Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gan to bằng trời

Phiên bản Dịch · 1362 chữ

“Cái gì?”

“Cô vừa gặp Lâm Mặc?”

Lời của Chu Hy Á khiến đội trưởng Hàn và Tiểu Vương không hẹn mà cùng nhau lên tiếng.

Vì lúc trước ở tiểu khu, đội trưởng Hàn đã hỏi Chu Hy Á có phát hiện gì không, lúc đó Chu Hy Á trả lời chỉ gặp hai cô gái, một người đi vào một người đi ra.

Hiện tại đột nhiên nói với bọn họ vừa nãy đã gặp Lâm Mặc?

Đây là tình huống gì?

Đội trưởng Hàn cau mày hỏi Chu Hy Á: “Tiểu Chu, chuyện là thế nào?”

Chu Hy Á chỉ vào bóng lưng bị dừng lại trên màn hình nói: “Đầu tiên tôi đã từng nói chỉ gặp hai cô gái đúng không? Trong đó có một cô gái cao khoảng mét tám, giống hệt chiều cao của Lâm Mặc, đến ngay cả hình thể cũng hoàn toàn giống nhau.

Lúc đó tôi còn nghĩ cô gái này trông thật quen, có vẻ như đã gặp ở đâu rồi, vừa rồi thấy bóng lưng Lâm Mặc trong đoạn video giám sát, ngay lập tức nhớ ra bóng hình cô gái đó tại sao lại quen đến vậy, bởi vì…”

“Ý cô là…” đội trưởng Hàn nghe xong, lập tức hiểu, ngắt lời cô nói: “Lâm Mặc giả gái nghênh ngang đi qua trước mắt cô?”

“Hả?” Tiểu Vương trợn tròn mắt, nhìn Chu Hy Á: “Không thể nào?”

Tuy rằng rất không dám tin, nhưng Lâm Mặc thật sự giả gái ngeheeng ngang đi qua trước mặt Chu Hy Á, thậm chí còn gật đầu cười chào hỏi Chu Hy Á.

Nghĩ tới lúc đó mình còn cười và gật đầu trả lời lại.

Chu Hy Á ngay tức khắc cảm thấy nghĩ thế nào thì cái cười gật đầu chào hỏi lúc ấy của Lâm Mặc chính là sỉ nhục cô, cười nhạo cô!

Trở thành một người tốt nghiệp với thành tích ưu tú ở trường cảnh sát, ngoại lệ được tuyển thẳng vào phân cục Thiên Hà Quảng Châu.

Chu Hy Á trong lòng cảm thấy kiêu hãnh.

Vậy mà niềm kiêu hãnh này lại bị kẻ tình nghi Lâm Mặc nghêng ngang đi qua trước mặt, tất cả đều biến mất hết sạch.

Cái tên này…

Không chỉ như vậy, Chu Hy Á nhớ tới lần gặp nhau trong thang máy lúc trước, trò chuyện cùng cô khi cô còn đang mặc cảnh phục, lại còn nói chuyện rất vui vẻ.

Quả thực đúng là gan to bằng trời.

Chu Hy Á tức giận vô cùng, cái này hoàn toàn là coi cô như không khí rồi.

Cô hít một hơi, gật đầu trả lời đội trưởng Hàn và Tiểu Vương, “Đúng vậy, tôi khẳng định 100% cô gái đó là Lâm Mặc đóng giả.”

“Tiểu Chu không phải là anh nói cô, cô thế nào thì cũng là sinh viên ưu tú tốt nghiệp với điểm số cao từ trường cảnh sát, sau khi đến phân cục này, thể hiện cũng coi là ra ngô ra khoai, Lâm Mặc là một người đàn ông, cho dù có giả gái thì cũng phải có sự khác biệt, sao cô có thể để anh ta đi nghênh ngang lướt qua trước mặt mình?”

Tiểu Vương bên cạnh nói vài câu,

Đội trưởng Hàn cũng không chỉ trích Chu Hy Á mà nói: “Tên Lâm Mặc này không đơn giản, người bình thường trong lòng có vấn đề gặp chúng ta sẽ sợ hãi ba phần, từ đó cảm thấy căng thẳng.

Nhưng tên Lâm Mặc này không chỉ ở trong phòng hút hết điếu thuốc, lại còn có thể hóa trang thành gái trong tức khắc nghênh ngang đi qua trước mắt Tiểu Chu, có thể nói tố chất trong anh ta rất lớn.”

“Lần này nội trong một khoảng thời gian ngắn, có thể nhanh chóng đưa ra lựa chọn, lại còn mặt không đổi sắc chào hỏi Tiểu Chu, cho thấy anh ta không chỉ có tố chất tâm lý mạnh, đầu óc cũng rất thông minh.”

