Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2108 chữ

[Phần đầu truyện nam chủ nữ chủ tới từ hai thời đại khác nhau nên văn phong tạm thời sẽ khác biệt]

Thiều Y tò mò nhìn chiếc hoa tai nho nhỏ trên tay Lôi Tu, bị hắn nhẹ nhàng nhấn ở chỗ nào đó một cái, lập tức liền thay đổi hình dạng, biến thành vật đeo trên ngón cái. Hai tay của hắn thật nhanh ở trên vật kia thao tác, rõ ràng là tay của nam nhân nhưng lại phá lệ linh hoạt vô cùng.

Bất quá đây là vật gì? Là cơ quan thuật của Mặc gia (*một trường phái triết học thời xưa) sao?

Giữa lúc nàng đang suy nghĩ lung tung, Lôi Tu đã đem máy phiên dịch điều chỉnh một lượt, sau đó mới phát hiện ra máy phiên dịch vậy mà không có hình thức ngôn ngữ của Thiều Y, tình huống này chỉ có thể là do hệ thống ngôn ngữ cô ấy vẫn chưa được nhập vào hệ thống máy phiên dịch vũ trụ thông dụng, điều này lại khiến hắn cảm thấy kì lạ.

Từ lúc con người bắt đầu thăm dò vũ trụ, để tiện cho việc xây dựng tuyến đường qua các hành tinh, hình thành đại vũ trụ, tất cả các thứ tiếng của các hành tinh đều được ghi lại trong danh sách, đồng thời đem các ngôn ngữ ghi vào trong máy phiên dịch, thứ có thể chuyển thành tiếng tinh tế thông dụng chuẩn xác nhất. Lẽ nào cô gái này đến từ một tinh cầu lạc hậu không bị ghi lại ở đâu đó rất xa trong tinh hệ?

Mà ngũ quan của cô tương đối nhu hòa, chắc là một người phương Đông. Thời kì đại vũ trụ chủng tộc người vô số, vì muốn phân chia ra liền dùng tới xưng hô từ thời địa cầu cổ đại, ngũ của của cô tinh xảo mà mềm mại, là phái nữ phương Đông điển hình, hiện tại vẫn sử dụng họ của người phương Đông cổ xưa để đặt tên.

Lôi Tu suy nghĩ một chút, bỏ qua ý định đem ngôn ngữ của cô chuyển thành tiếng tinh tế, trực tiếp điều chỉnh máy phiên dịch về tần số tiếng nói của cô. Chuẩn bị xong liền trực tiếp đem hoa tai đưa cho cô, ý bảo đeo lên tai.

Thiều Y nhíu mày, xem hiểu động tác của Lôi Tu, đây là muốn mình đeo cái này? Đeo hoa tai của nam nhân loại chuyện này có phải quá thân mật rồi hay không? Đối với việc nam nhân mang hoa tai, Thiều Y cũng không lấy làm kì quái, nàng đã đi qua rất nhiều nơi, gặp qua một số nam nhân dân tộc thiểu số cũng xâu lỗ mang vòng tai. Mà nam nhân này là hải ngoại dị tộc, cũng không lạ lắm.

Thiều Y cuối cùng vẫn gỡ hoa tai bằng ngọc trai của mình xuống, đem vật nọ đeo lên. Nàng cảm thấy nam nhân này sẽ không làm những chuyện vô nghĩa, đây là đoán ra một phần từ gương mặt hắn. Bất quá nàng rất nhanh liền phát hiện chiếc hoa tai này quả thật thần kì, nó vậy mà tự động dán lên vành tai nàng, bám rất chắc.

Hoa tai này là thiết bị cảm ứng thân nhiệt, chỉ cần không dùng sức kéo ra, nó vẫn sẽ dính trên vành tai, lợi dụng nhiệt độ cơ thể để hoạt động, là một công nghệ cao của con người.

Nhìn thấy chiếc tai xinh xắn kia đeo hoa tai của mình, ánh mắt Lôi Tu thâm thúy, trong lòng không hiểu sao nổi lên cảm giác thỏa mãn, cặp mắt lạnh lùng cũng nhu hòa. Ngẫm nghĩ một chút, hắn đi tới giúp nàng điều chỉnh vị trí của hoa tai, cuối cùng mới nói: "Lôi Tu"

Thanh âm nam nhân trầm thấp vang lên, Thiều Y nháy mắt, nàng vậy mà nghe hiểu lời của hắn. Công nghệ cao đến mức này khiến Thiều Y muội từ đến từ xã hội phong kiến trấn trụ, vì sao chỉ cần mang hoa tai lên liền có thể nghe hiểu a?

