63 Long , Lâm Nhi , Điển Minh
Nhìn khuôn mặt đã tái đi vì thiếu máu của Nguyệt , Long trái tim cơ hồ muốn ngưng lại .
Hắn cả đời này được giáo dục phải biết yêu thương gia đình ,người thân , vậy mà khi nhìn thấy chị gái duy nhất mình như vậy làm sao Long có thể chịu được ?
Long rít lên trong cơn điên cuồng : " Tên chó chết ! Ta thề sẽ giết ngươi ! Ta thề sẽ băm ngươi thành vạn mảnh ! "
Lurena cười vô cùng đắc ý , khi thấy bộ mặt này của Long hắn cảm thấy bao nhiêu nhục nhã Nguyệt nhổ lên hắn coi như đã được đền bù xứng đáng .
Lurena sút một cước vào hàm của Long như sút cẩu một dạng , quay đầu đi về phía cửa hơi khựng lại :
" Hãy cho thằng nhóc đó chút giáo huấn , hừm thế nào nhỉ . . . Gấp 10 lần con kia đi ! Xong tắm rửa cho nó rồi vứt nó lên sàn nô lệ , biết đâu lại có bà già nào hứng thú mua hắn về làm đồ chơi !! "
Dứt lời , Lurena đi tiếp , để lại một tràng cười khoái chí của đám lính .
Long tuyệt vọng , hắn cảm thấy như cả thế giới đang chống lại hắn , ngay lúc hắn cần nhất thì người cha hắn lại không thấy đâu ?
Long trong cơn tuyệt vọng hét lên :
" Nếu Nguyệt có việc gì tôi không tha cho ông !! Thiên Như . "
Đám lính thấy Long như bị điên , tự dưng gào lên , tiến tới đánh ngất lịm hắn .
Ở một nơi nào đó ,
" Hắt xì ! Ai nói xấu ta ? Ài ! mong là nhớ nhung ta à nha ! Tự nhiên bị ghét mà không biết thì kì lắm ! Haizz Cố lên các hài tử ! Con của Thiên Như ta không phải dạng công tử bột a ! "
Đúng , người vừa nói nhảm là Thiên Như .
Chỉ biết nơi Thiên Như đang ở vừa gần lại vừa xa với chỗ Long và Nguyệt
Nhấm một ngụm rượu , Thiên Như vẫy tay , 2-3 cô nương dáng điệu thiết tha bước vào . . .
Trong khi đó , quay về với cặp chị em bị ruồng bỏ !!
Long hiện giờ đang được áp giải trên chiếc xe ngựa , đằng sau cái cũi sắt , trong cũi sắt là Long và toàn trẻ con .
Người dẫn đầu đoàn là một lão da đen cùng với hàng chục tên lính người quỷ lẫn lộn , đa phần chắc quỷ là quỷ cấp thấp , còn người là lính tử sĩ
Mà địa điểm áp giải chúng là đi sàn đấu giá người duy nhất ở địa phương .
Cả người Long vô cùng nhiều các vết hằn , xước , cánh tay 10 ngón thì hắn đã thiếu đi 2 .
Đôi mắt Long vô hồn , xung quanh hắn là nhũng kẻ trạc tuổi hắn mà ánh mắt cũng không khác hắn là bao .
Chủ yếu trẻ con ở đây đều xác định được số phận mình ở phía trước , cho nên tâm trạng trên khuôn mặt chúng nếu không phải tuyệt vọng thì là buồn bã .
Mà Long thuộc về tuyệt vọng và phẫn nộ rồi !!
Long hận Thiên Như vì làm một người cha vô trách nhiệm , Long hận bản thân vô năng .
Mỗi khi nghĩ về Nguyệt trong trạng thái rướm máu , lòng Long vô cùng xót xa , đau đớn .
Chị em bên nhau 7 năm , há tình cảm sẽ đơn giản ?
