Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tửu Uy Thần Thụ

Tiểu thuyết gốc · 2835 chữ

Bên trong không gian Bạch Ngọc Liên...

Bầu trời trong xanh, sâm lâm vạn tượng, sơn phong trùng điệp, Đại thụ che trời...

Trên một nhánh cây của Đại thụ, Nguyễn Minh đứng chắp tay sau mông nhìn trang viên trước mặt.

Đây là nơi hắn ở suốt 10 vạn năm, dù nơi này gợi lên ký ức cô đơn tịch mịch nhưng vấn khiến hắn hoài niệm.

"thật buồn cười khi ở cùng một nơi một khung cảnh lại khác biệt như vậy, nơi này đã trở nên đẹp hơn, thỏa mái hơn rồi..."

Nhìn trang viên cảm thán một câu, hắn không thể không công nhận nơi này thỏa mái hơn bên ngoài.

Tuy bên ngoài tự do tự tại và có nhiều cái mới mẽ nhưng không khí bên ngoài không được tinh khiếc như trong này.

Hơn nữa ở đây cảnh vật đẹp như tranh vẻ, như chốn tiên cảnh bồng lai, nếu cho một kẻ không màng thế sự lựa chọn thì hắn chắc chắn chọn nơi này.

Lần nữa đi vào nơi này cho hắn cảm giác khác hoàn toàn với lúc trước.

Lúc trước hắn nhìn nơi này như một nhà giam, hiện tại hắn cảm thấy nơi này rất đẹp và tự do hơn.

Đây là quan niệm cá nhân, 10 vạn năm bị nhốt một nơi cô đơn tịch mịch dù cảnh nơi này có đẹp thế nào cũng không có tâm trạng thưởng thức.

Hiện tại hắn có thể tự do ra vào nơi này, không còn cảm giác bị cầm tù nữa nên quan niệm cũng thay đổi.

Bước vào trang viên...vẫn một căn nhà chính, một nhà kho, một hồ tắm suối lộ thiên, một đình viện xinh đẹp, một khu vườn hoa hoa khoe sắc...

Từng nhành hoa ngọn cỏ nơi đây đều là hăn trồng, từng vật dụng đều là hắn làm...

Ngắm nhìn một lúc, cảm thán vài tiếng hắn phất tay, từ trong kho rượi bay ra một cái hồ lô Bạch ngọc tinh khiếc, đây là một trong các loại rượi hắn ủ.

Theo thói quen hắn đi ra bộ bàn ghế đá ngồi uống rượi.

"rượi cũng thơm hơn trước luôn..."

Mở nắp bình rượi, hương thơm bắn thẳng ra ngoài lần tỏa khắp không gian, nếu để ý sẻ thấy cây cỏ trong vườn đều chuyển thành màu đỏ nhạt.

Đưa lên mũi hít một hơi cảm thán, Nguyễn Minh đưa lên miệng tu một hơi...

"ực...khà...sảng khoái...không hổ là rượi làm từ quả của Hỗn Độn Thứ Nguyên thụ..."

Phà một hơi sảng khoái, Nguyễn Minh dựa người ra sau cảm thán.

Không sai...rượi này được làm từ quả của thần thụ Hỗn Độn Thứ Nguyên Thụ.

Đã là cây thì phải có quả, Hỗn độn Thứ Nguyên thụ cũng vậy, quả của nó giống như một vũ trụ thu nhỏ.

Bên ngoài nhìn vào sẻ thấy một màng đêm cùng vô số ngôi sao sáng lấp lánh cực kỳ đẹp.

Công dụng của nó cũng rất nghịch thiên, kẻ ăn vào sẻ sở hữu lực lượng của hư vô, hình thành hư vô linh căn hoàn mỹ cùng khả năng sao chép tái tạo của Hỗn Độn Thứ Nguyên thụ.

