Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cha Và Con

Phiên bản Dịch · 1925 chữ

- Bị ta chuyển đổi giới tính?

Lúc đầu vừa mới nghe lão quỷ cầu xin, Lý Tao còn có chút không hiểu đầu cua tai nheo ra sao.

Thế nhưng nghe đến cuối cùng, Lý Tao xem như là hiểu được.

Con trai của lão quỷ hóa ra là một trong tám gia hỏa tối hôm đó đã xông vào Tao Xá của mình.

- Đúng vậy, phán quan đại nhân! Xin ngài khai ân! Đời này tôi chỉ có một đứa con trai, tuy rằng nó làm nhiều việc xấu nhưng vẫn mong ngài đại từ đại bi giúp nó một lần nữa trở về thân thể đàn ông.

Lão quỷ quỳ sụp xuống đất, trên người vậy mà không có một tia quỷ khí, như là một người cha già bình thường không có gì đặc biệt.

Thế nhưng đối mặt với lời thỉnh cầu của lão quỷ, Lý Tao lại lắc lắc đầu nói rằng:

- Tuy ta thông cảm ông là một người cha thương yêu con cái nhưng Âm Dương đều có pháp luật, ông vốn phải rời khỏi dương gian mà vẫn còn lưu luyến, gắng gượng một hơi nán lại đã là làm trái pháp luật cõi âm. Bây giờ ông vẫn còn đưa ra yêu cầu cỡ này?

- Phán quan đại nhân, ngoài pháp còn có tình người! Ngoài pháp còn có tình người mà! Xin phán quan đại nhân khai ân! Bản chất con trai tôi không xấu, chỉ tiếc vì một chút duyên cớ đi tới đường rẽ mà thôi…

Lão quỷ run rẩy quỳ lạy, bắt đầu nói ra nguyên do.

Tên thật của lão quỷ là Trương Trình Đống, là chủ nhiệm quản lý khu phố, mấy chục năm qua tận hết chức trách làm tốt bản chức công việc của mình.

Dãi nắng dầm mưa, giúp đỡ nhỏ yếu, mặc dù đã làm xong công việc quản lý khu phố, ông vẫn luôn tìm kiếm cơ hội để làm thêm thật nhiều việc tốt.

Nhưng cùng lúc đó mang đến, chính là Trương Trình Đống thiếu chu đáo với gia đình, bận bịu công tác, sự việc lớn nhỏ từ trong ra ngoài đều đặt hết lên vai người vợ của mình.

Hắn có thể tùy ý múc gạo trong vại gạo từ nhà mình, đưa đến cho gia đình khó khăn và mang lại sự ấm áp năm bảo đảm (1).

Thế nhưng, hắn lại không hề biết rằng lúc vợ mình mở ra vại gạo dự định nấu cơm thì thấy vại gạo trống rỗng, tâm tình trong lúc đó…

Hắn có thể lấy đi tiền tiết kiệm để vợ mua quần áo và con trai mua đồ chơi, đưa tặng cho bệnh viện, góp một tay giúp đỡ những bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo không có khả năng chữa trị.

Nhưng mà, hắn lại không hề biết rằng vợ mình tổng cộng chỉ có một cái áo khoác như vậy cho mùa đông, con trai lại bởi vì không có món đồ chơi đó mà bị bạn học nói lời chế nhạo, mới có thể ra tay đánh nhau đoạt lấy của bạn học.

Để tâm chiếu cố mọi người, rồi không còn gia đình nhỏ.

Vẫn luôn muốn thê tử có thể cảm thông công việc của mình, có rất nhiều người so với chúng ta càng khó khăn hơn.

Vẫn luôn muốn nói với con trai là con đã lớn rồi nên hiểu chuyện, cũng đừng mãi càn quấy, cố gắng đừng sinh sự.

Vợ không chịu được nóng nảy phát cáu, hắn nói nàng tư tưởng giác ngộ thấp, chỉ lo chính mình hưởng thụ.

Con trai gây chuyện ở trường học bị gọi phụ huynh; hắn mắng con trai bướng bỉnh ngoan cố, rút ra dây lưng đánh đòn một trận.

….

