Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Phiên bản Dịch · 5244 chữ

Qũang đường về cung phía Tây khu cho thái tử chẳng xa đến thế .Nhưng không hiểu sao đôi chân Vương Tử lại đi thật chậm .Bế Tiểu Khiết trên tay …Đúng .Dòng suy nghĩ ấy mãi không thoát khỏi đầu Vương Tử.Thực sự nghĩ lại lúc mình đánh Á Luân .Sao thế nhỉ , mình và Á Luân là anh em , cô ta chỉ là một cô “vợ chưa cưới” lạ hoắc .Không hiểu sao khi nhìn thấy cảnh ấy Vương Tử thấy khó chịu vô cùng.Nhẹ nhàng đặt Tiểu Khiết xuống giường .Chiếc giường êm khiến Tỉeu Khiết chìm vào giấc ngủ trong hư vô chẳng còn nhận thức .Kéo chăn lên cao một chút .Vương Tử ngồi rất gần ngắm nhìn khuôn mặt ấy …Nó như “cục nam châm;’ hút chặt lấy Vương Tử .Nhất là khi Tiểu Khiết cười .Thật tự nhiên , thật đẹp .Nhưng … Vương Tử tự chấn an lại mình nghĩ đến Tiểu Huân nhiều nhất lúc này .Anh muốn nhớ tất cả của Tiểu Huân .Có rất nhiều thứ để nhớ .Nhưng không thể nào tập trung được.Rồi cố đào bới lại mấy “cuộc tình ngắn ngủi với mấy cô ả ở Wolf nhưng chẳng có ấn tượng gì cả”. Ngồi trên chiếc ghế bành rồi ngủ lúc nào không hay .Hôm là một ngày chẳng ra làm sao cả .

Trời vừa hửng nắng .Tiểu Khiết ngáp ngắn ngáp dài tỉnh dậy .Vươn vai vài cái .Ngạc nhiên khi thấy Vương Tử ngủ trên cái ghế bành .Trông vẻ mệt mỏi lắm vì thấy Vương Tử chưa thay quần áo .Tiểu Khiết lại cười .Nụ cười nham hiểm .Cô chạy lại cái bàn học gần đó .Lấy những chiếc bút dạ màu ra ….Tiểu Khiết nhanh tay vẽ những hình thù kì quái lên mặt Vương Tử trông thật tức cười .Nhất là cái hình con sói nhưng lại là đầu cừu .Vừa vẽ vừa buồn cười nhưng không dám cười vì …Nếu cười mà Vương Tử thức dậy thì thật ….Thay quần áo rồi chạy ra ngoài thật nhanh trước khi Vương Tử kịp thức dậy .Chạy ra cửa ròi lại giả vờ gõ cửa rất lịch thiệo .Vương Tử nghĩ là các cung nữ đến mang bữa sáng nhưng khi ra mở cửa thì thấy Tiểu Khiết

Vương Tử che miệng ngáp : Cô .. đi đâu đấy mà bày đặt gõ cửa làm gì hả ….

Tiểu Khiết cứ nhìn chằm chằm vào mặt Vương tử nén cười .Phải nói Tiểu Khiết đã rất chịu đựngkhi giữ được tiếng cười ha hả ….Nhưng nó khiến Tiểu Khiết không thể ngừng những tràng cười lại .Thật tồi tệ .Vương Tử thấy vậy chạy ngay vào nhà vệ sinh soi gương .Tức tối nói vọng ra

Vương Tử : Đồ khỉ đột kia … Tôi sẽ giết cô …

Tiểu Khiết úp mặt vào cái chăn mà cười thành tiếng .Càng lúc càng buồn cười .Vương Tử lau mặt xong cầm cái khăn bước ra nhìn Tiểu Khieest rất nghiêm trọng

Vương Tử : Cô .. giỏi lắm . Để xem tôi phạt cô thế nào đây

Cái chữ phạt nghe thật nghiêm trọng .Nó khiến Tiểu Khiết thấy sợ .Mỗi khi nghe tiếng đó phát ra từ miệng của Vương Tử.TiểU kHIẾt giật mình chạy thẳng ra cửa trước khi “hình phạt” dành cho mình .Chạm được tay vào cánh cửa thì …Vương Tử giữ chặt tay vào cánh cửa khiến nó đóng sầm lại.Tiếng động đủ mạnh khiến Tiểu Khiết càng thấy sợ . Vương Tử dđng ở rất gần Tiểu Khiết .Một bên bả vai che khuất một phần khuôn mặt Tiểu Khiết .Một mùi hương dễ chịu lan tỏa .Hương thơm ấm áp từ Vương Tử khiến Tiểu Khiết choáng ngợp đến lạ lùng.Khuôn mặt Vương Tử áp sát vào Tiểu Khiết .Khuôn mặt lạnh lùng mà hằng ngày nhưng vô cùng thu hút nếu không muốn nói là quá đẹp .Lưng Tiểu Khiết còn đang áp vào cánh cửa .Thở dốc …Vương Tử luôn làm Tiểu Khiết sợ .Mắt lại mở to …

Tiểu Khiết : Anh định làm gì ….?

