Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một chiếc hộp kích thích

Phiên bản Dịch · 1428 chữ

00:05:51.

Thời gian còn lại là 5 phút 51 giây.

Trong căn phòng, Lâm Mặc tay châm điếu thuốc, một bên chờ, lúc này anh ta đang sử dụng kỹ năng hóa trang cao cấp, dáng vẻ đã không còn giống nữa.

Tóc mái dài che mất mặt mũi, cặp lông mày đã không còn là mày kiếm nữa mà trở thành mày cong, mũi được đắp thêm chút đồ trở thành hình dáng mũi chim ưng.

Trên môi thì thêm một vết sẹo.

Dưới cằm thì có thêm không ít râu.

So với ảnh trên chứng minh thư của Hứa Mặc giống nhau đến tám chin phần.

Tất cả đều là giả vốn là nhờ hóa trang mà thành.

Bắt đầu từ bây giờ, anh ta chính là Hứa Mặc.

Lâm Mặc gảy gảy thuốc lá, nhìn hai chiếc điện thoại đặt trên bàn, một cái là chiếc điện thoại của anh ta, cái còn lại chính là một chiếc nokia cũ.

Thời buổi bây giờ hiện đại, đồ vật càng có công nghệ hiện đại, càng dễ dàng bị cảnh sát bắt được.

Cho nên anh ta dùng chứng minh thư của Hứa Mặc mua một cái sim, tắt điện thoại lúc trước đi để thăm dò thử dãy kỹ tự lỗi kia, hay là nói trò chơi chuyển phát nhanh kia có cố định trên số điện thoại anh ta không?

Hay là cố định trên người anh ta?

Đợi tới khi hút xong điếu thuốc, nàm hình chiếc điện thoại Nokia sáng lên.

“Kích hoạt nhiệm vụ chuyển phát nhanh thứ hai…”

“Xin mời lựa chọn gói hàng chuyển phát nhanh.”

Dãy ký tự lỗi gửi tin nhắn tới.

Quả nhiên dù là đã đổi số, dãy ký tự lỗi kia cũng có thể tức khắc tìm thấy số điện thoại của anh ta.

Trải qua một loạt chuyện, Lâm Mặc đã khẳng định, trò chơi chuyển phát nhanh này đã rời khỏi phạm trù tư duy bình thường.

Đây là một trò chơi tràn đầy kích thích.

Là một trò chơi có thể không ngừng khiến anh ta trở nên mạnh mẽ.

Trò chơi như vậy, cho dù có nguy hiểm, Lâm Mặc cũng chơi cùng nó đấy thì sao?

Bởi vì, những gì thu lại được còn nhiều hơn rất nhiều mạo hiểm.

Người bình thường đều biết nên lự chọn như nào, anh ta nhìn dãy ký tự lỗi kia lại chuyển tin nhắn tới.

“1: Một chiếc balo trông có vẻ bình thường.”

“2: Một chiếc hộp kích thích.”

“3: Một chiếc cặp tài liệu kỳ dị.”

“Chú ý, phần thưởng bạn lấy được liên quan tới sự lựa chọn của bạn, xin mời bạn lựa chọn gói hàng mà bạn muốn nhất.”

Kỳ quái, kích thích, bình thường…

Thời gian đầu Lâm Mặc không hề đưa ra sự lựa chọn, mà trong đầu nhớ lại một chút, nhớ lại ba gói hàng ở nhiệm vụ chuyển phát nhanh đầu tiên…

“Gói hàng số 1: một chiếc vali tỏa ra luồng khí quỷ dị.”

“Gói hàng số 2: một hộp chuyển phát nhanh có vẻ bình thường.”

“Gói hàng số 3: một tập hồ sơ thần bí.”

Sau đó tự hỏi, như anh ta thấy, tiền tố phía trước của mấy gói hàng này có liên quan tới nhiệm vụ chuyển phát, lần đầu tiên anh ta lựa chọn là một chiếc vali tỏa ra luồng khí quỷ dị.

Cũng có thể nói…

Tiền tố của gói hàng chuyển phát không giống, biểu thị cho tính chất nhiệm vụ đi kèm với gói hàng cũng khác nhau?

Lâm Mặc cầm chiếc bật lửa trong tay thay đổi suy nghĩ.

Tuy rằng anh ta cảm thấy suy đoán của mình rất có khả năng, nhưng hiện tại hàng mẫu quá ít, chỉ có một nhiệm vụ chuyển phát làm ví dụ, rất khó có thể nắm chắc suy đoán.

Cho nên, lần này…

Lâm Mặc dự định thử nghiệm một chút, thử nghiệm thì lại không thể lựa chọn mang theo chiếc cặp tài liệu quỷ dị.

Cho nên gói hàng này đã bị anh ta loại trừ.

