Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 4 - Chương 33: Tổ tôn ba đời

Phiên bản Dịch · 2267 chữ

Tháng sau, mấy chiếc phi thuyền chậm rãi dừng lại trên quân doanh vũ

trụ.

Trong giữa những đám người bước xuống đầu tiên trên chiếc phi thuyền, một người trung niên trong đó có khí độ to lớn, hiển nhiên là một người nắm quyền to trong tay. Ở bên cạnh ông ta, đi gần kề là một người đàn ông trẻ tuổi, trong mắt người này bắn ra tia sáng khắp nơi, nhìn quanh rực rỡ, nhất cử nhất động toát ra một sát khí ẩn khiến cho người ta phát lạnh.

Một số người lính đối mắt với hắn ta, lập tức rủ ánh mắt xuống, trong lòng rung động. Có thể bộc lộ tài năng như thế, hiển nhiên là đã đạt đến cảnh giới thể thuật hệ cấp mười một rồi.

Tuy thể thuật hệ cấp mười một cũng không áp được quần hùng, nhưng mà với độ tuổi của người thanh niên trước mắt cho thấy, có thể tu luyện đến cảnh giới cấp mười một đã là một thiên tài hiếm thấy rồi.

Những người này có vê quen thuộc vô cùng với quân doanh này, dưới sự dẫn đường của vệ binh nhanh chóng đi đến chỗ chủ tướng. Trên đường đi, bọn họ không hề bị cản lại, cũng không có một trạm kiểm soát nào dám ngăn cản cả.

Khi gặp được Hoa Danh Đường, người trung niên kia lập tức cung kính nói: “Cha, bọn con đến rồi”

Hoa Danh Đường lộ ra nụ cười vui vè, nói: “Tốt, đến là tốt rồi” Tay ông ta vung lên, vệ binh dẫn đường lập tức lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại ba người.

“Ông nội, xin chào”

“Tốt, trước ba mươi lăm tuổi, dựa vào lực lượng của mình tu luyện đến cấp mười một rất tốt, không hổ là tử tôn của Hoa Danh Đường ta” Lão tướng quân nhìn người trẻ tuổi, bỗng nhiên cười to.

Trong mắt của Hoa Như Sơn cũng hết sức vui mừng, đối với đứa con trai này, ông ta cũng rất là hài lòng.

Hoa Già Hoành tiến lại một bước, chờ lão tướng quân ngưng cười, nói: “Ông nội, con vừa mới bước vào cảnh giới thể thuật cấp mười một còn chưa thể đem nội kình ma luyện một thân phóng ra ngoài. Ông không chờ đợi mà tìm con làm gì?”

Hoa Danh Đường cười ha hả, nói: “Già Hoành à, con đường tu luyện cần chú ý đến kiên trì bền bĩ, ngẫu nhiên thư giãn một chút, cũng không phải là chuyện xấu gì!”

Hoa Già Hoành mặc dù chẳng thèm quan tâm đến những lời này, nhưng lại không dám phản bác, chỉ thầm nói: “Nếu thật sự có chuyện, có thể trực tiếp gửi tin nhắn”

Nụ cười trên mặt Hoa Danh Đường chậm rãi thu lại, khẽ thở dài: “Ta cũng biết là gửi tin nhắn sẽ nhanh, nhưng ta không dám”

“Cái gì?” Hai mắt của Hoa Như Sơn sáng lên, hỏi: “Cha, rốt cục là chuyện gì, khiến cho cha coi trọng như vậy?”

“Con còn nhớ rõ chuyện lần trước ta nói với con không?”

“Nhớ ạ, cha đã từng nói, gặp những tên lính đánh thuê ở Mạt Khắc Lâm”

“Đúng vậy, ta đã cho Hiệp Bá Bảo đi làm cận vệ của một người trong đó!” Hoa Danh Đường tùy ý nói.

Hai cha con Hoa Như Sơn đồng thời khẽ giật mình tuy rằng bọn họ đều là nhân vật không ai bì nổi, nhưng mà giờ phút này vẫn có vẻ không thể tin vào lỗ tai của mình

“Ông để cho chú Hiệp đi làm Bảo tiêu cho người ta?” Hoa Già Hoành khó tin nói.

“Đúng vậy, rất kỳ quái sao?”

Hai cha con Hoa Như Sơn đưa mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ đâu chỉ có kỳ quái, căn bản là không thể tưởng tượng được.

Tuy Hoa gia ở Nữu Man đế quốc không tính là danh môn vọng tộc gì, mà bọn họ cũng không phải là bên nhánh đích tôn. Nhưng mà tốt xấu gì cũng có truyền thừa hơn ngàn năm lịch sử, trong nhà cũng âm thầm đào tạo không ít cao thủ.

Nhưng mà, những người được gọi là cao thủ đó, năng lực thể thuật đạt đến cấp mười lăm, tuyệt đối không thể vượt qua nữa. Hoa Danh Đường vừa nhìn thấy, lấy một người trong số đó đi hộ tống, hơn nữa đối phương chỉ là lính đánh thuê của một quốc gia cấp ba. Chuyện như vậy vô luận là đi đến đâu, cũng là một chuyện khiến cho người ta khó tin.

