Những ông chú kia không ai bảo ai, tất cả đều đồng loạt chạy đến bên ngoài cửa phòng 205, dán lỗ tai sát sát cửa chăm chú lắng nghe động tĩnh, từng người từng người giống như là một hồi bão táp đi nghe trộm.

- Này này này... mấy ông chú ơi! Các chú đang làm cái gì vậy? Đi nghe trộm như thế! Mà còn nghe một cách quang minh chính đại như thế, còn ra cái thể thống gì chứ!

Mặc dù đã sớm đoán được một màn này, nhưng bản thân là là ông chủ Tao Xá, Lý Tao vẫn cảm thấy cần phải dùng lời lẽ đúng đắn thích hợp để ngăn lại hành động không tốt của mọi người.

- Không nghe thì bọn chú làm sao biết căn phòng này của cậu có hiệu quả hay không, lỡ đâu thật sự như lời ông anh hồi nãy nói thì sao?

- Đúng vậy a! Ông chủ nhỏ, cậu cũng đừng để ý nữa, dù sao cũng không có quấy rồi gì bọn họ mà.

- Ồ? Không đúng! Làm sao lại không nghe được chút âm thanh nào hết vậy? Cái vách tường cũ kỹ này sao hiệu quả cách âm tốt như thế?

- Loại tường cũ này! Dùng gạch rất dày, hiệu quả cách âm so với gạch ống hiện tại tốt hơn rất nhiều!

- Vậy phải làm sao bây giờ? Ngay cả chút thanh âm đều không nghe được, chúng ta làm sao nghiệm chứng hiệu quả đây?

Đồng loạt, mấy ông chú này đem ánh mắt đều tập trung hết lên người Lý Tao.

- Các chú nhìn tôi như vậy làm gì ? Tôi cũng không thể bảo bọn họ mở cửa ra để cho các chú vào xem trực tiếp ở hiện trường chứ?

Lý Tao giang hai tay ra tỏ vẻ bất đắc dĩ nói.

- Cậu là ông chủ của nhà khách này, chúng tôi không tin cậu không có cách nào làm được.

- Đúng! Trong căn phòng này chẳng lẽ không có giấu cái camera bí mật nào sao?

- Ông chú! Chúng tôi kinh doanh là kiểu nhà khách hợp tiêu chuẩn.

Lý Tao lắc đầu ngán ngẩm.

- Vậy... Có cái mật đạo hay cửa ngầm nào không, giống như trong mấy nhà khách trong tiểu thuyết võ hiệp vẫn thường chiếu đó.

Lý Tao:

- Ông chú này! Cường điệu đến tương lai hay quá khứ cũng được, nhưng hiện tại nhà khách của chúng tôi thật sự là nhà khách chính cống đó.

- Nhà khách hợp tiêu chuẩn gì mà hỏng hóc nhiều như vậy, cũ như vậy! Nhưng mà vách tường của căn phòng này lại dày như thế, cái nhà khách này của cậu hợp tiêu chuẩn cái búa ấy.

- Xem ra bây giờ cũng đã tối! Chúng ta nghiệm chứng không có hiệu quả rồi!

- Ông chủ nhỏ! Cậu nếu không nghĩ ra biện pháp, tôi nghĩ cậu sẽ mất đi chúng tôi đó.

Lý Tao:

- Ặc…

Thử nghĩ một chút, bị một nhóm mấy ông chú bụng bia vây vào giữa, luôn mồm luôn miệng nói cái gì mà "Mất đi chúng tôi" các loại, Lý Tao cũng thật sự là say rồi.

Nhưng kỳ thật hắn cũng sốt ruột muốn chết!

Hắn cũng rất muốn biết hiệu quả này của căn phòng này chân chính kéo dài được bao lâu, nếu có thể hắn cũng không ngại thật sự phá cửa vào.

Lý Tao gấp đến mức bực bội giậm chân!

Rầm rầm rầm ...

Đùng đùng đùng...

Giậm chân một lúc, biện pháp này... Mẹ ơi, Thật đúng là có cách rồi.

- Đúng rồi! Căn phòng này mặc dù vách tường dầy, nhưng sàn nhà lại mỏng a.

- Come-on! follow-me!

Trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, Lý Tao hướng về phía mấy ông chú bụng bự vỗ tay một cái, nói.

Đúng vậy, Lý Tao đúng là mang theo nhóm mấy ông chú này đi xuống lầu dưới vào gian phòng của mình.

Gian phòng của hắn vừa vặn ngay phía dưới căn phòng 205.

Ngay cả âm thanh khiêu vũ của Tiêu Vãn Thu, Lý Tao ở căn phòng dưới lầu đều nghe rõ ràng thì càng không cần phải nói tới mấy âm thanh kích thích và động tĩnh kịch liệt khác rồi.

[ Keng keng! Hệ thống kiểm tra thấy ký chủ thực hiện một lớp thao tác tao năm sao, tổng cộng đạt được 10 điểm tao ]

Đây cũng được tính là một lớp thao tác tao.

Mang theo mấy ông chú tới gian phòng của mình, một lần thao tác tao này của Lý Tao đã lấy được sự đồng ý của hệ thống.

Mà mấy ông chú sau khi tiến vào liền ngẩng đầu lên nhìn trần nhà.

- Ở đây, thật sự có thể nghe được sao?

- Tôi cảm thấy có thể! Sàn nhà này làm bằng gỗ , hơn nữa... giường của nhà khách này hình như cũng không quá chắc chắn!

- Động rồi! Động rồi! Giường động rồi! Mọi người nhanh nghe... âm thanh rung động Két! Két!

- Còn ngớ người ra đó làm gì! Nhanh tính giờ đi!

- Đúng đúng đúng! Bây giờ là tám giờ ba mươi chín phút tối, xem bọn họ có thể kéo dài bao lâu...

Trên lầu truyền tới âm thanh cọt kẹt cọt kẹt, trong nháy mắt mấy ông chú toàn bộ đều trở nên hưng phấn.

Mà trong đầu của Lý Tao, hệ thống thao tác tao lại truyền đến giọng nói nhắc nhở.

[ Keng! Hệ thống kiểm tra thấy số lượng người nghe trong phòng đạt đến mười người, mở ra hình thức trực tiếp nhiều người nghe! Trong lúc số lượng người nghe còn đang ổn định, thì hiệu quả của phòng bền bỉ không chịu hạn chế bội số cụ thể.]

- Má nó! Lần này thật sự quá lợi hại rồi...

- Còn những người đang nghe? Thì... Hiệu quả của chế độ này vẫn sẽ còn?

- Không chịu hạn chế bội số cụ thể, cái này là có ý gì?

Trong nháy mắt này, Lý Tao thật sự bị hệ thống thao tác tao làm cho rối loạn rồi.

----------------

Dịch: Quang

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.