Vương Tử lại cười .Thứ khiến người ta cảm thấy rung động : Cô đoán xem …Liệu tôi có thể làm gì với một cô gái xấu xí như cô …

Vương Tử vừa nói chạm nhẹ một tay lên khuôn mặt Tiểu Khiết .Tiểu Khiết khó chịu khi có người nói vậy .Cô không nhận là mình xinh đẹp hơn người nhưng cũng không vui vẻ gì khi nghe người ta nói thế .Vung tay định đấm Vương Tử thì bị Vương Tử đỡ lại .Esp chặt cải hai tay và cả cơ thể đang nóng bừng lên của Tiểu Khiết vào cánh cửa .Tiểu Khiết cảm nhận rõ hơi thở ấm nóng của Vương Tử , rất gần , nhịp nhàng và rất bình tĩnh .Vương Tử lúc nào cũng vậy .Luôn bình tĩnh và lĩnh đạm khiến người khác cảm thấy bị cuốn hút

Vương Tử siết chặt tay Tiểu Khiết lại .nẾU VỚI MỘT NGƯỜI BÌNH THƯỜNG THÌ SẼ THẤY ĐAU NHƯNG VỚI tIỂU kHIẾT THÌ CŨNG KHÁ BÌNH THƯỜNG .Vương Tử nói nhỏ nhẹ nhưng hơi thở cứ phả vào . Nó kích thích mọi thứ , lại càng làm Tiểu Khiết thấy khó xử

Vương Tử : Cô không thấy đau à

Tiểu Khiết muốn ai đó đánh thức mình lúc này .Bất kì ai .Nhưng không ai giúp cô cả .Chỉ có … Một hoàng thái rất quyến rũ đang đứng rất sát bên .Tiểu Khiết không muốn thế .Vì tình cảm cô muốn dành cho “thằng ngốc ” của mình .Nhưng trong giây lát cô không kiềm chế nổi .Khi Vương Tử đặt xuống bờ môi Tiểu Khiết một nụ hôn .Không hiểu sao , mỗi laafn Vương Tử hôn tiểu Khiết , cô lại không thể cưỡng lại được .Bây giờ cũng thế .Phải nói rằng …Dù sao đây không phải nụ hôn đầu tiên nhưng …. Nó luôn khiến Tiểu Khiết thấy không thể dứt ra .Tiểu Khiết nghiêng đầu đón nhận nụ hôn đó .Lúc này , tiểu Khiết chẳng quan tâm mọi thứ nữa .Dù không biết Vương Tử thích mình hay chỉ trêu đùa .một tiếng nói trong tiềm thức của Tiểu Khiết : “ này , em không được hôn người con trai khác ngoài anh ddaau đấy”-là “thằng ngốc “ấy .Không , em xin lỗi nhưng .Em đã và đang làm thế .Vương Tử càng lấn tới hơn .Nhưng đột nhiên Tiểu Khiết ….Cô đạp mạnh vào chân Vương Tử vùng ra

Tiểu Khiết : Tôi ghét anh …sao lúc nào anh cũng làm như thế hả …

Rồi Tiểu Khiết chạy ra ngoài .Còn Vương Tử thì đứng thất thần trong căn phòng rộng lớn “vì sao ư .. tôi cũng hông biết nữa , chỉ là mỗi lần thấy cô tôi không iềm chế nổi , xin lỗi , nhưng nếu không là cô ngăn tôi lại , tôi khôn biết sau này sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa ..Tôi sợ ..Chưa bao giờ tôi nói ra cái từ hèn hạ ấy ..Tôi sợ tôi không kiềm chế nổi ..Tôi xn lỗi..” –Vương Tử nói như nghĩ trong lòng

Lấy lại bình tĩnh cố tỏ ra tự nhiên nhất có thể .Vương Tử rủ Tiểu Khiết đến Wolf ….Cũng may để chữa cháy cho chuyện vừa nãy nên Tiểu Khiết đồng ý ….