"Lôi Tu" là tên của hắn sao?

Chần chừ một chút, Thiều Y vuốt cằm đáp: "Công tử chào ngươi, ta là Thiều Y"

Rốt cục cũng có thể trao đổi với nhau, cả hai người trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm, kế tiếp liền không còn vấn đề gì nữa rồi.


Ai nói không có vấn đề, Thiều Y cảm thấy vấn đề lúc này rất lớn, nàng căn bản không biết đây là nơi nào, hơn nữa Trung Nguyên cũng biến mất.

Đế quốc mênh mộng, vạn bang bái phỏng Trung Nguyên sao có thể chưa nghe nói qua? Hàng năm vô số hải ngoại dị tộc vào kinh, thiên triều uy danh lan xa, chỉ cần là người có hiểu hiết đều từng nghe đến Trung Nguyên, còn có võ lâm Trung Nguyên. Mà nam nhân này thoạt nhìn cũng không giống nam nhân phiên bang (*ngoại tộc) tin tức lạc hậu.

Nhận thấy Thiều Y trầm mặc, Lôi Tu lặng lẽ nhìn cô, tay vô thức sờ con chip thân phận dưới lớp da nơi cổ tay, trong lòng càng cảm thấy cô gái này thật kỳ quái, dưới cổ tay cô không có chip thân phận, thậm chí ngay cả thứ xác nhận danh tính cũng không có. Hơn nữa nhìn cô khí chất cùng cách nói và cử chỉ không hề giống một người đến từ tinh cầu lạc hậu, vậy không có khả năng không biết mấy thứ này.

Hơn nữa cô nói mình đến từ Trung Nguyên, thật ra lại giống như cách gọi của một quốc gia phong kiến đến từ địa cầu thuộc Thái Dương hệ mà hắn từng xem qua trong một quyển sách lịch sử lưu trữ ở thư viện của trường quân đội. Có điều địa cầu năm ngàn năm trước đã cạn kiệt tài nguyên, sau khi loài người di dân tới tinh tế, đã đem địa cầu biến thành một tinh cầu bỏ hoang, căn bản không có người ở, không nghĩ tới cô gái này là người địa cầu a!

Tuy là nét mặt cô thoạt nhìn bình thản, nhưng Lôi Tu vẫn cảm giác được tâm tình cô cực kì chán nản, hắn cũng không biết biết nên nói gì, liếc nhìn bầu trời bên ngoài thấy hai mặt trời sắp lên tới chính giữa, lại lần nữa từ trong Quang Giáp không gian lấy ra công cụ giữ ấm.

"Cái này là vật gì?"

Giọng nữ nhẹ nhàng khiến người ta cảm thấy là một cô gái vô cùng ôn nhu, có điều Lôi Tu vẫn biết đó là ảo giác mà thôi, một cô gái ôn nhu sẽ không trực tiếp đâm thủng mắt Tinh Không dị thú, cũng không thể ở trong rừng dị thực đi lại thoải mái, còn có kĩ năng săn thú vô cùng tốt. Nhưng hắn phát hiện bản thân rất hưởng thụ giọng nói của cô, chỉ cần nghe liền trào lên cảm giác xa lạ, cảm giác muốn chiếm giữ làm của riêng.

Cô gái này... khiến hắn không tự chủ được nghĩ muốn giống như Alpha cất giấu Omega mà cất giấu cô, mặc dù hiện tại cô không đem lại cho hắn cảm giác của Omega, mà là của một Beta.

"Ban đêm nhiệt độ của Vatican sẽ xuống dưới 0 độ, sẽ rất lạnh, đây là túi ngủ (Sleeping bag)." Lôi Tu thấy cô cái gì cũng không biết, trong lòng cũng không chút sốt ruột, ngược lại kiên nhẫn giảng giải từng chút một, cũng giới thiệu một lượt cách sử dụng máy trị liệu đơn giản, mặc dù cái này cư dân toàn vũ trụ đều biết.

Thiều Y lần nữa trầm mặc, Quang Giáp không gian là cái gì? Tinh thần lực là cái gì? Máy trị liệu là cái gì? Túi ngủ là cái gì? Quang não là cái gì? Máy truyền tin là cái gì? Cơ giáp là cái gì...

