Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Ngữ

Tiểu thuyết gốc · 1792 chữ

“Phải thưa tiểu thư, hắn với nhiều vết thương chí mạng mà có thể sống sót đến bây giờ ,tôi nghĩ hắn đã lĩnh ngộ được Lĩnh Vực. Hắn dùng Lĩnh vực phong cấm vết thương lại và tự chữa trị. Nhưng tôi cũng không chắc lắm , vì hắn còn quá trẻ. Nhìn hắn chỉ khoảng hai ba, hai tư tuổi chỉ cần đặt chân vào phong hào Chiến Thần thôi điều đó đã rất là đáng sợ rồi. Nếu mà hắn đã tới Bán Thần, trừ phi… “ Nasus nói tới đây ngập ngừng rồi không nói nữa.

“Trừ phi làm sao? “ Lux tò mò hỏi .

“Trừ phi hắn giống tiểu thư, hắn là Người Được Chọn hoặc là hắn tu luyện cấm thuật, hay ma công nào đó. Dù có là gì, tiểu thư vẫn nên đề phòng hắn một chút. “ Nasus nghiêm giọng nói ra.

“Ừa, ngươi nói cũng có lý, ta chỉ không hiểu tại sao hắn lại cùng với ta kí kết giao ước mà thôi. “ Lux trầm ngâm.

“Tiểu thư, tiểu thư có thể đọc giao ước đó, có gì bất lợi có thể xóa nó . Nếu hắn không có ý tốt .... Hừ… “ Nasus nhe răng : “ Tôi không ngại tặng hắn một gậy , Quyền Trượng Linh Hồn của tôi lâu quá rồi không thu được một linh hồn nào. Nếu tiểu thư muốn, tôi có một loại phép thuật tra tấn khá thú vị -Lửa Tâm Linh. Lửa Tâm Linh của tôi sẽ khiến hắn sống không bằng chết… khà khà khà. “

“Cốp” một cú cốc như trời giáng. Nasus đang thao thao bất tuyệt không kịp phản ứng, kêu thảm một tiếng. Lux nghiến răng :

“Lần sau mà ngươi còn có cái điệu cười như vậy là không song với ta đâu (:lg31).”

