Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1:Chương 23

Tiểu thuyết gốc · 1233 chữ

Lục Đăng bật dậy , hai tay ôm mắt trái , miệng không ngừng thở dốc .Một lát sau hắn bình tĩnh lại, nhìn xung quanh lần nữa , hắn thở phào nhẹ nhõm,nhận ra đây là tiểu viện của Tô gia .

   Lục Đăng cố ổn định tâm tình, hắn vẫn bị ám ảnh bởi ánh mắt lạnh lẽo của con mèo kia.Bây giờ mới phát hiện ra đau hớn ,hắn nhìn xuống ngực , trên đó là một vết thương màu đen . Lục Đăng thử nhìn vào trong thân thể mình thì thấy một đống hỗn loạn , linh khí cùng ma khí đang không ngừng xung đột .

   Tình hình của hắn cực kỳ nguy hiểm , trong vài ngày tới mà không trục xuất toàn bộ ma khí ra thì Lục Đăng sẽ chết .

   Hắn đứng dậy , ra phía sau nhà rửa mặt , nhưng chưa kịp rửa thì Lục Đăng đã hết hồn . Vì hắn nhìn thấy ánh mắt đó , ánh mắt màu lam của con lôi miêu trong giấc mơ lúc nãy .

   Lục Đăng thấy con mắt đó dưới nước , mồ hôi chảy ướt áo hắn . Bình tĩnh lại , Lục Đăng nhìn xuống một lần nữa , tim hắn như ngừng đập vì Lục Đăng thấy con mắt đó lại là mắt trái của chính mình. Hắn cứ nghĩ mình đang gặp ảo giác , rửa đi rửa lại cho tỉnh nhưng kết quả vẫn không thay đổi . Có nhìn bao nhiêu lần thì hắn cũng thấy con ngươi bên mắt trái đã biến thành màu lam , giống hệt con mèo đó . Lục Đăng lẩm bẩm :"Chuyện này rốt cuộc là sao? Mắt trái của ta tại sao lại biến thành màu lam , con mèo trong giấc mơ là gì ??". Lục Đăng đang có rất nhiều thắc mắc, hắn lắc đầu ,vứt những suy nghĩ đó ra khỏi tâm trí, chuyện không thể hiểu được thì hắn không cố gắng hiểu .

   Đột nhiên ngoài tiểu viện có tiếng nói của lão giả :"Gia chủ có lệnh , khi ngài tỉnh dậy hãy đến đại sảnh .".

  Lục Đăng đáp lại :"Ta đã biết , lão về trước đi ,một lúc nữa ta sẽ qua đó .". Lão giả đi rồi, Lục Đăng trong nhà bình tĩnh lại . Hắn lấy một miếng vải rồi che đi con mắt trái , tạm thời Lục Đăng không muốn người khác biết về con mắt kì lạ này.

   Sửa sang lại y phục , Lục Đăng tới đại sảnh Tô gia . Bên trong chỉ có Tô Mai cùng Tô Uyên , Lục Đăng ôm quyền hành lễ , Tô Mai  gật đầu nói :"Khiến ngươi phải chịu thiệt rồi , ta đã không thể thực hiện được giao ước."

  Lục Đăng lắc đầu :"Nếu lúc đó ta không chấp nhận thì chắc chắn Triệu Nham sẽ không bỏ qua .". Tô Mai mỉm cười :"Ta cũng không ngờ khả năng hồi phục của ngươi lại tốt như vậy , bị thương như thế mà chỉ vài ngày đã tỉnh lại !"

   Tô Mai mỉm cười :"Ngươi là một người thông minh , như ta đã nói , tuy tư chất của ngươi không cao nhưng với tâm tính của ngươi , chắc chắn sẽ đi rất xa trên con đường tu tiên .". Lục Đăng không đáp , cũng không thể hiện ra cảm xúc gì .

  Tô Mai nhìn mắt trái của hắn rồi hỏi :"Mắt trái của ngươi gặp vấn đề gì sao?". Lục Đăng từ từ đáp :"Chỉ là hơi đau nên che lại.". Tô Mai không tiếp tục truy cứu, nàng đổi chủ đề :" Ta sẽ giúp ngươi trục xuất hết ma khí trong người."

