Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết Cha

Tiểu thuyết gốc · 2302 chữ

“Đứng lại, Zed.”Một giọng nói vang lên sau lưng Zed - là Shen.

“Ta ở đây, ngươi có gì muốn nói ?“ Zed không quay người lại trả lời.

“Ta muốn tỷ thí với ngươi…”

Chưa dứt lời, Shen đã lao vào Zed khiến Zed không kịp trở tay, vũ khí của Zed đã không còn, Shen còn cặp song kiếm của mình cứ hung hãn lao đến. Nhưng đâu dễ hạ gục được Zed, dù chỉ còn tay không dù sức mạnh đã bị giảm đáng kể nhưng Zed vẫn rất mạnh:

“Dừng lại đi Shen, ngươi tấn công ta vì điều gì ?“ Zed ngạc nhiên

“Câm ngay” Shen vẫn liên tục ra đòn với Zed, Zed không thể áp sát được Shen vì cặp song kiếm của anh quá lợi hại, đến bao trùm khắp bán kính xung quanh, Zed đã bị Shen dồn đến góc chết nhưng không biết. Thế rồi một phát bước hụt ngay trên sàn đấu, Zed lại ngã xuống mất đi vị trí, Shen không bỏ cơ hội lao đến :

“Ngươi thua rồi nhé, Zed…”

Shen hét to, Zed cứ ngỡ mình sẽ ăn một kiếm của Shen. Dòng máu đã tuôn ra, kiếm của Shen đã đâm trúng. Nhưng tay của hắn run lên :

“Không, Akali, sao ...sao em làm vậy ?” Shen hoảng hốt.

Thì ra Akali đã đỡ cho Zed phát kiếm của Shen. Akali vẫn đứng vững, từ từ rút thanh kiếm ra khỏi cơ thể mình, ngay lúc này Zed đã vội vàng đỡ lấy cả cơ thể của cô.

“Ta đã là người của Zed, muốn giết anh ta, thì phải giết cả ta”

Cả không khí im lặng, đến đáng sợ, Zed thật sự rất tức giận vào lúc này. Hắn đặt Akali nằm xuống đất, rồi mới quay sang Shen, lần đầu tiên, Shen phải thận trọng đến vậy, Zed không còn là người bình thường, cả người hắn toát ra dòng khí hắc ám bao trùm, ngùn ngụt bốc lên cao :

“Là… cấm thuật cổ xưa, ngươi đã học nó phải không, Zed ?”

Zed vẫn bước tới, đứng trước mặt Shen .Rồi Zed tỏa ra cái sát khi áp đảo cả Shen, thứ khí hắc ám bắt đầu cuốn lấy Shen. Shen đã ra đòn trước, nhưng Zed nắm lấy cánh ta ra chiêu của hắn, thật dễ dàng chỉ trong một chiêu :

“Đây là sức mạnh lớn nhất của ngươi à Shen?”

Nói rồi, Zed đoạt lấy vũ khi của Shen, hất văng hắn ngã xuống. Zed từ từ bước tới :

“Giờ thì ta cho ngươi biết cái cảm giác bị đâm trúng thế nào nhé, Shen.”

Hắn vung kiếm xuống, nhắm thẳng vào vị trí nằm giữa trán Shen, Shen chưa bao giờ cảm giác tử vong gần với mình đến thế . Khi mà thanh kiếm của Zed đã gần đâm tới Shen, thì hắn đã bị sư phụ ngăn lại. Lúc trước đó, vị sư phụ của Zed nghe thấy tiếng ồn ở ngoài, ông nhìn ra bên cửa sổ, và rất vui vì thấy Zed dù khuya vẫn rất chăm chỉ luyện tập. Chỉ có điều ông không được để anh trở nên quá mạnh, nhưng rồi sự việc đã vượt quá khả năng, lúc mà Shen ra tay với Zed, ông buộc lòng phải ra tay :

“Dừng lại đi, con trai.”

