Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 6 - Chương 36: Hư nghĩ bàn

Phiên bản Dịch · 2346 chữ

Trợn mắt nhìn sang Phương Minh Nguy vẻ mặt thành thật, Phi Minh Đốn cảm thấy cực kỳ không rõ ràng, mình đường đường là một Thân vương điện hạ, đến tột cùng có điểm nào giống như tiểu nhân lừa đảo.

“Phương đại sư, nói một câu không dể nghe, quý quốc tuy đã có thực lực quốc gia nền văn minh cấp sáu, nhưng mà trong mắt ta, tất cả những cái này cũng không là gì. Chỉ cần ta nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất ra tài phú tương đương với toàn bộ gia sản của quý quốc”.

“Thật không?” Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi.

“Đúng” Phỉ Minh Đốn không chút do dự nói, trong mắt của hắn tràn đầy tự tin nồng đậm.

Phương Minh Nguy cau mày hỏi: “Người giàu có đã như vậy, vì sao còn muốn đánh chủ ý tới Nữu Man? Đây chẳng phải là quá tham tiền sao”.

Phỉ Minh Đốn nhướng mày, cái này là tính nói gì đây. Mấy trăm năm qua, đây là lần đầu tiên có người dám ở trước mặt mình càn quấy.

Bốn Phỉ Tạp mở ra hai mắt khép hờ, trong mắt có ý cười nói: “Phương đại sư, người cứ hay nói đùa”.

Phì Minh Đốn lập tức tinh ngộ, trên mặt một lần nữa khôi phục nụ cười ôn hòa.

Phương Minh Nguy cười hắc hắc nói: “Ta chỉ là không rõ, với thân phận địa vị của Thân vương điện hạ, chẳng lẻ còn có chuyện gì cần ta hỗ trợ sao?”

Bốn Phi Tạp cùng Phi Minh Đốn trong mắt đồng thời sáng ngời, Phỉ Minh Đốn liền nói: “Đúng, chúng ta lần này tiến đến đây, quả thật có chuyện hy vọng Phương đại sư có thể trợ giúp”.

Phương Minh Nguy cau mày nói: “Thực xin lỗi, thứ cho ta thật sự nghĩ không ra, ta chỉ là một đại sư tinh thần hệ vừa mới tấn cấp, có năng lực gì mà có thể giúp được hai vị”.

Nếu như là một đế quốc không có đại sư tinh thần hệ như đế quốc Nữu Man, như vậy cầu Phương Minh Nguy hỗ trợ thì có có lý.

Nhưng mà Thân vương cùng Bốn Phỉ Tạp đại sư của đế quốc Khải Duyệt thì lại khác, với thân phận của hắn cùng với lực lượng nắm giữ trong tay. Tuyệt đối sẽ không thiếu khuyết đại sư tinh thần hệ. Đã như vậy, còn muốn tìm mình hỗ trợ, vậy có chút làm cho người ta khó hiểu.

Phỉ Minh Đốn thu liễm nụ cười, trong mắt tràn đầy ngưng trọng nói: “Phương đại sư. Chuyện này, cũng chỉ có ngươi mới có thể hỗ trợ”.

Sờ sờ mũi, Phương Minh Nguy cười khổ nói: “Chuyện gì, ngài hãy nói rõ ra đi”.

“Nghe nói Phương đại sư sắp sửa đi tới di tích, chuẩn bị tiến hành thí luyện”.

“Không sai, đến khi đế quốc Nữu Man thăng cấp xong, ta lập tức xuất phát” Phương Minh Nguy trong lòng khẽ động hói: “Chuyện mà ngươi muốn ta làm, cùng thí luyện có quan hệ?”

“Đúng vậy, chúng ta muốn mời Phương đại sư khi thí luyện, thì thay chúng ta mở ra một cánh cửa”.

Phương Minh Nguy lẳng lặng nhìn hắn, sau một lát mới nói: “Theo ta được biết. Có thể tiến vào di tích, cũng không phải chỉ vẹn vẹn có một biện pháp thí luyện này”.