Vương Tử : Bộ quần áo tôi vừa nhờ người mang tới cho cô đâu hả …

Tiểu Khiết : Tôi không thích mặc váy ..tôi phải nói bao nhiêu lần nữa anmh mới hiểu hả ..?

Vương Tử giơ hai tay chắp hình chữ T đầu hàng .Họ cùng tới Wolf .Như mọi lần .Khi chiếc xe Vương Tử vừa đỗ thì một đám con gái chạy lại .Lần trước là một chiếc xe den .Gìơ lại là đỏ …

Đám con gái mà đứng đầu vẫn là jessica chạy lại ôm chầm lấy Vương Tử : Honey ngọt ngào (nhìn vào trong xe thấy Tiểu Khiết )-Em gái anh hả … trông ngộ quá

Vương Tử gạt tay Jes ra , vòng qua đầu xe mở cửa xe cho Tiểu Khiết xuống

Tiểu Khiết : Tốt lắm em trai …

Vương Tử nhìn Tiểu Khiết khó hiểu , còn lũ con gái thì ồ lên bàn tán .Nhưng Vương Tử thì kéo sát Tiểu Khiết vào :

Vương Tử : Bạn gái … tránh đường ra …

Vừa nói lũ con gái tránh ngay lập tức nhưng có vẻ không “hài lòng “ .Tiểu Khiết vừa đi khỏi thì :

Tiểu Khiết : Anh muốn chết hả … Ai là bạn gái anh chứ …

Vương Tử quay sang mặt nhăn nhó : Không nói là bạn gái họ xé cô ra chấm muối luôn đấy …

Tiểu Khiết kéo xệch mặt sang một bên :Tôi không làm gì họ thì thôi ….

Họ bước vào một căn phòng tối thì Vương Tử nói đi ra đây một lát .Tiểu Khiết dạo quanh .Một căn phòng có ghi chữ “LEADER” .Khễ đẩy cửa .Một chiếc ghế quay về phía sau .Cái ghếquay lại với giọng một người con trai gằn xuống .Là Đại ca : Cô là ai …-vừa nói tay bật đèn lên ….

Tiểu Khiết như nghẹn thở vậy .Ai thế này ..Là thằng ngốc ..Là thằng ngốc của Tiểu Khiết.Còn với Thằng ngốc ấy .Mọi thứ xung quanh cũng không địn hhìn nổi “Tiểu Khiết …là em sao … tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể gặp lại em ..kể từ cái ngày ấy”

Tiểu Khiết giật mình lên tiếng : Tiểu Thiên ….Anh ở đây à …Xin lỗi ..Tiểu Khieest địng quay ra thì …một bàn tay vững chãi hơn bao giờ hết ôm chầm lấy Tiểu Khiết .Chẳng để Tiểu Khiết nói gì

Tiểu Thiên (thằng gnốc Tiểu Khiết vẫn hay nhắc): Em đừng đi ….A..n..h thực sự rất nhớ em ..

Tiểu Khiết gạt tay Tiểu Thiên ..: Nhị sư huynh à , lâu lắm không gặp …Mấy chuyện đó chỉ là khi còn trẻ con thôi mà

Qúa khứ ……

Tiểu Thiên từ nhật sang Đài Loan học võ tại Thẩm gia .Từ nhỏ , Tiểu Thiên và Tiểu Khíet rất thân .Mỗi lần Tiểu Khiết không thể bơi .Tiểu Thiên luôn cứu cô .Từ nhỏ Tiểu Thiên đã thích Tiểu Khiết và luôn coi như họ có giao ước với nhau …Tiểu Khiết cũng vậy .Cũng coi Tiểu Thiênhư một phần trong trái tim mình .Nhưng khi lên 15 tuổi , Tiểu Thiên phải về Nhật , họ mất liên lạc cho đến tận bây giờ khi ……

Tiểu Thiên nhìn Tiểu Khiết mà như muốn vỡ oà thành dòng cảm xúc không gì tả nổi . Đã nhiều lần Tiểu Thiên chỉ muốn chạy đến Thẩm gia tìm Tiểu Khiết … nhưng ….Vương Tử ngoài cửa từ nãy .Anh nghe tháy tất cả .Trong lòng anh không có cảm nhận gì ngoài hai từ “trống rỗng” thứ mà anh cũng không hiểu vì sao lại xuất hiện .Tại sao , tại sao lại là cảm giấc ấy . À thì ra là ……

Vương Tử bước vào trong căn phòng có vẻ căng thẳng .Tiểu Thiên mỉm cười nhìn Tỉeu Khiết

Tiểu Thiên : Hai người quen nhau hả ….Vậy khỏi cần nói ..Cô ấy là người con gái tôi hay nói với cậu đấy Vương Tử ạ

Mọi thứ như sụp đổ, cái gì .Vương Tử có nghe nhầm không .Tiểu Thiên yêu Tiểu Khiết .Mà theo cách Tiểu Thiên vaaxn kể thì anh yêu Tiểu Khiết hơn cả chính mình .Nhưng Tiểu Khiết chưa trả lời….

