Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật Lấy Hiếm Là Quý

Phiên bản Dịch · 810 chữ

"A! Thật là thơm." Nam tử hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Thật là một món đồ tốt."

"Thế nào, cuộc mua bán này làm hay không làm." Phượng Noãn Noãn cảm thấy nói nhiều lời như vậy cũng khát nước. Lão bản Điểm Trang Các này không biết chiêu đãi khách rồi, cho đến bây giờ cũng không dâng trà lên cho nàng.

"Thứ này, ngươi có bao nhiêu?" Nam tử lắc lư lọ sứ trong tay.

Phượng Noãn Noãn cầm lấy tách trà trước mặt nam tử, uống một ngụm nước mới trả lời: "Ngươi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu."

"Nga." Nam tử khẽ híp mắt, nhìn người lấy tách trà của mình trấn định tự nhiên uống nước: "Ngươi nói giá ta muốn toàn bộ."

"Ý của ngươi là muốn mua đứt?" Phượng Noãn Noãn đặt tách trà trong tay xuống: "Khẩu khí thật là lớn."

"Đúng vậy." Nam tử gật đầu: "Ta tin tưởng ta có đủ vốn liếng."

Phượng Noãn Noãn khóe miệng cong lên cười một tiếng: "Vậy chúng ta cần thiết phải hợp tác rồi."

"Ngươi muốn thế nào?" Nam tử đặt vật trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Phượng Noãn Noãn.

"Nếu mọi người đều là người làm ăn, ai cũng cũng không muốn bị chịu thiệt." Phượng Noãn Noãn nâng mí mắt tự tiếu phi tiếu nhìn hắn: "Ngươi xem, chúng ta phân chia 5:5, thế nào?"

Nam tử vuốt ve cái cằm sáng bóng, làm bộ dạng ngây người suy tính một hồi: "Tốt, theo lời ngươi nói. Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ!" Phượng Noãn Noãn chuyển đề tài câu chuyện: "Bất quá, ta còn có một cái thỉnh cầu nho nhỏ."

"Mời nói." Nam tử làm tư thế mời.

"Vật lấy hiếm là quý, ta nghĩ đạo lý này ngươi hiểu được. Cho nên ta hy vọng ngươi mỗi tháng chỉ bán bốn lọ nước hoa." Phượng Noãn Noãn mắt vẫn luôn nhìn hắn, không buông tha một tia biểu tình.

"Ngươi thực sự là một nữ nhân thông minh. Ta thích cùng người thông minh hợp tác." Chơi đùa sợi tóc trong tay hắn, cười một tiếng.

"Ta về sau mỗi tháng sẽ đến đưa đồ một lần, được chứ?" Phượng Noãn Noãn hỏi.

Nam tử gật đầu, đột nhiên tung người lên, đi tới bên người Phượng Noãn Noãn.

Công phu thật là lợi hại, Phượng Noãn Noãn cúi đầu nhìn cái tay kia của mình bị nắm lấy, nàng cũng không nhìn thấy hắn là như thế nào chuyển động.

"Ngươi có thể buông tay của ngươi ra không?" Phượng Noãn Noãn không thích người xa lạ đụng chạm mình.

"Thoải mái giống y như trong tưởng tượng." Nam tử vẻ mặt hưởng thụ: "Đã đến giờ Ngọ, có thể nể mặt ăn một bữa cơm hay không."

"Chúng ta lần đầu hợp tác, không cần thiết phải mời cơm." Phượng Noãn Noãn lạnh như băng cự tuyệt.

"Ai, cũng không thể nói như vậy." Nam tử lơ đểnh: "Sau này nói không chừng chúng ta sẽ là bằng hữu."

Phượng Noãn Noãn ngầm xuất ra mấy cây ngân châm, liền muốn đâm xuống: "Ta một chút cũng không thích loại bằng hữu không đứng đắn như ngươi."

Nam tử lại tựa như đã nhận ra động tác của nàng, trước một bước di chuyển thân thể, biến mất không thấy: "Nữ nhân, nhớ kỹ ta tên là Thương Mạch Dật, về sau chúng ta sẽ là bằng hữu. Ha ha. . ."

Phượng Noãn Noãn nhìn trái phải gian phòng trống rỗng, nơi nào còn có người, chỉ có tiếng vọng lại của nam tử kia.

Phượng Noãn Noãn cũng không đợi lâu, liền rời đi.

"Các ngươi đang làm cái gì vậy?" Phượng Noãn Noãn bước vào Thủy Đạm Vân Hề liền thấy Mặc Họa cùng Giản Ngọc quỳ gối ở trước cửa.

"A! Giản Ngọc, tiểu thư đã trở về." Mặc Họa nhìn thấy người vừa tiến vào mừng đến chảy nước mắt.

"Người nào phạt các ngươi?" Phượng Noãn Noãn cau mày, đang muốn đỡ hai người lên, liền nghe được thanh âm của Mặc Cảnh Diệp.

"Noãn Noãn." Mặc Cảnh Diệp chậm rãi từ trong nhà đi ra: "Nàng đã đi đâu?"

"Ta ở trong phòng buồn chán nên ra ngoài đi dạo một chút. Làm sao vậy?" Phượng Noãn Noãn chột dạ hỏi.

"Không có gì, chỉ là quá lo lắng cho nàng thôi." Mặc Cảnh Diệp đi tới ôm lấy Phượng Noãn Noãn: "Về sau đi ra ngoài mang theo ta có được hay không?"

"Ân." Phượng Noãn Noãn gật đầu, nhìn một chút người quỳ trên mặt đất: "Để cho các nàng đứng lên đi!"

"Các ngươi lui xuống hết đi!" Mặc Cảnh Diệp phất tay một cái.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.