  Lục Đăng đồng ý , Tô Mai đứng dậy , hai tay nàng duỗi ra , linh khí trong không trung hóa thành hàng trăm mũi kim nhỏ .Nàng hô lên :"Nhập" Tất cả kim châm đâm thẳng vào trong người Lục Đăng , hắn đau đớn la lên .Tuy Lục Đăng không sợ chết nhưng rất sợ đau . Tất cả kim châm linh khí đâm đầy thân thể của hắn . Cố nhịn đau , Lục Đăng cảm nhận tình hình bên trong thân thể , ma khí đang dần bị những cây kim rút ra . Quá trình này trải qua nửa canh giờ , nửa canh giờ sau ma khí đã hoàn toàn được lấy ra , những cây kim cũng biến mất ,không để lại trên thân thể Lục Đăng một vết thương nhỏ nào. Lục Đăng ôm quyền : "Đa tạ."

  Tô Mai mỉm cười đáp :"Đây là việc ta nên làm . Từ bây giờ Triệu Nham sẽ không gây rắc rối cho ngươi nữa,ngươi cũng không cần ở đây nữa. ".

   Lục Đăng gật đầu :"Đúng là nơi đây có chút nhàm chán . Nếu mọi thứ đã xong thì ta cũng xin cáo từ ."

"Đợi đã !" Tô Mai gọi lại.

  "Mang vào đây ."

Một thị nữ bê một cái khay tiến vào đại sảnh , trên khay là một chiếc nhẫn cùng một thanh đoản kiếm . Tô Mai giải thích :"Đây là lễ vật nhỏ ta dùng cảm tạ ngươi . Bên trái chính là nhẫn trữ vật , trong đó có sẵn một vạn linh thạch , nó có diện tích bằng một căn phòng ,ngươi có thể thu mọi thứ trong khả năng chứa của nó , chỉ trừ vật sống. Phía bên phải là đoản kiếm làm từ xương của Kim Dực Sư Điểu quý hiếm , rất sắc bén, tuy không phải là pháp khí lợi hại gì nhưng nếu chỉ so về độ sắt bén thì ít vũ khí nào hơn được nó."

  Lục Đăng nhìn giới chỉ cùng thanh đoản kiếm , sau đó lại mỉm cười nhìn Tô Mai :"Xem ra việc Tô Uyên vào được Bạch Phiến Môn rất quan trọng với ngài nhỉ ?"

  Tô Mai cũng cười nhưng không đáp , Lục Đăng không khách khí , lấy giới chỉ rồi thu luôn đoản kiếm vào . Hắn cáo từ rồi đi khỏi Tô gia , việc đầu tiên hắn cần làm là đến tiệm rèm Diêu Ký .Ra khỏi Tô gia , Lục Đăng thở ra một hơi , càng ở lâu trong đó hắn càng cảm thấy ngột ngạt , cũng may cuối cùng cũng thoát khỏi đó ,tuy là Lục Đăng không quá thích náo nhiệt nhưng vẫn hơn là ở trong Tô gia nhàm chán . Đến tiệm rèn, gặp lại trung niên lúc trước , hắn dẫn Lục Đăng tới khu trưng bày chiến giáp . Trung niên lấy ra một bộ y phục rồi đưa cho Lục Đăng ,thoạt nhìn chỉ là một bộ y phục màu lục bình thường , nhưng chất liệu tạo nên nó là da của Bích Thủy Yêu Xà . Bộ y phục này cực kỳ chắc chắn , Lục Đăng mặc vào thử , rất thoải mái , không có cảm giác gò bó, hắn hài lòng nói với trung niên :"Đa tạ . Bộ y phục này rất vừa ý ta. Nếu có cơ hội ta sẽ quay lại.".

  Trung niên vui vẻ gật đầu :"Hài lòng là tốt , lần sau cần chế tạo thứ gì cứ đến tìm ta . Bây giờ ta còn có chút việc . Cáo từ !"

"Bảo trọng!" .

Bạn đang đọc Tinh Không Tiên Đạo sáng tác bởi BànTửMêTruyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BànTửMêTruyện
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.