Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mối nhục Hiên Viên - Chỉ huy kiếm trận

Phiên bản Dịch · 4040 chữ

Dư Tắc Thành hơi hiểu ra bốn chữ Đạo Pháp Tự Nhiên trên vách đá, chẳng trách tổ sư gia xây nhà ở nơi này, quả nhiên là đạo pháp tự nhiên.

Dư Tắc Thành ngồi đây chậm rãi tu luyện, dần dần chìm vào trong cảm giác dung hợp cùng thiên địa. Tuy rằng nơi đây không có linh khí sung túc nhưng tu vi của hắn vẫn ngày càng tinh tiến, cảm giác như tiến triển cực nhanh, không hay không biết năm tháng trôi qua. Thời gian cứ trôi qua như vậy từng ngày, đột nhiên Dư Tắc Thành có cảm giác rằng mình có thể thăng lên một cảnh giới nữa.

Nhưng Dư Tắc Thành không dám bế quan thăng tiến cảnh giới, bởi vì ngày đại lễ ngay trước mắt. Dư Tắc Thành không muốn để lỡ cơ hội này.

Ngày hôm ấy còn cách đại lễ tổ sư có ba ngày, Dư Tắc Thành còn đang cân nhắc xem mình có nên trở lại Thiên Đạo phong để xem có ai ở đó không. Đột nhiên giữa đất trời như vang lên một thanh âm chấn động, tâm thần Dư Tắc Thành cũng chấn động theo, dường như có đại sự mới phát sinh.

Sau đó tiếng gầm của chưởng môn Thạch Cơ vang vọng khắp Hiên Viên kiếm phong, tiếng gầm này hẳn là Thiên Giác, khiến cho cả thế giới Hiên Viên chấn động. Trên Cơ Thủy hà, khắp trong vạn dặm có thể nghe thấy tiếng gầm này:

- Ta truyền Hiên Viên lệnh, các đệ tử Hiên Viên kiếm phái nghe lệnh. Đây là Thiên Tiên Kiếm Hồn lệnh, tất cả đệ tử Trúc Cơ Kim Đan Nguyên Anh xuất động, rửa nhục phái ta, tiêu diệt Bát Tàn môn!

Lập tức giữa đất trời vang lên vô số thanh âm Thiên Giác, Thần Giác, Hồn Giác đáp lại:

- Đệ tử tuân lệnh.

Dư Tắc Thành không tự chủ được cũng đáp:

- Đệ tử tuân lệnh.

Dư Tắc Thành lập tức bỏ qua hết thảy, ngự kiếm bay thẳng về phía Huyết Cương kiếm phong. Dọc trên đường đi, chỉ thấy trên không vô số điểm sáng, vô số đệ tử Hiên Viên đang tập trung về nơi này.

Dư Tắc Thành không nói gì, nhanh chóng bay về phía Hiên Viên kiếm phong, chỉ thấy ở đó đã tập trung hơn ngàn người, ở trung tâm có hai người đang đứng, chỉ cần nhìn qua, tuy rằng không thấy rõ mặt mũi bọn họ, nhưng có thể biết đó là lão bất tử và lão đông tây.

Phía sau bọn họ có chừng mười hai Nguyên Anh Chân Quân. Trong đó Dư Tắc Thành biết được Hữu Hùng sư tổ, ứng Long sư tổ, Phong Sư sư tổ, Vũ Bá sư tổ, Tung Hóa Chân Quân. Có thể nói rằng trên Phản Hư Chân Nhất, dưới Trúc Cơ, dốc hết trọn ổ mà tới.

Có chuyện gì vậy, ắt hẳn là đại sự... Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Lúc này tại các lĩnh các phong, không ngừng có các Kim Đan Chân Nhân, tu sĩ Trúc Cơ tập trung về.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, không biết đã xảy ra chuyện gì. Lúc này chưởng môn Thạch Cơ lên tiếng nói:

- Diệp Lạc, con hãy nói với mọi người.

Diệp Lạc ư? Y là đệ tử Hiên Viên năm xưa cùng ở ngoại môn với Dư Tắc Thành, đạt tới Trúc Cơ kỳ được tiến vào nội môn. Năm ấy ở thí luyện Trúc Cơ, Dư Tắc Thành từng đối chiến cùng y, cũng là đồng môn sư huynh đệ với Dư Tắc Thành.

