Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Theo dõi

Tiểu thuyết gốc · 1525 chữ

Chương 48: Theo dõi

Hoàng Long lẳng lặng ngồi ở góc đường như một pho tượng.

Mãi đến khi bên trong bãi đỗ xe của công ty đối diện đi ra liền năm chiếc ô tô nối đuôi nhau đi thì hắn chợt mở mắt, những người đi xung quanh hắn cũng không chú ý tới, ông lão vừa mới ngồi đây đã biến mất từ lúc nào.

Dù đã đô thị hóa, song thành phố Thiên Tinh vẫn còn những con đường nhiều cây, đó là những điểm thích hợp để có thể mai phục.

Tuy nhiên mục tiêu ngày đầu tiên của Hoàng Long hôm nay không phải giết người mà là lắm rõ quy luật của mấy người hại Mộc Linh.

Theo Mộc Linh được biết tất cả có năm người muốn hại cô, năm người này có hai người làm việc cho đại trưởng lão, một người làm việc cho nhị trưởng lão, còn hai người đứng sau dĩ nhiên là đại trưởng lão và nhị trưởng lão.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão của Mộc gia cũng không phải hai kẻ tầm thường, hai người này tuổi chỉ bằng Mộc Linh nhưng đã leo lên được chức đại trưởng lão và nhị trưởng lão.

Quả thật đều là người tài giỏi, nhất là nhị trưởng lão, là một người phụ nữ, lại có thể đấu tranh đứng ngang hàng với ba người đàn ông.

Người mà hiện tại Hoàng Long đang theo dõi là đại trưởng lão của Mộc gia, Mộc Viên.

Có thể nói mặt bằng chung của người tinh linh đều rất đẹp, kể cả đàn ông và phụ nữ, trừ khi quan sát kĩ ra thì bình thường khó mà hơn thua được, ngoại trừ cô nàng Mộc Anh ở dinh thự, nàng ta quả thật có vẻ đẹp khác với các tinh linh bình thường.

Đi theo năm chiếc xe đến một dinh thự rộng lớn ở ngoại ô thành phố Thiên Tinh, Hoàng Long giống như một bóng đen, thoắt ẩn đã vào trong nhà, hắn chọn một cái cây gần sát với căn nhà nhất.

Năm chiếc xe dừng ở ngoài sân, từ trên xe mười người tinh linh mặc đồ đen thân hình lực lưỡng bước xuống, sau khi xác định xung quanh không có nguy hiểm, đại trưởng lão của Mộc gia mới bước xuống đi vào trong nhà.

“Mộc Viên này xem ra bình thường đắc tội cũng không ít người, đến cả vào nhà còn cần xác định xem an toàn hay không thì đúng thật là họa đến thân.” Hoàng Long đứng trên cây nhìn đám người bảo vệ Mộc Viên vào trong nhà không khỏi thầm nói.

Hắn lấy từ bên trong khối lập phương không gian ra một quả cầu nhỏ chỉ bằng nửa hạt đậu, hắn thả nó rơi xuống dưới nền cỏ bên dưới, quả cầu rơi xuống mặt đất liền giống như một chiếc xe xoay tròn lao thẳng về phía của Mộc Viên.

Tốc độ cùng hành động của nó nhanh đến mức đám vệ sĩ có người cấp đấu tướng cũng không thể nhìn thấy.

Cỗ máy theo dõi này hai năm trước Hoàng Long mua được từ chỗ của Số 30 với cái giá không hề rẻ, theo như Số 30 nói, ngoại trừ một số thiết bị đặc dụng hoặc người trên cấp lãnh chủ mới có thể phát hiện ra được thứ này, còn đâu mọi thiết bị phá hủy máy theo dõi đều vô dụng với nó.

Máy theo dõi sau khi bay lên người Mộc Viên, nó như không tồn tại di chuyển lên ẩn vào sau mái tóc hắn, rồi lớp bảo vệ bên ngoài của nó chậm rãi trở lên trong suốt như hòa một thể vào mái tóc đen của Mộc Viên.

Hoàng Long đeo lên một cái kính mắt cùng với tai nghe kết nối với thiết bị theo dõi, từ vị trí của máy theo dõi, hắn thấy được toàn bộ kết cấu ngôi nhà cùng vị trí của từng người đang có trong ngôi nhà.

Mộc Viên sau khi vào nhà thì đi thẳng đến ghế sofa, hắn ngả lưng xuống ghế liền phân phó người hầu. “Mang cho ta một ly rượu nho, cũng gọi hai người Mộc Dĩnh và Mộc Kinh lại đây.”

“Dạ, đại trưởng lão.” Người hầu đứng bên cạnh liền đi về phía sau nhà, chỉ trong vài phút người hầu xuất hiện với một nam một nữ, hai người này chính là Mộc Dĩnh và Mộc Kinh.

