Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nasus - Hành trình bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 2057 chữ

Nasus trầm ngâm một hồi lâu rồi trả lời Lux :

“Tiểu thư, theo lí thuyết thần có ba loại. Loại thứ nhất do nguyên tố trong thiên địa tán thành, như tiểu thư chẳng hạn được nguyên tố Ánh Sáng tán thành lại được thần cách của chủ thần trợ giúp nên sẽ dễ dàng trở thành một trong thập đại chủ thần và chủ Thần họ gần như bất tử.

Loại thứ hai là thần do tự tu luyện mà thành. Bọn họ là thiên tài trong thiên tài, gần như mỗi một vương quốc đều có một hai vị Thần làm thủ hộ giả , như Demacia có một vị Vệ Thần mang một lực lượng khủng bố tên là Galio…

Loại thứ ba là Á Thần hay Bán Thần như chúng ta . Ví dụ như Đế chế Runeterra ,thủ đô Shurima của chúng ta có một đĩa thần tên gọi là “Đĩa Mặt Trời” ,nó có thể hấp thu tinh hoa mặt trời khiến cho mỗi một người dân của Shurima thành Thể Thăng Hoa có một sức mạnh ngang với Bán Thần . Ta và em trai ta Renakton may mắn được hưởng đặc ân Thể Thăng Hoa nên mới thành bán thần như bây giờ và chúng ta đều bất tử “

“Ồ, vậy em trai ngươi đâu” Lux hỏi với vẻ tò mò

“Hắn… Hắn bị chủ nhân phong ấn trong quyền trượng Hào Quang “ Nasus đáp

“A… có thể thả hắn ra bây giờ không” Lux hỏi

“Không thể thưa tiểu thư “ Nasus vội vàng đáp

“Tại sao thế?? “

“Thứ nhất là người vẫn chưa sử dụng được thành thục sức mạnh của ánh sáng. Thứ hai …hazzzz để tôi kể tiểu thư nghe một câu chuyện xưa”

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Từ rất lâu rồi, rất rất lâu rồi khi đại lục Runeterra chỉ có duy nhất một đế chế - Đế Chế Runeterra

Tại đế đô Shurima ,trong một gia đình nổi danh về truyền thống học giả, có hai đứa con. Người anh chính là tôi -Nasus, người em được gọi là Renakton.

Tài năng của tôi đã được người khác biết đến từ khi còn trẻ, rất lâu trước ngày tôi được chọn gia nhập hàng ngũ Thể Thăng Hoa. Tôi đã là một học giả , đã đọc, ghi nhớ, và phê bình những tác phẩm vĩ đại nhất về sử học, triết học, và hùng biện trong Thư viện Mặt trời khi còn chưa qua mười mùa hè. Niềm đam mê nghiên cứu ấy không được di truyền cho cậu em của tôi Renekton, người em của tôi nhanh chóng thấy nó quá nhàm chán và dành thời gian đánh lộn cùng lũ trẻ trong làng. Hai anh em ta rất thân thiết, tôi luôn để ý bảo vệ cậu em trai của mình, đảm bảo cậu không gặp quá nhiều rắc rối. Tuy nhiên, chuyện đó không kéo dài lâu khi tôi phải rời nhà đến Học viện Mặt trời để theo đuổi sự nghiệp hàn lâm của mình.

Dù luôn đam mê theo đuổi tri thức, khả năng chiến thuật của tôi đã giúp mình trở thành tướng lĩnh trẻ nhất trong lịch sử Shurima. Tuy là một chiến binh , tài năng thiên bẩm của tôi không nằm ở việc giải quyết các trận chiến, mà nằm ở việc lên kế hoạch cho chúng.

Tầm nhìn chiến lược của tôi đã trở thành huyền thoại. Trong chiến tranh, tôi thậm chí luôn đi trước kẻ địch đến mười bước, tôi có thể tiên đoán hướng di chuyển và phản ứng của chúng, cũng như tính toán thời điểm chính xác để tiến công hay rút lui. Tôi luôn đảm bảo các chiến binh được cung cấp đầy đủ, trả lương đúng lúc, và đối xử công bằng. Mỗi một sinh mạng mất đi đều khiến tôi cực kì đau đớn, và tôi thường không nghỉ ngơi để lên đi lên lại từng kế hoạch đến lúc nó hoàn hảo. Tôi được yêu mến và kính trọng bởi tất cả những người trong quân đoàn, và dẫn dắt họ tới vô vàn thắng lợi. Em trai Renekton của tôi luôn đi ở tuyến đầu, luôn là người đi tiên phong, và cả hai nhanh chóng được bao quanh bởi vầng hào quang bất bại.

