Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thể không gả

Phiên bản Dịch · 2926 chữ

Tiểu Bạt sư huynh nhẹ nhàng trở mình cho Tứ sư huynh một cái liếc trắng mắt, nói: “Ngươi chính là nhìn đủ rồi đi. Để Tiểu Cửu cưới hai người, mệt ngươi nghĩ ra. Đây là Tam Thiểu sư huynh không biết được. Nếu hắn biết, trở về còn không nháo loạn lên sao. Chưởng môn thật độc ác, vì không muốn Tiểu Cửu gả cho Tam Thiểu sư huynh, cái chiêu gì cũng dùng được tuốt. Không được, một hồi nữa Nhạn đại sư huynh về, lập tức thay Tam Thiểu sư huynh bắt Tiểu Cửu trở về. Ta xem ngươi cũng đừng ở… đây tham gia náo nhiệt, cẩn thận bị Tam Thiểu sư huynh biết, cắt đứt chân ngươi.”

Thật ra Tam Thiểu sư huynh căn bản không có biểu hiện ra bất cứ… ý gì muốn cưới Điêu Điêu Tiểu Cửu, nếu hắn muốn cưới, Đại bá cũng không dám phản kháng tới cùng đi? Nhưng Tam Thiểu sư huynh chuyên trị ngược đãi Điêu Điêu Tiểu Cửu, nói cách khác, Điêu Điêu Tiểu Cửu chỉ có thể cho hắn ngược, người khác muốn ngược một chút, cho dù là Cúng Thất Tuần sư huynh, hắn cũng nhất định nghĩ biện pháp thay Điêu Điêu Tiểu Cửu ngược lại.

Nhưng là bọn họ lại đem hành vi của hắn giải thích thành tình yêu biến thái.

Tuy nói tất cả mọi người có hơi sợ Tam Thiểu sư huynh, nhưng Tứ sư huynh ở trước mặt Tiểu Bạt sư huynh, cho tới bây giờ vẫn luôn không muốn mất mặt. Hắn ưỡn ngực nói: “Tam Thiểu sư huynh cũng không thể không nói đạo lý, hơn nữa ta…”

Ánh mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu chuyển động, nhát gan hô một tiếng: “Tam Thiểu sư huynh.”

Ai… Ai… Ai!

Ba tên bại hoại đã sớm cười ngã.

Thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu cười như một đóa hoa, hình như quên hết phiền muộn, Tứ sư huynh đại nhân rộng lượng, quyết định bỏ qua nàng một lần.

…………………

Tiểu Cửu cư

“Tiểu Cửu a, ngươi nghĩ sao?” Đại bá nhẹ nhàng mà hỏi.

Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi ở chỗ kia không nói không động. Nàng cũng không biết nha, ai có ý kiến gì không? Trời không sụp xuống, đất không nứt ra, thời gian trôi qua, còn không phải mỗi ngày đều muốn ăn muốn ngủ sao?

“Không gả cho Long Tại Thiên còn có thể gả Hoàng thái tử a, ngươi không phải nói Hoàng thái tử cũng rất thích ngươi sao?” Đại bá thử dò xét nói.

“Tại sao ngươi vội vã để ta xuất giá như vậy?” Điêu Điêu Tiểu Cửu hồ nghi nói, nàng mới trở về chưa được một hồi, liền vội vã đuổi nàng đi? Hơn nữa chuyện lần trước nàng trộm đi ra ngoài, Đại bá một chữ cũng không đề cập tới, hừ, nhất định có quỷ.

Ánh mắt Đại bá nghiêm túc.”Bất hiếu có ba điều, vô hậu là tội lớn nhất.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu hừ nói: “Ta sinh hạ hài tử cũng sẽ không mang họ Điêu, có hậu hay vô hậu, không quan hệ đến ngươi đi!”

Đại bá cãi chày cãi cối, “Ta là vì Long gia hoặc Hoàng gia mà suy nghĩ.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu khinh thường nói: “Long gia? Hoàng gia? Lại liên quan gì đến ngươi? Ngươi nhiệt tâm như vậy làm cái gì? Có phải bọn hắn lại đưa vật gì tới?”

