Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 5 - Chương 3: Xuất kích

Phiên bản Dịch · 2416 chữ

Lúc này đây thi đấu được tiến hành ở trong một khu vực địa hình phức tạp trên trăm km vuông. Sau khi tuyền thủ dự thi các quốc gia đến đông đủ, thi đấu cũng chính thức bắt đầu.

Mỗi quốc gia phái ra một trăm đại biểu tiến vào sân thi đấu, tất cả mọi người sắp sửa ở trong này vượt qua ba ngày. Ở trong vòng ba ngày này, gặp được kẻ địch, đánh ngã một kẻ địch sẽ được tính là một điểm, đồng thời, điểm mà người bị đánh ngã có được cũng sẽ cộng dồn vào cho người thắng.

Sau ba ngày, người có điểm cao nhất, nhưng lại không có thất bại rút lui thì sẽ đoạt quán quân thi đấu lần này.

Đương nhiên, trong phạm vì trăm km này, ngoại trừ những tuyển thủ thi đấu ra, còn có hai trăm cơ giáp cao cấp phụ trách càn quét. Những cơ giáp này được xưng thủ vệ giả, cũng không chủ động công kích tuyển thủ dự thi. Nhưng mà tuyển thủ dự thi lại có thể tiến hành công kích đối với thủ vệ giả.

Một khi đánh ngã thủ vệ giả, như vậy lập tức nhận được một trăm điểm. Chỉ là, thủ vệ giả thực lực cực kỳ mạnh, cũng không có bao nhiêu người dám đem chủ ý đánh tới trên đầu chúng.

Tuyển thủ thi đấu phân từng tiến vào sân đấu, ai cũng không biết trước khi mình tiến vào, thì đã có người tiến vào hay chưa.

Nhưng mà, trông sự lựa chọn của máy tính nhìn giống như công bình Phương Minh Nguy không thể nghi ngờ rút trúng một cái tốt nhất. Hắn lại là một trong nhóm đầu tiên được phép tiến vào sân đấu, hơn nữa địa điểm hắn tiến vào lại là nơi che dấu mục tiêu tốt nhất.

Địa hình sân bãi cuộc thi đấu này hiển nhiên trải qua cải tạo đặc thù, có rừng rậm, có ao đầm, có bãi cát, cụng có bãi cỏ.

Đế quốc Nữu Man công nghệ cào quả nhiên là thần bí khó lường, lại có thể làm cho địa hình phức tạp như vậy đồng thời xuất hiện ở trong một phạm vì chừng trăm km vuông nho nhỏ.

Phương Minh Nguy tiến vào địa điểm thi đấu. Đúng là một mảng rừng rậm tươi tốt nhất trong sân thi đấu.

Có trời mới biết trong rừng rậm này trồng đến tột cùng là vật gì, nhưng mà mỗi một cây đại thụ tối thiểu cao tới hơn mười lăm mét, đủ để đem tuyệt đại đã số cơ giáp ẩn nấp vào đó.

Phương Minh Nguy xem xét thoáng cái địa hình phụ cận, trong lòng thầm than một hơi. Nếu như nói tất cả cái này không phải Hoa Danh Đường âm thầm an bài. Như vậy mình tình nguyện đem đầu hái xuống làm cầu đá.

Chỉ huy tất cả sáu ngàn cơ giáp trốn vào trong rừng rậm, tuy số lượng sáu ngàn cơ giáp không ít. Nhưng mà so với rừng rậm phạm vì mười km vuông mà nói, những cơ giáp này sau khi tiến vào, căn bản chính là đá quăng biển rộng, nhìn không ra bất luận tung tích gì.

Từ trong túi lấy ra một cái thẻ, Phương Minh Nguy gõ gõ, do dự sau một lát, đem nó cám vào trong rãnh.

Tấm thẻ này cũng không phải của hắn, mà là hắn ở trên cơ giáp nhặt được.

