Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâu đài đen

Tiểu thuyết gốc · 946 chữ

Cậu vừa mở miệng thì có cảm giác như ai bịt miệng cậu và cậu không thể nói gì nữa. Mọi thứ dần bao phủ bởi một màu đen và cậu cảm giác như cơ thể cậu bị siết chặt và cậu không thể cử động được. Việc duy nhất cậu có thể làm là suy nghĩ.

"Cái nồi gì đang xảy ra vậy? Mình đang lên thiên đường hay xuống địa ngục vậy? Có khi nào mình gặp lại mẹ không? Liệu mình có bị mất hết ký ức không? Mình sẽ không bị tra tấn chứ..."

Không biết qua bao lâu bóng tối trước mặt cậu tan dần và cảnh vật phía trước cũng dần hiện ra.

Trước mặt cậu bây giờ là một hành lang đen ngòm với những ngọn lửa màu tím lập lòe trải dài theo hai bên tường về phía trước. Thỉnh thoảng lại có nhừng cơn gió lạnh buốt như muốn đóng băng con người ta khẽ lướt qua.

U...u...u...u...

Tiếng gió như tiếng khóc ai oán của một người thiếu nữ. Nó làm cho cậu thanh niên nổi hết cả da gà. Cậu cũng khá là ngạc nhiên khi cậu vẫn có cảm giác, nhưng cậu cũng không quan tâm lắm vì bây giờ đang có hàng trăm câu hỏi đang đặt ra trong đầu cậu.

"Mình đang ở đâu? Sao mình lại ở đây? Mình hẳn là chết thật rồi chứ? Có ai ở đây không?..."

- Đến đây!

Giọng nói ồm ồm lại vang lên làm cắt ngang mọi suy nghĩ của cậu. Cậu hoang mang nhìn xung quanh nhưng chẳng có gì ngoài một màu đen và hai hàng lửa lập lòe.

- Nhanh!

Giọng nói bắt đầu có chút không kiên nhẫn được. Không hiểu sao vừa nghe xong đôi chân cậu kg tự chủ được lại bước về phía trước vài bước.

- Thôi! Chết thì cũng chết rồi, còn sợ gì nữa. Quất luôn.

Cậu cắn răng bước tới phía trước, đầu không ngừng ngó nghiêng xung quanh.

U...u...u...u....

Gió vẫn thổi khiến cho những ngọn lửa lập lòe trong đêm tối. Kì quái thay ngọn lửa màu tím đong đưa như những tinh linh đang nhảy múa mê hoặc tâm trí cậu. Trong vô thức cậu vươn bàn tay về phía ngọn lửa. Nhưng khi ngón tay vừa đến gần ngọn lửa thì một cảm giác tê buốt lan từ đầu ngón tay chạy dọc theo cánh tay khiến cậu tỉnh táo lại và vội vàng rút tay lại. Cậu sợ hãi khi thấy một lớp băng mỏng đã bao phủ lấy cánh tay cậu.

"Chết tiệt! Cái quái gì thế này?"

Cậu thầm mắng to trong lòng rồi tiếp tục đi về phía trước. Dần dần những ngọn lửa hai bên đung đưa theo từng bước chân của cậu. Chúng kết hợp với nhau tạo nên một giai điệu kì lạ. Bước chân cậu bắt đầu nhanh hơn, những ngọn lửa cũng cháy dữ dội hơn.

Phụt...

Đột nhiên hững ngọn lửa bùng cháy lên tạo nên ánh sáng chói mắt khiến cậu kg nhịn được phải dừng chân và nhắm mắt lại. Đến lúc cậu mở mắt ra thì đập vào mắt cậu là một cánh cửa bằng xương trắng.

- Guahhhhhhh!!!!!

Cậu thét lên kinh hãi và lùi nhanh về phía sau, nhưng kì lạ thay khoảng cách giữa cậu cánh cửa lại không hề thay đổi.

- Vào đi!

Lại giọng nói đó. Cậu giật mình chân tay luống cuống thế nào lại ngã ra phía sau. Lúc này tâm trí cậu đang rối tung cả lên và cậu không biết phải làm gì.

Một lúc sau, khi cậu dần bình tĩnh lại, cậu quyết định đứng dậy tiến về phía cánh cửa. Đứng trước cánh cửa cậu mới thấy rõ được mọi thứ trên nó.

Cánh cửa cao hơn 2m, có vẻ như được làm hoàn toàn bằng xương người. Đáng sợ là những đoạn xương vẫn đang chuyển động từ từ cậu còn nghe được những tiếng rên rỉ phát ra từ những hộp sọ trên cánh cửa, nó khiến cậu nổi cả da gà. Trên cánh cửa chỉ có duy nhất một cái nắm cửa cũng là một cái hộp sọ.

Cậu cắn răng cố đưa bàn tay đang run rẩy đặt lên nắm cửa và bắt đầu kéo thử.

Kéttttttttt!!!

Cánh cửa dần dần mở ra kèm theo là âm thanh khiến cậu không tự chủ được khẽ rùng mình. Mọi thứ phía sau cánh cửa dần hiện ra trước mắt cậu. Cậu rụt rè bước qua cánh cửa và nhìn xung quanh.

Nơi này trông giống một căn phòng được chiếu sáng bởi một thứ ánh sáng yếu ớt kg biết phát ra từ đâu. Trước mặt cậu là một người đang ngồi trên một cái ghế to lớn hơn nhiều so với cơ thể của hắn.

Hắn mặc một bộ đồ màu đen, có mái tóc dài đen nhánh chạm đất. Khuôn mặt nhợt nhạt với đôi mắt nhắm nghiền. Kì lạ là tay hắn bị xích bởi một sợi xích bạc lấp lánh gắn vào tường.

Trong lúc cậu đang quan sát, đột nhiên mắt hắn mở ra. Đôi mắt màu đen với đôi con ngươi màu xanh biết như hai viên ngọc. Hắn nhìn thẳng vào mắt cậu khiến cậu không thể cử động và cảm thấy như hắn nhìn thấu mọi thứ trong cậu.

Một lát sau hắn khẽ nhếch môi và giọng nói ồm ồm lại vang lên.

- Ngươi muốn được sống chứ?

Chương này mình khá là thích do mấy chương sau mình có cảm giác viết không bằng được ^^<

Bạn đang đọc Bất Tử Huyết Yêu sáng tác bởi Smillevil
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Smillevil
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.