Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phế nhất pháp sư

Tiểu thuyết gốc · 2361 chữ

Năm thứ 342, theo lịch Tân Thế Giới.

Lam Tinh bị nhấn chìm trong khói lửa chiến tranh, thiên hạ lầm than, vô số nền văn minh tân tiến bị hủy diệt, từ đỉnh cao của công nghệ chuyển dần sang thời đại ma thuật, dị giới liên thông.

Thế nhưng đây cũng là kỷ nguyên ma pháp thịnh thế nhất của nhân loại, được mất song hành.

Bất quá ở bên kia đại lục, nếu một mai vách tường chân trời bị phá hủy, đó cũng là lúc Lam Tinh thật sự diệt vong, khi mà dị giới các loại ma thần hùng mạnh đồng loạt giáng xuống Lam cầu.

Chuyện bắt đầu từ 342 năm trước, lịch sử kể rằng vào một đêm đông giá rét ở Nam Cực, thềm cực quang hoa mỹ trên trời bỗng nhiên bị xé toạc, từ bên trong liên tục tràn ra vô số ác ma dữ tợn.

Chúng bất tử trước súng đạn, chúng đầy quyền năng và khát máu, chúng nhanh chóng bao phủ toàn cầu, gieo rắc sự chết chóc và sợ hãi.

Bọn chúng được nhân loại mệnh danh là Kaiju.

Bất kể nhân loại dùng đến vũ khí hạt nhân hay độc tố đều trở nên vô dụng, tinh hoa nghiên cứu hàng trăm năm của nhân loại không khác nào một đống rác thải.

Chẳng mấy chốc Lam Tinh bị ép đến đường cùng, đứng trước bến bờ tuyệt diệt.

Quẫn cảnh không dừng lại ở đó, ngỡ rằng lũ ác ma Kaiju chính là nguồn cơn thịnh nộ của thần linh trừng phạt loài người, nào ngờ sau đó, toàn bộ Lam Tinh rơi vào chấn động kịch liệt. Hình ảnh cuối cùng mà vệ tinh truyền lại chính là một khối siêu tân tinh khổng lồ nuốt chửng Lam cầu.

Tận thế chính thức hàng lâm, nhưng đồng thời cũng mở ra hy vọng le lói cho con người. Khi Lam Tinh bị thôn tính, các đại lục nối liền, lãnh thổ nguyên bản sát nhập với siêu tân tinh trở nên vô tận, một siêu hệ thống trò chơi lập tức bao phủ toàn cầu.

Nhờ có hệ thống trò chơi này, nhân loại đồng loạt chuyển chức, người thì trở thành chiến sĩ, người thì trở thành cung thủ, người thì trở thành ma pháp sư và vô số các nghề nghiệp liên quan khác. Chuyển chức sau đó, nhân loại kích hoạt thiên phú phi phàm, nắm trong sức mạnh diệt trừ được Kaiju, đồng thời hấp thụ tinh hoa từ bọn chúng để tăng cấp, thăng tiến sức mạnh bản thân.

Chính vì vậy mà nhân loại kéo dài được chút hơi tàn.

Theo thời gian trôi qua, chiến tranh ngày càng kịch liệt, nhân loại từ trong đống đổ nát đứng lên, sinh ra vô số thiên tài sở hữu những chức nghiệp hùng mạnh, mặt bằng chung còn lại thông qua việc chém giết lâu dài cũng trở nên cường đại. Bất quá, lũ Kaiju từ bên trong cực quang xuất hiện cũng ngày càng hung hãn, quyền năng ngập trời, dẫn đến một thế trận dằn co căng thẳng, mà thời thời khắc khắc đều có nhân loại hy sinh.

Kể từ lúc này, thời đại ma thuật huy hoàng chính thức mở màn, nơi mà những câu chuyện cổ tích trở thành sự thật. Đâu đó ngoài lục địa kia là một cánh rừng già nguyên thủy, bên trong có vị thần rừng quyền năng. Phía trên bầu trời mênh mông là vương quốc của Thiên không thành Veisarlim thần thánh, vô số và vô số những mảnh lục địa mới xuất hiện, mang theo vô vàng điều kỳ diệu cho Lam cầu.