Hơn nữa nó còn tăng ngộ tính của ngươi lên một mức nhất định và bên trong nó cũng chứa nguồn lực lượng khổng lồ tinh khiết.

Không sai đây là năng lực của Hỗn độn Thứ Nguyên thụ, không tự dưng trong không gian thứ nguyên của nó có những vật kia đâu.

Ngoài những thứ bị nó nuốt vào thì có nhiều thứ bị hủy cũng được nó tái tạo lại, nói chung chỉ cần là vật được tạo ra mà bị hủy nó đều tái tạo lại được.

Nguyễn Minh tất nhiên cũng sở hữu hư vô chi lực, hắn đặc tên cho loại rượi này là Hỗn Nguyên Tửu.

Đang thưởng thức rượi thì đột nhiên một thân ảnh xuất hiện trước mặt Nguyễn Minh.

Hắn không hề ngạc nhiên, trái lại còn nhếch miệng nốc ngụm rượi cười nói.

"tiểu nha đầu ngươi cuối cùng cũng chịu ra ngoài..."

Mà trước mặt hắn lúc này là một thân ảnh nhỏ nhắn xinh như thiên thần.

Nàng có mái tóc màu xanh dương cột thành hai bím đuôi ngựa, ánh mắt cũng màu xanh dương linh lung sáng như sao trời.

Làn da trắng hồng mềm mại trơn bóng, đôi môi nhỏ nhắn hồng nhuận, hai má lúm đồng tiền trắng nõn bụ bẫm, cực kỳ đáng yêu.

Thân hình nhỏ nhắn gần giống với Lý Yên, chỉ khác ở chổ là nàng thấp hơn và ngực to hơn Lý Yên, đúng chuẩn loli ngực bự.

"ực...thơm quá, cho ta uống một chút được không..."

Tiểu loli đáng yêu lúc này nhìn chằm chằm bình rượi trên tay Nguyễn Minh mà không ngừng nuốt nước miếng.

Nguyễn Minh nhìn bộ thèm c....à nhầm thèm rượi của nàng âm thầm đắc ý.

Vào năm thứ 99,999 tức là trước 1 năm khi Ngọc nhi thức tỉnh.

Trong lúc lấy mẽ Hỗn Nguyên Tửu đầu tiên ra thử sau 5 vạn năm ủ.

Nói 5 vạn năm thế thôi chứ bên trong hầm rượi hắn có lập trận pháp gia tốc gấp ngàn lần, nên số tuổi của nó tới trăm triệu năm.

Khi mở bình rượi ra nàng liền xuất hiện trước mặt hắn không nói hai lời cướp rượi của hắn uống.

Từ đó hắn biết nàng là bản thể của Hỗn Độn Thứ Nguyên thụ và cũng từ đó nàng nghiện rượi của hắn, muốn cướp toàn bộ rượi của hắn.

Nhưng hắn đâu thể để nàng đạt được ý đồ, hắn gia cố hầm rượi với hàng ngàn loại trận pháp đỉnh cấp và dùng chính gỗ của Hỗn Độn Thứ Nguyên Thụ để làm hầm rượi.

Vì gỗ của nó là loại đặc biệt có thể tạo ra không gian độc lập cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, bất khả xâm phạm.

Kể cả năng lực lấy bất kỳ thứ gì trong vũ trụ của Hỗn Nguyên thụ cũng không thể lấy được.

Dù sao hậm rượi này cũng làm từ gổ của nó nên mang đặc tính bất khả xâm phạm của không gian thứ nguyên.

Mà không gian thứ nguyên này cũng không hề đơn giản.

Bên trong chứa lực lượng hư Vô Cực kỳ cường đại, bất kỳ thứ gì tiến vào đều hóa thành tro bụi.

Sở dĩ những vật kia tồm tại được là nhờ chúng nhiễm lên khí tức thứ nguyên nên hư vô chi lực không ảnh hưởng đến chúng.

