Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

68 Chị Em Gặp Lại ! Truy Sát (p1)

2305 chữ

Ngày hôm sau , Long , Lâm Nhi và Điển Minh về với công việc thường nhật .

Vẫn vất vả như vậy , có điều có thêm một bầu không khí hơi khác .

Long đã bớt ủ rũ hơn , Lâm Nhi cũng nhiệt tình hơn trước , có mỗi Điển Minh vẫn hoạt bát như ngày nào , ba người lại kề vai , đồng cam cộng khổ .

Vốn việc sáng , Long đã hoàn thành , nhưng giữa trưa hắn lại bị cho gọi đi , điều đó khiến Long thấy kì lạ , cũng lo sợ , dù sao mình cũng chỉ là một nô lệ trong vô vàn nô lệ ở đây cớ sao bị gọi ? Không lẽ bị truy giết ? Long chỉ đánh mang tầm tình thắc mắc để sau hỏi .

Tất nhiên , Long được gọi cũng được một toán 3-5 lính dẫn đi , người cầm đầu là một tên mặt trắng , mái tóc lam nhạt , bận một bộ đồ trắng .

" Nếu ngươi sẵn sàng thì theo ta đi , chủ nhân cần gặp ngươi ! Tất nhiên ngươi đi một mình ! Ngươi có hiểu ý ta không ? "

Long chỉ lạnh nhat , gật đầu .

Tên lính này không nói gì , ra hiệu , đoàn người lại xuất phát .

Mà thế mới thấy , quãng thời gian qua Long sống hầu hết đều là phần rìa của dinh thự Doãn Tinh .

Long chưa được tiếp xúc với Doãn Tinh , cũng chưa bao giờ nhìn thấy nơi hắn đang ở , cho nên khi Long đến đã lầm tưởng phần rìa kia là nhà hắn , chứ phải đâu nơi chứa linh gác , nô lệ ?

Theo Long suy đoán , nếu phần rìa của dinh thự đã vậy , bên trong ít ra to hơn , thần bí hơn .

Mà trái ngược với suy nghĩ Long , nó lại khá nhỏ , cao có 4 tầng , phòng tưởng nhiều hơn Lurena nhưng đâu lại chỉ tầm 8 -10 phòng ?

Điều đó khiến Long càng cảm thấy vị chủ nhân ngôi nhà này cũng mang theo sắc tố thần bí .

Long , Lâm Nhi và Điển Minh bị mua vì người đàn ông này không sai ! Long biết , nhưng lại chưa từng gặp qua a !

Tên lính đưa Long đến vườn trà , khiến Long không khỏi tấm tắc khen , có điều chuyện quan trong hơn là Long đã thấy một bóng người con gái đeo tắm che mạng , ngồi ở trong bàn trà trong vườn , đang nhìn ngó nghiêng , rồi đôi mắt rừng ở một cánh hoa .

Vốn ban đầu , nếu có là cái ông chủ thần bí kia , Long cũng sẽ không đến nỗi ngạc nhiên , hay thất thố , có điều . . . . Đây là ?

Long tiến tới , đôi chân hắn cứ tự đi , đầu óc hắn cứ có linh cảm về người con gái này .

Lính thì lại không ai cản , dường như đã được lệnh không tham dự vào .

Long thoải mái tiến tới , ngồi đối diện cô gái , nhìn cô gái sau tấm mạng che mặt , hắn cố nhìn xuyên qua đó , nhìn vào khuôn mặt cô gái .

" Cô gái trái ngược lại , giọng có hơi run run :

" Ngươi vẫn ổn a ! Thật tạ ơn Trời ! "

Long khó hiểu ! " Không lẽ người quen ? "

Long cố xua tay , bình tĩnh nói :

" Chúng ta quen nhau sao bạn ? "

Cô gái nghe vậy , phản ứng đầu tiên là nhỏm người dậy , cốc một cái với tốc độ rất nhanh lên đầu Long :

" Ngươi thật tồi tệ ! Chị gái ngươi , ngươi cũng không nhận ra sao Long ? Uổng công ta lo lắng cho ngươi ! "

Long giật mình , sững sờ , đôi môi run run , cái giọng nói quen thuộc đó khiến đôi mắt hắn ẩm ướt , cố nói một câu yếu ớt :

" Là tỷ sao ? Nguyệt ? "

Cô gái ôn hòa , cởi chiếc mạng che xuống , lao vào ôm Long , giọt nước mắt nàng cũng không kìm được chảy lăn tăn , thấm vào bờ vai Long .