Nói xong, Lux lại ngồi xuống nhập định, không thèm quan tâm Nasus đang lăn lộn. Từ trong thức hải của mình, nàng đã tìm ra được bản giao ước đó. Nó như một trang giấy được viết bằng thứ ngôn ngữ cổ xưa, theo như kí ức của Lux , nàng biết nó chính là Cổ Ngữ - Cổ Ngữ Rune. Cổ Ngữ Rune vô cùng phức tạp , tự bản thân nó là một bí ẩn lớn, một sự huyền bí như có cái gì đó ẩn giấu sâu ở bên trong nó. Khác với Thần Ngữ, Thần Ngữ trong truyền thừa của Lux chính là sự ẩn giấu của mỗi pháp tắc nguyên tố trong mỗi Thần Ngữ . Còn Cổ Ngữ nó có thể bao hàm một hay nhiều loại nguyên tố cùng một lúc nhưng không hề mạnh hơn Thần Ngữ vì không ẩn chứa pháp tắc. Cổ Ngữ như là một phiên bản khác của Thần Ngữ nhưng sáng tạo hơn Thần Ngữ, vì ẩn chứa bên trong Cổ Ngữ có thể một hoặc nhiều loại nguyên tố trong khi Thần Ngữ chỉ thuần túy một loại.

~~~~~~~~

Cổ Ngữ theo truyền thuyết là do một vị pháp sư thiên tài của thời đại xa xưa dựa theo Thần Ngữ mà sáng chế ra, vì tính hủy diệt của nó quá to lớn,đến nỗi làm chư Thần cũng phải cố kỵ . Dẫn tới cuộc chiến tranh Cổ Ngữ lần đầu tiên , lần đầu tiên con người dám khiêu chiến chư Thần. Cuộc chiến thảm khốc đó không đi được đến đâu, cuối cùng nhân loại thảm bại, từ đó xuống dốc. Dẫn tới nhiều chủng tộc khác nổi lên phát triển, thời kì đó là một tai nạn với nhân loại. Nhân tộc vì thách thức chư Thần, đạp đổ nhiều tín ngưỡng của các tộc ,dẫn tới bị các tộc chèn ép. Thậm chí còn phải ẩn lui khỏi thế gian, sống ở những nơi hoang vu phía đông đại lục. Nhưng nhân tộc vẫn không chết tâm, vì sinh tồn, cũng vì muốn quay lại mảnh đất quê hương, hoặc cũng có thể vì dã tâm khác, họ vẫn nghiên cứu, phát triển Cổ Ngữ . Theo năm tháng trôi qua, trăm năm, ngàn năm, vạn năm . Dần dần Cổ Ngữ đã phát triển vượt qua thời kì xa xưa. Họ đã không bị gò bó bởi một nguyên tố, mà đã dung hợp được không chỉ một loại nguyên tố mà là hai hoặc nhiều nguyên tố khác . Sự phát triển đó kéo theo dã tâm của họ.

Rồi chuyện gì tới cũng phải tới, chiến tranh lại xảy ra. Chiến tranh Cổ Ngữ lần thứ hai xảy ra. Trận chiến này thảm liệt tới nỗi địa hình cấu trúc của cả đại lục Runeterra xảy ra biến hóa kinh khủng. Người các tộc chết vô số kể , có thể nói đây là thảm hoạ của cả đại lục. Rốt cuộc chư Thần cũng không thể ngồi yên, các vị Thần trên đỉnh Targon cũng xuất hiện để ổn định thế cục. Trận chiến tranh kết thúc, loài người chiến thắng, họ lật đổ cả một đế chế vĩ đại - đế chế Shurima đã sụp đổ. Nhân tộc giành lại quyền kiểm soát lục địa. Nhân tộc kết thúc chiến tranh trong thắng lợi ,họ cũng được chư Thần cảnh báo về hiểm họa của Cổ Ngữ và thế là minh ước lập ra giữa loài người và chư Thần .

Loài người có thể kiểm soát lục địa, nhưng không thể sử dụng bất kỳ một sức mạnh Cổ Ngữ nào nữa. Đổi lại ,chư Thần không được nhúng tay vào bất cứ sự việc nào của hạ giới, phải để hạ giới tự do phát triển. Minh ước lập ra thành công, đại lục trở nên yên ổn. Dù hòa bình , nhưng nhân tộc vẫn không ngừng tranh đấu nội bộ với nhau. Nhân loại vì quan điểm bất đồng dẫn tới Hội Đồng Tối Cao phân rã, một số vị trưởng lão đã dẫn một phần nhân loại bỏ đi tìm những vùng đất mới, thoát ly khỏi chiến đấu. Từ đó, thành lập nên những quốc gia khác nhau, quan điểm của quốc gia cũng khác nhau. Dần dần, những mâu thuẫn giữa các quốc gia không thể điều hòa.