Quá nhiều quá nhiều rồi!

Lão quỷ than thở khóc lóc, vừa nói vừa đấm ngực mình.

- Tôi rất hối hận! Phán quan đại nhân, ngài nói xem cả đời này của tôi, làm nhiều chuyện tốt giúp người như vậy. Nhưng mà vợ con của tôi, lại hận tôi sâu nhất… Ngài biết tôi đã chết như thế nào không?

Lão quỷ vô cùng đau đớn, chậm rãi ngẩng đầu, nói:

- Thằng con Trương Khải Á của tôi tuy rằng khốn nạn một trận, nhưng bị tôi thuyết phục, đưa đi tham gia quân ngũ! Tư tưởng giác ngộ cũng đã gia tăng, hiểu được người làm cha này không dễ dàng. Nhưng rồi cái ngày nó đi lính trở về… Tôi đi đón nó…

- Trương Khải Á? Con của ông… Là anh Vịt sao?

Nghe đến đó, Lý Tao mới hoàn toàn hiểu được.

Hóa ra, buổi tối ngày hôm đó chạy tới một đám người giả quỷ, chính là anh Vịt và mấy tiểu đệ.

Mà lão quỷ này chính là người cha đã qua đời của anh Vịt, dựa theo lời hắn nói thì anh Vịt đi tham gia quân ngũ trở về hẳn là đã thay đổi tốt hơn! Rốt cuộc làm sao lại biến thành như bây giờ?

- Đúng! Hiện tại nó tự xưng anh Vịt rồi quấy nhiễu trên đường, trong lúc nó làm những chuyện kia, kỳ thực tôi vẫn luôn ở bên cạnh nhìn, bảo vệ…

Lão quỷ thở dài một hơi, lắc lắc đầu, nói:

- Lúc trước nó tham gia quân ngũ trở về, tôi đi trạm xe lửa đón nó. Trạm xe lửa đông người hỗn tạp, có mấy tên ăn trộm tái phạm bị tôi trông thấy. Tôi bắt bọn họ lại, nhắc nhở mấy người mất của kia đi báo cảnh sát, nhưng mà… Ai biết được mấy tên ăn trộm cùng hung cực ác lại đột nhiên lấy ra dao gọt trái cây đâm thẳng lên người tôi…

- Ông chính là chết ở trên tay mấy tên ăn trộm đó?

Nghe đến đây, Lý Tao nhịn không được trong lòng đau xót một trận.

- Kỳ thật vết thương cũng không sâu, thế nhưng lại làm tôi chảy máu rất nhiều. Tên trộm đâm xong đã lập tức bỏ chạy, tôi nằm trên mặt đất đau đớn kêu cứu, khẩn cầu mấy người mất của kia và những người qua đường giúp tôi báo cảnh sát, gọi 120, nhưng mà… Bọn họ cũng không nhúc nhích, ngược lại nhìn tôi như là nhìn thứ bệnh hoạn gì khốn khổ như thế, tứ tán chạy đi… Máu của tôi chảy xuôi trên mặt sàn xi măng lạnh băng, vẫn tiếp tục chảy, chảy đến cuối cùng…

Lão quỷ nói tới chỗ này thì im lặng, Hắn có chút nói không nên lời, hoặc là nói… Hắn suy nghĩ chỉ nói những thứ này, hoặc là nói… Tiếp theo sau là đoạn ngắn hồi ức khó khăn đối mặt nhất và vô cùng không muốn nhớ lại nhất. Thời gian, đọng lại vào giờ phút này.

Trong đầu Lý Tao, tựa hồ cũng hiện lên một loạt hình ảnh như vậy.

Quảng trường trạm xe lửa kẻ chen người lấn, mấy tên ăn trộm đắc thủ lại bị một ông già bắt lấy. Sau đó tên ăn trộm móc ra dao nhỏ trả thù, ông già ngã xuống, máu chảy đầy đất, mấy người mất của lại vô cùng máu lạnh chạy đi…

- Thế còn… con trai của ông đâu?

Trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Lý Tao mới hỏi.

- Nó đã trông thấy.