Long cố xiết chặt Nguyệt , hai chị em gào khóc , gào không quản mọi thứ xung quanh , họ vừa vui vì sự đoàn tụ a ! Chị em , cuối cùng cũng gặp lại nhau rồi !

Sau khi khóc một hồi lâu , Long , Nguyệt đôi mắt sưng húp như con gấu trúc , mà Nguyệt thì cứ nhìn Long lại nở một nụ cười yếu ớt , tay vuốt lợm tóc , xoa xoa má hắn từ tốn :

" Ta xin lỗi Long ! Đáng lẽ ra ta nên nghe ngươi ! "

Long thấy chị gái mình , niềm vui đã là không thể đo đếm , mấy cái quá khứ hắn đâu quan tâm ?

" Tỷ ! Đừng nói nữa ! Qua rồi thì để nó qua đi ! Hiên giờ tỷ ở đây sao ? "

Nguyệt thấy Long hỏi , giả vờ vui vẻ , đùa trêu Long :

" Ta ở đây a ! Có điều ta sẽ không gặp ngươi đâu , ta với ngươi không cùng đẳng cấp ! Ngươi chỉ mãi không bằng ta ! "

Long làu bàu, không vui vẻ gì nói :

" Chỉ là do tỷ là con gái thôi a ! "

" Cái này trách ngươi hay trách ta a ! "

" Ta không biết ! "

Nguyệt cười nhạt , không hiểu sao nàng vẫn cứ bị ám ảnh mãi lỗi lầm mình khi nhìn thấy Long .

Vốn nếu chỉ là lần đầu Nguyệt đưa ra quyết định sai lầm thì thôi ! Ta có thể nói trẻ con thiếu kinh nghiệm !

Hà cớ chi đây lại là lần 2 ? Nếu không phải nàng nằng nặc đòi Doãn Tinh chuộc Long về , Long đâu phải làm nô lệ thấp kém ?

Cứ nhìn cơ thể thiếu chất của Long , Nguyệt đã hiểu phần nào , nàng cảm thấy vô lực hơn bao giờ hết ! Cảm thấy chính bản thân thật ăn hại khi hại em trai !

Chính vì lẽ đó , cái suy nghĩ làm vợ nhỏ cho Doãn Tinh , trả tự do cho Long , chưa nói đến sự quan tâm của Nguyệt cho Long , ta chỉ nói đến yếu tố tự cứu giúp con tim đang trần đầy cảm giác tội lỗi , hối hận nàng , điều đó đã đủ .

Đây là một cái bẫy được Doãn Tinh bày ra , có nhìn thấy nhưng Nguyệt vẫn phải nhảy vào !

Nàng tin , chỉ cần Long thoát , nàng có thể tự sát để làm cơ thể không bị vấy bẩn .

Long nhìn chị gái cứ ngơ ngác nhìn mình , không hiểu sao Long cứ cảm thấy chị gái mình có điều gì đó khác lạ .

Long duỗi tay , khua khua trước mặt Nguyệt , nàng bừng tỉnh , lại nhìn sâu vào mắt Long , khiến Long vô cùng ngại ngùng , " Tỷ đừng nhìn ta thế a ! "

Nguyệt nghe vậy , cười , lắc lắc đầu , hiên giờ nàng chỉ muốn nói chuyện vui vẻ với Long , tâm sự cùng hắn mà thôi , tương lai sẽ tính sau . . .

Và rồi Long với Nguyệt nói chuyện trên trời dưới đất , hai chị em cười khúc khích , vui vẻ không ngừng , chỉ là , cho đến khi . . .

" Ta đoán nàng với em trai nàng có một khoảng thời gian đã khá vui vẻ ! "

Một người đàn ông to béo , quần áo quý tộc , tay đeo những chiếc nhân ruby to bằng cả đầu ngón nút , đang bước những bước chân từ tốn tới phía Long và Nguyệt .

Vốn Nguyệt đang vui vẻ , khi nghe giọng nói vang lên , không gì hơn là sự chán ghét đến tận xương tủy , nàng cắn chặt răng , mắt căm thù , không thèm liếc tên béo dù một chút .

Long thấy biểu lộ chị gái mình , nhăn mày , quay ra nhìn người đàn ông thì sững sờ , đứng phắt dậy chỉ tay thẳng tên béo , thốt lên :

" Là ngươi ! Tên béo lúc đó ? "

Tên béo dừng lại , ánh mắt vốn vui vẻ trở lên tức giận lạnh lùng nói :

" Ngươi chú ý cái mồm ngươi ! Ta là chủ nhân ở đây và cũng là chủ nhân của ngươi đó ! "

Long ánh mắt phừng phừng ngọn lửa , hóa ra hắn bị chính tên cùng tham gia âm mưu với Lurena mua lại , làm nô lệ hắn . . .