“Đúng. Tiến vào di tích tống cộng có ba biện pháp, nhưng coi như là chúng ta tiến vào, cũng vô ích”.

“Vì sao?”

“Bởi vì muốn mở ra cánh cửa kia, thì phải là đại sư tinh thần hệ dưới hai trăm tuổi”.

Phương Minh Nguy lúc này đây mới thật kinh ngạc. Nếu như nói có một cánh cửa nhất định phải đại sư tinh thần hệ mới có thể mở ra, Phương Minh Nguy cũng sẽ không giật mình như thế. Nhưng mà lại thêm cái hạn chế về tuổi, đó chính là một chuyện phi thường quỷ dị.

Suy nghĩ một lát, Phương Minh Nguy hỏi: “Thân vương điện hạ. Bên trong cánh cửa này đến tột cùng là vật gì?”

Phỉ Minh Đốn lường lự một lát, thành khẩn nói: “Phương đại sư, có một câu, ta muốn nói trước. Nếu như người không biết tất cả cái này mà nói, như vậy sau khi mở ra cánh cửa kia, thì có thể tự do rời đi. Nhưng mà, nếu như người hiếu kỳ, muốn hiểu rõ tất cả cái này, như vậy sau khi mở ra cánh cửa kia, vậy người phải đi theo đội ngũ chúng ta cùng một chỗ tiến vào”.

“Đội ngũ của các người?” Phương Minh Nguy lấy làm kỳ hỏi: “Chẳng lẽ người sẽ an bài một số người cùng ta cùng một chỗ thí luyện sao?”

“Tất nhiên, vì chuyện này, chúng ta đã chuẩn bị ba ngàn năm” Phỉ Minh Đốn thở dài một tiếng nói: “Nhưng ba ngàn năm này, căn bản cũng không có một thiên tài nào có thể trước hai trăm tuổi tấn thăng làm đại sư tinh thần hệ” Trong mắt của hắn đột nhiên bùng một đạo tinh quang nói: “Đang lúc chúng ta lâm vào tuyệt vọng, thì huynh đệ Khoa Tư Mạc hồi báo, trong đế quốc Nữu Man xuất hiện một vị chuẩn đại sư tinh thần hệ cấp mười lăm hai mươi ba tuổi”.

“A, thì ra là Khoa Tư Mạc đại sư..Phương Minh Nguy lầm bẩm nói.

“Không sai, đúng là bởi vì Khoa Tư Mạc đại sư phát hiện, mới khiến cho chúng ta dấy lên hy vọng mới. Chúng ta đang định phái người đi tới Nữu Man, nhìn xem tư chất của người. Nếu có thể, thì ngay cả Bốn Phi Tạp lão sư cũng sẽ xuất thủ tương trợ, giúp người chừng một trăm tám mươi tuổi đột phá bức tường cực hạn tinh thần hệ. Nhưng mà...” Phi Minh Đốn trên mặt lộ ra thần sắc dở khóc dở cười: “Nhưng chúng ta còn chưa có phái người đi, quý quốc đã gửi thư, nói người đã đột phá bức tường tinh thần cấp mười lăm. Sau khi nhận được tin tức này, chúng ta lập tức chạy đến đây”.

Phương Minh Nguy giật mình gật đầu, trách không được đế quốc Khải Duyệt trứ danh tác phong quan liêu, lúc này đây lại dùng tốc độ nhanh chóng như vậy làm ra phản ứng, hơn nữa phái Bốn Phi Tạp cùng Phi Minh Đốn hai vị đại nhân vật này dẫn đầu mà đến. Thì ra bọn họ đã sớm có chuẩn bị, lần này tiến đến, chỉ là thuận nước đầy thuyền mà thôi.

“Phỉ Minh Đốn điện hạ, ngài tại sao phải để cho Bốn Phỉ Tạp đại sư vào lúc ta một trăm tám mươi tuổi thì mới giúp đỡ?”