Mộc Dĩnh là trợ thủ thao túng kinh tế tốt nhất của Mộc Viên, Mộc Kinh trái lại là chiến binh mạnh nhất của Mộc Viên, một kẻ đã đạt tới cấp độ đấu tướng bát tinh.

Hai người cung kính hướng Mộc Viên nói. “Chủ nhân gọi chúng ta có chuyện gì sao?”

Mộc Viên bật máy tính trên bàn, quay nó về hướng hai người nói. “Các ngươi nhìn đi, sát thủ của chúng ta cùng sát thủ của Mộc Lan gửi xuống đều chết cả, các ngươi nói xem, Mộc Lộ đã mời ai bảo vệ con gái của lão.”

Mộc Kinh nhíu mày nói. “Lão Mộc Lộ là người cứng ngắc, chắc chắn sẽ không phá hủy quy củ của liên minh đưa cấp đấu tướng tới, có điều đánh bại nhiều đấu binh như thế thì có thể cũng có tới mười người cấp đấu binh bảo vệ Mộc Linh.”

“Trưởng lão, theo ta thấy chúng ta nên tìm cách bắt được con gái thứ hai của Mộc Linh, với tính cách của cô ta chắc chắn sẽ vì con gái mà giao ra công ty, khi đó Mộc Lộ và tam trưởng lão thua cuộc, Mộc gia sẽ là của ngài và tiểu thư Mộc Lan.” Mộc Dĩnh sau khi suy nghĩ một hồi liền hiến kế nói.

Mộc Viên cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, hắn chậm rãi nhấm nháp ngụm rượu trong miệng, cách của Mộc Dĩnh quả thật không tồi, có điều hắn dần không tin tưởng người thủ hạ phía dưới này.

Mặc dù hắn và Mộc Lan đang trong mối quan hệ hợp tác, nhưng đứng trên góc độ của một người thủ hạ, Mộc Dĩnh phải cân nhắc về lợi ích của hắn, mà nàng gần đây mỗi lần bàn chuyện đều nhắc đến Mộc Lan.

Xem ra nàng ta đã được không ít chỗ tốt từ Mộc Lan, trong đầu Mộc Viên lúc này đã sinh ra ý nghĩ thay đổi người trợ thủ đắc lực này, hắn không cho phép người dưới trướng của mình có ý nghĩ phản bội, mà người có ý nghĩ phản bội cần phải loại bỏ.

Chỉ có điều con người Mộc Viên vô cùng lý trí, hắn hiểu rõ lúc này Mộc Dĩnh lúc này đang vô cùng quan trọng với hắn, nhiều sản nghiệp bí mật của hắn đều do nàng điều phối.

Hắn chỉ có thể thầm mắng con tiện nhân Mộc Lan thích đào góc tường của người khác, hắn nhướng mày hỏi Mộc Dĩnh. “Theo ngươi nên dụ con gái của Mộc Linh ra bằng cách nào, học viện có sự bảo hộ của liên minh, người như vậy đụng vào sẽ có rắc rối không nhỏ.”

“Đại trưởng lão nên tin tưởng ta, mỗi cách ta nghĩ ra đều đã tính đến suy nghĩ tiếp theo, Mộc Linh đối với hai con gái của mình có thể nói là dành toàn bộ tình thương, hai con gái của nàng đối với nàng ta cũng là như vậy, chúng ta chỉ cần thuê một vài đứa ham tiền phá hủy thiết bị liên lạc của Mộc Hi, rồi báo Mộc Linh gặp nạn.

Tất nhiên nàng sẽ đến tìm Mộc Linh, như vậy liền có thể đạt được mục đích, chỉ cần không giết Mộc Hi thì liên minh thì người bên trên ra mặt sẽ không có chuyện gì xảy ra với chúng ta.” Mộc Dĩnh mỉm cười nói.

Mộc Kinh vỗ vai Mộc Dĩnh khen ngợi. “Hay lắm, có kế sách này chúng ta không cần tốn thêm nhân lực chịu chết vô ích.”

Mộc Dĩnh chỉ hơi cười trước lời khen của Mộc Kinh, nàng ta tiếp tục nói. “Có điều chúng ta vẫn phải giết Mộc Linh, con tiện nhân này khiến chúng ta tốn quá nhiều thời gian.”

Mộc Viên hơi liếc mắt nhìn Mộc Dĩnh, người phụ nữ này là con riêng của lão Mộc Lộ, không có sự yêu thương hoàn toàn của lão, liền đâm ra căm ghét cả người bố và người chị cùng cha khác mẹ của mình, mới đầu quân cho hắn.

Hắn không biết nên vui hay nên buồn thay lão Mộc Lộ đây, có nhiều người con ưu tú nhưng lại không dành tình cảm cho toàn bộ bọn chúng là một cái tội, hắn trầm giọng nói. “Chuyện trước như vậy đã, ngày mai ta sẽ bàn với Mộc Lan, mọi việc sẽ quyết định vào ngày mai.”

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.