Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tình Gặp Thịnh La

Phiên bản Dịch · 836 chữ

Trong Cảnh Vương phủ, Diêm Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, hướng Thu Nhi đang dọn dẹp phòng trút giận, còn chưa hết hả giận; liền nổi giận đùng đùng chạy ra khỏi Thiên viện.

Bởi vì quanh năm không người ở cho nên Thiên viện hơi lộ ra vẻ hiu quạnh, Diêm Tuyết giận cá chém thớt dùng sức chà đạp cỏ dại trên mặt đất.

Đợi đến lúc Diêm Tuyết cuối cùng cũng an tĩnh lại, liền nghe được một hồi tiếng vỗ. Vì vậy, nàng liền theo thanh âm kia đi tới, nhìn thấy một người mặc lục la quần, ngồi xổm bên cạnh giếng, cái chùy gỗ trong tay thi nhau đập xuống.

"Ngươi, ngươi là ai?" Diêm Tuyết bị dọa đến nói chuyện run run.

Thịnh La nghe được có người sau lưng nói chuyện, liền đứng dậy chậm rãi nghiêng đầu.

"A ~" Diêm Tuyết trong chốc lát nhịn không được thét một tiếng.

"Vị tiểu thư này." Xem cách ăn mặc của vị cô nương trước mặt này hẳn là nữ nhi nhà có tiền: "Ta là nha hoàn trong vương phủ."

"Nha hoàn?" Diêm Tuyết nghi ngờ nhìn nàng, Cảnh Vương phủ làm sao có thể có nha hoàn. Người đời đều biết Cảnh Vương gia ghét nhất nữ nhân, cho nên trong vương phủ đều là thuần một màu gia đinh.

"Vâng." Thịnh La lên tiếng trả lời, quy củ hành lễ.

"Ngươi tên là gì?" Diêm Tuyết vẻ mặt cảnh giác nhìn nàng.

"Nô tỳ tên là Thịnh La."

Diêm Tuyết gật đầu, không nghĩ tới một Phượng Noãn Noãn còn chưa đủ, lại tới thêm một tiểu nha hoàn.

"Ngươi bình thường đều làm những gì?" Diêm Tuyết dáng vẻ trên cao nhìn xuống hỏi.

"Nô tỳ giúp việc ở nhà bếp." Thịnh La có lần trước giáo huấn nên nói chuyện đều lộ vẻ dè dặt, sợ đắc tội người không nên đắc tội.

Xem ra thật đúng là nha hoàn, có điều toàn bộ cùng giới tính đều có thể trở thành tình địch của nàng, lần trước đã coi thường Phượng Noãn Noãn rồi, ả trước mắt này tư sắc cũng không tệ lắm, nhất định phải xem chừng.

Diêm Tuyết trong lòng tính toán nhỏ nhặt vang lốp bốp, bất quá trên mặt vẫn là treo lên nụ cười khả ái dễ thân cận: "Cô nương xinh đẹp như vậy, làm sao lại làm việc nặng nhọc trong nhà bếp vương phủ đây. Đợi ngày mai ta thỉnh cầu Vương gia, để ngươi ở bên cạnh hầu hạ ta."

"Cám ơn tiểu thư có ý tốt." Thịnh La cúi người chào: "Nô tỳ mệnh khổ, làm cái gì cũng không sao cả."

"Vậy bản Quận chúa cũng không dây dưa với ngươi nữa." Diêm Tuyết cố ý nhấn giọng một cái về mặt thân phận của nàng.

Thịnh La kinh hãi đối phương lại có địa vị cao như vậy: "Nô tỳ cung tiễn Quận chúa."

Đến khi Diêm Tuyết đi xa, Thịnh La thở phào một hơi thật dài. Nàng luôn cảm giác vị Quận chúa này đối với mình tràn ngập địch ý, lẽ nào nàng chính là vị Vương phi tương lai truyền khắp vương phủ? Nếu thật là như vậy, nàng cần phải lấy lòng một chút, nói không chừng còn có thể trở thành Trắc phi của Vương gia, nếu lại không được thì cũng có thể là thiếp thất của Vương gia, tốt hơn so với làm nha hoàn nhiều.

"Tiểu thư, người cuối cùng cũng trở về rồi." Thu Nhi sốt ruột đi loanh quanh cửa, nhìn thấy Diêm Tuyết thì vội vàng chạy tới.

"Làm sao vậy, đại kinh tiểu quái. (1)" Diêm Tuyết vẻ mặt không kiên nhẫn cau mày.

"Ta còn cho rằng tiểu thư bị Vương gia bắt đi đâu chứ!" Thu Nhi cúi đầu nhỏ giọng nói, rất sợ chọc cho Diêm Tuyết không cao hứng.

"Vương gia trở về rồi?" Diêm Tuyết tức khắc tinh thần liền tỉnh táo.

"Vâng. Vừa về không bao lâu." Thu Nhi bộ dạng phục tùng thuận khí mà trả lời.

"Đi, chúng ta đi xem xem." Diêm Tuyết xoay người liền đi ra phía ngoài.

"Nhưng là..." Thu Nhi ấp úng: "Vương gia vừa mới đuổi chúng ta đến Thiên viện, lại xuất hiện ở trước mặt người, Vương gia liệu có tức giận hay không?"

Diêm Tuyết nghe được điều này liền đầy một bụng tức, không phục nói rằng: "Vương gia không nể mặt ta, chẳng lẽ còn dám không đếm xỉa tới mặt mũi của phụ thận ta?"

Thu Nhi gật đầu, tuy là cảm giác tiểu thư nhà mình nói rất có lý; thế nhưng trong lòng vẫn là tâm thần bất định, luôn cảm thấy bất an.

------------------------

(1) Đại kinh tiểu quái [大惊小怪] Cụm từ này miêu tả 1 người đối một việc không có gì là đặc biệt nhưng lại quá sức kinh ngạc.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.