Chỉ thấy lúc này Diệp Lạc đang đứng trên một thanh phi kiếm, từ xa nhìn lại không thấy rõ mặt mũi y. Mà dường như y cũng không phải đang ngự kiếm, đang bị trọng thương. Lúc này y lên tiếng nói:

- Các vị đồng môn. Sáu tháng trước, sáu sư huynh đệ Trúc Cơ chúng ta du ngoạn thiên hạ ở sáu châu Mạc Bắc. Sau khi nhận được thông cáo sắp tới đại lễ tổ sư, chúng ta muốn cống hiến cho môn phái một phần lễ vật, coi như biểu hiện tình đệ tử.

- Vì vậy chúng ta bắt đầu tìm khắp sáu châu, ở phường thị của Sơn Thành Lộ Bất Bình, trong một gian hàng cũ, chúng ta nhận ra một món bảo vật là Huyết Sát Xá Lợi. Chúng ta mua xá lợi này, không ngờ bị chủ quản phường thị Bát Tàn môn là Khuyết Chỉ Chân Nhân phát hiện, ép chúng ta phải bán lại Huyết Sát Xá Lợi. Đệ tử Hiên Viên kiếm phái chúng ta sao thể nhịn được nỗi nhục này, hơn nữa đây là lễ vật chuẩn bị dâng lên tổ sư gia, chúng ta kiên quyết không bán.

- Vì vậy xảy ra đại chiến, sáu người một tổ kiếm cưu chúng ta xông ra khỏi phường thị, độn xa năm ngàn dặm. Tên Khuyết Chỉ Chân Nhân kia bèn bẩm báo lão sư y là Nhất Chỉ Chân Quân, lão ta truy sát chúng ta năm ngàn dặm, đuổi kịp chúng ta bên ngoài thành Cô Tô, đánh chết năm vị đồng môn, cướp đi Huyết Sát Xá Lợi.

- Trước khi bị giết, Thanh Mộng sư tỷ của ta dùng lời khích tướng, báo ra danh hiệu Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Lão nói lão ức hiếp Hiên Viên kiếm phái chúng ta thì đã sao, chẳng phải bình thường Hiên Viên kiếm phái chúng ta hết sức ngông cuồng sao... Ta sẽ cho thân thể các ngươi biến thành bát tàn.

- Vì vậy lão bèn tiến hành phế đi thân thể của mấy người chúng ta. Thanh Mộng sư tỷ không chịu được nỗi nhục thân thể tàn phế, cho nên tự đoạn kinh mạch mà chết. Vì muốn báo tin này về môn phái, cho nên ta nhẫn nhục sống tạm một thời gian, rốt cục được đạo hữu Cổ Kiếm trợ giúp mới trở về được sư môn.

Dứt lời, Diệp Lạc giơ hai tay ra, chỉ thấy tay phải y mất hết các ngón, tay trái cụt tới tận khuỷu. Lúc này mọi người mới nhìn rõ dung mạo y, mắt mù, tai mất, mũi mất, coi như dung mạo bị hủy hoàn toàn.

Diệp Lạc lại nói:

- Tàn phế thứ tám là tuyệt đường sinh sản. Ta không thể bảo vệ được danh dự Hiên Viên kiếm phái, ta có lỗi với liệt tổ liệt tông. Hôm nay ta phải đi theo bọn Thanh Mộng sư tỷ, dùng máu rửa sạch mối nhục này, xin các vị đồng môn báo thù giùm chúng ta.

Dứt lời, thình lình Diệp Lạc cúi đầu với mọi người, sau đó chấn mạnh một cái, lập tức kinh mạch toàn thân đứt đoạn, đứng trơ ra đó, tuyệt khí bỏ mình.

Lúc này toàn trường không có một thanh âm nào cả, chỉ có cảm giác phẫn nộ vô cùng dâng lên trong lòng mọi người. Quả thật phẫn nộ vô cùng, đồng môn bị nhục, tự đoạn kinh mạch mà chết, Hiên Viên kiếm phái bị khinh thường tới mức này... Hết thảy chuyện này quả thật khiến cho người ta không thể nào nhịn được, trong lòng mọi người như vừa bùng nổ. Có một thanh âm đồng thời chấn động trong cơ thể tất cả, báo thù, báo thù...

Giữa lúc mọi người im phăng phắc, chưởng môn Thạch Cơ đột ngột lên tiếng nói:

- Bát Tàn môn đã liên kết với Thất Thương tông đề phòng chúng ta trả thù. Bọn chúng tụ tập ba Phản Hư Chân Nhất, mười bảy Nguyên Anh Chân Quân, tử thủ Bát Tàn môn. Có lẽ đây là kế hoạch của Đồ Cưu minh kia sắp đặt đối phó chúng ta, phản kích chúng ta. Các vị, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?

