Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lệnh Đuổi Khách

Phiên bản Dịch · 845 chữ

"Nhục nhã tiểu thư nhà ngươi?"

"Vâng, vâng." Thu Nhi căng thẳng vẫn không dám ngẩng đầu lên, chỉ lo Mặc Cảnh Diệp nhìn ra cái gì.

Mặc Cảnh Diệp như có điều suy nghĩ gật đầu: "Đưa tiểu thư nhà ngươi về trước đi!"

"Vương gia, người cần phải vì Tuyết Nhi làm chủ a!" Diêm Tuyết điềm đạm đáng yêu mà nhìn Mặc Cảnh Diệp.

"Yêu, Cảnh Vương phi tương lai sao lại vẫn còn ở lại chỗ của ta không đi vậy kìa!" Phượng Noãn Noãn vừa ra đi ra liền thấy người chắn ở trước cửa.

"Vương gia!" Diêm Tuyết giống như sợ hãi vậy dịch chuyển hai bước ra phía sau lưng Mặc Cảnh Diệp.

"Sách sách, cả Mặc Cảnh Diệp cũng mời tới luôn rồi." Phượng Noãn Noãn vòng qua Mặc Cảnh Diệp đi tới bên cạnh Diêm Tuyết, ngón tay đưa lên mặt của nàng: "Xem đôi mắt to ngập nước này, thật động lòng người nha!"

"Noãn Noãn."

"Làm sao vậy?" Phượng Noãn Noãn cũng không quay đầu lại đáp lời.

"Nàng đang nói cái gì?" Mặc Cảnh Diệp chân mày vặn chặt: "Cái gì mà Cảnh Vương phi tương lai."

"Đây không phải là Cảnh Vương phi của chúng ta sao!" Phượng Noãn Noãn buông lỏng bàn tay đang ôm lấy mặt của Diêm Tuyết: "Vương gia có chỗ không biết, vị Cảnh Vương phi này của người thật đúng là lợi hại. Sau này, nàng đương gia (quản lý việc nhà) chắc hẳn Cảnh Vương phủ sẽ rất náo nhiệt."

"Vương gia!" Diêm Tuyết nghe được lời của nàng, lập tức ủy khuất lại muốn khóc lên.

"Không cho phép nói bậy!" Mặc Cảnh Diệp tức giận quát lớn.

Diêm Tuyết đắc ý nhìn thoáng qua Phượng Noãn Noãn, xem ra Vương gia vẫn là đứng về phía ta. Chẳng qua là lời kế tiếp của Mặc Cảnh Diệp lại làm cho Diêm Tuyết đổi sắc mặt.

"Noãn Noãn, bản vương nói qua Vương phi của vương phủ này duy nhất chính là nàng. Về sau không được nghe người khác nói bậy bạ." Ánh mắt của Mặc Cảnh Diệp lạnh lùng nhìn lướt qua Diêm Tuyết.

"Tiểu thư." Diêm Tuyết bị dọa đến lảo đảo lui về phía sau mấy bước, té xuống đất. Vì sao? Bị nữ tử kia nhục nhã một phen còn chưa đủ sao? Hắn làm sao lại có thể nói lời làm nàng không thể chịu đựng nổi như vậy.

"Vương gia, ta là thật tâm thích người a!" Diêm Tuyết chật vật bò về phía trước mấy bước, mắt thấy hai tay sắp chạm đến áo bào của Mặc Cảnh Diệp.

Mặc Cảnh Diệp làm bộ giống như vô ý vậy lui về phía sau một bước, ôm lấy thắt lưng của Phượng Noãn Noãn.

Bàn tay Diêm Tuyết rơi vào khoảng không, cúi thấp đầu, trong mắt tràn đầy đố kị cùng hận thù.

"Có lẽ Diêm Tuyết cô nương ở Cảnh Vương phủ này của ta không quen, vẫn là sớm đi thu dọn đồ đạc rồi trở về thôi!" Mặc Cảnh Diệp nhàn nhạt hạ lệnh đuổi khách.

"Không, ta sẽ không đi." Diêm Tuyết đột nhiên từ dưới đất đứng lên, ngữ khí kiên định. Nàng thật vất vả mới cầu được Hoàng thượng cho nàng cơ hội vào ở trong Cảnh Vương phủ, nàng làm sao lại có thể để uổng phí hết chứ! Nàng nhất định phải nghĩ cách diệt trừ Phượng Noãn Noãn, ngồi lên vị trí Cảnh Vương phi.

"Tùy ngươi, bất quá mấy ngày sắp tới ngươi liền tới Thiên viện ở đi!" Mặc Cảnh Diệp cũng không để ý đến nàng ta, trước kia nàng ta là khách, khách khí với nàng là chuyện đương nhiên, nhưng bây giờ hắn cũng đã hạ lệnh đuổi khách nàng ta vẫn không chịu đi, vậy cũng đừng trách hắn không khách khí.

Diêm Tuyết nén giận mà cắn môi, cũng không nói lời nào. Bây giờ nàng chịu khổ, về sau nhất định phải từ phải từ trên người Phượng Noãn Noãn nữ nhân kia đòi lại.

"Noãn Noãn, chúng ta đi thôi!" Mặc Cảnh Diệp thân mật ôm vai Phượng Noãn Noãn mà đi: "Ta đã phân phó nhà bếp làm vài món nàng nhất định sẽ yêu thích."

"Thật sao!" Nghe được có đồ ăn, Phượng Noãn Noãn đã sớm đem những chuyện không vui lúc nãy quăng ra ngoài chín tầng mây.

"Trong vương phủ mới trình lên quả vải, rất là tươi ngon. Nàng không phải là thích ăn nhất sao, chờ chút nữa ăn xong điểm tâm ta sai người đưa tới cho nàng."

"Được!" Nghe được sau khi ăn xong còn có trái cây, Phượng Noãn Noãn cao hứng không ngừng gật đầu.

"Tiểu tham ăn." Mặc Cảnh Diệp nhéo nhéo lỗ mũi Phượng Noãn Noãn.

"Tiểu thư, chúng ta thực sự phải dọn tới Thiên viện ở?" Thấy Mặc Cảnh Diệp đã đi xa, Thu Nhi đi tới bên cạnh Diêm Tuyết hỏi.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.