Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6

Phiên bản Dịch · 1342 chữ

Chap 6 :

Hết nhìn những mẫu thiết kế trên tay lại nhìn Tân trông Hoa bây giờ như 1 con búp bê bị hỏng vậy, đầu cứ ngẩng lên lại cúi xuống liên tục. Ko thể nào, ko thể nào tin được những bộ đồ đẹp tuyệt vời này lại do tên máu lạnh kia thiết kế. Đầu tiên là 1 chiếc váy quây dài đến ngang đùi bó sát, phần eo được nhấn bởi 1 chiếc thắt lưng bản to. Tiếp là 1 chiếc áo sơ mi cách điệu mix với quần short ngắn trông rất trẻ trung cá tính. Tiếp nữa là bộ váy màu có 1 chiếc áo khoác nhỏ bên ngoài, phần ngực được thắt 1 chiếc nơ nhỏ màu trắng, phần bên dưới được phủ 1 lớp ren với những đóa hoa trang nhã và nhẹ nhàng. Tiếp theo là 1 bộ cánh in hình những đóa hoa nhỏ li ti, bó ở phần hông và xòe ra ở dưới được xếp nhiều tầng, phần eo còn được làm nổi bật bằng chiếc dây nịt to bản. Cuối cùng là 1 bộ váy ngắn trên đầu gối, may bó lại ở phần dưới, phần từ cổ áo đến ngực áo được may thêm 1 lớp vải lưới. (Mình là dốt đặc khoản miêu tả kiểu này nên nếu thấy chỗ nào ko hợp lý thì bỏ qua dùm nhá)

- Những..b..ộ nà..y là cậu..làm.đ.ó hả ? Hoa lắp bắp

- Đương nhiên, ko tôi thì cậu làm chắc ? Tân nói rất tự tin

- Ko phải tôi nhưng những mẫu này đẹp quá mà theo như tôi thấy cậu đâu có tí tế bào nghệ thuật nào đâu. Hoa đốp lại

- Cậu đừng quên công ty nhà tôi làm về thời trang. Con nhà tông ko giống lông cũng giống cánh nhá. Tân ko suy giảm chút tự tin nào hết ngược lại còn đề ình lên.

- À. Ừ. Hoa đuối lý – Mặc xác cậu. Tôi ko nói nữa – Hoa phụng phịu gào lên

- Đuối rồi hả ? Haha – Nhìn mặt Hoa, Tân ko thể nào ko cười, có chút gì đó buồn cười nhưng cũng rất dễ thương. ‘Cái gì ? ‘Dễ thương’ ư ? Ko thể nào con nhóc này dễ thương chỗ nào cơ chứ ?’ Tân tự phản pháo lại cái nhận định cậu vừa đưa ra.

- Này – Hoa hua hua tay trước mắt Tân – Cậu bị sao thế ? Sao đột nhiên đơ ra vậy ?

- Ko có gì – Nhanh chóng trở về hiện thực – Cậu chọn cho tôi 1 mẫu đi. Nhanh lên !

- Cứ từ từ. Để tôi xem đã.

- Nhanh nhanh hộ tôi.

- Cậu đi ra ngoài đi để tôi tập trung

5’ sau :

- Xong chưa ?

- Chưa

10’ sau :

- Được chưa ?

- Chưa

20’ sau :

- Được chưa ?

- ………….

- Chọn được chưa thế hả ?

- …………..

- Cậu ko trả lời là tôi vào đấy nhá

- ……………..

Thấy hơn 20’ rồi mà Hoa vẫn ko ình 1 kết quả, Tân mở cửa đi vào thì thấy Hoa gục đầu vào bàn ngủ ngon lành. Nhìn cái dáng đó Tân phải phì cười, trông thực là đáng yêu nha ! Nhưng ngủ ở bàn thì chắc ko thoải mái, Tân vội bế Hoa lên giường, hành động vô cùng nhẹ nhàng và dịu dáng, cậu sợ đánh thức 1 đóa hoa đang ngủ say. Đặt Hoa yên ổn trên giường rồi Tân ngồi bên cạnh ngắm khuôn mặt đang say ngủ, khuôn mặt thanh tú, nước da trắng bóc, mũi cao thẳng, đôi mắt to tròn đang khép chặt, lông mi dài cong vút, trông Hoa bây giờ quả thật là giống 1 cô bé búp bê xinh đẹp. Như đắm chìm vào thế giới yên tĩnh của cô bé đó, Tân vô thức mi nhẹ lên trán Hoa rồi bỗng giật mình : ‘Mình vừa làm cái gì vậy ?’ Tân rất bất ngờ trước hành động của chính mình vừa rồi, ko biết vì lý do gì mà cậu lại mi Hoa, dù chỉ là ở trán thôi nhưng cũng đã đủ bất bình thường rồi. Đang nghĩ miên man thì 1 tiếng nói quen thuộc cất lên :

- Sao mình lại nằm đây vậy ? Hoa cất tiếng hỏi. Rõ ràng là đang xem mẫu ở trên bàn sao bây giờ lại năm ở giường thế này.