Phỉ Minh Đốn vẻ mặt cực kỳ cỗ quái: “Dựa theo công tác thống kê của đại liên bang nhân loại chúng ta, chỉ có công dân trong quốc gia đã trải qua năm mươi vạn năm tiến hóa, mới có thể xuất hiện nhiều đại sư tinh thần hệ trước hai trăm tuổi. Còn quốc gia dưới cấp năm, trên cơ bản rất khó xuất hiện đại sư tinh thần hệ. Hơn nữa, những đại sư tinh thần hệ này bình thường đều vào chừng hai trăm ba mươi tuổi mới có thể lấy được đột phá cuối cùng” Dừng một chút, hắn cười khổ nói: “về phần Phương đại sư, chúng ta thật sự là không lời nào để nói”.

Thức thời không thảo luận vấn đề này nữa, Phương Minh Nguy hỏi: “Thân vương điện hạ, người tính phái bao nhiêu người đi cùng với ta?”

“Mười tám người” Phỉ Minh Đốn không chút do dự nói: “Trong đó mười lăm đại sư thể thuật hệ, ba đại sư tinh thần hệ. Bọn họ sẽ bảo vệ người đi đến mục tiêu, sau khi người mở ra cánh cửa đó, thì người có thể tự do hành động”.

“Mười tám người...” Phương Minh Nguy cười khổ nói: “Nếu như ta mở ra cánh cửa đó xong, chỉ sợ cũng không cách nào bình an rời đi”.

“Không đâu” Bồn Phỉ Tạp mở mắt ra, chậm rãi nói: “Cánh cửa này cũng không phải chỉ mở ra một lần, sau này chúng ta sẽ còn có cơ hội hợp tác”.

Phương Minh Nguy nhìn vào ánh mắt của hắn, rốt cuộc yên lòng. Giác quan thứ sáu của hắn nói cho hắn biến, vị lão nhân này cũng không có nói dối, nói cách khác, tối thiểu trước khi hắn hai trăm tuổi, an toàn tính mạng của hắn sẽ không gặp uy hiếp trí mạng.

Phỉ Minh Đốn mỉm cười hôi: “Phương đại sư, giờ đây người có hứng thú tìm hiểu lai lịch của cánh cửa này không?”

Phương Minh Nguy khoát tay chặn lại nói: “Không có hứng thú, đối với cảnh cửa này, ta không có bất kỳ hứng thú nào” Dứt lời, bổ sung nói: “Nếu như yêu cầu này là thật, ta có thể vì các người mở ra cánh cửa nọ. Nhưng mà, ta muốn yêu cầu, vào những lúc khác thì không có bất kỳ sự ràng buộc gì”.

“Ok, ta đại biểu đế quốc Khải Duyệt đáp ứng người” Phỉ Minh Đốn trên mặt có một tia tiếc nuối, xem ra không có đem Phương Minh Nguy kéo vào đội ngũ của mình vẫn có chút không cam lòng.

Bốn Phỉ Tạp vươn tay lấy ra một cái vật tròn trông cù kỹ nói: “Phương đại sư, người nếu đã đồng ý thinh cầu của chúng ta, như vậy cái Hư nghĩ bàn này, xin mời người nhận lấy”.

Phương Minh Nguy lấy làm kỳ hỏi: “Đây là..

“Đây là một vật ta từ trong di tích tìm được, mặc dù không có trọng dụng gì, nhưng mà mười phần hiếm thấy. Lúc này đây hành trình đi di tích, bởi vì muốn mở ra cánh cửa, cho nên sẽ lãng phí không ít thời gian của người. Nên dùng thứ này dễ đền bù tổn thất”.