- Đánh tới, tiêu diệt sơn môn Bát Tàn môn, xông qua vòng mai phục của địch nhân, giết chết thân nhân của chúng, hủy diệt truyền thừa của chúng.

- Tiêu diệt Bát Tàn môn, Thất Thương tông trợ giúp chúng, phàm là địch của ta, tất cả đều phải chết. Cho dù chỉ còn lại một người một kiếm, lòng ta không chết, tuyệt đối bất khuất.

Sau đó chưởng môn Thạch Cơ lại quát:

- Đệ tử Hiên Viên ở đâu, kiếm của các ngươi có còn không?

Lập tức vô số thanh âm đáp lời vang lên, Dư Tắc Thành cũng đáp theo:

- Ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên, tuy kiếm không còn lòng vẫn còn.

Chưởng môn Thạch Cơ bắt đầu hát lên bài chiến ca của Hiên Viên kiếm phái, ca từ toàn là cổ ngữ, ngôn ngữ lưu loát, nhịp điệu tinh tế vô cùng. Ca khúc cổ kính thê lương, mang theo khí tức viễn cổ Hồng Hoang, giống như tiên âm.

Trong tiếng ca vang lên hùng tráng, Dư Tắc Thành cảm thấy huyết mạch toàn thân sôi lên bừng bừng. Báo thù, báo thù... hiện tại chỉ còn lại một niềm tin này, hắn cũng hòa tiếng ca cùng mọi người, nhìn sang xung quanh, tất cả đều như thế.

Theo chưởng môn Thạch Cơ hát lên, lão bất tử, lão đông tây cũng hát theo. Tiên Giác do bọn họ phát ra lập tức vang vọng khắp địa vực Thiên Nam, tất cả đệ tử Hiên Viên đều nghe thấy.

ở các phong có người phụ họa, ban đầu là Thiên Giác của các cao thủ Nguyên Anh. Sau đó Hồn Giác hát theo, cuối cùng Thần Giác, Tâm Giác cũng cùng nhau cất tiếng.

Toàn bộ thế giới động phủ Hiên Viên rung lên kịch liệt theo tiếng hát này. Tầng mây trên cao bắt đầu quay cuồng, chiến ý dâng trào kích động trong lòng mọi người.

Chưởng môn Thạch Cơ bay vút lên không, lão bất tử, lão đông tây theo sát phía sau, ông đứng giữa không trung, bên cạnh nháy mắt xuất hiện mười ba vị Nguyên Anh Chân Quân. Sau đó hơn trăm Kim Đan Chân Nhân nhất nhất hiện thân. Dư Tắc Thành cũng ngự kiếm bay lên, vô số kiếm quang lóe lên khắp cả bầu trời.

Trong lòng mọi người lúc này chỉ còn lại hai chữ báo thù, huyết thù phải dùng huyết mà tẩy rửa, chưa bao giờ Hiên Viên kiếm phái chịu nhục như vậy, ai nấy phẫn nộ vô cùng.

Lập tức sáu người hình thành một tổ, tạo thành trận kiếm cưu. Chưởng môn Thạch Cơ và năm vị Nguyên Anh Chân Quân tạo thành trận kiếm cưu thứ nhất, bọn họ là đầu cưu, thi triển Kiếm Tâm Tuệ, khống chế đại trận.

Sau đó mỗi vị Nguyên Anh Chân Quân còn lại hợp cùng năm Kim Đan Chân Nhân tạo thành một trận, chia nhau thi triển Kiếm Phi Dực, Kiếm Tinh Vũ, Kiếm Quang Ngục, Kiếm Tiêu Diêu. Kiếm Ngưng Lão. Những Kim Đan Chân Nhân còn lại hợp cùng tu sĩ Trúc Cơ tạo thành một tổ, sau đó gia nhập vào trong đại trận.

Lần này xuất động mười ba Nguyên Anh Chân Quân, vị cuối cùng dường như vừa phá không chạy về, mệt thở hồng hộc nhưng vẫn trở về kịp lúc.

Lão bất tử, lão đông tây nháy mắt biến mất. Bọn họ không cần lập trận kiếm cưu, cả hai phá không mà đi.