Mặt Đại bá đỏ lên, nói: “Nhiều lễ vật như vậy, ta không muốn trả lại cho hắn.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu gật đầu: “Ngươi không trả là được. Nhà hắn rất nhiều tiền, sẽ không cần. Coi như cần, cũng không nhất định phải tới, cho dù, nếu như hắn muốn tới, thì sao chứ. Đại bá, ta đây một lần đi kinh thành, phát hiện người có tiền thật là dùng vàng ròng trát tường, ngọc thạch rải đường, nhưng thì sao chứ, người sống ở đời, còn không phải chỉ ngủ có một thân, chỉ ăn một bụng thịt. Chúng ta mỗi ngày có ăn có uống là được, đừng nghĩ đến những… thứ đồ vô dụng này.”

Đại bá đột nhiên sầm nét mặt lại nói: “Lớn mật, dám giáo huấn cả ta.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu lè lưỡi, cười hắc hắc…

Vô luận là các sư huynh hay Đại bá, cho dù mắng cũng có thể cảm thấy sự quan tâm chân thành. Nàng còn có nhiều người thích nàng thương nàng như vậy, mất đi một Long Tại Thiên… Ách… thì mất đi. Dù sao gió lớn thổi thổi thổi, tất cả đều cuốn đi, bao gồm những… tình cảm yêu thương nông cạn này đi.

Nhưng lòng nàng thật là nghĩ như vậy sao?

Điêu Điêu Tiểu Cửu ngẩng đầu nhìn trời, trời rất lam, mây rất cao, nhớ đến Long Tại Thiên cùng Nhạn đại nhất định sẽ đánh thật lâu đi, đến bây giờ còn chưa phân thắng bại đây.

……………………

Long vương phủ

Nhạn đại sư huynh chưa từng gặp qua gia hỏa khó hạ như vậy. Hắn từ khi xuất đạo tới nay, đều tung hoành thiên hạ không có địch thủ, cho dù cá biệt có đối thủ, cũng tuyệt đối không phải như Long Tại Thiên.

Rõ ràng đạo hạnh không phải rất sâu, pháp thuật cũng chỉ biết đến cấp đó, nhưng vĩnh viễn không thể chinh phục, đánh không bại.

Phong vũ lôi điện, thiên quang bị triệu hồi ra, xuất công kích hoa lệ vào Long vương phủ bốn phía đạn bay, nhưng trừ đem một bộ trắng như tiên thành một thân bùn đất ra, cũng không thương tổn nhiều.

Nhạn đại sư huynh tiêu sái đứng trên một tảng đá lớn, áo xanh bay nhẹ nhàng, quạt lông phất phất, ý thái cực xa. Bất luận là làm phép hay ngăn cản, tư thái của hắn đều bình tĩnh, tao nhã như vậy.

Nhìn lại Long Tại Thiên, thảm hơn nhiều.

Long Tại Thiên hôm nay đang thử đồ mới, mặc một kiện trường sam màu đỏ, nam nhân mặc đồ đỏ, vốn cũng chỉ có lúc làm tân lang, thông thường đều là vẻ mặt ngo ngoe sắc mặt vui mừng. Nhưng Long Tại Thiên mặc màu đỏ thật sự có vị nam nhân như thế, biểu hiện ra sức sống cùng nhiệt tình của nam tử trẻ tuổi, lại có vẻ của con nhà thế gia tôn quý thanh lịch. Thật sự là mặc màu đỏ tươi mới. Trừ Điêu Điêu Tiểu Cửu ra, Nhạn đại sư huynh còn chưa từng thấy người thứ hai có thể mặc màu đỏ có cá tính như vậy, có phong cách của bản thân, mặc dù cảm giác Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc đồ đỏ hoàn toàn bất đồng với Long Tại Thiên, nhưng lại đặc biệt tương xứng. Hiện tại đem hai người này đặt cạnh nhau, nhất định là cảnh đẹp ý vui đến dị thường đi!

Long Tại Thiên vốn cũng là cái loại… hình tượng tuyệt thế phú quý công tử, mặc dù so với Nhạn đại sư huynh thiếu một phần đạo cốt tiên phong, nhưng lại nhiều mị lực gợi cảm hơn một chút. Nhưng từ sau khi hắn học đạo, thì hoàn toàn không còn chuyện như vậy nữa.

Còn chưa thi được mấy chiêu, ống tay áo của hắn đã nứt ra, vòng tay trên một cánh tay lộ ra, trừ việc khiến cho người ta khinh cười ra, thật là không có loại cảm giác thứ hai.

Nhạn đại sư huynh không phải một kẻ ngoài miệng vô đức, nhưng hắn cũng thật sự thấy chói mắt, nói thật ra. Người tục tằn khó dằn nổi hắn thấy nhiều rồi, nhưng phong cách trang phục như Long Tại Thiên kiểu liều mạng khoe khoang nhà giàu mới nổi thật sự không nhiều.

Lập tức đưa một tay dùng thuật thiên lôi đánh lại Long Tại Thiên.

Phải biết rằng thuật thiên lôi cùng thuật tia chớp đối với ngăn lại công kích trang sức hoa lệ của đối phương rất hữu dụng.

Long Tại Thiên mặc dù liên tiếp né được bốn tia thiên lôi, nhưng cũng bị đánh trúng một bên người, phải biết rằng vòng tay của hắn thật sự là quá thu lôi. Chỉ nghe ba một tiếng, mặt Long Tại Thiên đã đen một nửa. Mái tóc dài vốn có thứ tự đều tiêu biến, nổ thành một đoàn cỏ rối loạn, tạo hình hoa lệ khiến kẻ tỉnh táo Nhạn đại sư huynh không nhịn được lộ ra nụ cười mỉm.

Long Tại Thiên đối với hình tượng bản thân vẫn đều cực kỳ chú ý, vừa thấy Nhạn đại sư huynh cười mỉm, càng tức giận trong lòng, một chữ ‘dậy’, những… tất cả vòng tay phá đồng lạn thiết này đều lăng không bay vụt, chạy thẳng tới Nhạn đại sư huynh.

Nhạn đại sư huynh cười một cái, lấy ra một ống trúc nho nhỏ, lăng không ngăn lại, trong ống trúc bay ra rất nhiều phong châm nho nhỏ, phong châm mặc dù nhỏ, nhưng cùng vòng tay thô to chạm vào nhau lại phát ra âm thanh đinh đương thật lớn, đẩy những… vòng tay này ngã trái ngã phải.

Nhưng Long Tại Thiên không cần những… pháp khí nghe nói là giá trị xa xỉ này, trong lòng của hắn đại khái còn có ý nghĩ đánh nát nhiều hơn một chút mới phải. Phải biết rằng… đeo nhiều vòng tay như vậy chính là vì thử xem ai… có linh khí nhất… có giá trị thực dụng nhất. Chờ lúc một trăm lẻ tám miếng trang sức này biến thành một kiện, hắn sẽ được giải thoát. Bằng không, cũng quá ảnh hưởng hình tượng của hắn.

Cho nên Long Tại Thiên hiện tại tựa như có quá nhiều binh không sử dụng, ra sức công kích. Một lúc sau, Nhạn đại bị thế công lưu manh như thế đánh đến mức ăn không tiêu, phải biết rằng phong châm là một loại đồ rất khó thu thập, cực kỳ trân quý, dùng cái nào mất cái đó, cũng không phải nhắm vào tánh mạng mà đánh, thật sự không tính ra. Nhưng không dùng lại không được, chỉ thấy vòng tay chiếc nhẫn bay nhảy đầy trời, gặp bất cứ… thứ gì liền đánh ngã, cũng không nhẹ.

Thật phiền, Long Tại Thiên này rõ ràng là một bộ hình tượng con nhà thế gia, đánh lại cũng lưu manh mười phần!