Cả ngày hôm ấy .Trongphòng leader , ba người họ nói chuyện . Đúng hơn chỉ có Tiểu Thiên và Tiểu Khiết nói chuyện vui vẻ thôi ….Một lát khi Tiểu Khiết ra ngoài .Một lũ con gái kéo cô ra một nơi khá vắng , phía sau dãy nhà Wolf

Jes: Cô khá đấy .Bỏ bùa mê thuốc lú gì Nhị ca .. giờ thêm cả Đại ca .. nữa …

Tiểu Khiết quay đi nói vẻ cứng cỏi : Tôi không thích nghe cái kiểu ănnói của cô .Tôi chẳng làm gì họ cả …

Jes: Cô không biết sao .Nhị Ca và tôi từng hẹn hò , từng hôn nhau đấy…

Tiểu Khiết lắc đầu cười nhạt : Tôi không quan tâm .Anh ta thích ai kệ anh ta

Jes thấy thái độ của Tiểu Khiết thì bực tức vô cùng vung tay lên toan tát cho Tiểu Khiết thì Tiểu Khiết nhanh tay đỡ được vặn chặt ra đằng sau .Jes kêu lên đau dớn thì lũ con gái xô vào ….

Hai phút sau .. rồi năm phút .Tiểu Khói trói cả thảy bảy cô gái lại bằng chiếc dây thừng : Ngồi đây nhé mấy honey , lấnau đừngăn nói hồ đồ .Toô nói rồi .Tôi không thích nhị ca của các người …Còn nữa , tên tôi là Tiểu Khiết chứ không phải con ranh … Có gì thì đến thẩm gia y võ tìm tôi nói chuyện .

Tiểu Khiết cùng Vương Tử trở về cùng vô cùng mừng vì gặp lại Tiểu Thiên ….

Nếu không nói là một ngày mới lại bắt đầu .Mọt thứ vẫn thế.Theo quy kuật mà nói thì trời vẫn xanh , mây vẫn trôi , mọi người ai vẫn làm việc của người nấy .Nhưng chỉ trong thực tâm họ mới biết điều gì đã đang và sẽ thay đổi trong suy nghĩ của họ .Một tuần mới lại bắt đầu , Tiểu Khiết vui mừng khi được quay trở lại trường học của mình Academy…Một tuần khó quên với biết bao điều xảy dến .Nhưng dặc biệt nhất vẫn là cuộc gặp gỡ của Tiểu Khiết và Tiểu Thiên.Hôm nay cũng như mọi ngày .Tiểu Khiết dậy rất sớm .Khôn ghọc trường hoàng tộc quốc gia nên phải đi học sớm . Đi bộ một quãng đường ra bến xe buýt quen thuộc.Một chiếc xe đen dường như đi theo sau rất chậm , rất chậm sau Tiểu Khiết .Nghi ngờ như có ai theo dõi , Tiểu Khiết quay lại ..Là Tiểu Thiên đang nở một nụ cười rực rỡ hơn bao giờ hết .Tiểu Thiên vẫn như vậy . Đôi mắt tuyệt đẹp vẫn luôn khiến người khác có cảm giác an toàn khi ở bên.Trông có vẻ như Tiểu Thiên rất vui .Tiểu Khiế xị mặt hét vào

Tiểu Khiết : Này , tôi là người đi bộ đấy , đi như thế vi phạm luật an toàn giao thông không….Còn nữa …

Tiểu Thiên ló đầu giơ tay ra hiệu : Thôi thôi , em lúc nào cũng lôi luật lệ ra ..