Dư Tắc Thành phối hợp cùng năm tên đệ tử Trúc Cơ kỳ tạo thành một trận. Những tu sĩ Trúc Cơ không có Kim Đan Chân Nhân cũng tự động lập ra sáu người một tổ, tạo thành một trận.

Sau đó sáu kiếm trận hợp thành một tiểu trận là ba mươi sáu người. Sáu tiểu trận hợp lại thành một trung trận là hai trăm mười sáu người. Sáu trung trận hợp lại thành một đại trận là một ngàn hai trăm chín mươi sáu người.

Đại trận biến hóa, dần dần hào quang biến mất, giữa không trung xuất hiện một chim cưu khổng lồ, là do đại trận biến thành. Còn có hơn trăm kiếm trận sáu người lẻ loi bên ngoài, bọn họ tự động hợp thành những trung trận ba mươi sáu người, còn lại là những tiểu trận sáu người. Tất cả bám vào bên ngoài thần cưu, có trận bám vào lông cưu, có trận bám vào hai cánh.

Bất chợt thần cưu giương cánh vỗ mạnh, bay vút lên cao, nháy mắt vượt qua chín tầng trời, lọt vào Thanh Minh, biến mất cuối chân trời.

Dư Tắc Thành dẫn năm tu sĩ Trúc Cơ tạo thành trận kiếm cưu, trong lúc không hay không biết, mình cũng đã trở thành Kim Đan Chân Nhân, đã có thể dẫn người phi hành.

Từ thần cưu khổng lồ phát ra một đạo thần niệm truyền vào đầu Dư Tắc Thành, chính là chiến thuật để đệ tử Hiên Viên kiếm phái đối quần địch.

Trong thời gian thần cưu bay đi, vị trí của tất cả thành viên cả chính lẫn phụ thuộc nhanh chóng biến hóa một lượt, căn cứ theo năng lực của từng người sắp xếp điều chỉnh lại. Có người bị bài trừ ra khỏi đại trận, có người được gia nhập vào đại trận. Đây hoàn toàn là biến hóa tự động của thần cưu, là do pháp thuật của tổ sư gia tự động điều chỉnh, để có thể phát huy chiến lực hợp lý.

Chỉ trong thoáng chốc, năm người xung quanh Dư Tắc Thành đã biến hóa, tự động thay đổi người khác, tổ chức lại. Dư Tắc Thành bất ngờ phát hiện ra, trong số năm người bên cạnh mình có Vương Thư Nguyên và cốt Luân Tề Văn, cùng ba Kim Đan Chân Nhân khác.

Đại trận thần cưu này do chưởng môn Thạch Cơ cầm đầu, tất cả mệnh lệnh là do ông phát ra. Cho dù là sai lầm, tất cả đệ tử Hiên Viên cũng phải tuân theo.

Chưởng môn Thạch Cơ chỉ đưa ra mệnh lệnh, kẻ chấp hành mệnh lệnh cụ thể là ba Nguyên Anh Chân Quân truyền xuống. Đơn vị cơ bản là tiểu trận sáu người, được đánh số thứ tự để phân biệt. Sáu tiểu trận hợp thành một trung trận ba mươi sáu người, do một hoặc vài Kim Đan Chân Nhân phụ trách chỉ huy. VỊ Kim Đan Chân Nhân chỉ huy ấy sẽ tự định ra tần số truyền tin Hồn Giác của mình để thống nhất chỉ huy. Hơn nữa còn phân một hoặc vài phó chỉ huy cho mình, trong trường hợp chỉ huy hy sinh, phó chỉ huy thay thế, mãi cho đến khi người cuối cùng tử trận.

Sáu trung trận tạo thành một đại trận, do một vị Nguyên Anh Chân Quân chỉ huy. Y chỉ huy Kim Đan Chân Nhân ở dưới, sau đó Kim Đan Chân Nhân chỉ huy tu sĩ Trúc Cơ dưới nữa, từ trên xuống dưới phân biệt rõ ràng.

Hơn nữa sau khi tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái lập thành đại trận kiếm cưu, phải báo cáo kiếm thuật mà mình biết lên cho chỉ huy. Những kiếm pháp này được quy thành số, để khi chiến đấu, sau khi chỉ huy ra lệnh phóng xuất một lộ kiếm pháp nào đó, những đệ tử hiểu biết lộ kiếm pháp ấy sẽ phóng xuất kiếm pháp, những đệ tử còn lại dùng chân nguyên trợ lực, gia tăng lực sát thương.