Dù đạt được nhiều chiến tích, nhưng tôi không hề thích chiến tranh. Ai cũng hiểu rõ tầm quan trọng của nó – ít nhất là trong lúc này – để đảm bảo sự phát triển của đế chế, nhưng luôn tin rằng đóng góp vĩ đại nhất cho Shurima nằm trong những tri thức tôi thu thập cho thế hệ tương lai.

Theo lời kêu gọi của tôi , mọi quyển sách, cổ thư, bài học và sách sử của các nền văn hóa bị tôi đánh bại được bảo tồn trong các thư viện trên khắp đế chế. Thư viện lớn nhất mang tên của chính tôi. Niềm khao khát tri thức không phải vì lý do ích kỷ, mà để chia sẻ với toàn Shurima, để tăng cường sự hiểu biết về thế giới và khai sáng cho đế chế.

Sau nhiều thập kỷ phục vụ mẫn cán, tôi bị một căn bệnh bí ẩn quật ngã. Tôi đã gặp và bị dính phải bùa chú tà ác từ một vương tử đã chết từ lâu và mang trong mình một lời nguyền khủng khiếp có tên Amumu. Ngự y của chính hoàng đế đã tuyên bố, với trái tim trĩu nặng, rằng không thể chữa trị cho tôi, và tôi sẽ qua đời trong vòng một tuần.

Cư dân Shurima than khóc, bởi tôi là ngôi sao sáng được tất cả yêu quý. Bản thân hoàng đế cũng cầu xin các tư tế một điềm báo. Sau một ngày đêm liên lạc cùng thần linh, các tư tế tuyên bố thần mặt trời muốn tôi được ban phước bởi nghi thức Thăng Hoa.

Renekton, giờ đã trở thành một chiến tướng vĩ đại, bỏ quân doanh của mình, lao về kinh đô để ở bên tôi. Bệnh tình đã đến hồi nguy kịch, và tôi chỉ còn da bọc xương. Thịt đã tiêu biến, xương giòn như thủy tinh. Tôi yếu đến mức, khi ánh sáng vàng của đĩa mặt trời phủ xuống Đài Thăng Hoa, tôi không thể leo lên bậc thang cuối cùng và bước vào đó.

Tình yêu của Renekton với tôi mạnh hơn tất cả, nó mang tôi lên đài. Bỏ qua mọi lời phản đối của anh trai tôi đây, nó sẵn sàng chấp nhận cái chết để cứu tôi. Tuy nhiên, Renekton không bị tiêu diệt như dự kiến. Khi ánh sáng nhạt dần, hai Thể Thăng Hoa xuất hiện trên Shurima. Cả hai anh em chúng tôi đều được Thể Thăng Hoa , và chính hoàng đế cũng quỳ xuống để cảm tạ thần linh.

Tôi giờ là một sinh vật khổng lồ đầu chó rừng như tiểu thư đã thấy, với sức mạnh và trí tuệ, trong khi Renekton biến thành một sinh vật đầy cơ bắp trông giống cá sấu. Chúng tôi đạt đến vị trí của các Thể Thăng Hoa Shurima, và trở thành người bảo hộ cho nó.

Renekton luôn là một chiến binh mạnh mẽ, và giờ nó gần như bất khả chiến bại. Tôi cũng được ban tặng sức mạnh vượt quá hiểu biết của người phàm. Và món quà lớn nhất của Thăng Hoa – cuộc sống bất tử - cho phép tôi có thời gian nghiên cứu và nghiền ngẫm. Sau khi Shurima sụp đổ, nó cũng chính là lời nguyền đáng sợ nhất của tôi.

Một phản ứng phụ của nghi thức khiến tôi khó chịu là sự cuồng bạo ngày càng tăng trong người em trai. Giữa lúc máu lửa nhất trong cuộc vây hãm Nashramae, thứ cuối cùng đã khiến thành phố này nằm dưới sự cai trị của Shurima, tôi chứng kiến các chiến binh chiến thắng tàn sát mọi người họ gặp và thiêu rụi tất cả. Renekton dẫn đầu cuộc thảm sát, và chính tay đốt cháy đại thư viện Nashramae, tiêu hủy vô số cuốn sách không thể thay thế trước khi tôi có thể ngăn lại. Hai anh em thân thiết đối đầu với nhau, đứng giữa trung tâm thành phố, giương cung bạt kiếm. Dưới cái nhìn thất vọng của tôi, cơn khát máu của Renekton tan biến, và không ngờ nó quay người bước đi trong tủi hổ.

