Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời nói của Lâm Mặc trở thành sự thật!

Phiên bản Dịch · 1523 chữ

Một căn nhà nghỉ nhỏ không đáng chú ý tới, trong căn phòng 305.

Sau khi thoát khỏi mấy người theo dõi kia, Lâm Mặc đưa cô gái kia đến đây, đầu tiên anh ta kiểm tra gương và ti vi trong căn phòng, không có phát hiện bất thường gì mới ngồi trên giường từ từ nói: “Bây giờ có thể nói chuyện rồi, cô tên là gì?”

“Lâm An An.” Cô gái kia, cũng chính là Lâm An An đang ngồi trên ghế trả lời.

Lâm Mặc lạnh nhạt nói: “Nghề nghiệp?”

“Luật sư.” Lâm An An trả lời lần nữa.

Lâm Mặc liếc nhìn cô, không ngờ cô gái này lại là một luật sư, điều này ngược lại lại không nhìn ra, anh ta tiếp tục nói: “Tôi nói với cô thế này, nhóm người đó có thể đặt máy theo dõi vào trong bút bi, trong son của cô, điều đó cho thấy những thứ gì có thể đặt máy theo dõi trong nhà cô thì đều đặt hết rồi.”

“Mọi hành động của cô đều nằm trong sự khống chế của bọn họ, nhóm người này là kẻ chuyên nghiệp, bọn họ có thể bắt được cô từ lâu rồi nhưng lại không bắt cô, mục đích của họ là gì?”

Nói tới đây, đôi mắt Lâm Mặc nhìn Lâm An An chăm chú.

“Tôi cũng không biết.” Lâm An An lắc đầu.

Theo lời phân tích của Lâm Mặc, nghĩ tới trong nhà mình toàn là máy nghe trộm với máy theo dõi, cô chỉ cảm thấy lạnh hết sống lưng, không ngờ rằng cô luôn trong tầm giám sát của nhóm người đó.

Lâm Mặc cười một tiếng, “Thật sự không biết?”

Nói rồi định đứng dậy.

Nhìn thấy hành động của anh ta, Lâm An An mới nói: “Bọn họ trước kia có tìm tôi một lần, lúc đó tôi cũng không để ý lắm.”

“Ồ?” Lâm Mặc dừng hành động lại, “Bọn họ tìm cô làm gì?”

Lâm An An mới trả lời: “Bọn họ hỏi tôi có phải Lưu Văn đã đưa cho tôi một cuốn băng ghi hình không?”

Băng ghi hình!

Trọng điểm đây rồi.

Quả nhiên thứ đồ của nhiệm vụ chuyển phát lần này nằm trên người cô gái này đây.

Chỉ là không ngờ tới còn có một nhóm người chuyên nghiệp cũng đang tìm cuốn băng ghi hình này.

Từ trình độ chuyên nghiệp của bọn họ mà nói.

Phong cách làm việc của nhóm người này, rất giống phong cách làm việc của một vài người.

Không khó để Lâm Mặc thấy rằng bên trong cuốn băng ghi hình này tuyệt đối có bí mật kinh người.

Anh ta hỏi: “Cuốn băng ghi hình ở đâu?”

Nói rồi đôi mắt nhìn chăm chú Lâm An An còn có một chút hành động nhỏ trên người.

Lâm An An trả lời: “Tôi làm gì có cuốn băng ghi hình nào, tôi còn chẳng biết cuốn băng ghi hình bọn họ nói là cái gì?”

Sắc mặt rất bình thường.

Cũng không có bất cứ động tác gì thể hiện sự nói dối.

Cô gái này hoặc là rất biết giả bộ, hoặc là đang nói thật.

Trong lòng Lâm Mặc rất nhanh liền có suy nghĩ.

Từ hành động của nhóm người đó, có khả năng Lâm An An này thật sự không biết gì về cuốn băng ghi hình, nhưng người mấu chốt mà nhiệm vụ chuyển phá nhanh cung cấp cho anh lại là cô gái này.

Nếu thật sự như vậy.

Vậy cuốn băng ghi hình ở trên người cô gái này nhưng cô ta không hề biết.

Không thể không nói, tư duy của Lâm Mặc bây giờ rất nhanh nhạy.

Tất cả suy đoán của anh chỉ mất vài giây đồng hồ là suy luận ra.

Anh ta trầm tư một chút mới mở miệng: “Tôi hiểu tại sao bọn họ không bắt cô rồi.”

“Tại sao?” trong lòng Lâm An An có chút manh mối, nhưng trong thời gian ngắn vẫn không thể giải thích rõ ràng được, hỏi Lâm Mặc.

Lâm Mặc thay đổi tư thế ngồi nói: “Bởi vì bọn họ cũng không biết, cuốn băng ghi hình có thật sự ở trên người cô không, cho nên mới đặt các thể loại máy theo dõi máy nghe trộm lên đồ đạc, quần áo trong nhà cô để theo dõi nhất cử nhất động của cô, rồi tìm hiểu về hướng đi của cuốn băng ghi hình, nhưng…”

Nói một nửa, Lâm Mặc dừng lại một chút, “Tình hình bây giờ thay đổi rồi.”