Mà hiện thực đối với nhân loại lại thật tàn khốc, chiến tranh bao phủ các lục địa. Kaiju xuất hiện như một lẻ hiển nhiên, kể từ khi hệ thống trò chơi đồng bộ Lam cầu, chúng ngang nhiên trồi lên một cách vô tận, chúng ở cùng với nhân loại, may mắn thay đại đa số là những con quái vật cấp thấp, giúp cho những tân thủ chuyển chức có được cơ hội phát triển.

Dưới sự chiến đấu quên mình và tư duy cầu tiến của nhân loại, các chiến binh hùng mạnh nhất Lam cầu sau nhiều năm dục huyết phấn chiến, cuối cùng cũng ép được cánh cổng Kaiju nguyên thủy ở Nam Cực đi đến rìa lục địa chân trời, và được mệnh danh vách tường chân trời. Từ đó mang đến một khoảng thời gian hoà bình ngắn ngủi cho Lam cầu, đương nhiên, hoà bình ở đây là khái niệm mà nhân loại đỡ phải hy sinh mỗi ngày vì Kaiju.

Bởi những quái vật liên tục giết đi và xuất hiện đấy không thể nào bị xua đuổi, chúng chính là những con quái vật mà hệ thống trò chơi mang tới, vừa là tai họa vừa là cơ hội cho nhân loại.

Thấm thoát đã 300 năm trôi qua.

....

Trường cấp 3 Mê Linh, thành phố Kiến An, Đại Nam quốc.

Ngày hội tốt nghiệp đang diễn ra, khắp nơi học sinh đông đảo, xếp ngay hàng thẳng lối, phía ngoài cùng người dân cũng kéo lại thành đàn để xem náo nhiệt, không khí vô cùng khẩn trương và nóng hổi.

Sở dĩ náo nhiệt như thế, bởi lẽ hôm nay chính là ngày các học sinh vừa tròn 18 này thực hiện nghi lễ chuyển chức. Thiên tài hay phế vật, tương lai là đầu cự bá hay là gã phế tài đều tại nghi lễ này định đoạt, nói không khẩn trương mới là giả.

“Người kế tiếp, Trần Hưng, lớp 13B.” Trên đài cao, một vị quản giáo nam trung niên uy nghiêm hô to.

Nương theo đó, một cậu học sinh run lẩy bẩy bước lên, đối với quả cầu pha lê trước mặt đặt tay lên xoa. Ngay lập tức, quả cầu tản ra ánh sáng yếu ớt, nhảy lên không trung một chữ.

«Thợ Rèn»

“Ta đậu xanh!” Thiếu niên mặt xanh không còn chút máu.

Chứng kiến thiếu niên nghề nghiệp thợ rèn, học sinh bên dưới đồng tình kinh hô, quá khổ! Thợ rèn nghề này phải có tiền mới theo được, nguyên liệu quá đắc, đặt biệt nhất là không có sức chiến đấu nha!

Thời đại này mà không có sức chiến đấu, chẳng khác nào đem mạng sống ra ngoài tay mình chưởng khống.

“Run quá, ngày thường các tiết kiến thức ma pháp cơ bản tao học rất khá, cầu trời cho tao trở thành pháp sư nguyên tố, hệ Lôi!” Học sinh bên dưới sợ hãi nói.

“Hệ Lôi? Mày có mơ cũng đừng thái quá, pháp sư đã khó cầu, hệ Lôi tối cường bên trong nhất càng khó xuất hiện hơn, nghìn người mới có một!” Một người khinh thường.

“Tao thì chỉ mong có thể trở thành Mục sư, có vậy tao mới có thể chữa lành bệnh hiểm nghèo cho mẹ tao!”

“Chết tiệt, ai lại bảo chuyển chức này là ngẫu nhiên mà xuất hiện chứ, thật khiến người ta lo lắng mà.”