Nháy mắt Dư Tắc Thành trở thành một trong những vị chỉ huy Kiếm Phi Dực bên cánh trái, nghe theo sự điều khiển trực tiếp của tổng chỉ huy Kiếm Phi Dực là Hữu Hùng sư tổ.

Chưởng môn Thạch Cơ khống chế Kiếm Tâm Tuệ, tổng cộng sáu vị Nguyên Anh Chân Quân. Bảy Nguyên Anh Chân Quân còn lại, hai người khống chế Kiếm Phi Dực, hai người khống chế Kiếm Ngưng Lão, mỗi người còn lại khống chế một lộ kiếm pháp còn lại.

Kiếm Phi Dực do ba mươi sáu kiếm trận sáu người tạo thành, chia làm sáu trung trận, mỗi trung trận ba mươi sáu người. Trong đó Hữu Hùng sư tổ là người lãnh đạo Kiếm Phi Dực, khống chế ba trung trận nằm bên cánh trái, ứng Long sư tổ là chỉ huy thứ hai, phụ trách cánh phải.

Dư Tắc Thành trở thành một trong ba chỉ huy ba trung trận bên cánh trái, khống chế sáu tiểu trận sáu người. Những tiểu trận này đều được các Kim Đan Chân Nhân chỉ huy, bọn họ phải nghe theo lệnh Dư Tắc Thành.

Bên trong kiếm trận của riêng Dư Tắc Thành có hai Kim Đan Chân Nhân dùng tăng cường uy lực trận này, còn lại là Vương Thư Nguyên và cốt Luân Tề Văn.

Kim Đan Chân Nhân thứ sáu trong trận là phó cho Dư Tắc Thành, hắn cũng quen biết người này, chính là hảo hữu từng quen biết năm xưa khi so kiếm, Tử Hiên Chân Nhân. Những năm gần đây y cũng đã trở thành Kim Đan Chân Nhân, bất quá vẫn kém hơn Dư Tắc Thành một bậc, trở thành phó cho hắn.

Cánh trái ngoại trừ Phong Sư sư tổ, còn một vị chỉ huy khác là Hương Xuyên Chân Nhân. Theo sự sắp xếp của đại trận, Dư Tắc Thành ở sát phía sau ông, là người chỉ huy thứ ba.

Lập tức Hữu Hùng sư tổ bắt đầu định ra tần số chiến đấu. Sau khi ông định tần số xong, những vị chỉ huy trung trận bắt đầu định tần số dao động Thần Giác. Ba mươi sáu thủ hạ của Dư Tắc Thành phải triệt để nghe theo mệnh lệnh của hắn.

Thần cưu bay được chừng ngàn dặm, đột ngột trên dưới trăm đệ tử Hiên Viên phụ thuộc bám vào thần cưu tách ra, tụ tập lại, người cầm đầu là lão đông tây.

Lão quát to một tiếng, số đệ tử này hóa hợp cùng lão, biến thành một kiếm cưu lớn hơn nữa, sau đó bay nhanh như chớp về phía trước.

Còn lão bất tử nhanh chóng tiến vào đại trận, thi triển pháp thuật. Lập tức thần cưu khổng lồ hóa thành một tảng thiên thạch trôi nổi giữa Thanh Minh.

Giọng chưởng môn Thạch Cơ vang lên:

- Bát Tàn môn liên kết với Thất Thương tông, còn có dư nghiệt Vạn Tướng tông năm xưa, vọng tưởng phá Hiên Viên kiếm phái ta, dẫn dụ chúng ta tiến vào vòng mai phục của chúng, tiến hành giết cưu. Bên ngoài xưng Hiên Viên kiếm phái chúng ta là Kiếm Phong tử, nhưng chúng ta không đánh trận nào mà không nắm chắc. Địch nhân muốn dẫn dụ chúng ta như vậy, ngoại trừ chiến đấu điên cuồng ra, chúng ta còn phải cho chúng thấy mình có khả năng nhẫn nhịn. Mọi người lập tức nghỉ ngơi, chuẩn bị đánh phục kích chiến!

Chưởng môn có lệnh, lập tức phục tùng, Dư Tắc Thành lập tức chuyển sang trạng thái nghỉ ngơi, nhưng vẫn phải vận chuyển kiếm pháp để duy trì kiếm cưu.

Lúc này có người chuyền tay nhau đưa tới các vật phẩm:

- Đây là Bổ Khí đan, đây là Hồi Huyết đan, đây là thần lôi, hãy chọn thần lôi thích hợp với mình.