Kể cả là chủ nhân của không gian thứ nguyên thì Hỗn Nguyên thụ (viết tắc nhé) cũng không thể dễ dàng lấy ra được.

Vì bên trên những vật kia ngoài thứ nguyên lực ra còn nhiễm lên nhân quả lực nữa.

Tùy vào loại mà nhân quả mạnh yếu khác nhau nhưng Hỗn Nguyên thụ lại cực kỳ kỵ nhân quả lực.

Như có một ý trí nào đó nhắc nhở nó nếu để nhiễm nhân quả thì hậu quả rất nghiêm trọng.

Nếu không nó đã sớm lấy những vật trong đó ra đổi rượi của hắn rồi.

Nhưng cũng không phải là không có cách lấy đồ bên trong.

Đó là nó để cho người kia đi vào không gian thứ nguyên, chỉ cần người kia có khả năng chống lại được hư vô chi lực bên trong và có khả năng xóa đi nhân quả bên trên vật đó thì nó có thể đem vật đó ra.

Tuy nhiên kẻ có thể chống lại hư vô chi lực bên trong thứ nguyên trong vũ trụ này cực kỳ ít.

Vì hư vô chi lực trong thứ nguyên khác hoàn toàn hư vô chi lực bình thường, nó là sơ khai hư vô chi lực hơn nữa còn mạnh gấp vạn lần sơ khai hư vô lực bình thường.

Nguyễn Minh chính là người nằm trong số cực kỳ ít đó.

Không phải vì hắn mạnh mà là vì hăn gian lận.

Bình thường phải đi vào không gian thứ nguyên và tìm kiếm vật phẩm, mà muốn làm được như vậy phải sở hữu sơ khai hư vô lực, hơn nữa phải là cực kỳ nhiều.

Vì khi vào phải bao bọc toàn thân bởi sơ khai hư vô lực và không ngừng cung cấp lực lượng để chống lại sự ăn mòn của hư vô lực.

Mà mỗi giây sẻ Tiêu tốn một nguồn lực lượng khổng lồ, nếu ngươi không đủ lực lượng duy trì thì ngươi đã cầm chắc cái chết.

Đó là người khác, còn Nguyễn Minh thì nhờ vào Hỗn Nguyên tửu dụ dổ nó tìm vật hắn muốn và mở ra không gian ngay cạnh vật đó.

Việc hắn cần làm chỉ là duy trì trong quá trình xóa đi lực nhân quả mà thôi.

Tuy vậy có lần hắn xém đi bán muối vì hết lực lượng duy trì, may mắn được Hỗn Nguyên thụ lôi ra chứ không cũng lên bàn thờ ngồi rồi.

Mà việc can thiệt vào Lôi hắn ra cũng Tiêu tốn một lượng khổng lồ lực lượng của Hổn Nguyên thụ.

Nếu không phải nể tình Hỗn Nguyên Tửu nó còn lâu mới cứu hắn.

Nên nói tóm lại Hỗn Nguyên thụ dù sở hữu những vật kia cũng không cách nào lấy ra, mà người muốn lấy cũng không thể đơn giản lấy được.

"không được...lần trước ngươi cướp mất một bình của ta rồi...

Ngươi có biết loại rượi này rất khó ủ không..."

Nguyễn Minh giả bộ giận dữ quát lên nhưng cũng có một phần là thật.

Vì loại rượi này cực kỳ khó luyện và vật liệu dùng ủ rượi cũng cực kỳ trân quý, có thể nói là có thể ngộ mà không thể cầu.

Những dược liệu gồm...

Bàn Đào quả của Bàn Đào thụ, một trong cữu đại thần thụ.

Bồ Đề Quả của Bồ Đề Thụ, một trong cữu đại thần thụ, 10 vạn năm mới ra quả.

Âm Dương thánh thủy của Âm Dương Thánh thụ tiết ra, một trong 12 thánh thụ, mỗi 1 vạn năm chỉ có một giọt.

