Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị bắt rồi sao?

Phiên bản Dịch · 1380 chữ

“Ai?”

Nghe vậy, Trầm Mạn đưa người qua.

“Là một nhân viên ship đồ ăn!”

Thanh niên đeo tai nghe trả lời.

Trầm Mạn đã xem hình ảnh trên video theo dõi, vừa thấy một bóng người mặc áo khoác và mũ nồi MeiTuan, một giây sau màn hình đen sì.

Hiển nhiên máy theo dõi đã bị đối phương phát hiện.

Hơn nữa còn bị phá hỏng.

Đối phương là nhân viên ship đồ ăn sao?

Hiển nhiên là không, cho dù đối phương không phát hiện và phá hỏng máy theo dõi, Trầm Mạn cũng không cho rằng đối phương là nhân viên ship đồ ăn, trong nhà của Lâm An An không có người.

Nhân viên ship đồ ăn không thể có chìa khóa vào nhà Lâm An An được.

Người này mặc đồ và đội mũ của MeiTuan đó chính và muốn ẩn giấu bản thân.

Nhìn màn hình theo dõi trở nên đen sì, tuy rằng màn hình đen sì, nhưng máy nghe trộm gài trong phòng vẫn có thể nghe thấy tiếng bước chân và hành động.

Trầm Mạn nhanh chóng đưa bộ đàm cho tổ viên phía bên tiểu khu Phượng Hoàng nói: “Có người tiến vào nhà của Lâm An An rồi, mặc áo khoác và mũ nồi của nhân viên ship đồ ăn MeiTuan, mấy người nhanh chóng tới đó, để lại một người tiếp tục bám theo chiếc BMW Z4, tránh cho bọn họ chỉ là dùng kế tung hỏa mù.”

“Vâng thưa tổ trưởng.”

Trong máy truyền tin phát ra tiếng trả lời.

……

Bên này, Lâm Mặc phá hỏng máy theo dõi liền nhanh chóng phá thêm vài cái máy theo dõi nữa, sau đó mới bắt đầu tìm kiếm trong căn hộ của Lâm An An.

Nhóm người đó đã để trong căn hộ này nhiều máy theo dõi như vậy chứng tỏ bọn họ đã hiểu rõ ràng căn hộ này rồi.

Bọn họ còn không thể tìm thấy cuốn băng ghi hình kia, vậy Lâm Mặc có thể tìm thấy sao?

Bản thân Lâm Mặc cũng không dám chắc.

Nhưng chung quy lại vẫn thử một lần.

Anh ta nhanh chóng tìm một lượt ở phòng khách, không có bất cứ thu hoạch gì, sau đó lại lật tung phòng ngủ lên, vẫn không tìm thấy, sau đó đi vào trong phòng làm việc, từng quyển sách được lật lên.

Hiện tại Lâm Mặc trong tình trạng đã được tăng thêm 2 điểm IQ và 1 điểm yếu tố thể chất, sức quan sát so với người bình thường tốt hơn rất nhiều, cho nên dù là về cường độ hay tốc độ đều nhanh hơn rất nhiều.

Phòng làm việc cũng không có.

Nhà vệ sinh cũng không phát hiện gì đặc biệt.

Trong lúc Lâm Mặc đang lật thảm trải sàn trong nhà Lâm An An kiểm tra.

Trong căn phòng ở khách sạn đối diện, Lâm An An căng thẳng đứng lên cạnh cửa sổ liên tục canh cửa, đột nhiên mắt của cô ta co lại, chỉ thấy một chiếc xe Audi màu đen quen thuộc lái vào tiểu khu.

Lâm An An trong nháy mắt gọi điện thoại cho Lâm Mặc.

“Sao vậy, có người quay lại rồi à?” Giọng nói lạnh nhạt của Lâm Mặc từ trong loa vang lên.

Lâm An An ừ một tiếng.

“Mấy người?” Lâm Mặc hỏi.

Lâm An An lo lắng nói: “Không rõ, bọn họ lái một chiếc Audi màu đen tiến vào, anh mau rời đi đi, không đi sẽ không kịp mất.”

“Đã không kịp rồi.” Lâm Mặc cúp máy.

Tốc độ của xe Audi rất nhanh, cách cửa tiểu khu tòa C không còn xa, hoàn toàn có thể đến trước cửa tòa C trước khi anh kịp xuống tầng.

Nhưng anh ta lại điềm tĩnh cầm điện thoại mở một phần mềm, nhìn thời gian và khoảng cách.

Cũng không sai lệch lắm đang đi thang máy lên rồi.

Anh mở cửa đi ra ngoài.