Lão quỷ đầu lại lần nữa rũ xuống dưới, nói:

- Vừa ra tới cổng trạm, lập tức nhìn thấy thi thể của tôi nằm nhoài trong vũng máu. Nó giống như điên vọt tới trước mặt tôi, nhưng tôi đã không còn thở. Kỳ thật lúc đó tôi luôn đứng bên cạnh nó, nhìn nó, muốn há miệng gọi, lại không cất tiếng được, rốt cuộc nó cũng không nhìn thấy tôi.

- Sau đó, từ trong camera giám sát quảng trường thấy được toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối, con trai của tôi đã khóc. Thật sự, đó còn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó khóc thành dáng vẻ kia, tại nhà xác, nó ôm thi thể tôi khóc rống lên, hô to: Cha! Vì sao phải làm người tốt cơ chứ? Làm người tốt thì có ích lợi gì? Sẽ không có ai nhớ tới cha đã tốt đẹp ra sao. Một con người nếu muốn sống thật tốt thì chỉ có thể làm người xấu mà thôi!

Lão quỷ run rẩy đôi tay, giọng nói cũng phát run:

- Tôi nghe được hết! Tôi vẫn luôn luôn đứng bên cạnh nó, nhìn nó tuyệt vọng rống lên với thi thể tôi. Nhưng mà tôi… tôi không có cách nào để trả lời nó, phán quan đại nhân, ngài có biết hay không? Kỳ thật trong lúc đó tôi cũng rất bối rối, tôi đã suy nghĩ, vì cái gì mà mình phải làm người tốt, không làm người tốt, không lo chuyện bao đồng, chẳng phải sẽ không chết rồi sao?

- Cứ làm người tốt là nhất định phải chết sao?

Lý Tao cũng cười nhạo một tiếng, sau đó lại cúi đầu xuống.

- Từ đó về sau, con trai của tôi lại biến trở về bộ dạng như trước. Nó tụ tập một đám anh em, trở thành anh Vịt. Mỗi một lần, nó đi làm cái gì, tôi đều đi theo sát bên người nó. Vậy đấy! Nó trở thành người xấu, mà tôi… giống như là cũng biến thành một con quỷ xấu xa, tôi đã dùng hết toàn bộ năng lực của mình để giúp đỡ nó.

Hai tay xòe ra, ánh mắt lão quỷ trở nên có chút trống rỗng và mê man.

- Thời điểm vừa mới chết là tôi có thể đi đầu thai rồi! Phán quan đại nhân, trên người tôi vốn dĩ có rất nhiều rất nhiều loại mây tía này. Nó giúp tôi có thể thoải mái dễ chịu xuất hiện dưới ánh mặt trời. Nó có thể giúp tôi khi mà đao côn sắp đánh trúng con trai tôi, đột nhiên vụt ra ngăn chặn mấy thanh đao côn lại…

- Tôi biết, chỉ cần tôi nguyện ý, dùng chỗ mây tía này là có thể dễ như trở bàn tay mà đi đầu thai chuyển thế. Nhưng mà, tôi thật không thể yên tâm về thằng con tôi được. Tôi muốn canh giữ bên cạnh nó, nó là người xấu, thì… tôi chính là quỷ xấu xa … Hiện tại, mây tía trên người tôi càng ngày càng ít. Tôi biết! Phán quan đại nhân, tôi có khả năng ngay cả quỷ cũng không thể đảm đương nổi bao lâu nữa…

- Cho nên, phán quan đại nhân! Tiểu quỷ khẩn cầu ngài, có thể mở một mặt lưới làm cho con trai tôi một lần nữa biến trở về thân thể đàn ông hay không? Nhà họ Trương chúng tôi, không thể không có người nối dõi được!

Đây là lời trần thuật của lão quỷ, mấy câu nói nặng trình trịch, giống như một tảng đá lớn đè ở trên ngực Lý Tao.


Chú thích:

(1) Năm bảo đảm: Ngũ bảo hộ [五保户],the five welfare guarantees: là chương trình trợ cấp gia đình nông thôn gồm: cung cấp lương thực, quần áo, y tế, nhà ở và xử lý các vấn đề tang lễ.

----------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: T

Nhóm dịch: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.