Kỳ trân dị bảo Dung Thiên Thảo, có thể dung hợp bất kỳ thứ gì lại với nhau miễn là chúng là thực vật.

Nước Mắt Cữu Phượng, phượng hoàng tộc là một trong những tộc thần thú hùng mạnh bật nhất vũ trụ, mà cữu phượng là ám chỉ chín giống loài khác nhau của phượng tộc.

Cuối cùng là quả của Hỗn Nguyên thụ cũng là nguyên liệu chính của Hỗn Nguyên tửu.

Nhìn dược liệu để tạo ra Hỗn Nguyên tửu đã đủ thấy nó quý đến thế nào chứ không nói đến quá trình luyện hóa và ủ chúng.

May mắn sự phụ hời của hắn có sở thích thu thập đồ tốt nên những thứ kể trên trong không gian này đều có nhưng không nhiều.

Mà khi hắn dùng hết nguyên liệu cũng chỉ ủ được một thùng 50 lít mà thôi.

Vì vậy khi nha đầu kia nốc mất 1 lít hắn mới tức như vậy.

"đi màaaa..., ta mở ra không gian thứ nguyên cho ngươi chọn tùy thích nhé..."

Tiểu loli ánh mắt đáng thương nhìn hắn cầu xin, nếu kẻ không biết tính cách của nàng thì nhất định sẻ nhũng cả người dơ tay đầu hàng ngay vì nàng quá đáng yêu.

Còn Nguyễn Minh thì không nhé, hắn đã miễn nhiểm với cái chiêu đó của nàng và quá hiểu cái tính cách của nàng, nàng cực kỳ kiêu ngạo, có thể nói là trời còn không kiêu ngạo bằng nàng.

Mà một người như thế sẻ thật tâm cầu xin hắn sao, như vậy mới có quỷ.

Tiểu loli thấy chiêu giả đáng thương không có tác dụng liền đổi thủ đoạn.

"ta có thể giúp cái cây bé con kia trở thành thần thụ..."

"không nhé bạn ơi..., Yên nhi trở thành thần thù là điều chắc chắn rồi, cần ngươi giúp? ..."

Nguyễn Minh ánh mắt khinh thường nhìn tiểu loli, nha đầu này tưởng hắn ngu lắm sao.

Lý Yên hiện tại đã chắc chắn sẻ tiến hóa thành thần thụ, có ngu mới đi đáp ứng điều kiện này.

Tiểu loli thấy chiêu này không có tác dụng liền đổi chiêu.

"vậy một nhánh cây biến dị của ta thì sao?, phải biết nó là chí bảo luyện khí đấy..."

Nguyễn Minh nghe thì trong lòng hơi động tâm, quả thật thứ đó đúng là chí bảo, hắn nhiều lần muốn lấy nhưng nó không cho.

Tuy động tâm trước điều kiện này nhưng đây không phải mục đích của hắn nên nhịn đau bỏ qua lắc đầu.

Tiểu loli thấy hắn vẫn không chịu liền bí ý tưởng, ngoài những cái này thì nàng không còn thứ gì có thể hấp dẫn hắn.

Suy nghỉ mãi không ra mà cơn thèm rượi lại bộc phát, nàng gấp quá liền nói.

"chỉ cần cho ta một ly rượi ngươi muốn gì ta cũng đáp ứng..."

Nguyễn Minh nghe được câu này liền nhếch miệng cười, đây mới chính là mục đích của hắn, chớp ngay thời cơ hắn liền lật bài.

"ta chỉ có một điều kiện...nhận ta làm chủ nhân của ngươi, nếu ngươi nhận ta làm chủ thì không chỉ Hỗn Nguyên Tửu mà tất cả rượi trong hầm cho ngươi hết, muốn uống bao nhiêu thì uống..."

"không thể..."