Quang Giáp không gian một vật có dạng như đồng xu, bên trong có một không gian rộng từ khoảng 1 đến mấy trăm mét vuông, lớn nhỏ đều có, có thể chứa rất nhiều đồ vật để mang theo, chỉ cần dùng tinh thần lực là có thể mở ra. Máy trị liệu thoạt nhìn giống như một loại công cụ Mặc gia phát minh, nhưng không hề đơn giản chút nào, lại có thể dễ dàng chữa khỏi vết thương bên ngoài, không để lại dấu vết.

Lôi Tu dùng máy chữa tốt ngoại thương trên người mình, ánh mắt chuyển đến trên người Thiều Y, tự nhiên cũng chú ý tới vết thương của cô, mặc dù không nghiêm trọng, nhưng vẫn rất nhiều.

"Vết thương của cô cần trị liệu. Qua đây, tôi giúp cô!"

Giọng điệu của hắn có chút cứng rắn, đại khái là thói quen ra lệnh của người ngồi trên cao. Có điều đây cũng đã xem nhữ là cố gắng điều chỉnh rồi, bởi vì hắn phát hiện mình không hiểu chút nào về cô, không khỏi có loại xúc động muốn làm gì đó với cô. Nghĩ tới đây, Lôi Tu rũ mắt xuống, nhận ra loại tâm trạng này của mình có chút không ổn, sống trên đời ba mươi năm, chưa một lần chú ý tới bất kì người cùng phái hay khác phái nào, vậy mà đối với cô gái không biết từ đâu xuất hiện này lại khiến hắn để tâm.

Thiều Y nghe hiểu lời của hắn, bất quá nàng vẫn không nhúc nhích, tuy là nữ tử giang hồ không câu nệ tiểu tiết, thế nhưng để nàng ở trước mặt một nam nhân vén tay áo để lộ cánh tay quả thật rất khó khăn. Mặc dù nàng biết thế giới này với thế giới của nàng là không giống nhau.

"Đa tạ công tử, ta tự mình tới."

Đối với loại xưng hô "công tử" cổ quái này, Lôi Tu đoán là cách gọi của quê hương nàng đối với một người đàn ông xa lạ đi? Lôi Tu cũng không miễn cưỡng, sau khi hắn hướng dẫn nàng cách sử dụng máy trị liệu liền đứng dậy rời khỏi hang, đến dòng suối bên ngoài rửa đi thuốc đắp trên người. Đến khi trở lại, trên người hắn đã mặc vào đồng phục chiến đấu màu bạc. Loại đồng phục chiến đấu này chất liệu vô cùng tốt, bền chắc và giữ nhiệt không tệ, thích hợp cho người thường di chuyển trong điều kiện hoang dã.

Mà Thiều Y trên người vẫn mặc trang phục có vạt áo dài, ống tay thùng thình kia có rất nhiều vết cắt, vết máu, bụi, vụn cỏ các loại đều mắc ở trên đó, thoạt nhìn rất bẩn. Có điều thấy cô yên lặng ngồi ở kia, ngẩng đầu lên nhìn hắn, bộ dạng này nhỏ bé vô hại.

Lôi Tu không khỏi nghĩ tới sáng sớm hôm nay, lúc hắn đang bị mùi hương của Omega khiến cho phát điên đột nhiên cảm giác được nguy hiểm, liền lập tức khôi phục lí trí, tuy nguyên nhân là do hắn không muốn thương tổn cô gái này, nhưng cũng là vì cảm giác được một loại đe dọa không rõ.

Phát hiện suy nghĩ của mình lại vòng lại trên người cô, Lôi Tu hơi nhíu mày, hắn đã tìm thật lâu trong Quang Giáp không gian cũng không có quần thích hợp cho cô. Quang Giáp không gian này là của hắn vậy nên đồ bên trong đều để hắn dùng, còn đồ của nữ thì...nếu như hắn biết có một ngày xảy ra chuyện như vậy, có lẽ sẽ nghe theo cận vệ Ivena đề nghị tiện tay chuẩn bị một ít mà không phải coi thường đề nghị của cô.

Cuối cùng Lôi Tu cũng tìm được một chiếc áo sơ mi khá rộng chưa mặc qua, lại chỉ cho cô cách mặc rồi rời đi.

Thiều Y ôm y phục, nhìn nam nhân đứng ở cửa hang, bóng lưng của hắn như đắm chìm dưới ánh trăng, thân hình thon dài, cái bóng hiện lên trên tường đá lạnh như băng, sương trắng bắt đầu bao phủ thân hình của hắn

[P/s: Tác phẩm đầu tay mong mọi người góp ý!]

Bạn đang đọc Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] của Vụ Thỉ Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi langnguyethi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.