Nói tới đây, đội trưởng Hàn hỏi Chu Hy Á một câu: “Trình độ hóa trang của đối phương như nào?”

Chu Hy Á đến phân cục này là do ông đưa tới, đối với năng lực của Chu Hy Á, trong lòng đội trưởng hàn tất nhiên có thể đoán được.

Cô gái Chu Hy Á này rất ưu tú, đặc biệt là ưu tú ở tính nhạy bén.

Từ việc cô ấy có phản ứng nhanh nhạy đồng thời phát hiện ra cô gái kia là Lâm Mặc liền có thể thấy rõ điều này.

Nếu đối phương có thể nghênh ngang rời khỏi tiểu khu dưới mí mắt của Chu Hy Á.

Vậy thì chỉ có thể là trình độ cải trang của Lâm Mặc rất cao, cao đến nỗi mà trong một thời gian ngắn Chu Hy Á không thể phát hiện ra chút dấu vết nào.

Loại người này lại là nghi phạm số 1 của vụ án căn hộ 2901 Đông Ngự Uyển, cứ thả ở bên ngoài như vậy khiến đội trưởng Hàn có chút đau đầu.

Không ngoài dự liệu, dự đoán của ông ta rất nhanh chóng được giải đáp.

Chỉ nhìn Chu Hy Á trả lời: “Trình độ hóa trang của Lâm Mặc rất cao, nếu như tôi không tua video giám sát xem lại nhiều lần, hoàn toàn không nhìn ra được cô gái đó chính là anh ta.”

Đội trưởng Hàn lúc này mới trầm giọng nói: “Xem ra chúng ta gặp phải loại người khá phiền phức rồi đây.”

Nói rồi ông ta nhìn khuôn mặt Chu Hy Á co chút khó coi, khuyên bảo: “Tiểu Chu chuyện lần này không thể nói là lỗi của cô, buổi trưa nếu đôi thành tôi hay Tiểu Vương hay bất cứ ai trông cửa cũng không nhất định sẽ phát hiện ra, đừng để trong lòng vẫn còn cơ hội để bắt anh ta.”

Đội trưởng Hàn càng nói như vậy trong lòng Chu Hy Á càng cảm thấy hổ thẹn, đặc biệt đây còn là lần đầu tiên cô gặp phải loại người coi trời bằng vung trêu đùa với cô như Lâm Mặc.

Lại càng cảm thấy uất ức và tức giận, khuôn mặt Chu Hy Á nghiêm túc hạ quyết tâm nói: “Đội trưởng Hàn, tôi nhất định phát bắt được tên Lâm Mặc này!”

“Haha…” Nhìn thấy quyết tâm của cô ấy, đội trưởng Hàn cười nói: “Có quyết tâm như vậy là được rồi, hiện tại công cụ trợ giúp phát triển, là thời đại mà khắp nơi đều có camera giám sát, tôi thật sự không tin không tìm nổi một người.”

…….

Sáng sớm hôm sau, trong khách sạn Bvlgari.

Lâm Mặc hoàn toàn không biết nữ cảnh sát kia đã thề nhất định phải bắt anh, là kiểu không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua.

Tối qua trải qua một trận chiến lớn, cô gái dưới thân giống như trở nên điên cuồng, điên cuồng đòi hỏi, từ bồn tắm, tới cửa sổ, rồi đến ghế sô pha.

Loại nào cũng đều nếm thử.

Cuối cùng buổi sáng cô gái xinh đẹp mới rời khỏi.

Lâm Mặc tinh thần sảng khoái bước ra khỏi khách sạn Bvlgari, nhìn khoảng thời gian phía trên dãy ký tự lỗi, thời điểm đến nhiệm vụ thứ hai càng ngày càng gần.

Nhiệm vụ chuyển phát nhanh lần thứ nhất nguy hiểm như vậy.

Cũng không biết nhiệm vụ lần thứ hai sẽ như thế nào?

Trong lòng anh ta có một loại cảm giác rất phúc tạp, vừa mong đợi vừa căng thẳng.

Bởi vì mấy ngày hôm nay, Lâm Mặc phát hiện rằng lúc trước cuộc sống và anh ta không hề có sự thay đổi nào, ngột ngạt, thiếu năng lượng, như một cái xác không hồn so ra bây giờ thì thú vị hơn nhiều rồi.

Lâm Mặc nhìn lên bầu trời góc miệng hơi nhếch lên, đeo kính râm đen, rời khỏi khách sạn Bvlgari.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.