Từng tuyển thủ trước khi lên đường, đều có giám sát viên đối với cơ giáp cùng tuyển thủ dự thi tiến hành toàn diện kiểm tra, nhìn xem có vũ khí cùng phòng cụ đặc biệt gì không. Nếu có người thao lủng một cơ giáp quốc gia cấp bốn tác chiến, như vậy trận đấu này cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa.

Khi nhân viên giám sát phụ trách kiểm tra cớ giáp rời Bạch Hạc, hơn nữa làm ra thủ thế tất cả bình thường. Phương Minh Nguy mới được phép leo lên cơ giáp, hơn nữa tiến vào sân thị .đấu.'

Chỉ là, hắn vừa tiến vào Bạch l Hạc, liền phát hiện tại trên đài điều khiển nhiều hơn cái thẻ kim quạng lập lòe này.

Phương Minh Nguy từ. trong miệng đại sư huynh nghe qua quá trình thi đấu, cho nên vừa thấy được tấm thẻ này, đã rõ ràng đây nhất định là Hoa Già Hoàng âm thầm an bài.

Ung dung thần nhiên thu vào, thẳng đến trốn vào khu vực an toàn, Phương Minh Nguy mới bắt đầu xem xét tấm thẻ này trong đến tột cùng bao hàm nội dung gì.

Thẻ cắm vào rãnh, lập tức phát ra một tiếng tí tách rất nhỏ, sau đó ở trước mắt Phương Minh Nguy xuất hiện một bộ đại địa đồ, trong địa đồ, có rất nhiều điểm trắng nho nhỏ lóe lên.

Tùy ý điểm một cái vào một điểm trắng trong đó, cảnh sắc bên trong không ngừng phóng đại, dần dần, một cơ giáp rõ ràng xuất hiện ở trước mắt. Đó là một cơ giáp loại nhỏ cao bảy thước, có tính năng linh hoạt rất mạnh. Giờ phút này, cơ giáp này đang cẳn thận quan sát tình huống chung quanh, xem động tác của nó, rõ ràng cho thấy một vị cao thủ đang thao tàng.

Nhìn kỹ lại, Phương Minh Nguy hai mắt trợn lên, thì ra tấm thẻ này chính là một tấm truyền phát, có thể thu tất cả những cảnh tượng quay được ở không trung.

Sử dụng công năng điều tiết, Phương Minh Nguy thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng bề ngoài mỗi một cơ giáp.

Nói cách khác, sau khi có tấm thẻ này, nhất cử nhặt động của tất cả mọi người ở trong sân thí đấu đều ở dưới sự giám thị của Phương Minh Nguy. Thở dài thật sâu một hơi, cái này cũng gọi là ăn gian đây, thậm chí còn có chút lợi hại.

Nhìn lướt qua quanh người, nhìn mấy ngàn cơ giáp trong rừng rậm, Phương Minh Nguy trong lòng đột nhiên dâng lên một hồi hào tình tráng chí.

Lão tử cơ giáp có tới sáu, ngàn, có thực lực cường đại như vậy, nếu như còn chân tay có cóng, chẳng phải là sẽ bị người ta cười đến rụng răng sao.

Tuy Hoa Già Hoàng là có hảo tâm, mà Phương Minh Nguy càng thêm hiểu rằng, chỉ cần mình tránh ở trong khu rừng râm này để đánh lén, như vậy lần này thi đấu này đệ nhất danh nhất định là nắm chắc. Nhưng không biết tại sao, một cỗ tà hỏa dần dần ở trong lòng Phương Minh Nguy lan tràn, khiến cho hắn căn bản là không cam lòng dùng phương thức uất ức như vậy lấy được thắng lợi.

Ở trên tấm thẻ cẩn thận tìm tòi, Phương Minh Nguy ngoài ý muốn lại phát hiện một tác dụng khác. Thì ra ở trên nó, còn ghi nhớ thời gian cùng phương hướng của mỗi người dự thi tiến vào trong sân đấu.

