Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghiêm Chỉnh Nói Bậy

Phiên bản Dịch · 857 chữ

Diêm Tuyết lúng túng hướng Mặc Cảnh Diệp hành lễ, trong lòng âm thầm ghi hận Mặc Tử Thư.

"Không nghĩ tới, Nhị hoàng tử ôn nhuận như ngọc của chúng ta còn có thể có một mặt như thế." Phượng Noãn Noãn nhìn Diêm Tuyết đã đi xa, lắc đầu nói.

Mặc Tử Thư mặt tái nhợt nhìn Phượng Noãn Noãn, yếu ớt cười một tiếng: "Nàng ta là tới để thu hút sự chú ý của Tam hoàng thúc, nếu ngươi không ngại, chỗ này của ta tùy ý nàng ta tới."

"Ngạch." Phượng Noãn Noãn làm sao lại không nghĩ đến cuối cùng lại luẩn quẩn trên người mình, xoay người vỗ vỗ bả vai Mặc Cảnh Diệp: "Không nghĩ tới Cảnh vương gia còn rất được hoan nghênh, vừa mới giải quyết một cái Thịnh La, lại tới thêm một cái Diêm Tuyết."

"Còn phải nói, Tam hoàng thúc chính là chiến thần Vương gia trong lòng chúng cô nương, tiểu thư." Mặc Tử Thư vẻ mặt hâm mộ nói. Tới lúc nào hắn mới có thể giống như Tam hoàng thúc tự do xông ra chiến trường, thống khoái giết địch như vậy đây.

"Noãn Noãn, ta chỉ ái mộ đối với một người là nàng thôi." Mặc Cảnh Diệp không chút nào kiêng kỵ còn có người bên ngoài nghe được.

"Ngươi tại sao lại như vậy, hình tượng cao lãnh của ngươi đâu!"

"Ta muốn bất luận ta có bộ dạng như thế nào, ở trong lòng nàng ta đều là hoàn mỹ." Mặc Cảnh Diệp híp mắt ôm bả vai Phượng Noãn Noãn.

Phượng Noãn Noãn mắt trợn trắng, nàng trước đây sao không phát hiện ra Mặc Cảnh Diệp da mặt lại dầy như vậy chứ.

Mặc Tử Thư một tay nắm thành quyền, để ở bên mép hắng giọng một cái, tỏ ra một chút cảm giác tồn tại.

Phượng Noãn Noãn giống như ở trong mộng mới tỉnh lại vậy, dùng sức đẩy Mặc Cảnh Diệp ra bảo trì khoảng cách an toàn.

"Vương phi nhà ta, rất dễ xấu hổ." Mặc Cảnh Diệp bỗng dưng nói làm hai người đều bất khả tư nghị (1) mà nhìn hắn.

Mặc Tử Thư có chút khó có thể tiêu hóa lời hắn vừa mới nói, người nam nhân trước mắt này vẫn còn là Tam hoàng thúc sát phạt quả quyết, lãnh khốc vô tình, đối với nữ nhân chán ghét mà hắn nhận thức hay sao?

"Đừng có nói bậy, người nào bằng lòng làm Vương phi của ngươi hả." Phượng Noãn Noãn quả thực đoán không ra người nam nhân bên cạnh này, ngày thường náo ở trong vương phủ còn chưa tính, vậy mà còn dám ở bên ngoài bịa đặt.

Mặc Cảnh Diệp hai mắt nghiêm túc nhìn mắt Phượng Noãn Noãn: "Ta đã hôn nàng, thì phải phụ trách tới cùng."

"Phốc." Mặc Tử Thư rất không có phúc hậu nở nụ cười. Không nghĩ tới còn có nữ nhân lại dám cự tuyệt Tam hoàng thúc, mà Tam hoàng thúc chẳng những không có tức giận, mà lại còn một bộ dạng cạn tào ráo máng, tin tưởng không bao lâu sau hắn sẽ có một Tam Hoàng Thẩm hoạt bát đáng yêu đi!

"Ngươi chững chạc đàng hoàng nói bậy, cũng thật là đáng yêu." Phượng Noãn Noãn nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Mặc Cảnh Diệp, nụ hôn đầu bảo lưu hơn hai mươi năm bị hắn vô duyên vô cớ cướp đi, vậy mà lại còn dám nói ra cho người bên ngoài nghe,

"Cảm tạ Noãn Noãn đã khích lệ." Mặc Cảnh Diệp sờ sờ đầu của nàng, trong mắt tràn đầy nhu tình.

Phượng Noãn Noãn nâng trán, thực sự là chịu không nổi cái bộ dạng này của Mặc Cảnh Diệp.

"Ta, ta đi về trước, hừ." Phượng Noãn Noãn nhìn Mặc Tử Thư vẫn luôn ở bên cạnh cười tủm tỉm, lại nhìn người bên cạnh, có chút tức giận mà vung tay bỏ đi.

"Noãn Noãn." Mặc Cảnh Diệp thấy người bất thình lình đi mất: "Tử Thư, bản vương ngày khác trở lại thăm ngươi."

Mặc Tử Thư gật đầu.

"Noãn Noãn, chờ ta một chút." Mặc Cảnh Diệp đuổi theo: "Noãn Noãn nhà ta tức giận, ân?"

Đối với người bên cạnh líu ríu nói không ngừng, Phượng Noãn Noãn không để ý chút nào.

"Noãn Noãn, nàng thực sự không muốn làm Vương phi của ta sao?" Mặc Cảnh Diệp đột nhiên có chút cảm giác suy sụp, kéo người đang đi về phía trước lại, khuôn mặt rất nghiêm túc hỏi nàng.

Phượng Noãn Noãn từ từ mở mắt to đen nhánh, nhìn người nam nhân trước mắt, nàng không phải là không thích, nàng là không dám thích. Tưởng tượng đến sau này, nàng gả cho một Vương gia mỗi ngày đều phải cùng một đám nữ nhân chia sẻ trượng phu, nàng thật đúng là không có lòng độ lượng lớn như vậy.

------------------------

(1) Bất khả tư nghị: Không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.