Tiẻu Thiên xuống xe mở cửa xe cho Tiểu Khiết .Còn nói đến Tiểu Thiên , Thật ra chưa bao giờ anh nói với Tiểu Khiết tình cảm của mình .Tiểu Khiết cũng vậy .Tiểu Khiết luôn ngưỡng mộ tài năng của Tiểu Thiên , chỉ sau Huge thôi.Tiểu Thiên thực sự dành cho Tiểu Khiết tình cảm rất đặc biệt …Tiểu Khiết thì không rõ tình cảm dành cho Tiểu Thiên là gì .Tính khí lúc nào cũng như trẻ con vậy .Trong chuyện tình yêu thì phải nói ngốc nghếch mới đúng .Còn chuyện này Tiểu Khiết chưa nói cho Đại nha “nụ hôn đàu tiên của cô bị thái tử ác ma cướp đi rồi “ .Vậy mà Tiểu Khiết không hiểu sao lại không “trả thù” .Bình thường nếu ai động vào là không xong với Tiểu Khiết , vậy mà ..Khi Vương Tử làm vậy .Mọi sức lực của Tiểu Khiết như mất hết vậy .

Tiểu Thiên: Này, học sinh khoa văn hoá Academy , hôm nay anh cũng đi học buổi đầu đấy , cũng khoa văn hóa nhưng mà .. năm 3 rồi .

Tiểu Khiết xệch mặt nhìn Tiểu Thiên : Vậy sao .. Em sẽ giới thiệu với anh mấy cô bạn của em .. tha hồ cho anh chọn coi như quầ gặp mặt …

Tiểu Thiên nhìn thẳng vào con đường phía trước : Không cần đâu , anh có rồi … Anh quen cô ấy một thời gian rồi …

Tiểu Khiết có vẻ bối rối trước câu trả lời của Tiểu Thiên nhưng đập nhẹ trên vai Tiểu Thiên cười : Không sao , không sao … Anh sẽ thay đổi ý định khi gặp họ thôi ..

Lòng Tiểu Thiên thắt lại khi nghe Tiểu Khiết nói ra câu ấy .Tiểu Khiết quá đơn giản hay do Tiểu Thiên hay suy nghĩ . “ Em nói sao cơ , em không cảm thấy tình cảm của anh dành cho em à , hay vẫn như một sư huynh ngày nào …Vẫn là em , chỉ lớn lên về bề ngoài , nhưng cản nhận của em thì vẫn chỉ như cô nhóc hôm nào .. anh không biết đến khi nào em mới nhận ra”

Academy hiện ra trước mắt .Cả hai xuống xe trong con mắt dõi theo của bao người .Vì .. Tiểu Thiên quá nổi bật .Một anh bạn người người Nhật co nụ cười thật thân thiện .Tiểu Khiết chạy ngay đến chỗ nhóm bạn của mình .Có Đại Nha ,Tiểu Mạn , Apple …Và gần đó còn có Nana, thiên kim một công ty đá quý .Người rất ghét Tiểu Khiết vì làm bạn trai cô ta “mất mặt “ trong một lần đáu kiếm nhật tại đại hội thể thao của trường .Mắt Nana như sáng rực lên khi nhìn thấy Tiểu Thiên .Một vẻ đẹp rất lạ .

Tiểu Thiên ..Bề ngoài luôn hoà nhã nhưng sâu thẳm trong anh luôn có một nỗi đau khó tả .Cái ngày định mệnh khi anh phải rời xa Tiểu Khiết .Thật ra , cha anh ở Nhật đã giết chết người mẹ yêu quý nhất đời ..sau đó ông tự sát .Trở về từ vị trí của một thiếu gia thành một người tháp kém hơn cả thường dân .Tham gia vào Wolf , Đại ca trước kia rất tốt đã giúp Tiểu Thiên được tiếp tục đi học .Sau này khi Vương Tử chán ghét cuộc sống chốn cung đình cũng gia nhập Wolf ….Đại ca trước đây hơn họ 8 tuổi ..Còn nhớ chuyện Tiểu Khiết gây với Đại Ca trước kia , thật ra vì anh ta thích Tiểu Khiết …Thật lạ , sao người con trai nào gặp cô lần đàu cũng bị ấn tượng ….

Những tiết học cứ thế trôi qua , Trong khi Apple hỏ về Tiểu Thiên thì Tiểu Khiết ngồi đọc cuốn truyện tranh vừa mới mua ở quầy báo ngoài trường .Mẩu giấy của Apple kéo về phía Tiểu Khiết “ nè , cái anh Tiểu Thiên đó có vẻ quan tâm bà lắm …”

Tiểu Khiết cầm mẩu giấy mân mê” tôi còn trẻ mà …. chuyện đó tính sau đi ..Tôi chưa nghĩ nhiều thế đâu..”

Apple nhìn mẩu giấy trả lời lắc đầu .Apple vốn rất quý Tiểu Khiết vì tính thẳng thắn nhưng ..nó không thể áp dụng tron gtình yêu như vậy .. nó chỉ làm nhiều người đau khổ khi Tiểu Khiết luôn là người cuối cùng nhận ra tình cảm ai đó dành cho mình .