Trong lòng có chút khẽ động, hít một hơi không khí thật sâu thông qua hệ thống điều tiết của cơ giáp, Phương Minh Nguy trong lòng dâng lên một loại tự tin mãnh liệt, không cách nào giải thích. Hai mắt hắn tỏa ra ánh sáng, một kế hoạch lớn mật hình thành trong đầu.

Bỗng nhiên, hắn ra lệnh một tiếng, dẫn theo năm nghìn cơ giáp từ trong rừng rậm xông ra ngoài.

Đương nhiên, Phương Minh Nguy mặc dù có tin tướng, nhưng cũng không phải ngu ngốc, hắn còn để lại một ngàn cơ giáp đóng quân ở trong rừng rậm. Nếu như có người muốn thừa cơ trốn vào rừng rậm, như vậy bọn họ sẽ phi thường hối hận về quyết định này.

227 quốc gia nền văn minh cấp hai, từng quốc gia đều có một trăm tuyển thủ dự thi, nếu như tất cả tuyển thủ dự thi đều hội tụ cùng một chỗ, như vậy sẽ tạo thành một quân đội khổng lồ hơn hai vạn cơ giáp.

Tuy Phương Minh Nguy đã đem linh hồn mang theo trong đầu đều thả ra, hơn nữa thao túng sáu ngàn cơ giáp. Nhưng mà, hắn cũng không có nắm chắc có thể chống cự lực lượng tất cả mọi người liên hợp lại.

Chỉ là, hiện nay nhân số tiến vào sân thi đấu vẫn chưa đủ 100%, hơn nữa đều là phân tán các nơi, nếu như Phương Minh Nguy vẫn lựa chọn yên lặng chờ đợi mà nói, vậy hắn đã có chút quá ngu ngốc.

Năm nghìn cơ giáp hợp thành một đạo nước lũ sát thép, hướng về nơi có điểm trắng nhiều trên bản đồ điên cuồng lao tới.

Chỗ mà Phương Minh Nguy chọn là một bãi cỏ; cũng là nơi hiện tại có nhân số nhiều nhất trong sân thi đấu. Tuyệt đại đà số người khi mới tiến nhập sân thi đấu cũng không có lập tức giao chiến phân ra sinh tử. Bởi vì mỗi người cũng biết, bọn họ sắp sửa ở trong này ba ngày, nếu như hiện tại đã đánh chết đánh sống, như vậy tuyệt đối không cách nào duy trì đến cuối cùng.

Cho nên ngoại trừ một số vận khí tương đối khá, sớm gặp người cùng quốc gia giờ phút này đang hợp thành từng nhóm nhỏ ra, thì những người lẻ tẻ kia lựa chọn phân tán mà đi.

Người nào cũng biết, muốn ở trong cuộc tranh tài này lấy được thắng lợi, cũng không phải dựa vào cá nhân dũng mãnh, mà là dựa vào lực lượng đoàn đội. Càng sớm đem đoàn viên của nước mình hội tụ, như vậy hy vọng lấy được đệ nhất danh lại càng lớn.

Giờ phút này, ở trên bãi cỏ, đã có một đội nhỏ mười hai người. Tuy nhân số không phải quá nhiều, nhưng mà trong này đã đủ để xưng vương xưng bá.

Bọn họ hội tụ cùng một chỗ, chiếm lấy một khu vực bổ sung năng lượng, hơn nữa Nhìn chằm chằm chằm chằm vào bốn phía.

Bởi vì đều là cơ giáp quốc gia nền văn minh cấp hai, cho nên không có sử dụng tư cách năng lượng khối. Dưới tình huống năng lượng khối bảo đảm, cơ giáp một khi tiến hành chiến đấu, nguồn năng lượng tiêu hao liền trở thành, một gánh nặng. Thường thường sau một hồi chiến đấu, nguồn năng lượng sẽ tràn đầy nguy cơ.