Nguyệt thấy hai người đối thoại không hiểu gì , xuất phát từ muốn em trai mình không bị đau khổ nữa , Nguyệt đành phải đứng ra khuyên can , mong sao giá trị bản thân mình đủ cứu Long .

" Ngươi thôi đi ! Em trai đây là Doãn Tinh , hắn là người cho ta cái ăn cái mặc , cũng là chủ nhân ngôi nhà này , mà ta cũng đồng ý hắn sẽ trả tự do cho ngươi thì ta sẽ làm vợ nhỏ hắn , cho nên ngươi đừng gây sự hắn được không , ta không muốn ngươi bị tổn thương nữa . "

Nguyệt nói vẫn với giọng nói bình tĩnh , nhưng nếu nghe kĩ ta có thể thấy sự đau khổ trong lời nói nàng .

Long nhảy sồ lên , muốn lao vào tên béo , thì không hiểu từ đâu 2 ảnh vệ phi ra , đá hắn một cước , khóa cứng tay hắn , đập hắn nằm úp mắt xuống nền nhà .

Long gào lên : " Tên khốn ! Ngươi nếu làm gì chị gái ta ! Ta thề có làm hồn ma cũng ám ngươi ! "

Doãn Tinh thấy Long có định tấn công mình lại vẫn còn mạnh miệng , hắn vô cùng tức giận , tiến tới trước mặt Long đang nằm úp . Ngồi xổm xuống , tay túm lấy tóc Long , nhấc lên :

" Ranh con ! Ngươi nên biết tôn trọng chủ nhân ngươi a ! Nếu không phải vì chị gái ngươi , mạng chó con ngươi ta đã thu ! Có điều , ta là người rất uy tín nên ngươi sẽ được tha , có điều . . . Ta tự hỏi ngoài chị gái ngươi , ở đây ngươi còn thân với ai không a ! "

Long biến sắc , hắn gào lên :

" Nếu ngươi đụng đến một sợi tóc của cả họ nữa , ta thề mỗi đêm ngươi ngủ ta sẽ hiện hồn lên tế sống mi chết lên chết xuống ! "

Doãn Tinh cười nhạt , đứng lên , giọng ra vẻ cao thượng nói xuống :

" Ta thực sự muốn xem hồn chó má ngươi hiện về làm được gì ! Ranh con ! Tốt nhất nên trân trọng cái mạng mình được chị gái ngươi cho đi , ta hứa chị gái ngươi sẽ được chăm sóc rất kĩ !! " Nói xong , Doãn tinh còn cười vang lên .

Nguyệt bên cạnh cả người run run , nàng không khó để tự tưởng tượng thảm cảnh mình phía trước , dù nàng không hối hận vì quyết định mình , có điều thâm tâm nàng vẫn cứ đau xót cho số phận nghiệt ngã mình .

Đã biết bao lần Nguyệt mong Thiên Như xuất hiện , có điều đã lần nào xuất hiên đâu ? Nguyệt cảm thấy như bị bỏ rơi , điều đó khiến nàng vô cùng buồn bã , đau khổ , thậm chí tuyệt vọng . . .

Nguyệt cố gắng tìm kiếm hi vọng cuối cùng cho tâm hồn , nghiến răng hỏi lại Doãn Tinh :

" Ngươi sẽ vẫn giữ lời hứa thả tự cho Long chứ ! "

Doãn Tinh nhìn về phái Nguyệt , cười tươi :

" Tất nhiên rồi , tất cả vì nàng a ! Ta là người trọng lời hứa , tuyệt đối không nuốt lời . "

Doãn Tinh bày ra một nụ cười sáng lạng , có điều trong thâm tâm rắn rết của hắn sao thì ta không biết rồi !

" Nếu nó được tự do thì sao ? Oắt con hỗn láo với ta mà xong sao ? Nó cũng sẽ bị ta giết dọc đường thôi ! " Đây là suy nghĩ trong đầu Doãn Tinh , có điều hắn không hề nói ra mà thôi !

Nguyệt chỉ thở dài , lính áo đen cũng được lệnh của Doãn Tinh , kéo Long đi !

Doãn Tinh dõi hình bóng Long , hắn nở một nụ cười tàn nhẫn , liếm đầu môi , quay đầu bỏ đi .

Nguyệt đứng đó , thẫn thờ nhìn lên trời cao : " Ba ! Ba không còn yêu con sao ? "

. . . . . . . . . . . . .

Bạn đang đọc Toàn Năng Hùng Hài Tử của ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.