Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1:Chương 10

Tiểu thuyết gốc · 1093 chữ

Mạc Ân mỉm cười :"Hôm nay ta đã đến đây không phải là câu trả lời rồi sao ?"

  "Được!" Triệu Nham ra lệnh cho bảy thuộc hạ của mình lên chiến đài .Tiêu Linh Nhi đang đinh ngăn cản nhưng Mạc Ân lắc đầu :"Bây giờ ta không thể rút lui cũng không muốn rút lui, ngươi nghĩ nếu ta không chiến thì Triệu Nham sẽ bỏ qua cho hai chúng ta  sao" . Tiêu Linh Nhi bất lực nói :"Nhưng như vậy ngươi sẽ chết !!". Mạc Ân chỉ cười : "Nếu ta có mệnh hệ gì ,ngươi cũng phải sống thật tốt ." Dứt lời Mạc Ân nhảy lên chiến đài . Triệu Nham ra lệnh cho thuộc hạ dựng lên một kết giới ngoài chiến đài , ngăn cản những kẻ có ý định phá hoại , hắn hô lớn :

"Bắt đầu thôi !!!"

  Mạc Ân cùng thủ hạ của Triệu Nham lao vào nhau .

.....

.....

  Kết giới hạ xuống , Tiêu Linh Nhi lập tức nhảy lên chiến đài , chạy lại thân ảnh đang nằm . Nàng quỳ xuống , những giọt lệ không ngừng rơi trên khuôn mặt nàng . Trước mặt Tiêu Linh Nhi là Mạc Ân , hắn chỉ còn lại một hơi thở , kinh mạch đã bị thủ hạ Triệu Nham đánh nát .Khắp người hắn toàn là vết thương , đặc biệt chân phải của Mạc Ân đã hoàn toàn bị phá hủy . Trận chiến hôm nay khiến mọi người mở rộng tầm mắt , tuy Mạc Ân trọng thương nhưng những tên thuộc hạ của Triệu Nham cũng không khá hơn là bao . Trên thân thể bọn họ chỗ nào cũng có vết cắt , mỗi người đều trông như huyết nhân . Triệu Nham thầm thở phào , cũng may hắn diệt trừ Mạc Ân sớm , tuy không giết được Mạc Ân nhưng hắn kinh mạch toàn thân đã hủy , sau này không thể tu luyện .Ngay cả Triệu Nham cũng bị trận chiến vừa rồi làm rung động ,không ngờ Mạc Ân có thể phát ra chiến lực kinh khủng như vậy , một mình hắn có thể vượt cấp đánh trọng thương bảy người. "Đi thôi" Triệu Nham ra lệnh cho thuộc hạ , bọn chúng mang bảy người đang trọng thương rồi cùng Triệu Nham rời khỏi .Tiêu Linh Nhi vẫn đang ôm Mạc Ân , nàng nhìn qua phụ thân , chưa kịp lên tiếng thì Tiêu Xung cắt ngang :"Linh Nhi, mau theo ta về , từ hôm nay ta phạt ngươi diện bích ba năm , không có lệnh của ta ngươi không được ra ngoài ."

  Tiêu Linh Nhi không đáp , nàng chỉ nhìn chằm chằm vào Tiêu Xung , hai tay vẫn đang ôm lấy Mạc Ân . Ánh mắt nàng như muốn nói với Tiêu Xung :"Sao người có thể vong ân phụ nghĩa như vậy , chính Mạc Ân đã cứu chúng ta ". Tiêu Xung tức giận điểm một chỉ vào mi tâm Tiêu Linh Nhi , nàng ngất đi ,hắn ra lệnh :"Mang nhị tiểu thư về , làm theo lời ta dặn , cho người dám sát ngày đêm . Nếu ai dám trái lệnh thả tiểu thư ra thì người đó sẽ phải chịu hình phạt ."Một người Tiêu gia hỏi nhỏ :"Bẩm gia chủ ! Còn tên Mạc Ân"

  Tiêu Xung hừ lạnh :"Đó là do hắn chuốc lấy , khó khăn của Tiêu gia cũng từ hắn mà ra . Mặc kệ để hắn tự sinh tự diệt đi." Tất cả mọi người đi hết , chỉ còn lại Mạc Ân trọng thương nằm giữa chiến đài đã bị phá hủy phân nửa . Một lúc lâu sau , một thiếu niên chừng 14 tiến lại gần chỗ Mạc Ân .Thiếu niên nhìn Mạc Ân , giọng nói mang theo sự mệt mỏi :"Ngươi cần gì phải khổ như vậy ??". Nói xong hắn cõng Mạc Ân , từ từ bước đi . Đã hai năm trôi qua , từ đó Mạc Ân không thể tu luyện , hắn chỉ ở nhà đọc sách , mọi hi vọng đều đặt lên Lục Đăng . Lục Đăng tắm rửa xong thì ra dùng bữa , trên bàn chỉ bao gồm những món rất đơn giản nhưng Lục Đăng cùng Mạc Ân ăn rất ngon lành , trong lúc ăn hai người không nói một lời nào . Sau khi ăn xong , Lục Đăng mở đầu :"Mấy hôm nay Phí Văn Tùng truy đuổi ta . Mục tiêu là Hỗn Nguyên châu ."

  Mạc Ân hơi bất ngờ , trầm ngâm một lúc rồi thở dài :"Đều là lỗi của ta , lúc đó đã vô ý cho hắn biết được ." Lục Đăng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hai người lại trầm mặc , Mạc Ân nói :"Từ bây giờ ngươi hãy cẩn thận hơn !", Lục Đăng không đáp , hắn đứng dậy và đi vào trong phòng , Mạc Ân cũng về phòng của mình . Tuy hai người nói chuyện rất lạnh nhạt , nhưng tình cảm lại rất sâu đậm , họ đều coi đối phương là huynh đệ ruột thịt của mình ,vậy nên không cần nói nhiều học cũng hiểu được tâm ý của đối phương.

.....

.....

Tại Triệu gia , Phí Văn Tùng đang nằm dưỡng thương . Hắn mở mắt , tỉnh dậy thấy mình đang ở căn phòng lạ , nhìn xuống là cả thân thể mập mạp của hắn đều được băng bó . Phí Văn Tùng xuống giường , khẽ cử động cũng khiến hắn đau đến nỗi trán nhăn lại . Nhìn lướt qua thì đây một căn phòng xa hoa , đột nhiên hắn giật mình , vì ngay trước mặt hắn có bóng đen đang ngồi , lúc nãy Phí Văn Tùng vừa tỉnh dậy nên không hề chú ý . Hắn nhìn kỹ khuôn mặt của bóng đen thì hốt hoảng , vội quỳ xuống :"Thuộc hạ Phí Văn Tùng bái kiến đại thiếu gia" . Bóng đen chính là Triệu Nham , hắn đã ngồi đây một lúc lâu , hắn nhìn qua Phí Văn Tùng , mỉm cười đáp :"Phí quản sự đang trọng thương , không cần đa lễ , ngồi đi" Hắn chỉ vào cái ghế . Phí Văn Tùng đa tạ rồi ngồi xuống , thân hình quá cỡ của hắn làm chiếc ghế như sắp gãy . Triệu Nham không nói gì, chỉ dùng ngón tay gõ vào mặt bàn , Phí Văn Tùng cũng không dám lên tiếng trước .

Bạn đang đọc Tinh Không Tiên Đạo sáng tác bởi BànTửMêTruyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BànTửMêTruyện
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.