- Cậu ngủ gục trên bàn nên tôi bế cậu lên đây.

- Hả ? Tôi ngủ gục sao ?

- Ukm

- Tôi ngủ được bao lâu rồi ?

- Chắc cũng khoảng nửa tiếng thui

- Ukm vậy cũng ko lâu lắm ha. À, tôi chọn được mẫu rồi đó. Cái này nè. Vừa nói Hoa vừa chỉ vào mẫu thiết kế thứ 4 – Cái váy có họa tiết hoa nhỏ nhỏ đó.

- Cậu nghĩ Trinh sẽ thích chiếc váy này hả ?

- Ukm tại mỗi khi đi chọn đồ nó hay chọn váy xòe có họa tiết hoa nên chắc nó sẽ thích cái này.

- Vậy hả ? Vậy cậu thích cái nào ?

- Tôi thích cái thứ 3, cái có áo ngoài đó, nó có vẻ hợp với tính tôi. Nhưng sao cậu hỏi vậy ? Hoa hơi ngạc nhiên vì Tân hỏi về sở thích của mình.

- Ko có gì. Tôi chỉ muốn biết những chiếc váy của mình đẹp đến đâu thui. Tân hơi bối rối vì Hoa hỏi vặn lại nhưng đã nhanh chóng kiếm được 1 lý do vô cùng thỏa đáng.

- Xì, váy đẹp nhưng người thiết kế ra nó ko đẹp tý nào.

- Tôi mà ko đẹp hả ? Tân nói hơi có vẻ hờn dỗi

- Cậu xấu òm, vừa xấu vừa đầu gấu. Haaaaaaahaaa Hoa cười vô cùng vui vẻ vì cái thái độ đáng iu vừa rồi của Tân, ko ngờ tên này cũng tự kiêu cơ đấy.

- Tôi là hotboy đó nghe chưa.

- Tôi chả thấy cậu giống hotboy tý nào, giống con tinh tinh hơn.

- Thế cậu nghĩ cậu đẹp lắm chắc

- Đương nhiên, tôi bẩm sinh đã là đệ nhất mĩ nhân rồi.

- Cậu ko làm đệ nhất mĩ nhân được đâu.

- Tại sao chứ ? Tôi đẹp nhất mà lại.

- Cậu ko phải người đẹp nhất.

- Thế ai mới là người đẹp nhất ? Hoa vừa tức giận vừa hiếu kì

- Là Trinh.

- Why ?

- Vì đó là người con gái tôi thích nên trong mắt tôi đương nhiên là đệ nhất mĩ nữ rồi.

- Đó là lý do của cậu hả ? Hoa đột ngột quát lớn

- Uk, làm gì mà cậu hét to thế hả ?

- Tôi mặc kệ cậu, ko nhìn mặt cậu nữa. Hoa tức giận lao ra khỏi phòng Tân sau khi phán 1 câu xanh rờn và để lại cho Tân 1 dấu hỏi chấm to đùng. Bản thân còn chẳng biết tại sao mình giận thì đương nhiên Tân ko biết là phải thui, chính Hoa còn ko hiểu nổi cái cảm xúc khi đó nữa là người khác. Ko biết tại sao khi Tân nói ‘Vì đó là người con gái tôi thích nên trong mắt tôi đương nhiên là đệ nhất mĩ nữ rồi’ tim Hoa nhói đau, 1 nỗi đau khó tả.

Khi thấy Hoa tức giận chạy ra khỏi phòng mình như thế, tâm trạng Tân biến đổi liên tục : bất ngờ, ngạc nhiên chẳng hiểu sao cô nàng này lại như thế, tức giận vì Hoa bỏ đi ko có lý do, lo lắng vì bây giờ đã tối rồi, con gái đi ngoài đường như thế rất nguy hiểm rồi lại tức giận, mặc kệ cô ta, tự nhiên lên cơn điên ko quan tâm nữa.

Bạn đang đọc Tiểu thư kiêu kì của Demonsicy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.