Tiếp nhận cái Hư nghĩ bàn này, Phương Minh Nguy lật qua lật lại nhìn hồi lâu, vẫn không có phát hiện huyền bí gì. Chỉ là nhìn thấy lão nhân trước mắt này cũng không có giải thích gì, hắn cũng chỉ có thể đem vật ấy thu hồi, chờ sau này chậm rãi nghiên cứu.

Phi Minh Đốn hướng về Phương Minh Nguy gật đầu một cái nói: “Chúc mừng Phương đại sư, lại có được một món di tích trân phẩm”.

“Di tích trân phẩm? Vậy cũng tính sao?” Phương Minh Nguy lập tức cười khổ không thôi, muốn nói vật có từ di tích, hắn đã có được ba món.

Một cái là mật thìa năm mươi thước vuông, một cái là lồng phòng hộ thú bảo, còn có một cái, chính là Hư nghĩ bàn không biết lai lịch, không biết công dụng này.

“Đương nhiên là tính di tích trân phẩm, chính là CỈ1Ỉ những thứ mà dùng trình độ khoa học kỹ thuật trước mắt còn không cách nào hoàn toàn phục chế được, những thứ này đều là từ trong di tích lấy được, lấy ra một món là được một món”.

Phương Minh Nguy trong lòng khẽ động, danh như vậy xác thực được xưng tụng là bảo vật. Mà Bốn Phi Tạp dùng thứ này làm thù lao để mình mở ra cánh cửa, đã cũng coi là cực kỳ hào phóng.

Trong lòng đột nhiên lóe lên một ý niệm, hắn lại hỏi: “Thân vương điện hạ, ta đã đáp ứng người, như vậy đối với chuyện Nữu Man xin lên làm quốc gia nền văn minh cấp sáu, ngài có ý kiến gì không?”

“A, đế quốc Nữu Man thực lực đã vượt xa quốc gia nền văn minh cấp năm, thật ra đã sớm hẳn là nên có danh xưng quốc gia nền văn minh cấp sáu” Phi Minh Đốn lời lê chính nghĩ nghiêm túc nói: “Trợ giúp đế quốc Nữu Man thăng cấp, là trách nhiệm nghĩa bất dung từ của chúng ta, Phương đại sư cứ việc yên tâm, chúng ta sẽ không để cho người thất vọng”.

Phương Minh Nguy nhìn thấy Thân vương Khải Duyệt chuyển biến nhanh như vậy, nhịn không được trong lòng hung hăng khách sáo một phen.

Sự tình đã giải quyết, Phương Minh Nguy hướng về phía hai đại nhân vật này cáo từ.

Phỉ Minh Đốn đưa hắn tiễn ra khỏi phòng, đột nhiên giảm thấp thanh âm xuống nói: “Phương đại sư, chuyện này, kính xin ngài có thể tận lực giữ bí mật, đừng cho quá nhiều người biết được”.

Phương Minh Nguy khẽ giật mình hỏi: “Nếu để cho quá nhiều người biết thì sao?”

Phỉ Minh Đốn trên mặt nụ cười vẫn như trước: “Nếu có quá nhiều người biết, chỉ sợ đối với ngài mà nói, cũng sẽ là một chuyện phi thường phiền toái”.

“A, ngài đây là đang uy hiếp ta sao?”

“Không, ngài hiểu lầm rồi” Phỉ Minh Đốn hai tay giang ra nói: “Ta chỉ là cho ngài một lời khuyên, là một lời khuyên của bằng hữu mà thôi”.

“Tốt, như vậy cảm ơn lời thuyên của ngài, ta biết nên làm như thế nào”.

Cáo biệt Phỉ Minh Đốn nham hiểm, Phương Minh Nguy không chút nào dừng lại đi về phía phòng của Vương Tự Cường.

Cái gì phải giữ bí mật, chuyện liên quan đến an nguy của mình vẫn tìm hiểu mới là tốt nhất. Mà ở đây, để cho Phương Minh Nguy yên tâm nhất, tất nhiên chính là lão sư Vương Tự Cường của hắn.

Bạn đang đọc Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kummo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.