Nhìn thấy ánh mắt của hai cha con, Hoa Danh Đường bất mãn nói: “Hai người các ngươi, chẳng lẽ cho rằng ta già hồ đồ sao?”

“Không dám” Hoa Như Sơn cúi thấp đầu xuống, nói: “Cha làm như vậy, nhất định là có lý do”

Hoa Danh Đường mỉm cười, nói: “Như Sơn, con nói một chút đi, thực lực chân chính của Nữu Man đế quốc chúng ta, có đạt đến tiêu chuẩn của quốc gia cấp sáu hay không”

Hoa Như Sơn trầm tư một lát, nói: “Có, Nữu Man đế quốc chúng ta trải qua gần mười vạn năm truyền thừa, từ một ngàn năm trước đã có thực lực lên làm quốc gia cấp sáu”

“Đúng vậy, nhưng cho đến tận bây giờ, Nữu Man đế quốc chúng ta vẫn chỉ là một quốc gia có nền văn minh cấp năm, những quốc gia cấp bảy không muốn cho chúng ta một danh phận chính thức" Trong đôi mắt của Hoa Danh Đường lộ ra một tia phần nộ.

“Cha, quốc gia cấp bảy không thừa nhận, đó là bởi vì người Nữu Man chúng ta vẫn chưa phát triển bản thân đến tiêu chuẩn của nền văn minh cấp sáu” Hoa Như Sơn ung dung thản nhiên nói: “Chỉ cần chúng ta có thể có một vị đại sư tinh thần hệ chính thức, thì có thể danh chính ngôn thuận trở thành một thành viên của quốc gia cấp sáu”

“Đại sư tinh thần hệ sao?” Hoa Danh Đường cười cợt nhìn con trai, hỏi: “Con nói xem, trong Nữu Man đế quốc bây giờ, có Bảo nhiêu chuẩn đại sư tinh thần hệ cấp mười lăm?”

“Mười vạn có thừa”

“Mười vạn à!” Hoa Danh Đường thở dài một tiếng, nói:”Từ một vạn năm trước, đế quốc đã có vị chuẩn đại sư có lực lượng tinh thần đạt cấp

mười lăm. Nhưng mà một vạn năm sau, khi chuẩn đại sư của chúng ta tăng lên với tốc độ ngàn vạn, nhưng vẫn không có một đại sư chính thức được sinh ra cả”

Thần sắc của Hoa Như Sơn cũng trở nên ảm đạm xuống.

Sau đó ngẩng đầu lên, vững vàng nói: “Cha, cha cũng nhìn ra, chúng ta có tiến bộ. Con tin rằng, trong tương lai, chúng ta nhất định có thể xuất hiện một đại sư tinh thần hệ chính thức”

“Ta cũng tin” Hoa Danh Đường chậm rãi nói: “Ta hiểu, thể chất của người Nữu Man đã được đề cao không ít, chỉ cần không có sai lầm gì, cuối cùng có một ngày, chúng ta sẽ có đại sư cho riêng mình. Nhưng mà, ta không biết ngày này còn phải đợi Bảo lâu, là một trăm năm, một ngàn năm, hay một vạn năm?”

Trên mặt của Hoa Như Sơn hiện lên một nụ cười khổ, câu hỏi này rất khó trả lời, có lê, chỉ có thần linh trong truyền thuyết mới có thể biết rõ đáp án.

Hoa Danh Đường dừng lại một chút, lại nói: “Trong đế quốc, Hoa gia chẳng qua chỉ là một thế gia nhỏ không có ý nghĩa mà thôi, hơn nữa trong bài danh của Hoa gia, hệ của chúng ta cũng có địa vị không cao”

Hoa Như Sơn gật đầu, đây là sự thật, tuy rằng bọn họ trong mắt quốc gia cấp ba cấp bốn thì là loại nhân vật cao không thể chạm được, nhưng mà trong quốc gia của mình căn bản là không được xếp số. Nếu không cũng sẽ không có một chủ trì trại tân binh một đâm nhiệm trú ngoại đại sử.

Hoa Danh Đường ngẩng đầu lên, nhìn nóc nhà đen kịt, chậm rãi nói: “Ta không cam lòng, không cam lòng vinh viễn tiếp tục như vậy”

Trong lòng Hoa Như Sơn rùng mình ánh mắt nhìn cha già đầy sự khó hiểu.

Hoa Già Hoành nãy giờ im lặng, đột nhiên hỏi: “Ông nội, ông nói những cái này có ý gì? Chẳng lẽ trong đám lính đánh thuê của Mạt Khắc Lâm kia, có đại sư tinh thần hệ cấp mười sáu sao?”

