Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vân Độ Thần Bí

Phiên bản Dịch · 832 chữ

"Nhan ca ca, huynh định đi đâu?" Sở Tuyết Nguyệt dường như không nhận thấy được sự không thoải mái của hắn, vẫn bám lấy hắn y như cũ.

"Ta đi dạo xung quanh một chút."

"Ta đi cùng huynh a!" Sở Tuyết Nguyệt mặc kệ hắn có đồng ý hay không, lôi kéo hắn đi.

"Nhan ca ca, đến lúc huynh lành thương huynh liền đi sao?"

"Ân." Hoàn Nhan gật đầu, suy nghĩ một chút lại nói tiếp: "Sở cô nương vẫn là gọi tên của ta đi!"

"Nhan ca ca rất chán ghét ta phải không?" Sở Tuyết Nguyệt nghe được lời của hắn, lập tức nước mắt lưng tròng mà nhìn hắn.

Hoàn Nhan có chút nhức đầu nhíu mày: "Không có chán ghét ngươi." Hắn chỉ là không quen cùng một nữ nhân thân mật như vậy.

"Nhan ca ca, các ngươi lành thương rồi muốn đi đâu a?" Sở Tuyết Nguyệt nghe được hắn nói không chán ghét mình, lại bắt đầu hỏi lung tung này kia.

Hoàn Nhan có chút bất đắc dĩ, cô nương này cô nương này làm sao lại nghe không vào lời của người khác vậy.

-------------------------------- hoa lệ đường phân cách ------------------------------

Thời gian dưỡng thương có chút buồn chán, Hoàn Nhan xuất phát từ thái độ nhân tâm của người thầy thuốc, miễn phí chữa bệnh cho tất cả người của bộ lạc, cũng coi như là trả ân cứu mạng của Sở Thiên Hà.

Lúc đầu rất nhiều người là chạy đến xem náo nhiệt thôi, thế nhưng không nghĩ tới Hoàn Nhan thật sự là có tài năng, đem con trai trưởng nhà Sở lão bá chữa trị tật ở chân thật tốt. Mọi người nháo nhào chạy tới chữa bệnh, chỉ sợ chậm trễ một bước.

"Thần y a! Thực sự là rất đa tạ ngươi." Sở Thiên Hà nhìn tộc nhân ngoài cửa nhốn nháo rộn ràng, Hoàn Nhan bây giờ trong mắt hắn chính là chúa cứu thế. "May nhờ có ngươi, đem người già yếu bệnh tật trong tộc chúng ta đều chữa trị hết."

"Tộc trưởng, không cần khách khí. Ta vốn xuất phát từ thầy thuốc nhân tâm, làm những chuyện này tự nhiên là chuyện đương nhiên. Vẫn là may nhờ có tộc trưởng cung cấp dược liệu." Nếu như không có nhiều dược liệu như vậy, hắn ngay cả có bản lãnh lớn hơn nữa, cũng không khả năng chữa khỏi cho nhiều người bệnh như vậy.

"Ha ha, nơi này của chúng ta cái khác không có, nhiều nhất chính là dược liệu. Không đủ dùng, cứ việc tìm ta mà lấy." Sở Thiên Hà sảng khoái nói.

Mấy ngày sau, Hoàn Nhan thấy Thanh Lạc thương thế đã khỏi, liền hướng Sở Thiên Hà nói lời từ biệt.

"Thần y, các ngươi đã lành thương đâu. Sao không ở thêm vài ngày nữa, có phải là do chúng ta tiếp đãi không chu toàn?"

"Không có, ta là đi ra ngoài tìm dược liệu, không nghĩ tới đồ còn chưa tìm được, bản thân đã bị thương." Hoàn Nhan giải thích: "Hiện tại thương thế đã tốt, chúng ta còn phải gấp rút lên đường!"

"Dược liệu?" Sở Thiên Hà nỉ non một câu: "Không biết thần y đang tìm dược liệu gì? Có lẽ ta có thể giúp được ngươi."

Hoàn Nhan vốn không muốn nói, nhưng là nghĩ lại, nơi này nhiều dược liệu hiếm thấy như vậy, hỏi một câu cũng tốt: "Dược này tên là Y Mễ Lan."

Sở Thiên Hà nghe xong lắc đầu, dược liệu này hắn chưa bao giờ nghe qua.

Hoàn Nhan vốn cũng không có ôm hi vọng: "Nghe đâu dược liệu này ở chỉ sinh trưởng ở Vân Độ, tiền bối chưa từng nghe qua cũng vô ngại."

"Vân Độ?" Sở Thiên Hà đột nhiên lên giọng: "Các ngươi muốn đi Vân Độ?"

"Tiền bối có nghe nói qua nơi này?" Hoàn Nhan thấy thần sắc hắn khẽ biến, mở miệng hỏi.

"Cái này. . ." Sở Thiên Hà có chút khó xử rốt cuộc là có nên nói hay không, nghĩ đến hắn cũng không phải là người xấu xa gì, còn cứu tộc nhân của mình, nói ra cũng không có gì: "Thần y có biết đây là nơi nào không?"

Hoàn Nhan vẻ mặt không biết lắc đầu.

"Nơi này chính là Vân Độ mà thần y muốn tìm." Một câu nói, làm Hoàn Nhan kinh sợ có chút trì độn.

"Thiếu gia, người nghe thấy gì không? Chúng ta tìm được cái thế ngoại đào nguyên kia rồi." Thanh Lạc ở bên cạnh lắc lắc Hoàn Nhan đang đứng sững sờ.

"Vậy tại sao tiền bối chưa từng nghe qua Y Mễ Lan?" Hoàn Nhan có chút buồn bực, trên sách cổ rõ ràng có nói Y Mễ Lan chỉ có ở Vân Độ, làm sao mà tộc trưởng nơi đây lại chưa từng nghe qua.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.