……

Trong tiểu khu Phượng Hoàng, tốc độ của xe Audi rất nhanh, trong nháy mắt đã đỗ dưới tầng tòa C.

“Đối phương mặc đồ của nhân viên ship đồ ăn MeiTuan.

Lúc mà hai người đàn ông mặc tây trang bước xuống từ trong xe, còn không quên nhắc nhở, bọn họ nhanh chóng quẹt thẻ tiến vào bên trong tòa C.

Lúc này bộ đàm truyền đến tiếng nhắc nhở.

“Đối phương vừa đóng cửa phòng, chắc là đang xuống rồi.”

Hai người đàn ông mặc tây trang liếc nhìn nhau, nhanh chóng phản ứng lại, trong đó một người đàn ông mặc tây trang mặt hình chữ quốc nói với người còn lại: “Anh đi lên thang máy, tôi ở dưới này trông coi hai thang máy.”

Đây là sự lựa chọn tốt nhất, chỉ có như vậy mới có thể đề phòng cái người mặc đồ MeiTuan kia chạy mất.

Bởi vì cho dù tên kia chỉ cần dùng một trong hai cái thang máy đi xuống.

Hoặc đi xuống từ thang bộ bên cạnh thang máy.

Dưới tầng đã có người đàn ông mặc tây trang mặt chữ quốc đứng canh chừng có thể phát hiện.

Hai người phân công rất rõ ràng, còn người đàn ông mặc tây trang kia đi lên trên tầng bằng thang bộ, để lại cho người đàn ông mặc tây trang mặt chữ quốc trông coi.

“Tôi tới tầng 2 rồi.”

Người đàn ông mặc tây trang kia lên mỗi tầng đều báo cáo.

“Tầng tám!”

“Tầng chín!”

Dựa vào báo cáo của người đàn ông mặc tây trang kia, đột nhiên màn hình hiển thị của hai thang máy đồng thời sáng lên, hiển thị mũi tên đi xuống.

Đối phương xuống tầng rồi?

Người đàn ông mặc tây trang mặt hình chữ quốc trong nháy mắt vực dậy tinh thần, đứng giữa hai thang máy chờ.

“Tầng tám!”

“Tầng bảy!”

“Tầng sáu!”

Màn hình hai thang máy cùng hiển thị số tầng đi xuống.

“Tầng ba!”

“Tầng một!”

“Ting!”

Dựa vào tiếng chuông điện tử vang lên, cửa hai thang máy đồng thời mở ra.

Người đàn ông mặc tây trang mặt hình chữ quốc nhìn trái phải, bên trái có hai cô gái, bên phải có một người đàn ông đội mũ lưỡi trai còn có một bóng hình đội mũ nồi của nhân viên ship đồ ăn MeiTuan và mặc áo khoác của nhân viên ship hàng MeiTuan.

Chính là anh ta.

Mặt chữ quốc nhanh chóng bước chân, muốn bắt được anh chàng MeiTuan kia.

Lúc này, một bóng hình nhanh chóng đi ra, va vào anh ta, khiến động tác của anh ta nhất thời bị dừng lại một chút.

“Xin lỗi, xin lỗi tôi vội quá, không chú ý tới, không làm anh bị đau chứ?” bóng hình người đội mũ lưỡi trai kia nói xin lỗi.

Người đàn ông mặc tây trang mặt hình chữ quốc không có tâm trạng xử lý anh ta, bởi vì người mặc áo khoác MeiTuan lúc này lại đang tận dụng cơ hội để chạy ra khỏi thang máy.

Anh ta nhanh chóng đẩy nhanh vận tốc của chân đuổi theo.

Người đàn ông đội mũ lưỡi chai phía sau mới từ từ đi ra khỏi cửa kính toà nhà C.

Người đàn ông mặc tây trang mặt hình chữ quốc đuổi theo, người mặc đồ nhân viên ship đồ ăn MeiTuan chạy rất nhanh, nhưng tốc độ này không bằng được kẻ đã được trải qua huấn luyện như anh ta.

Rất nhanh anh ta đã bắt được nhân viên ship đồ ăn MeiTuan kia ở cửa tiểu khu.

Tình huống này nhất thời bị Lâm An An quan sát liên tục ở bên này nhìn thấy, trong đầu cô nảy mạnh lên một cái, cảm thấy sợ hãi cực độ.

Người đàn ông vô cùng thông minh kia cứ như vậy mà bị bắt à?!

Cùng lúc đó, người đàn ông mặc tây trang mặt hình chữ quốc bắt được người mặc áo khoác MeiTuan kia, đang định hỏi, lúc này, bộ đàm bên tai truyền đến giọng của người đàn ông mặc tây trang kia…

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.