“Không có khả năng” Hoa Như Sơn thốt ra, quả thật, đại sư tinh thần hệ cấp mười sáu đối với một quốc gia mà nói, đều tương đương với quốc Bảo vậy, làm sao có thể lưu lạc trong một đôi quân đánh thuê ở một quốc gia cấp ba.

Nhưng mà, Hoa Danh Đường vui mừng nhìn cháu nội, nói: “Mặc dù những người đó còn chưa là đại sư, nhưng mà ta cam đoan, trong một trăm năm, bọn họ nhất định có thể xuất hiện một đại sư chính thức"

Hoa Như Sơn hít vào một hơi lạnh, hỏi: “Cha, người cha nói là ai?”

“Phương Minh Nguy, một tên nhóc có lực lượng tinh thần cấp mười một lại chưa đến hai mươi tuổi”

“Cấp mười một?” Hoa Như Sơn lường lự, nói: “Cha, mặc dù dưới hai mươi tuổi mà có thể tu luyện lực lượng tinh thần lên cấp mười một cũng là một chuyện rất giỏi rồi. Nhưng mà chuyện này cũng không phải là không có tiền lệ. Cho dù trong quốc gia chúng ta, cũng có vài tiền lệ đặc biệt, chỉ là cuối cùng cả đời bọn họ vẫn không thể nào trở thành đại sư chân chính được cả”

“Ta rõ, nhưng những người mà con nói, trong cả đời bọn họ, cũng chưa từng thi triển kỹ năng Thuấn Di”

“Thuấn di?”

Hoa Như Sơn và Hoa Già Hoành đồng thời hô lên, trên mặt bọn họ không hẹn mà cùng lộ ra vẻ nửa mừng nửa lo.

“Không, thuấn di, đây chính là kỹ năng cao cấp mà địa sư tinh thần hệ mới có thể nắm giữ được” Hoa Danh Đường binh tĩnh nói:” Khi Phương Minh Nguy thi triển ra thuấn di, ta đã biết, thời cơ quật khởi của một hệ chúng ta trong gia tộc đã đến”

Sắc mặt của Hoa Như Sơn biến đối mấy lần, hỏi: “Cha, người đó đang ở đâu?”

“Hắn vốn là người của liên minh địa cầu, bây giờ trở về rồi”

“Cha, cha biết năng lực của hắn rồi, vì sao còn thả hắn đi?”

“Bởi vì ta muốn thầm giao hảo với hắn, chứ không muốn đắc tội với hắn” Hoa Danh Đường chậm rãi nói: “Có lê bây giờ chúng ta có thể vây khốn hắn, nhưng mà đợi sau này khi hắn bay lên rồi, chúng ta sẽ gặp phải sự trả thù tàn Bảo của hắn. Tuy ta già rồi, nhưng mà những điểm này ta vẫn có thể phần biệt rõ ràng”

“Con hiểu rồi, cho nên cha mới để Hiệp Bá Bảo hộ tống” Hoa Như Sơn chậm rãi gật đầu.

“Đúng vậy, Hiệp Bá Bảo là do một tay ta nuôi dường lớn lên, là anh em huấn luyện chung với con, có hắn bên cạnh Phương Minh Nguy, ta rất yên tâm”

Hoa Như Sơn và con trai nhìn nhau, bây giờ họ mới hiểu được dụng ý của lão gia tử, hơn nữa cũng biết vì sao ông ta lại kiên trì kêu hai người bọn họ đến đây, mà không chịu tiết lộ tin tức này qua tin nhắn.

Quả thật, chuyện này nếu truyền ra ngoài, đừng nói là một hệ của bọn họ, cho dù là cả Hoa gia cũng đừng mơ được chỗ tốt nào cả.

"Như Sơn, liên minh địa cầu là quốc gia cấp hai, cũng là một trong các nước liên minh phụ thuộc vào Áo Đặc Gia. Con là đại sứ liên bang của đế quốc chúng ta trú tại Áo Đặc Gia, trong phương diện này phải tốn một ít tàm tư”

“Vâng, con trai hiểu rồi” Hoa Như Sơn bỗng nhiên ngẩng đầu, hỏi: “Cha, còn người nào biết về chuyện thuấn di không?”

“Con yên tâm, ngoại trừ Hiệp Bá Bảo ra, thì không còn ai biết?”

Ông ta nói rất bình thản, mà hai cha con Hoa Như Sơn cũng hơi hơi gật đầu, đối với mấy mạng người kia, bọn họ không để trong lòng.

Hoa Danh Đường bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, hỏi: “Già Hoành cái vương miện kia rốt cuộc là vật gì, con cần nó làm gì?”

Hoa Già Hoành đứng thẳng hai vai dậy, nói: “Vật đó cũng không có gì, con cũng chỉ đánh cược nhàm chán với lũ bạn thôi”

“Đánh cược?” Hoa Danh Đường cười to: “Đánh cược hay lắm, nếu không chúng ta thật không biết, trong một quốc gia có nền văn minh cấp hai, lại xuất hiện một nhân vật trác tuyệt như vậy”

Bạn đang đọc Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kummo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.