Vậy chỉ còn có thể lựa chọn giữa hai gói hàng một chiếc balo trông có vẻ bình thường và chiếc hộp kích thích.

Chọn gói hàng nào thì tốt đây?

Lâm Mặc trầm tư một chút, nếu như thật sự muốn thử nghiệm, tiền tố bình thương thật sự là gói hàng bình thường sao?

Dựa vào sự chó má của nhiệm vụ chuyển phát mà nói.

Hầu hết khả năng là không thể.

Cho nên tính chất không chắc chắn quá lớn.

Vậy chỉ còn lại một chiếc hộp kích thích, chính là sự lựa chọn trong lòng anh ta cảm thấy tốt nhất.

Lâm mặc cầm chiếc điện thoại Nokia lên gõ vào một dòng chữ.

“Tôi chọn một chiếc hộp kích thích.”

Tin nhắn gửi được một giây, trên màn hình điện thoại Nokia xuất hiện tin nhắn trả lời…

“Bạn chọn gói hàng số 2.”

“Bắt đầu từ bây giờ, tất cả nhiệm vụ và phần thưởng của bạn đều liên quan đến gói hàng số 2!”

“Đang tính toán số tiền đặt cọc cho gói hàng số 2!”

“Giá trị là 200 vạn NDT”

“Còn về phần thưởng, sau khi bạn gửi gói hàng số 2 đến nơi sẽ gửi tới”

Tiền đặt cọc là 200 vạn NDT!

Nhiệm vụ chuyển phát nhanh lần này so với 50 vạn tiền đặt cọc của nhiệm vụ chuyển phát nhanh lần thứ nhất nhiều gấp bốn lần.

Mà lần này, 200 vạn không có trực tiếp được gửi vào trong tài khoản của Lâm Mặc.

Lâm Mặc dựa theo suy nghĩ ấy, trọng tâm cái nhìn của anh ta không phải là tiền đặt cọc, đối với anh ta mà nói 1000 vạn cũng không thể sánh bằng sức hấp dẫn của sự thay đổi trên cơ thể sau khi hoàn thành nhiệm vụ chuyển phát.

Anh ta để ý ở đây là độ khó của nhiệm vụ chuyển phát nhanh lần này, từ tiền đặt cọc có thể thấy cao hơn hẳn so với lần đầu tiên.

Độ khó liệu có phải cũng khó hơn lần đầu tiên không?

Cái này rất có khả năng.

Trong lúc anh ta đang suy nghĩ, dãy ký tự lỗi kia gửi tới một tin nhắn vào chiếc Nokia trong tay.

“Gói hàng số 2 bạn đã chọn hiện đã nằm trước cửa nhà!”

Lâm Mặc đã có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, tuy nhiên anh vẫn ngạc nhiên vì sao đối phương lại biết vị trí của anh ta, đồng thời là đưa đồ vật tới nhanh như vậy, nhưng lại không có bị dọa sợ như lần đầu tiên.

Anh nhanh chóng đứng dậy, mở cửa phòng.

Quả nhiên nhìn thấy một gói hàng đẹp đẽ màu đen được đặt yên lặng trước cửa.

Nhìn xung quanh một chút, trên hành lang khách sạn vẫn như cũ không hề có bất cứ ai.

Cứ như là chiếc hộp nhỏ màu đen này xuất hiện từ trong không trung để trước của phòng anh ta vậy.

Lâm Mặc cúi người xuống, cầm chiếc hộp nhỏ màu đen lên, xoay người bước vào phòng khóa trái cửa, rồi mới đặt chiếc hộp màu đen lên trên mặt bàn.

Lần này anh ta cũng không có tự ý mở ra.

Mà lại ngồi đợi dãy ký tự lỗi kia gửi tin nhắn tới.

Không lâu sau, trên chiếc điện thoại Nokia lại có tiếng động.

“Bạn đã thành công nhận được gói hàng số 2!”

“Hiện đang gửi nhiệm vụ của gói hàng số 2…”

“Mời bạn mở gói hàng số 2, bạn sẽ được đưa đến nhiệm vụ của mình.”

Xem tới đây, Lâm Mặc liếc nhìn chiếc hộp màu đen, lần trước là cảnh báo anh không được mở gói hàng, lần này thì ngược lại, yêu cầu anh mở ra, lại còn không có bất cứ thông báo nhiệm vụ nào.

Thật đcm thú vị đấy.

Lâm Mặc trực tiếp mở chiếc hộp nhỏ màu đen ra, không có xác chết!

Cũng không có thân thể bị cắt đoạn.

Càng không có thứ gì kỳ quái cả.

So với thi thể cô gái tràn đầy chấn động lần trước, thứ đặt trong chiếc hộp đen này hiển nhiên sạch sẽ hơn.

Bởi vì bên trong là một chiếc điện thoại di động, còn có một tấm thẻ ngân hàng.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 170

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.