Zed bị sư phụ nắm lấy cổ tay. Nhìn ông , anh buông kiếm ra, chạy đến chỗ Akali, anh thở phào nhẹ nhõm, vết thương không đâm trúng chỗ nguy hiểm, Zed vận một luồng lực hắc ám, bao phủ lấy vết thương trên người Akali ,Akali dần hồi tỉnh :

“Em… không sao, được rồi Zed”Cô nắm lấy tay anh nhẹ nhàng đáp.

“Con đã vượt quá khả năng của ta rồi Zed !” Zed quay lại, vị sư đã lên tiếng.

“Thì ra người đã biết rồi sao? “ Zed đáp một câu không đầu không đuôi.Sư phụ không trả lời Zed ,mà chỉ nhìn anh

“ Được rồi, nếu vậy, con sẽ rời khỏi đây.”Rồi anh quay sang Akali :

“Em có đi cùng với tôi không, Akali ?”

“ Em sẽ đi với anh” Akali dứt khoát trả lời

“ Cảm ơn em, Akali, mình đi thôi “ Zed cười cười ,hắn cũng không hiểu sao tính cách của mình lại thay đổi như vậy. Nắm lấy tay Akali, Zed phi thân thật nhanh để rời khỏi đó.

Shen nhìn theo bóng dáng Zed cùng Akali cùng nhau rồi khỏi, anh quay sang phía Sư phụ, cũng chính là cha của anh, hỏi nhỏ :

“Người để họ rời đi như vậy sao? “

Shen không hề phát hiện, mắt ông đã dần dần chuyển sang màu đen, trên miệng nhếch lên một ta cười lạnh lùng. Cảm giác thấy cha mình kì lạ Shen hỏi lại “Cha? “

Ông ta lắc đầu :“Rồi nó sẽ trở lại…” nói song ông như làn gió biến mất trong hư không.

Đúng thật, Zed không rời khỏi đó, khi trăng đã lên rất cao, Zed nắm tay Akali lao nhanh trong đêm,nhưng Zed không rời khỏi đảo mà chạy một mạch về cấm địa của gia tộc KinKou . Đến trước cửa ngôi đền, Akali ngạc nhiên hỏi :

“ Zed đây là? “

Zed nhắm mắt như cảm ứng thứ gì đó rồi quay lại trịnh trọng nói với Akali :

“Akali, dù có bất cứ điều gì xảy ra, em hãy rời khỏi nơi này thật xa, nhớ kĩ”

Rồi không để cho Akali hỏi lại, Zed phi thân vào thẳng ngôi đền, nơi đây gợi lại cho Zed một số kỉ niệm .

“Nơi đây vẫn như vậy ...Ahri… “ Zed thì thào, anh đẩy cánh cửa cổ kính của ngôi đền. Trong ngôi đền không bày biện bất kì một thứ gì, chính giữa ngôi đền chỉ đặt một chiếc hộp thật cũ, nhưng Zed không hề coi thường nó, chính nó đã ban cho anh sức mạnh, dựa vào nó anh đã sáng chế được cấm thuật cho riêng mình. Zed có thể khẳng định, chiếc hộp này ẩn chứa một tinh hoa của một vị thần nào đó.

Zed từ từ bước đến, cầm lấy chiếc hộp , không cần mở nó ra Zed đã cảm nhận được luồng khí hắc như bao trùm lấy hắn. Nhưng cũng chỉ đến thế, nó lại rụt vào trong hộp, trong tâm trí Zed luôn vang lên một giọng nói “ngươi không phải… ngươi không phải “.Luồng hắc ám đó vừa rút đi, cái cảm giác đó… xung mãn, hào hứng chiến đấu, như dân trào trong cơ thể, cơ thể Zed tự chuyển động, là cái cấm thuật cổ xưa mà hắn tự sáng chế ra, nó như ngấm vào cơ thể, thật kinh ngạc.