Cuối ngày học , Tiểu Khiết đi xe buýt về vì ..Cô không muốn cho Tiểu Thiên biết chuyện mình sắp trở thành “thái phi” của hoàng thái tử , nơi sống lại chính là hoàng cung .

Lối nhỏ dẫn vào căn phòng lớn của Tiểu Khiết và Vương Tử .Phòng khách …Vương Tử đang .. đang hôn .. Tiểu Huân , họ uống rượu .Tiểu Khiết chắc thế vì những chiếc ly và chai rượu ..Vương Tử đang vòng tay ôm Tiểu Huân .

Vương Tử -anh biết sự có mặt của Tiểu Khiết ..Chậm rãi nói với Tiểu Huân: anh nghĩ kỹ rồi …anh sẽ thuyết phục phụ thân về việc của chúng …

Tiểu Khiết bước giật lùi đi về phía sân .Một cảm giác gì đó khác với mọi lần khi thấy Vương Tử và Tiểu Huân .Nhưng cố kéo miệng mà cười .Chẳng phải vui , chăng phải buồn ….Khi thấy bóng Tiểu Huân rời khỏi , Tiểu Khiết mới trở lại .Vừa thấy Vương Tử trong phòngkhách Tiểu Khiết cười thật tươi

Tiểu Khiết : Chào , hai người vừa nói chuyện hả … đến đâu rồi ..?

Vương Tử cố nhìn kĩ những biểu hiện của Tiểu Khiết nhưng thất vọng vì nó chẳng có nét thay đổi gì cả .Vwng Tử khẽ gật đầu rồi đi vào phòng “Mình làm cái gì thế , sao phải làm thế để xem biểu hiện của cô ta , cô ta muốn làm gì thì làm , mắc mớ gì tới mình …”

Bữa cơm tối , chẳng ai nói với ai câu nào .Từ hôm gặp Tiểu Thiên ,Vương Tử trước mặt Tiểu Khiết trở thành một con người khác hẳn . Ít nói và thật khó đoán .Sau bữa cơm , Tiểu Khiết chạy thẳng về phòng ôm đống sách ngoại ngữ sang phòng Vương Tử

Tiểu Khiết : Hì hì …Có mấy thứ tiếng khoa văn hoá trường tôi bắt học nhưng tôi không hiểu , anh giúp nhé ..

Tiểu Khiết cười “nhăn nhở” có vẻ rất thành tâm nhờ vả .Vương Tử nhăn mặt nghi ngờ nhưng tháy Tiểu Khiết chìa hết cái nọ cái kia ra hỏi thif

Vương Tử : Thôi , tôi thua cô rồi , mang đây xem nào …

Tiểu Khiết nhanh tay chép nghĩa tất cả các từ Vương Tử đọc cho …Vương Tử ngồi sát cạnh Tiểu Khiết .Anh cố quan sát thạt kĩ Tiểu Khiết .Gì nhỉ , chẳng có gì đặc biệt cả , trừ cấi tính cách quỷ quái ra ….Mệt mỏi vì Tiểu Khiết làm được bài nào là lại la lên

Vương Tử : Tôi ngủ đây , lát cái gì không hiểu thì gọi ..

Tiểu Khiết gật gật rồi lại cúi xuống viết tiếp .Cố làm bài thậ nhanh vi ngày kia đã phải thu bài cho thầy giáo rồi .Muộn rồi , hơi lạnh nữa .Tiểu Khiết không thể dịch nổi trang sách nên lại lay Vương Tử dậy .Khẽ động đậy , lay mãi không được .Tiểu áp sát khuôn mặt Vương Tử gọi .

Tiểu Khiết : Dậy giúp tôi chỗ này với …đi mà tôi cần lắm

Vương Tử bất ngờ mở mắt kéo Tiểu Khiết lại nhìn Tiểu Khiết chăm chăm vẫn bằng ánh mắt ấy

Vương Tử : Tôi đan gủ cô muốn chết hả…Sợ hay không …

Tiểu Khiết : Ôi , cái dạ dày tôi , ở trong cung … đâu được ăn cái này ..

Tiểu Thiên nhăn mặt như thắc mắc : Cung … cung gì cơ

Tiểu Khiết nói như nghẹn cơm để Tiểu Thiên quên đi chuyện ấy .Chạy ra cái bàn gần đấy lấy ly nước cho Tiểu Khiết .Vẫn rất lo lắng nhìn cô .Một lát khi mọi chuyện trở lại bình thường .Tiểu Khiết gợi chuyện cho bầu không khí không quá yên lặng như khi này

Tiểu Khiết hỏi lớn : Nhị sư huynh à , anh có bạn gái khi nào thế ….?