Chiến tranh lại xảy ra, chiến tranh xảy ra không ngừng, cho đến khi chỉ còn lại ba đế quốc lớn Demacia, Noxus, Ionia và một số khu vực đặc thù. Thế cục còn chưa ổn định, không được bao lâu, một mối hiểm họa rình rập đại lục đã xuất hiện, một lũ quái vật xuất hiện từ trên hư không, từ dưới vực sâu thăm thẳm. Rất nhiều, cực kì nhiều, cực kì nguy hiểm, cực kì hung tàn, cực kì khó đối phó. Bọn chúng có rất nhiều hình thù quái dị , nhưng không kém phần khủng khiếp. Mang trong mình một cơn đói kinh khủng, bọn chúng muốn biến Runeterra thành thức ăn cho chúng nó. Nhận ra được sự đáng sợ của đám quái vật hư không đó, Nhân tộc lúc này đã hiểu ra sự nguy hiểm. Lúc này đã không còn chiến tranh vì quan điểm của các lãnh đạo, hay chiến tranh vì tài nguyên, vì danh dự nữa. Mà lúc này là chiến tranh để bảo vệ quê hương, bảo vệ nòi giống, bảo vệ tương lai của Runeterra. Nhân tộc cùng các tộc chưa bao giờ đoàn kết hơn đến thế. Một liên minh hình thành, họ chiến đấu bên nhau, họ đổ máu cho nhau, họ hi sinh cùng nhau. Cổ Ngữ dường như đã bị quên lãng lại một lần nữa phát huy ra công dụng của nó. Nhân tộc cũng đã tung ra con bài cuối cùng, họ san sẻ cho các tộc trong Liên Minh cùng nghiên cứu, cùng phát triển. Không phụ lòng nhân tộc, từng thiên tài trong Liên Minh xuất hiện, phát minh ra đủ loại vũ khí khắc hoa văn Cổ Ngữ, đủ loại pháp thuật Cổ Ngữ đáng sợ. Trong chiến tranh thảm liệt đó, nhờ Cổ Ngữ làm Runeterra có cơ hội xoay chuyển tình thế.

Trận chiến tranh đó kéo dài gần chục năm, gần chục năm đen tối của Runeterra cuối cùng cũng thấy được ánh bình minh. Cùng với việc liên minh của nhân tộc cùng các tộc liên tiếp giành thắng lợi trong những trận chiến quan trọng, lũ quái vật dần rơi xuống thế yếu, nhận thấy rằng nếu tiếp tục như vậy thì chúng sẽ nhanh chóng thất bại, lũ quái vật thực hiện một cuộc phản công quy mô lớn với hy vọng lật ngược tình thế . Chúng tập trung tất cả binh lực của mình và thực hiện một cuộc tấn công lớn vào khu vực đóng quân của con người, nơi mà đến bây giờ được biết tới cái tên sa mạc Shurima, cuộc chiến diến ra hết sức quyết liệt, cả hai bên đều tổn thất thảm trọng. Cuối cùng các pháp sư của loài người cũng hoàn thiện một cấm thuật Cổ Ngữ có quyền năng kinh khủng nhằm tiêu diệt lũ quái vật Hư Không, nhưng có một số những con quái vật Hư Không có trí tuệ cao nhận ra điều đó, chúng vội vàng thi triển một loại phép thuật xé rách không gian để bỏ chạy khỏi chiến trường. Đã có gần một nửa số quái vật chạy thoát, trong đó có rất nhiều con có trí tuệ, còn những con quái vật còn lại nhanh chóng bị tiêu diệt, dù không thể tiêu diệt hết lũ quái vật nhưng phần lớn trong số chúng đã biến khỏi thế giới này,.Tuy nhiên những con còn lại khá là khó để tiêu diệt,đa phần những con quái vật còn sót lại không còn tấn công loài người nữa mà lựa chọn ẩn nấp, dù có người lạc đường đi qua chúng cũng chẳng thèm ra tấn công, vì thế cuộc săn lùng những con quái vật còn sót lại mau chóng kết thúc mà không thu được kết quả gì lớn. Nhân tộc cùng các tộc đã chịu quá nhiều tổn thất trong chiến tranh. Thắng, là thắng thảm. Thảm liệt tới nỗi sinh linh trên đại lục không còn đủ ba phần. Nhiều tộc tuyệt diệt, nhiều tộc di dời về những góc phía Nam đại lục ở ẩn, cũng có tộc đi lên phía bắc ở Freljord lạnh giá. Các vương quốc lớn ở Runeterra cũng phong kín mình, im lặng mà phát triển cho tới tận bây giờ. Văn minh Cổ Ngữ biến mất, gần như bây giờ chỉ còn lại một số di tích còn lưu lại được phần nào.

~~~~~~~~

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ánh Sáng sáng tác bởi Myuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Myuki
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.