“Ta biết thế nào con cũng đến.”

Một giọng nói vang vào trong đền. Nghe ra tiếng của sư phụ, Zed lấy lại ý thức, đóng cái hộp.

“Ngươi biết ta ở đây sao ?”Zed lạnh nhạt trả lời.

“Đúng vậy, và ta còn biết rằng, con đã phạm cấm kị của gia tộc, và đó là tội chết. “

“Hahaha… Thì sao? “ Zed bật cười trả lời.

Vị sư phụ im lặng một lúc. Rồi ông nhìn vào Zed :

“Đã cười đủ rồi, thì đích thân ta sẽ hành hình con.”

Dứt câu, vị sư phụ đã nắm trảo, lao tới, Zed cảm nhận được sát khí, nhưng cơ thể Zed linh hoạt hơn, anh dễ dàng né được. Zed lại như cười như không nhìn vị sư phụ của mình.

“Sao thế, chưa quen thuộc cơ thể sao? “

Vị sư phụ dừng tay, ánh mắt đã hóa thành đen tuyền, giọng khàn khàn nói :

“Dựa vào đâu mà ngươi phát hiện ra ta? “

“Lũ ròi bọ các ngươi hại ta một lần, các ngươi nghĩ ta sẽ bị lần hai sao, một lũ ngu ngốc “ Zed cười nhạt

“Khặc khặc, Zed điện hạ, ngươi đã thức tỉnh hoàn toàn rồi? “ Vị sư phụ hỏi.

“Phải, hối hận sao? Hối hận vì không ra tay sớm với ta ? Hahaha, lũ ròi bọ hối hám các ngươi vì muốn biết bí mật trong cái hộp mà hại chết Ahri. Đến bây giờ ,qua mấy thế kỉ không tìm ra được, muốn lợi dụng ta để tìm ra sao?Một lũ ngu ngốc “

Vị sư phụ im lặng không nói gì, trong khoảnh khắc đó, khuôn mặt ông vặn vẹo, ánh mắt thoáng thanh tỉnh, ông gầm lên :

“Zed… đi mau con...”

Chưa kịp nói hết câu ánh mắt ông đen trở lại,

“Khặc khặc nhân loại thấp hèn, các ngươi chỉ là mấy món đồ chơi cùng món ăn của thánh tộc bọn ta mà thôi”

Trong lòng Zed run lên, khóe mắt như rách ra. Zed bước chân lên một bước ,sát khí như thực chất tuôn ra, bao phủ lấy vị sư phụ. Vẻ mặt vị sư phụ giật giật nhưng trấn tĩnh lại ông nói :

“ngươi còn chưa khôi phục lại sức mạnh, ngươi nghĩ ngươi là đối thủ của ta sao, Zed điện hạ…”

Còn chưa dứt lời, ông lao nhanh về phía Zed, một quyền đấm vào bụng Zed, chỉ cần một quyền, ông tin một Đấu Thần như ông có thể đấm nát nội tạng của Zed. “Bụp” một tiếng va chạm nặng nề, vị sư phụ lao ngược về phía sau, miệng phun ra máu tươi. Ánh mắt của ông co rụt, nhìn về phía Zed, một cái bóng y hệt anh đứng bên cạnh, chỉ một cước đã đánh bay ông. Zed nhếch môi cười khinh miệt, bước từ từ đến phía ông, vị sư phụ đứng dậy rút từ trong tay áo một thanh đoản đao đâm về phía Zed. Không cần bắt ấn quyết, cũng chả cần niệm chú ngữ, thêm hai chiếc bóng như từ hư không xuất hiện giữ chặt lấy ông. Zed bước đến trước mặt ông nói :

“Đến bán thần vương tộc ròi bọ các ngươi ta từng giết qua, một ròi bọ cấp tướng mà thôi… bây giờ cút ra khỏi người ông ấy đi “

Zed vận khởi sức mạnh một chưởng chụp lên đầu ông nguồn năng lượng hắc ám như vô tận bao chùm lấy cả cơ thể ông. Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, không ngừng văng vẳng quanh khu đền. Zed nhướng mày, sức mạnh của anh chưa khôi phục được 2 phần, việc tách một con bọ hư không ra khỏi người sư phụ mình là một việc cực kì khó khăn. Zed cắn răng, anh vẫn tiếp tục vận nội năng trong người.