Cứ nghĩ về Nguyệt là Long lại lo lắng , không biết liệu họ sẽ được gặp lại nhau , liệu sẽ còn những ngày được vui đùa bên nhau như trước ?
Khuôn mặt Long ngấn lệ , Mẹ hắn từng nói ," Đàn ông chỉ khóc khi nỗi buồn vượt quá mức chịu đựng ! " , Long ngày đó không hiểu , giờ hắn đã hiểu ra nhưng điều đó thật vô ích , không phải hắn vẫn sống với nỗi đau đấy thôi ?
Đôi bàn tay Long xiết chặt , để ý sẽ thấy nó đang run lên từng hồi .
Bỗng . . .
" Cậu nên để nước mắt lại , nếu đã suốt cả dọc đường chịu được , hà cớ chi gần đến nơi cậu lại khóc ? Không phải như thế rất yếu đuối sao ? "
Long ngẩng đầu dậy , hắn mơ hồ nhìn kĩ người vừa nói .
Đó là một cô gái trạc tuổi Long , nàng có đôi mắt xanh biếc , mái tóc màu nâu lộn xộn , khuôn mặt nhiều vết bẩn , bụi nhưng nếu gạt bỏ đi , ít nhất cũng là một cô gái đẹp !
" Ngươi thì biết gì ! Ta không khóc vì ta , hay vì chúng ! "
" Ý cậu là , cậu khóc vì người thân ! "
Cô bé nói luôn .
Long hơi bất ngờ , theo bản năng gật đầu .
Cô bé lắc đầu , từ tốn nói :
" Dù là người thân khi thấy cậu khóc họ cũng sẽ không vui vẻ gì , chưa kể khóc cậu nghĩ nó giúp được gì cậu sao ? Tốt nhất cậu nên nín đi tổ mất nước vô ích thôi ! "
Long hơi giận dữ :
" Vậy không lẽ ta ngồi nhìn khung sắt , nhìn tụi trẻ con các ngươi ủ rũ ? "
" Tốt nhất cậu nên thế ! Số phận a ! Thật không thể tin được bản ca lại chết lãng xẹt vậy ! "
Một giọng nói vang lên bên cạnh cô bé kia .
Long nhìn về phía giọng nói , chỉ thấy đây là một tên béo ụ , mái tóc cắt ngắn , mặt mũi béo mập mắt đen tự nhiên , bận một cái áo rách nát .
Tuy Long không kì thị người béo , có điều nghĩ đến tên béo gặp chỗ Lurena , lòng hắn lại tức giận , cay đắng .
Tên béo thấy Long nhìn mình , miệng cười tươi , vươn cái tay hắn :
" Ta tên Điển Minh ! Còn người vừa nói ngươi , cô ấy tên Lâm Nhi ! "
Long chỉ lạnh nhạt , từ chối bắt tay Điển Minh , giọng hờ hững xa lánh :
" Ta tên Long ! "
Điển Minh bị gạt tay , không chút ngượng ngùng thu tay về , nói tiếp :
" Long đệ ! Ngươi tốt nhất nên chịu đựng a ! Ngươi bị bắt vào đây cũng thật xui xẻo , ài mong bản ca được một quý phụ giàu mua a ! Ít ra còn có cái ăn ! "
Nói , Điển Minh còn xoa xoa cái bụng , có vẻ tiếc thương , lo lắng cho vấn đề ăn uống mình lắm .
Lâm Nhi bên cạnh hiếm khi phì cười , miệng nhẹ nhàng nói :
" Ngươi xem ngươi đi ! Như con lợn , ai thèm mua ? Ta sợ mi bị một lão đầu bếp nào đó thu về làm thịt lợn 7 món a ! "
Mặt mũi Điển Minh biến sắc , chắc hẳn đang liên tưởng đến cảnh mình nằm trên 7 đĩa khác nhau như nào .
Long bên cạnh cũng không nhịn được phải nhếch môi !