Tiểu Thiên uống một ngụm nước nhìn Tiểu Khiết hồi lâu : hơn mười năm rồi …

Tiểu đang ăn sặc cơn ho liên tục , mẫi mới lấy lại bình tĩnh : Gì kinh vậy - giả vờ giơ tay lên đếm .Anh trung tình thật đấy.Thế cô ấy biết không , mà cô ấy trông như thế nào

Tiểu Thiên như muốn phát điên khi nghe những câu hỏi “ngây thơ” của Tiểu Khiết “ Em nói gì cơ , cô ấy .. là ai .. là em em biết không .Em muốn anh trả lời câu hỏi này sao đây”

Tiểu Thiên nhìn ra phía ngoài của cửa hàng ăn : Cô ấy à , cô ấy rất hay cười , anh ghĩ thế , vì chưa bao giờ anh thấy cô ấy khóc .Cô ấy luôn giúp đỡ khi anh bị phạt , cô ấy thích ăn những thức ăn bình thương hơn là cao lương mĩ vị .. Cô ấy không giống như các cô gái khác vì cô ấy rất mạnh mẽ …

Guigui vẫn ăn như bình thường : Ồ , cô ấy hoàn hảo vậy sao.Hai người đẹp đôi đấy , hôm nào anh cho em gặp cô ấy nhé …

Tiểu Thiên chẳng nói gì sau dó nữa .Sốt cả bữa ăn cho tới khi chở Tiểu Khiết vef .Còn Tiểu Khiết thấy nghi ngờ về cô gái kia .Vì một lý do rất đơn giản .Sao cô ấy miêu tả giống mình quá vậy .Bước thật nhanh vào cảnh cổng lớn .Tiểu Khiết ăn cái kẹo mút trong túi áo từ sáng . Đọc nốt cuốn truyện tranh từ hôm kia .Bước vào căn phòng “đáng sợ” .Mải đọc quyển truyện nên va vào người Vương Tử

Tiểu Khiết vẫn ngậm cái kẹo : In ỗi , ôi ông ể ý ( xin lỗi tôi không để ý)

Vương Tử thì thấy một cảm giáclạ đang xâm chiếm “không phải chứ cô ta quên hết chuyện đêm qua rồi à “.Lách ngang qua cốt để tránh mặt Vương Tử .Nhưng Vương Tử kéo tay Tiểu Khiết :” chuyên hôm qua t.. ôi ..xin lỗi …

Tiểu Khiết bàn tay đó trả lời rất lạnh lùng : Không sao , coi như nó chuyện với người say , anh quen chơi đùa người khác rồi , thêm tôi vào bộ sưu tập có sao đâu Thái Tử điện hạ …

Guigui bước qua đóng cửa phòng lại .Còn Vương Tử thì đứng lặng nãy giờ .Tự hỏi chính mình sao lạ khó chịu đến thế “ sao phải xin lỗi cô ta … đúng , cô ta chỉ là một mản ghép trong bộ sưu tập của mình thôi …”

Trời tối , khi ánh sáng nhạt của ánh điện làm bầu không khí yên lặng lại càng uy nghi . Bưữ tối hôm ấy thực sự rất đáng sợ .Chẳng ai nói gì cả .Không ai muố nói một câu nào cả .Vương Tử đứng dậy trước , bước ra ngoài thật nhanh . Vì chính anh không thể giữ nổi bình tĩnh khi ngồi trong cái không khí im lặng này .Nó khiến Vương Tử cảm thấy mọi thứ như lạnh lẽo và xa lạ như ngày nào .Khi còn là một đứa trẻ.Mọi thứ quay lại điểm xuất phát như ngày Tiểu Khiết mới vào cung .Còn Tỉeu Khiết thì cảm thấy không thể nói gì hơn khi cứ nghĩ đến việc bị trêu đùa .

Vương Tử : Này , cô rảnh không …Ra đây một chút

Tiểu Khiết đứng lên : Rất tiếc , tôi không rảnh để có vinh hạnh đứng cùng thái Tử ..Tôi phải học bài …

Vương Tử vừa thấy Tiểu Khiết quay gót thì chạy ngay lại .Tay níu lấy tay Tiểu Khiết :

- Cô giận tôi hả … nếu đúng thì cứ ** mắng tôi đi , không cần phải như thế đâu , như vậy không giống cô …

Tiểu Khiết gạt thật mạnh cái tay đang kéo tay mình : Anh biết tôi là người như thế nào à….Anh nhầm rồi .. Tôi thấy ghê tởm con người anh …

Vương Tử buông tay như mất hết sức lực .Còn Tiểu Khiết , khi đóng sầm cánh cửa lại .Dường như mọi suy nghĩ lại triền miên và khắc khoải “ mình có quá đáng không , sao lại nói ra những câu như vậy “.