Lâm An An nghe Lâm Mặc phân tích, cảm thấy đầu óc người đàn ông trước mắt thật sự rõ ràng đến đáng sợ, một luật sư như cô cũng không đạt đến nổi đến trình độ này.

Cái tên này rốt cuộc là đang làm gì vậy?

Cô vô ý hỏi: “Tình hình sao lại thay đổi rồi?”

“Tôi liên hệ với cô, lại còn thoát khỏi sự theo dõi từ bọn họ, cứ cho là trên người cô thật sự là không có băng ghi hình, bọn họ tuyệt đối cũng không để xảy ra bất cứ sai lầm nào, chắc rằng họ sẽ hành động sớm thôi, tôi không biết bọn họ là ai, nhưng tôi biết sau này cô tuyệt đối sẽ gặp một đống chuyện phiền phức.”

Lời của Lâm Mặc khiến Lâm An An có chút bất an, cô có chút căng thẳng nhìn Lâm Mặc, “Anh sẽ không bỏ mặc tôi không để ý chứ?”

“Tôi phải giải thích lại một chút mới quyết định có để ý hay không, vấn đề ở đây nằm ở chỗ vừa rồi, về cuốn băng ghi hình kia cô thật sự không biết chút gì?” Lâm Mặc lạnh nhạt nói.

Giọng điệu của anh ta giống như là nếu Lân An An không nói ra nguyên cớ làm sao liền sẽ đi luôn.

Sau khi Lâm An An tiếp xúc với Lâm Mặc càng nhận ra rằng người này cho dù là các loại chi tiết nhỏ nào cũng có thể tư duy rõ ràng giống như một cái máy tính vậy.

Càng cảm thấy bây giờ chỉ có Lâm Mặc mới có thể cứu được cô.

Thật sự sợ hãi Lâm Mặc cứ thế mà đi.

Cô nào có biết rằng trên người Lâm Mặc còn mang theo nhiệm vụ cho nên không thể không hạ mình nói: “Tôi thật sự không biết băng ghi hình ở đâu.”

“Lưu Văn là ai?” Lâm Mặc nhìn bộ dáng của cô ta, thật sự là không biết băng ghi hình ở đâu, cũng không nhiều lời, trực tiếp hỏi.

Lâm An An trả lời thành thực: “Bạn thân của tôi.”

“Chính là bạn thân đã chết ấy hả?” Lâm Mặc tiếp tục hỏi.

Lâm An An gật đầu, “Ừ, cô ấy chết rất thảm, bị một chiếc xe tải nghiền nát đầu, rất đáng sợ, nhất định là nhóm người đó làm, tôi sợ cũng có cùng kết cục với Lưu Văn.”

“Cô không muốn trở thành Lưu Văn thứ hai, vậy thì thành thực mà trả lời tôi.” Lâm Mặc nói một câu, “Trước khi Lưu Văn chết vài ngày có qua nhà cô không? Hoặc có gặp cô không?”

“Sao anh biết Lưu Văn trước khi chết tới nhà tôi?” Lâm An An kinh ngạc nhìn Lâm Mặc, đột nhiên cảm thấy người đàn ông nay cứ như là có thể đoán được tất cả mọi việc.

Lâm Mặc cười, cảm thấy cô gái này sao lại ngốc như vậy, không nhịn được mở miệng: “Lưu Văn nếu như không qua nhà cô, nhóm người đó cũng sẽ không theo dõi giám sát cô, cô chắc chắn Lưu Văn không đưa cô băng ghi hình hoặc để lại đồ vật gì chứ?”

“Tôi nghĩ xem?” Lâm An An cố gắng nhớ lại một chút, lắc đầu, “Lưu Văn thật sự không để lại bất cứ vật gì.”

Việc này có chút kỳ lạ.

Nếu như Lưu Văn không để lại bất cứ vật gì ở nhà Lâm An An vậy Lâm An An không thể nào là người mấu chốt của nhiệm vụ.

Khẳng định là Lưu Văn trong lúc Lâm An An không chú ý giấu băng ghi hình trong nhà cô ta.

Nghĩ tới đây, Lâm Mặc mở miệng: “Ngày mai tới nhà cô một chuyến.”

“Chẳng phải anh nói nhà tôi lắp đầy máy theo dõi sao? Vậy không phải tự mình chui đầu vào lưới à?” Lời của Lâm Mặc vượt quá dự liệu của Lâm An An, cô có chút kháng cự lại.

Lâm Mặc nhìn cô ta lạnh lùng nói: “Không tìm thấy băng ghi hình, cô liền chờ chết đi.”

Lâm An An vốn dĩ cho rằng lời này của Lâm Mặc chỉ là dọa cô thôi.

Nào có ngờ tới, đợi tới buổi sáng ngày thứ hai, khi mở tin tức ra lời của Lâm Mặc đã trở thành sự thật!

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.