Nhiều thế kỷ sau, tôi đã nỗ lực hết sức để học hỏi mọi thứ có thể, tìm kiếm các cổ vật và tri thức cổ xưa ở khắp nơi trên sa mạc. Cuối cùng, tôi đã khám phá ra Lăng mộ các Hoàng đế huyền thoại ẩn sâu dưới kinh đô Shurima.

Tôi và Renekton đều bị dụ đi chỗ khác khi Azir đại đế thực hiện nghi thức Thăng Hoa bất thành do sự phản bội của cố vấn thân tín, pháp sư Xerath. Hai anh em chúng tôi quay lại nhanh hết mức có thể, nhưng đã quá trễ. Azir băng hà, cùng với hầu hết cư dân trong thành phố. Cuồng nộ và buồn đau dâng trào, tôi cùng Renekton đánh lại thực thể năng lượng tà ác mà Xerath đã biến thành.

Không thể tiêu diệt Xerath, chúng tôi tìm cách phong ấn hắn trong một cái rương ma thuật, nhưng ngay cả nó cũng không đủ sức giữ vững. Renekton, có lẽ tìm cách chuộc lại lỗi lầm ở Nashramae nhiều năm trước, đã túm lấy Xerath và lôi hắn vào trong Lăng mộ các Hoàng đế, cầu xin tôi nhốt luôn cả hai trong đó. Tôi từ chối và tuyệt vọng tìm cách khác, nhưng không hề có. Trái tim trĩu nặng, tôi đã đóng lăng mộ lại, để cả hai chìm trong bóng tối vĩnh hằng.

~~~~~~~~~~~

Lux xách Nasus lên rồi hỏi đầy nghi hoặc :

“Vậy sao mà em trai ngươi có thể bị phong ấn trong quyền trượng này vậy?”

“Do chủ nhân đã cứu nó ra, nhưng vì bị Thăng Hoa biến dị nên nó trở nên cuồng bạo . Chủ nhân phong ấn nó và nhờ sức mạnh quyền trượng Hào Quang tịnh hóa sự cuồng bạo trong lí trí của nó qua vài thế kỉ chắc cũng đỡ đi nhiều”

“Nhưng em trai ngươi bị phong ấn cùng Xerath mà? “

“ Vâng, chủ nhân đã giúp tôi cứu nó ra, nhưng tên Xerath đó nhân lúc chủ nhân làm phép tịnh hóa ý chí cuồng bạo trong Renakton, đã đánh lén người… “

“Khoan đã… bà bà là chủ thần mà? “

“Vâng, nhưng Xerath đã cắn nuốt hết tinh hoa của Đĩa Mặt Trời có được lực lượng bộc phát vượt qua Á Thần và đánh lén chủ nhân thành công, chủ nhân bị cắt ngang khi làm phép bị phản phệ không nhẹ, ngài dùng một tia thần lực đánh cho Xerath hấp hối. Nhưng ngài không giết hắn lại thả hắn đi “ Nói đến đây Nasus cũng tỏ ra nghi hoặc mãnh liệt, nhưng chủ nhân không nói hắn cũng không dám hỏi.

Lux trầm ngâm một hồi lâu, nhìn vào cây trượng trên tay mình rồi nhìn Nasus một cách nghiêm túc nói :

“Na, ta sẽ cố hết sức giúp ngươi đoàn tụ cùng với em trai của mình. Đây là lời hứa đầu tiên của Luxana ta, cũng là lời hứa của tân Thần Ánh Sáng với ngươi “

Nasus ngẩng đầu lên nhìn Lux thật lâu, nhìn một cô bé kém mình cả ngàn tuổi, rồi cúi đầu xuống thật nhanh để tránh không cho Lux nhìn ra khóe mắt mình xuất hiện hơi nước. Khóe miệng thì thào vài tiếng chỉ có minh hắn nghe thấy :

“Cảm tạ tiểu thư, ta Nasus -nhà thông thái của sa mạc xin dùng máu huyết và linh hồn của mình mà thề trung thành với tiểu thư Luxana”

Lux nhìn Nasus, mỉm cười, nhẹ nhàng cúi xuống ôm chú cún nhỏ vào lòng nhẹ nhàng nói :

“Đi thôi nào Na, đi bắt đầu cuộc hành trình của của chúng ta thôi”

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ánh Sáng sáng tác bởi Myuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Myuki
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.