Lúc này, nhất định phải đi tới điểm bổ sung năng lượng đề tiến hành bổ sung năng lượng.

Mà ở trong trận đấu này, một quốc gia nào đó ngưng tụ được thực lực nhất định sẽ dẫn đầu chiếm trước điểm bổ sung năng lượng. Chỉ cần chiếm cử điểm bổ sung năng lượng, như vậy lấy được thắng lợi cuối cùng cũng có tính khả quan rất lớn.

Đương nhiên, điểm bổ sung năng lượng là nơi mà tất cả cơ giáp đều nhất định phải tới, tất cả những người chiếm trước sẽ lọt vào thế lực khác liên thủ đả kích, cho nên đến tột cùng nên hành động như thế nào, cũng là vấn đề mỗi người một ý.

Nhưng mà, trận đấu vừa mới bắt đầu, quốc gia này cũng đã có mười hai người may mắn hội tụ cùng một chỗ, như vậy bọn họ chiếm trước một khu vực bổ sung năng lượng trong đó cũng là chuyện tự nhiên. Tối thiểu, trong ngắn hạn, cơ giáp chung quanh không có đến bước sơn cùng thủy tận, thỉ không thể nào liên thủ cùng bọn họ là địch.

Nếu như trận đấu này không có Phương Minh Nguy, cũng không có cao thủ Tân Khoá nước cộng hòa kia, như vậy bọn họ lựa chọn là phi thường chính xác: Nhưng đáng tiếc là, bọn họ lại gặp cực diện căn bản không phải người thường có thể ứng phó.

Một cơ giáp thủ trong đó đang dò xét phương xa, đột nhiên hắn động tác ngừng lại, lắp bắp nói: “Cái, cái đó là... là gỉ.

Theo phương hướng cánh tay cơ giáp nhìn lại, mười hai người này sắc mặt trong nháy mát thay đổi.

Thảo nguyên bên trái ba trăm mét là một bãi đất, giờ phút này, trên bãi đất lộ ra một mảng lớn cơ giáp dày đặc. Những cơ giáp này có nhân hình cơ giáp, cũng có thú hình cơ giáp. Tuy cơ giáp ngoại hình khác nhau, nhưng mà duy nhất có thể tương đồng là, ánh mắt của chúng một mực tập trung về điểm bổ sung năng lượng này.

Phảng phất là nhận lấy loại mệnh lệnh nào đó, trong khoảng khắc, những cơ giáp này lập tức giống như trời long đất nỡ mà xông.

“Chạy...”

Hầu như là cùng lúc đó, mười hai cơ giáp lập tức buông tha điểm bổ sung năng lượng, liều mạng hướng về phía sau bỏ chạy.

Cử nói đùa, chỉ bằng mười hai cơ giáp phía mình chẳng lẽ đã muốn cùng hơn mấy ngàn cơ giáp đối kháng sao? Đây chính là hành vì thuần túy tìm chết, chỉ cần người có điểm lý trí, cũng sẽ không chủ động muốn chết.

Nhưng mà, những cơ giáp này vừa mới chạy ra thảo nguyên, trước mắt lại là một c.ánh tượng đông nghịt làm người tuyệt vọng, tối thiểu hơn một ngàn cơ giáp hình thành một vòng vây cực lớn, đem bọn họ bao bọc vầy quanh.

“Bốp...”

Mấy ngàn năng lượng pháo đồng thời bổ sung năng lượng, chùm sáng tử vong cường đại toàn bộ tập trung vào bọn họ.

“Phá hủy tín hiệu khí trên đỉnh đầu, chúng ta không muốn giết người”.

Tiếng nói lạnh như băng từ trong cơ giáp đối phương truyền ra, người cầm đầu sắc mặt tái nhợt đưa mắt Nhìn bầy cơ giáp kín không kẽ hở chung quanh, rốt cuộc hạ đạt mệnh lệnh rời khỏi trận đấu.

Bạn đang đọc Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kummo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.