Tiểu loli nghe hắn nói liền giật mình tức giận quát, với bản tính kiêu ngạo không biên giới sao có thể nhận kẻ khác làm chủ.

Nguyễn Minh nhìn phản ứng của nàng thì vẫn bình tỉnh, hắn đã dự liệu trước chuyện này, tiếp tục buôn lời dụ dỗ.

"nhận ta làm chủ ngươi đâu có chịu thiệt gì, ngược lại sau này ra ngoài ta có thể kiếm nhiều loại dược liệu trân quý ủ rượi ngon hơn và ta cũng có thể tạo ra nhiều loại rượi ngon mới, ngươi có thể uống thỏa thích..."

Tiểu loli nghe câu này tâm bắt đầu dao động.

Đúng như hắn nói, chỉ cần nàng bỏ xuống kiêu ngạo nhận hắn làm chủ sẻ có nhiều rượi ngon uống.

Thấy nàng bắt đầu dao động Nguyễn Minh thầm hô tốt, tiếp tục dụ dỗ.

"hơn nữa khi nhận ta làm chủ ngươi có thể dựa vào khí tức của ta che giấu khí tức bản thân đi ra ngoài ngao du mà không sợ bị đám người kia phát hiện..."

Khi nghe đến đây ánh mắt nàng co rút kịch liệt dao động dữ dội, nàng ánh mắt ao ước hướng tới nhìn lên trời.

Nàng quả thật rất muốn ngắm nhìn thế giới này nhưng vì đám người kia không ngừng truy tìm nàng khiến nàng phải trốn chạy ẩn nấp, không có thời gian nhìn thế giới.

Dù sao nàng không phải loại hình thần thụ chiến đấu nên không thể đánh lại đám người kia.

Nàng lâm vào do dự đấu tranh, một phần nàng không muốn đặt xuống kiêu ngạo nhận hắn làm chủ.

Một phần nàng muốn ra ngoài ngắm nhìn thế giới và thưởng thức mỹ tửu.

Nguyễn Minh thấy kế hoạch sắp thành công thì ném ra con ác chủ bài.

Hắn phất tay, mấy chục cái hồ lô ngọc từ trong hầm rượi bay ra đồng loạt bật nắp.

Hưởng thơm ngào ngạc lần tỏa xung quanh, hương thơm mấy chục loại thần tửu kết hợp như đòn chí mạng đánh vào tâm tiểu loli.

Ngưởi hương thơm, nước miếng nàng không ngừng chảy xuống lao tới ý đồ ôm hết đống rượi kia.

Nhưng Nguyễn Minh nào để cho nàng như nguyện, hắn nhanh tay hơn thu đám rượi vào, còn lắc lắc ngón tay Khiêu khích.

Tiểu loli nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn, cuối cùng khi thấy hắn uống rượi liền nhận thua quát lên.

"nhận thì nhận..., Lạc Lạc tham kiến chủ nhân..."

Tiểu loli khuất phục trước rượi uy của hắn liền quỳ xuống nhận chủ.

Nguyễn Minh cũng không nói hai lời trích một giọt máu mang một tia thần hồn búng về trán Lạc Lạc.

Nàng không hề phản kháng không dỡ thủ đoạn, để giọt máu chui vào trán nàng.

Ngay lập tức nàng cảm nhận được một mối liến kết thần kỳ với hắn, mà Nguyễn Minh cũng vậy.

Mục đích đã thành, Nguyễn Minh đi đến ôm Lạc Lạc vào lòng để nàng ngồi lên đùi mình rồi phất tay.

Mấy chục bình rượi lúc trước xuất hiện trở lại nằm ngay ngắn trên bàn.

Nguyễn Minh xoa đầu nàng cười nói.

"nàng tên Lạc Lạc sao...tên rất hay..."

Bạn đang đọc Tiêu Dao Sau 10 vạn năm sáng tác bởi Linhrin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Linhrin
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 307

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.