Tuy không nói là cười nhưng cũng là do Điển Minh và Lâm Nhi đối thoại khiến Long có phút quên đi thực tại nghiệt ngã của mình .
Lâm Nhi bắt gặp được nụ cười trên môi Long , cười cợt vỗ vai Long :
" Long , cậu không cần phải cố kìm nén , sống ở đời phải học Điển Minh a ! Hắn phải tận mắt nhìn bố bị giết , mẹ bị cưỡng hiếp trước mặt , cậu nghĩ số cậu khổ hơn hắn không ? Đừng nhìn hắn cười , ai biết trong thâm tâm hắn đang đau khổ nhường nào ? "
Long im lặng , giương mắt về phía Điển Minh , có khi hắn đã quá xúc động rồi ! Việc trước mặt là phải sống ! Chỉ có sống mới còn hi vọng a !
Long tươi tỉnh hẳn lên , ít nhất không còn bộ dáng của một kẻ sắp chết như vừa rồi , đôi mắt đen hữu hồn nhìn về phía Lâm Nhi tràn đầy cảm kích , Long bắt lấy đôi bàn tay bé nhỏ Lâm Nhi :
" Cảm ơn ngươi , Lâm Nhi ! Câu nói ngươi cảnh tỉnh ta nhiều a ! "
Lâm Nhi đỏ mặt , rụt tay về , đầu quay sang bên khác : " Không có gì ! "
Long sực tỉnh , chợt nhận ra mình vừa nãy có hơi thân mật quá , hắn gãi gãi đầu .
Điển Minh nhìn , cười mỉm , ở hắn xem ra , Long này có hi vọng để sống sót !
Mà lúc 3 người nói chuyện , xa ngựa phía trên cũng dừng lại .
Sau nhiều giờ đi đường , nơi xe cần đến cũng đến .
Ở trong tầm mắt Long , hắn chỉ thấy nơi hắn vào là một bức tường lớn , đằng trước là một cửa to , theo như binh lính tán nhảm , Long nghe trộm , thì đây mới chỉ là cái cửa sau của trung tâm đấu giá này !
Phải biết , mỗi sàn đấu giá người dù là chỉ ở địa phương nhưng nhờ các mối quan hệ , các vụ mua bán , trao đổi , lại kiếm được không chỉ tiền mà còn sự bảo vệ .
Long , Lâm Nhi , Điển Minh ba người đi cùng nhau , họ mới kết bạn , ít ra còn đáng tin cậy hơn những đứa trẻ còn lại .
Ba người bị áp giải cùng với những đứa trẻ kia , thông qua cửa lớn kia , đi vào trong .
Bên trong là một khoảng chỉ toàn bóng tối , một khoảng thì là những ánh sáng bảy màu , hơi hơi tối ngồi chật ních là người .
Chắc hẳn phía bóng tối Long là sau hậu trường , còn phía bên kia là trước hậu trường .
Ở đây Thiên Như lại được áp vào một cái cũi khác , có điều kèm theo là một lão nhân đeo khuyên tai vàng , tóc trắng , chòm râu như một con dê , mắt xanh lá bước ra !
" Đây là đơn hàng đợt này ? "
Tên thủ lĩnh da đen bước ra , gật đầu : " Tiền ngươi cứ lấy như thường lệ , 3 bạc một đứa , ở đây có 30 đứa , cũng không có hàng đặc biệt gì ! Ta lấy 90 bạc , thêm phí vận chuyển 97 bạc ! "
Lão nhân gật đầu , vuốt chòm râu dê mình cười cợt !
" Ngươi cho chúng vào cũi kia đi ! Ta đấu giá theo nhóm 5 đứa một ! "
Tên da đen gật đầu , hạ lệnh .
Long , Lâm Nhi và Điển Minh nhìn nhau , lúc này họ có bị chuyển , họ cũng muốn ở cùng một chỗ , ít ra còn có thể nương tựa lẫn nhau !
Đăng bởi | TiểuBạchLong |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |