Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1:Chương 4

Tiểu thuyết gốc · 1055 chữ

Ở trong đám người xung quanh cũng có tu tiên giả, nếu họ muốn cứu hai mẹ con thì quá đơn giản .Nhưng vấn đề ở đây là họ không muốn đắc tội Triệu gia, tuy trong lòng rất khó chịu nhưng không ai dám ra tay. Mắt thấy con ngựa sẽ đạp hai mẹ con dưới chân , vài người quay đầu không dám nhìn cảnh tượng kinh khủng sắp diễn ra . "Vụt!!"

  Từ trong đoàn người một thân ảnh lao ra , tốc độ của hắn rất nhanh, mọi người chỉ kịp nhìn thấy tàn ảnh . Thân ảnh lao như tên bắn về phía hai mẹ con , hắn xoay người tung một cước vào thân con ngựa .

"Rầm"

  Cả người lẫn ngựa bay thẳng vào tiệm thuốc đối diện khiến cả sảnh đường tiệm thuốc sập xuống . Sự việc diễn ra quá nhanh , đến lúc mọi người hoàn hồn thì tên thủ hạ Triệu gia đã nằm trong đống đổ nát.Phụ nhân vẫn chưa hết kinh sợ , một giây trước nàng tưởng đã mất mạng nhưng không ngờ có người lại không sợ đắc tội Triệu gia để cứu nàng, làm nàng rất cảm kích. Nàng mở mắt , trước mặt là một thiếu niên thanh tú, tuổi chừng 15 16 , mái tóc đỏ đặc biệt của hắn được cột lại gọn gàng. Trên khuôn mặt hắn vẫn sót lại nét ngây thơ , hắn mỉm cười :

"Đại thẩm không bị thương ở đâu chứ ??" Giọng nói của hắn như gió xuân làm phụ nhân vô thức thả lỏng .Phụ nhân gật đầu,nàng cùng con gái không bị thương, chỉ có con gái nàng vì quá sợ hãi mà ngất đi thôi. Thiếu niên thật lòng nói:

"Lần sau đại thẩm hãy trông coi đứa bé cẩn thận,cũng may là ta đến kịp.Nếu không hai người đều gặp nguy hiểm rồi!". Phụ nhân vừa nghĩ đến chuyện vừa nãy lại sợ hãi , nàng vội vàng quỳ xuống , dập đầu tạ ơn :

"Đa tạ ơn cứu mạng của ân công ,nếu không nhờ ân công cứu giúp ta và nữ nhi đã bỏ mạng rồi. Xin ân công hãy để lại đại danh ,Thu Đồng sẽ tận tâm báo đáp"

  Thiếu niên đỡ phụ nhân đứng dậy , hắn nói:"Đại thẩm không cần làm như vậy, ta chỉ là người qua đường tiện tay giúp đỡ thôi.Ta nghĩ nếu đổi lại là người khác thì họ cũng sẽ làm như vậy"Vừa nói thiếu niên vừa mỉm cười nhìn xung quanh , mọi người đều xấu hổ cúi đầu, không ai dám đối diện ánh mắt của hắn . Phụ nhân đang định nói tiếp thì thiếu niên cắt lời :

"Được rồi! đại thẩm rời khỏi đây đi, nán lại sẽ khiến thẩm và con gái gặp rắc rối đấy !!"Hắn chỉ về đống đổ nát . Nãy giờ phụ nhân quá sợ hãi nên quên mất, nghĩ đến thiếu niên vừa rồi đã đả thương người của Triệu gia càng làm nàng sợ hơn . Nàng hốt hoảng nói : "Ân công đi mau ,đây là người của Triệu gia ,họ rất tàn nhẫn .Nếu biết ân công đả thương thuộc hạ của họ thì Triệu gia sẽ không tha cho ân công đâu." . Thiếu niên đáp: "Ta biết hắn là người của Triệu gia , đại thẩm yên tâm ,ta đã có cách giải quyết "

  Phụ nhân muốn tiếp tục khuyên nhủ thì thấy vẻ mặt tự tin của thiếu niên khiến nàng yên tâm hẳn. Nàng cảm ơn một lần nữa rồi vội vàng ôm con đứng dậy rời đi . Bấy giờ trong đống đổ nát có một người chui ra , y phục của hắn đã không còn lành lặn nhưng trên người lại không có một vết thương . Đổi thành người bình thường nếu va chạm mạnh như vậy thì không chết cũng trọng thương,nhưng với tu tiên giả thì vết thương như vậy không đáng nhắc đến . Tráng hán dùng ánh mắt giết người nhìn thiếu niên trước mặt , hắn hét lên:

  "Khốn kiếp,ngươi có biết ta là ai không . Dám làm chậm trễ đại sự của Triệu gia thì ngươi có mười cái mạng cũng không đủ dùng đâu" Thiếu niên gãi đầu nói :"Ta cũng đang vội làm đại sự , do ngươi cản trở ta đó chứ"

  Tráng hán cảm thấy choáng váng , tên trước mặt lại dám lấy cái lý do nhảm nhí này để lừa hắn , càng nghĩ tráng hán càng tức giận : "Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc sao , ngươi dám giỡn mặt với ta hả ??" .Thiếu niên vội vàng lắc đầu . "Nào dám!nào dám! Ta làm sao dám coi ngươi là kẻ ngốc được, làm vậy thì quá sỉ nhục kẻ ngốc"

  Dứt lời có vài người không nhịn được che miệng cười .Tráng hán tức giận chỉ vào thiếu niên :

"Ngươi! Ngươi dám sỉ nhục ta . Nếu hôm nay ta không giết ngươi ta không mang họ Cảnh" Thiếu niên lắc đầu thở dài :

"Vậy ngươi định đổi sang họ gì đây . Đừng nói với ta là ngươi theo họ ta đấy , ta không cần đứa con vô dụng như ngươi đâu. Đúng là gia môn bất hạnh mà,haizz !! "

"Ha ha ha !!!"Mọi người xung quanh cười lớn , họ cũng không sợ Triệu gia trả thù . Chẳng lẽ Triệu gia còn có thể cấm người khác cười sao?? Tên tráng hán bên kia đã đỏ mắt, hắn gào lên :

"TA GIẾT NGƯƠI !!!!"

Thiếu niên ngoắc tay khiêu khích "Tới đây nhi tử , nếu đã nóng lòng đổi họ vậy thì để phụ thân thành toàn cho ngươi".

  Tráng hán ngửa đầu hét lớn, từ khi hiểu chuyện đến giờ , chưa bao giờ cảm thấy bị sỉ nhục như hôm nay. Hắn hận không thể nhai xương uống máu tên trước mặt , hắn thề nếu bắt được thiếu niên sẽ cho thiếu niên sống không bằng chết , sau đó mang xác hắn ra giữa đường lớn để trả lại nỗi nhục nhã này . Tráng hán  nhào đến thiếu niên,gân tay nổi lên, rút cây đao bên hông rồi hắn nhảy lên trời bổ xuống thiếu niên .

Bạn đang đọc Tinh Không Tiên Đạo sáng tác bởi BànTửMêTruyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BànTửMêTruyện
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.