“Tôi thì nghe nói các gia tộc, thế lực quyền quý có cách để hướng con em của họ theo nghề mong muốn, tuy chỉ là chức nghiệp cơ bản mà thôi nhưng cũng đáng quý rồi.”

“Ông biết cũng chưa sâu đâu, bọn chúng không chỉ có cách hướng tới, mà có sẵn quyển trục chuyển chức các chức nghiệp ẩn cường đại sẵn rồi!”

“Haizz, dù thời đại nào đi nữa, người có quyền lực và gia thế đều xuất phát ở vạch đích.” Có người cảm thán.

Nghe các học sinh xung quanh đàm luận nhiệt liệt, tạo ra bầu không khí căng thẳng tột cùng, Quân Thụy một mặt bình tĩnh đứng trong hàng ngũ, ánh mắt của hắn phá lệ chững chạc, không cùng lứa tuổi.

Quân Thụy là người trọng sinh, từ nguyên bản Trái Đất xuyên không đến Lam cầu tương tự như Trái Đất này, sống đến nay đã có mười tám năm, tăng thêm tuổi tác ở Địa Cầu cộng lại, hắn chí ít cũng gần 40 tuổi. Đối với những chuyện trọng đại như thế này, có thể giữ được bình tĩnh cũng hiểu được.

“Người kế tiếp, Quân Thụy, lớp trưởng lớp 12A.”

Phía trên bình đài quản giáo hô to.

Quân Thụy hít sâu một hơi, mang theo tâm tình cực độ chờ mong bước lên bục cao.

Đến rồi!

Khoảnh khắc thay đổi đời người đã ở ngay trước mắt.

Hoặc là nhất phi trùng thiên, hoặc là cả đời bình phàm, phó thác tính mạng vào tay người khác.

Đương nhiên, với một người tham vọng như Quân Thụy, một trùm tài phiệt sừng sỏ năm châu như hắn, Quân Thụy muốn có được một chức nghiệp hùng mạnh, nếu pháp sư lại càng tốt!

Nghe được Quân Thụy bước lên đài, vô số ánh mắt lập tức dán lên người hắn.

“Ôi, Thuỵ ca vẫn đẹp trai như vậy! Ca ấy chắc chắn rút ra chức nghiệp mạnh!”

“Học bá liên tiếp 3 năm môn thể chất và ma pháp kiến thức đây sao? Quả nhiên danh bất hư truyền, hảo soái!”

“Có giáo sư nói cậu ta khả năng cao rút ra được chức nghiệp ẩn, có thật như vậy hay không đây?”

Đối với Quân Thụy vừa xuất hiện, toàn trường lập tức nhỏ giọng thì thầm. Nguyên bản Quân Thụy ngày thường học hành rất giỏi, ngoại hình ổn định, đảm nhiệm chức lớp trưởng lớp chuyên, cho nên được vô số người chú ý.

Trong đó trên khán đài cao có một lão giả đang theo dõi từng bước chân của hắn.

Nếu để chúng học sinh bên dưới thấy được lão giả này lập tức sẽ kinh hô lên.

Chu Khải, phó hội trưởng Pháp Lệnh Hội của thành phố Kiến An, một trong những hiệp hội ma thuật mạnh nhất thành phố.

Chu Khải lần này đến đây chính là để chiêu mộ Quân Thụy cái học sinh này, bởi vì ngày thường Quân Thụy đối với kiến thức ma pháp lý giải rất sâu, chắc chắn là một thiên tài ma pháp sư, vốn đã nổi tiếng gần xa, cho nên mới được Chu Khải chú ý đến.

Mà Quân Thụy lúc này đứng trước quả cầu pha lê, cuối cùng cũng đặt tay lên.

Ngay lập tức, một cổ ánh sáng chói mắt xuyên phá mà ra, sáng cả một vùng, bao trọn trường Mê Linh và khu vực xung quanh khác.

Trong sự kinh hãi không thốt thành lời của toàn thể người có mặt, bao quát cả Quân Thụy. Ánh sáng chói lóa chậm rãi kết thúc, để lại trên không trung một hàng chữ.

Ảo Thuật Gia.