“Zed… Zed, dừng lại đi con trai …”

Zed cắn chặt răng đến chảy máu, không nói lời nào, tiếp tục vận nội năng .

“Zed… nó đã ăn sâu vào linh hồn ta rồi… con trai… con hãy… “

“Không “ Zed gầm lên, nội năng như cuồng bạo ào vào người ông.

Vị sư phụ rên nhẹ, ông cười :

“Zed điện hạ , Mắt hoàng hôn đời đầu tiên, một Ninja huyền thoại, một người giết trăm ngàn sinh vật hư không, chúa tể bóng đêm… “

“Đừng nói nữa “ Zed lại gầm lên, theo tiếng gầm, máu từ trong miệng anh ọc ra .

“Không biết con là ai, con trai… khụ khụ… ta không thể sống được nữa rồi, nó đã cắn nuốt linh hồn ta rồi… giúp ta giải thoát đi...Zed… “

Zed từ từ buông tay, mặt anh lạnh tanh nhưng khóe mắt đã chảy ra hai dòng lệ.

“Ta biết… ta biết… dù Zed điện hạ đã thức tỉnh, nhưng đâu đó con vẫn còn tồn tại . Đây là nhiệm vụ đầu tiên của con... Zed, giết ta. “

“Không… không… sư… sư phụ, con… con không làm được. “ Zed thều thào

“Con… khụ khụ… con làm được… hãy chứng tỏ sức mạnh của con đi con trai “

Zed nhìn sư phụ mình một lúc mặt anh càng ngày càng lạnh nói :

“Hắn không thể… “

Vị sư phụ mỉm cười rồi cười thật to :

“Zed điện hạ… có thể… có thể cho ta ân huệ đó không? “

Zed trầm ngâm một hồi, bước lùi lại cắn ngón tay đến bật máu vẽ một đường trên tay rồi niệm chú. Bỗng, một luồng khói đen dày đặc bao phủ lấy đôi tay Zed, dần dần khói đen tản đi để lộ ra một đôi móng vuốt đen ngòm màu máu. Vị sư phụ nhìn chằm chằm cắp vuốt đó, than nhẹ :

“ Đôi vuốt Sterak , một đôi vuốt huyền thoại từ thời Chiến Tranh Cổ Ngữ, haha, được chết dưới đôi vuốt Sterak, ta chết không tiếc… chết không tiếc… khụ khụ “

Càng nói ông càng kích động, ông hít sâu một hơi, Nhìn Zed mỉm cười :

“Zed… liệu con có thể… “

“Cha” Nói xong câu đó, đôi vuốt trực tiếp đâm vào trái tim ông.

“Cha” Zed run rẩy nói, nước mắt không kìm được nữa chảy ra lần nữa, anh cúi đầu khóc rống. Tay ông đặt lên đầu Zed:

“haha… ha… ha… con ngoan… con trai ta… ta… ta tự hào về con… ha… hãy… hãy đi mau… đi… đi đi… đi tìm sứ mệnh thuộc về con… đi đi… ”

Tay ông trượt từ đầu Zed xuống, ông đã chết. Zed thét lên một tiếng thê lương, anh ôm lấy ông, ôm thật chặt. Khóe mắt đã nứt, chảy xuống một dòng máu . Một luồng khói xanh bốc ra từ người ông rồi tan biến.

Bạn đang đọc Tiểu Thư Ánh Sáng sáng tác bởi Myuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Myuki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.