Nhạn đại bị nhốt trụ, nhất thời có chút không biết nên khóc hay cười!

Trận này, thoạt nhìn thấy đánh rất hay!

……………………

Tiểu Cửu cư

“Ta thay ngươi bài qua bát tự, ngươi nếu muốn mọi sự bình an, thì cần phải lập gia đình trong vài ngày này.” Đại bá rất nghiêm túc nói.

Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêng đầu nói: “Ta không muốn mọi sự bình an.”

Sụp đổ. Điêu Bì một bên rất muốn cười.

Đại bá phất tay, Điêu Bì vội vàng đi ra. Đại bá lúc ăn cái gì không thích để cho người ta nhìn, hình như nhìn sẽ khiến sắc hương vị bay mất một phần.

Ai, cũng chỉ là một đĩa rau xào, một đĩa chuối xanh xào, một đĩa lá tỏi xào, còn có cả một đĩa đậu nành.

Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn thấy những… thức ăn này, mặt đều sắp tái xanh, ai, thức ăn Điêu môn thật sự là kém a, để được ăn thịt, cũng gả cho Long Tại Thiên làm sườn phi thì hơn.

Đại bá vẻ mặt cầu xin nói: “Ngươi biết cha mẹ ngươi đã qua đời, ngươi chính là thân nhân duy nhất của ta, ngươi nếu có xảy ra chuyện gì, bảo ta làm sao…” Nói đến chỗ động tình, không khỏi thổn thức.

Điêu Điêu Tiểu Cửu nhất thời tức cười.

Đại bá thấy một khóc không được, bắt đầu hai nháo loạn: “Ngươi nói xem, ngươi rốt cuộc là lấy hay không lấy chồng? Ngươi nếu như không lấy chồng, vậy coi như ta nuôi không ngươi, ngươi lập tức đi ra khỏi Điêu môn cho ta, vĩnh viễn cũng đừng gặp lại ta.” Đã bắt đầu khóc lóc nỉ non. Thế trận này Điêu Điêu Tiểu Cửu chưa từng thấy qua.

Điêu Điêu Tiểu Cửu “Úc” một tiếng, đứng lên liền chuẩn bị đi. Nàng vừa lúc không muốn ăn mấy thứ này, đáng sợ a!

Đại bá thấy hai nháo loạn không được, lập tức mặt biến sắc, chuyển thành ba thắt cổ, ở sau Điêu Điêu Tiểu Cửu lớn tiếng khóc gọi: “Ngươi nếu dám đi ra khỏi Điêu môn nửa bước, ta lập tức chết cho ngươi xem.”

Điêu Điêu Tiểu Cửu vội vàng lui nửa bước, vẻ mặt thật là tươi cười, trong miệng bất đắc dĩ nói: “Không cần như vậy đâu!”

Đại bá thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu quay thân lại, trên mặt lộ ra một tia dị sắc, nói: “Ngươi đi a, ngươi đi a…”

Điêu Điêu Tiểu Cửu trợn to mắt, nhẹ giọng nói: “Nếu ngươi đã thành tâm thành ý nói vậy, ta liền chạy…”

Điêu Điêu Tiểu Cửu còn chưa động chân, Đại bá lập tức lại nói: “Ngươi đi ta liền lập tức chết ở sau ngươi.”

Đầu Điêu Điêu Tiểu Cửu đau đến nguy hiểm, người này, rốt cuộc là muốn bản thân đi hay muốn phải bản thân ở lại, ai, đã lâu không thấy, đầu óc Đại bá không tốt chút nào, cũng không biết là ai kích thích, muốn nàng không thể không xuất giá.

Điêu Điêu Tiểu Cửu lui trở về, ngồi xuống, thở dài, “Ngươi tới cùng muốn ta thế nào?”

“Hôm nay liền kết hôn cho ta!” Đại bá quyết định như đinh chém sắt, không giống như là nói đùa nhất thời. Trái lại khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu nổi lên lòng nghi ngờ.