Chu Khải há miệng to hơn trứng ngỗng, toàn trường cũng há hốc mồm.

“Con mẹ nó ảo thuật gia!” Có người chửi ầm lên phá vỡ bầu im lặng.

“Trời đậu, khí tràng khủng khiếp như vậy, tao còn tưởng ra cái chức nghiệp ẩn hùng mạnh nào rồi, hoá ra lại là trò hề!”

“Haha, ảo thuật sư, ma pháp sư chi nhánh phụ phế nhất, diễn xiếc cho quái vật xem chắc?” Có người trào phúng.

“Ma pháp phế vật nhất!”

Quản giáo đứng kế bên nhíu mày, cuối cùng tiếc hận lắc đầu.

Xong, đúng là cuộc đời vô thường, một thiên tài cứ như vậy bất hạnh chôn vùi trong trứng nước.

Chu Khải thất vọng lắc đầu, thoáng chốc đằng không bay đi, không còn hứng thú ở lại xem tiếp.

Ảo thuật gia, tuy là ma pháp sư, nhưng được mệnh danh là pháp sư phế nhất không phải nói chơi, cho dù là thiên tài khi mang chức nghiệp này cũng trở thành phế vật mà thôi. Ảo thuật gia không có ma pháp diện rộng, đã vậy ma pháp đơn thể cũng bạc nhược, điều duy nhất có chút lợi hại là ảo thuật, có thể đánh lừa thị giác đối thủ, làm hoảng loạn tinh thần.

Nhưng như vậy có ích gì, sau mấy trăm năm phát triển, biện pháp phá giải ảo thuật đã có 3 con số. Mà một ảo thuật sư bị phá giải ảo thuật, đối diện một quái vật cơ bản cũng có thể bị đối phương đơn giản chém chết.

Chưa kể muốn phát triển cần một quãng đường dài đằng đẵng, hơn nữa muốn độc lập phát triển là không thể nào, cần phải có đoàn đội hỗ trợ công lược, nhưng ai lại tình nguyện kéo một cái pháp sư phế vật như vậy?

Pháp sư phế vật!

Quân Thuỵ lúc này há hốc miệng, hắn cũng kinh ngạc vạn phần, nhưng kinh ngạc không phải cái chức nghiệp Ảo Thuật Gia, mà là vì số liệu mà hệ thống đang nhảy trước mắt.

“Chúc mừng bạn chuyển chức thành Pháp Sư chi nhánh: «Ảo Thuật Gia», nhận được kỹ năng cơ bản «Ảo Thuật: Đánh Lừa Thị Giác», «ẢoThuật: Ảnh Phân Thân», «Ảo Thuật: Năng Lượng Ảo». Đồng thời, lần đầu chuyển chức mở ra thiên phú ngẫu nhiên.”

“Chúc mừng bạn kích hoạt độc nhất tối cường thiên phú Cấm Chú Đồng Quy!”

«Cấm Chú Đồng Quy»

Công dụng: Biến tất cả ma pháp, kỹ thuật, kỹ năng của người chơi trở thành Cấm Chú.

«Ảo Thuật: Đánh Lừa Thị Giác» chịu thiên phú Cấm Chú Đồng Quy ảnh hưởng, trở thành «Cấm Chú: Tsukuyomi Nguyệt Độc»!

«Ảo Thuật: Ảnh Phân Thân» chịu thiên phú Cấm Chú Đồng Quy ảnh hưởng, trở thành «Cấm Chú: Vạn Đạo Ô Nha»!

«Ảo Thuật: Năng Lượng Ảo» chịu thiên phú Cấm Chú Đồng Quy ảnh hưởng, trở thành «Cấm Chú: Chuyển Hoán Ma Năng»!

Liên tiếp chuỗi thông báo liên tục vang bên tai Quân Thụy, khiến cho con người vốn trầm ổn cả đời như hắn, hé miệng cười vang.

Bạn đang đọc Toàn Dân: Ma Thuật Của Ta Đều Trở Thành Cấm Chú sáng tác bởi YếnThanhThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YếnThanhThiên
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.