Chạy trốn khỏi hoàng cung , Vương Tử lướt nhanh chiễce tới Wolf .Tiểu Thiên không có ở Wolf . Vương Tử đua cùng hai gã Đài Trung khét tiếng .Chết tiệt khi mỗi khúc cua là xe lại xoáy vòng liên tục .Nhưng kết quả chung cuộc thì phần thắng là của Vương Tử .Chai sâm panh đám con gái mở sẵn chờ Prince của họ .Uống hết ly này sang Ly khác , Vương Tử như mất hết kiểm soát .Vừa đi vào phòng Leader mà không vững đến nỗi Jes phải dìu nói như hét lên

-Cô .. cô ghê tởm tôi à , co dám thế sao ..Chẳng là cái gì cả .. Tôi sẽ cho cô biết thế nào la đùa giỡn

Cánh cửa phòng Leader bật mở .Vương Tử ép chặt Jes xuống cái ghế salon dài hôn Jes một cách mạnh liệt .Tất cả như muốn phát điên lên khi không thể ngừng lại .Trong đôi mắt đỏ ngàu ấy vẫn chỉ hiện lên một hình ảnh duy nhất Tiểu Khiết . Để đến giờ phút này Vương Tử nhận ra một điều “ thì ra ..mình thích Tiểu Khiết rồi”.

Trời lại sáng .Mốc thời gian khi này chẳng còn quan trọng với bất kì ai cả .Không , thực sự như vậy .Người ta , à không .Nói đúnglà những gười trong cuộc quá mệt mỏi khi phải sống như thế.Hôm nay là chủ nhật , lễ hội canaval “thế giới đêm –hai năm tổ chức một lần , hộ tụ các anh tài đua xe siêu hạng” ….

Tiểu Khiết có cái hẹn với Tiểu Thiên nên ra ngoài khá sớm . Ít nhất là khi Vương Tử trở về không thấy cô đâu .Một ngày thạt đẹp trên một thảo nguyên ngoại ô .Tiểu Thiên thích những nơi như vậy . Đơn giản vì nó giống những nơi hồi nhỏ Tiểu Khiết thích .Tiểu Thiên còn nhớ lần mình giúp Tiểu Khiết trốn ra ngoài chơi bị cha Tiểu Khiết quỳ hai ngày hai , còn bị chịu mười roi nữa .Nhưng Tiểu Khiết đã dỡ cho Tiểu Thiên ba roi cuối cùng mà chẳng tỏ ra đau đớn .Rồi còn rất nhiều lần nữa, Tiểu Thiên muốn nhớ , nhớ tất cả để yêu Tiểu Khiết nhiều hơn .Dạo bước trên thảm cỏ mát rượi xanh non

Tiểu Thiên : Còn nhớ anh nói về người anh yêu không

Tiểu Khiết gật đầu hưởng ứng .Tiểu Thiên tiếp lời : Hôm nay anh mang cô ấy tới đấy …

Tiểu Khiết mắt mở thật to . trong lòng hơi chút thất vọng .Gịong dịu xuống : Thật sao .. sao anh khôn gkêu chị ấy ra ..?

Tiểu Thiên cười , nụ cười đẹp nhất trong đám con trai Tiểu Khiết từng thấy .Nhưng nói vậy thật dối lòng khi nhiều lúc cô nghĩ , nụ cười đẹp nhất phải là Vương Tử .Tiểu Thiên nhìn ra xa

-Cô ấy đang đi bên trái anh , cao chừng thước sáu , thích đọc truyện tranh , hay trêu trọc người khác , cô ấy có một nụ cười rất đẹp. Còn bảo vệ anh khi anh bị phạt nữa ..Em biết ai không Tiểu Khiết ..

Tiểu Khiết như đứng tim khi nghe tất cả …Cố nén lại bình tĩnh cười tự nhiên :

-vậy chứ chị ấy đâu

Tiểu Thiên quay san nhìn Tiểu Khiết , một cái nhìn sâu thẳm trách móc .Rồi chỉ trong tích tắc ôm chầm lấy thân hình bé nhỏ ấy : Anh yêu em …

Bạn đang đọc Tình Yêu Hoàng Tộc của huganegi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.