“Tại sao phải là hôm nay?” Điêu Điêu Tiểu Cửu trái lại rất muốn cùng Đại bá nói đạo lý một chút.

“Bởi vì, bởi vì, ta tính quẻ… Hắc hắc ~~” dưới ánh mắt chê cười của Điêu Điêu Tiểu Cửu, Đại bá không biết nói sao.

“Ngươi tính có chính xác không?” Điêu Điêu Tiểu Cửu không khách khí chọc phá hắn. “Nếu không, để Nhạn đại hoặc Tam Thiểu thử lại xem?”

“Không cần!” Đại bá lập tức trở mặt, sau đó lại cười nói: “Ngươi không biết, ta sống chính là vì ngươi, ta làm tất cả đều là vì ngươi. Ngươi nói phải không!”

Điêu Điêu Tiểu Cửu bất đắc dĩ nói: “Ngươi muốn ta gả cho ai a?!”

Đại bá lập tức nói: “Ta xem tinh tượng, Hoàng thái tử sắp có đại nạn, ngươi liền cưới Long Tại Thiên đi. Ta dùng thuật biến đổi thời không đưa ngươi về, ngươi mau cùng hắn động phòng là được. Hôm nay không được, ngày mai cũng được.”

Đôi mi thanh tú của Điêu Điêu Tiểu Cửu dựng thẳng đứng, cả giận nói: “Không cần, ta không cần cưới hắn.”

Đại bá nói: “Long Tại Thiên rất tốt a, không nói trước gia cảnh tướng mạo, chỉ nói hắn thương ngươi đến như vậy, cũng không thua bất cứ… một người nào trên đời này. Hắn từng thề với ta, nếu như Hoàng thượng không chỉ hôn cho hắn, cả đời này hắn cũng sẽ chỉ có ngươi một vị Vương phi. Đừng nói hắn là Vương gia, coi như hắn là bình dân, nói ra những lời này cũng đúng là không dễ, ngươi không gả cho hắn, còn có người nào tốt hơn mà chọn.”

Đại bá không đề cập tới việc này thì thôi, nhắc tới việc này, Điêu Điêu Tiểu Cửu tức giận không thể dập tắt, “Hắn vẫn còn giả bộ như vậy, được rồi, hiện tại Hoàng thượng chỉ hôn, là thiên kim Phủ Hoa tướng quốc, nàng làm chính phi, ta là kẻ không thể nhập vào danh sách sườn phi của triều đình, hơn nữa hai chúng ta siêu cấp chênh lệch, ca ca nàng lại là quốc sư Đại Tề, ngươi muốn nhìn ta sau khi gả đi bị người bắt nạt chết hay sao?”

Đại bá ngẩn ngơ, nhẹ giọng nói: “Không thể nào!”

Điêu Điêu Tiểu Cửu hừ lạnh một tiếng, lại bắt đầu thương tâm, rõ ràng mới vừa rồi đã cố gắng quên chuyện đi, Đại bá thật đáng ghét, Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu nhẹ nhàng nức nở…

Đại bá nói: “Tiểu tử này không phúc hậu như vậy, cũng là chính hắn không có phúc khí, như vậy đi, ngươi gả cho Liễu Liễu đi, ai, ta mặc dù không quá thích đứa nhỏ này, nhưng nếu có thể làm cho ngươi bình an vui vẻ, ta cũng không còn cầu mong gì hơn.”

Cái củ cải rau cỏ gì chứ, lại cứ như vậy gả nàng đi?!

Ai!

Điêu Điêu Tiểu Cửu không lên tiếng, cưới Liễu Liễu là chủ ý từ nhỏ của nàng. Nếu Đại bá thật sự muốn nàng cưới một người nào đó, cưới Liễu Liễu xem ra cũng không có cái gì không tốt.

Ai…

Hai người vẻ mặt hi vọng, cùng thở dài một hơi!

Bạn đang đọc Tình Phi Đắc Ý của Hạ Quảng Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.