Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bế Môn Canh

Phiên bản Dịch · 856 chữ

Mặc Cảnh Diệp mang theo Vân Phách chạy tới Điểm Trang Các lại bị cho ăn bế môn canh.

Ăn bế môn canh [吃闭门羹]: Không được tiếp (chủ nhà không tiếp hoặc không có nhà)

"Vương gia, làm sao bây giờ?" Vân Phách nhìn cửa lớn đóng chặt trước mắt.

"Gõ cửa cho ta." Mặc Cảnh Diệp lạnh lùng phân phó, ban ngày ban mặt khép chặt cửa lớn không làm ăn, nhất định là có gì đó mờ ám.

Vân Phách đập loạn một hồi: "Có ai không? Mau mở cửa."

Qua một lúc lâu, cửa lớn của Điểm Trang Các được một ông già ốm yếu mở ra: "Hai vị gia, tới Điểm Trang Các của chúng ta là muốn lựa chọn đồ vật gì?"

"Chủ tử nhà các ngươi đâu! Gọi hắn ra đây chúng ta có chuyện tìm hắn." Vân Phách cũng không cùng ông ta vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề.

"Chủ tử nhà ta mấy ngày nay ra ngoài lấy hàng, muốn tìm người hai vị mấy ngày nữa hãy trở lại." Lão nhân vung vung bàn tay đầy vết chai, ý bảo bọn họ đi đi.

Mặc Cảnh Diệp cũng không định so đo cùng một vị lão nhân chỉ đành lễ độ nói cảm ơn, cùng Vân Phách rời khỏi Điểm Trang Các.

"Vương gia, người hoài nghi là chủ tử Điểm Trang Các bắt Phượng cô nương đi." Vân Phách sau đó lại suy nghĩ cũng không thể nào a: "Nhưng mà, hắn tại sao lại muốn bắt Phượng cô nương đi?"

Mặc Cảnh Diệp ném cho hắn một cái liếc mắt: "Ta từ lúc nào nói qua hắn bắt Noãn Noãn đi?" Hắn tại sao lại có thể có thuộc hạ đầu óc chậm chạp như thế: "Có thể Noãn Noãn cùng hắn từng có hợp tác, hắn có lẽ ít nhiều sẽ biết chút gì đó?"

"A." Vân Phách ngượng ngùng gãi đầu một cái.

"Ngươi phái người nhìn chằm chằm Điểm Trang Các, chỉ cần Thương Mạch Dật trở lại thì lập tức báo cho ta biết." Mặc Cảnh Diệp mặt lạnh, trong lòng tràn đầy sốt ruột.

"Vâng, Vương gia."

Vừa về tới Cảnh vương phủ, Mặc Cảnh Diệp liền thấy Bách Lý Hạ Tiêu đứng ở trước phủ: "Ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

"Ta nghe hoàng thượng nói ngươi ở kinh thành náo động tìm người nào đó, liền tới xem một chút." Bách Lý Hạ Tiêu tươi cười, một bộ dáng tiểu thư khuê các.

"Xem cũng xem rồi, ngươi về trước đi! Bản vương không rảnh tiếp đãi ngươi." Mặc Cảnh Diệp bây giờ mới không có tâm tình để ý tới nàng, chỉ muốn nhanh chóng đuổi nàng đi.

"Ta. . ." Bách Lý Hạ Tiêu không hiểu trước đó bọn họ còn đàm luận nói chuyện, vì sao ngày hôm nay lại lạnh lùng như vậy: "Ta hiếm khi mới ra ngoài một lần, còn chưa thấy qua khí thế Cảnh vương phủ của ngươi, để cho ta vào xem một chút đi!"

Nếu Mặc Cảnh Diệp nếu biết được suy nghĩ trong lòng của nàng nhất định sẽ nói cho nàng biết, hắn chỉ là theo thông lệ làm nhiệm vụ hoàng huynh cho hắn, nếu không phải là hoàng huynh bắt buộc hắn đi tiếp đãi công chúa nước Tây Vũ, tỏ vẻ coi trọng, hắn mới không đích thân đi đâu!

"Tùy ngươi." Mặc Cảnh Diệp bây giờ thực sự một chút tính nhẫn nại cũng không còn, nhìn ai cũng thấy không vừa mắt. Cũng không đợi Bách Lý Hạ Tiêu, Mặc Cảnh Diệp liền đi thẳng vào trong phủ.

Vân Phách theo ở phía sau, lễ phép hành lễ với Bách Lý Hạ Tiêu xong cũng rời đi.

"Vương gia. . ." Bách Lý Hạ Tiêu ủy khuất vô cùng, hắn thực sự mặc kệ nàng, rốt cuộc là hạng người gì làm cho hắn sốt ruột như thế.

"Tiểu thư, Mặc vương gia tại sao có thể đối đãi như vậy với người chứ." Nha hoàn bên cạnh tức giận bất bình, công chúa nhà nàng có lúc nào bị khuất nhục bực này, bị người ta vứt bỏ ở ngoài cửa lớn không quản không hỏi.

"Tiểu Hoàn, câm miệng." Bách Lý Hạ Tiêu trách cứ một tiếng, trong mắt đầy vẻ ngưỡng mộ: "Hắn dù sao cũng là chiến thần nước Đông Thần, đừng nói là hắn đối với ta như vậy, khắp thiên hạ ai có thể đặt vào mắt hắn."

"Vâng, tiểu thư nói rất đúng, Tiểu Hoàn biết sai rồi." Nha đầu được gọi là Tiểu Hoàn kia cúi đầu thật sâu nhận sai.

"Vương gia, có tìm được tiểu thư không?" Mặc Họa vừa thấy Mặc Cảnh Diệp đi vào Vân Đạm Thủy Hề, liền nhìn xung quanh phía sau lưng hắn.

"Không có." Mặc Cảnh Diệp mặt mày ủ dột đi vào gian phòng Phượng Noãn Noãn ở trước đây.

"Tiểu thư, người rốt cuộc là đang ở nơi nào?" Ngón tay Mặc Họa nắm thật chặt y phục, vẻ mặt chán nản.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.