Chưởng môn Thạch Cơ lại nói:

- Trận chiến này là trận chiến sinh tử tồn vong của Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Cường địch gồm có Bát Tàn môn, Thất Thương tông, Ma Anh tông, Tử Khí Đông Lai tông, Xuất Khiếu tông, Huyết Hà phái, Vạn Tướng tông. Chúng ta có thể sử dụng thần lôi, mỗi người hãy lựa chọn thần lôi thích hợp với kiếm pháp của mình, mỗi người bốn quả. Chúng ta cũng có cơ hội bày ra lôi trận bốn phía, hãy nghe mệnh lệnh của ta.

Dư Tắc Thành chọn ra bốn quả thần lôi, là Thái Âm thần lôi, Ngũ Âm Độc Lôi, Hắc Thanh Âm Lôi, Cửu u Âm Lôi. Lần này hắn chọn toàn là âm lôi, như vậy mới dễ sử dụng.

Mọi người ở lại chỗ này chờ đợi, trong Thanh Minh yên tĩnh vô cùng. Lần này chờ khoảng sáu canh giờ, mọi người không ai nói nửa lời, chỉ lặng lẽ điều tức chờ đợi.

Sau sáu canh giờ, trong Thanh Minh chợt có người ngự không bay tới, lập thành trận tam tam, dường như đang tìm kiếm gì đó trong Thanh Minh, thỉnh thoảng nhìn xuống dưới quan sát.

Bọn chúng từ Thanh Minh nhìn xuống mặt đất, xem có phát hiện chuyện gì khác thường không. Có chừng sáu đội như vậy bay qua, sau đó Thanh Minh lại trở nên yên tĩnh như trước.

Chờ thêm một canh giờ nữa, chưởng môn Thạch Cơ dùng Thiên Giác nói:

- Được rồi, mồi nhử của chúng ta đã khiến địch nhân mắc mưu, bọn chúng đã cho rằng chúng ta dốc hết toàn lực tấn công Bát Tàn môn, thời điểm chúng ta chiến đấu đã tới.

- Chuẩn bị công kích!

Dư Tắc Thành đột ngột phát ra tín hiệu rằng mình có điều muốn nói. Lập tức Hữu Hùng sư tổ hỏi:

- Tắc Thành, có chuyện gì?

Dư Tắc Thành đáp:

- Đệ tử có pháp bảo Hiên Viên Quỳ Ngưu Đoạt Hồn cổ.

Lập tức giọng Hữu Hùng sư tổ trở nên mừng rỡ:

- Hay quá, chưởng môn, Dư Tắc Thành có pháp bảo Hiên Viên Quỳ Ngưu Đoạt Hồn cổ.

Chưởng môn Thạch Cơ cũng vui mừng không kém:

- Trời tựa Hiên Viên ta rồi, Hiên Viên kiếm phái ta ắt diệt cường địch. Hiên Viên Quỳ Ngưu Đoạt Hồn cổ này là năm xưa Hiên Viên Hoàng đế chế tạo, tổng cộng mười tám cái, trống trận vừa vang, Nhân tộc tất thắng, sau chỉ còn lại bảy cái lưu truyền nhân gian.

- Năm xưa Hiên Viên kiếm phái ta có một cái, nhờ vào trống này mới có thể phát huy uy lực Kiếm Tiêu Diêu của chúng ta. Vào ba ngàn năm trước đại chiến Tâm Kiếm Thiền tông, toàn quân bị diệt, trống này cũng thất lạc, làm cho uy lực đại trận kiếm cưu suy giảm. Hôm nay trống này hiện thế, Hiên Viên kiếm phái ta ắt sẽ hưng thịnh.

Chưởng môn Thạch Cơ cố ý kể về lịch sử trống này thật ra là để cổ vũ cho mọi người trước giờ lâm trận.

Dư Tắc Thành lấy trống ra trình lên, trống được chuyển tới tay một vị Nguyên Anh Chân Quân, y đã học qua kiếm pháp chuyên môn, biết cách sử dụng trống này.

Chưởng môn Thạch Cơ lại nói:

- Được rồi, xuất động. Đệ tử Hiên Viên đang ở đâu, ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên...

Đột ngột Dư Tắc Thành phát giác thần thức mình thoáng động, thân thể mình không còn tự chủ, thần thức của một ngàn hai trăm chín mươi sáu người đã hoàn toàn kết nối lại với nhau, người này có thể dùng thần thức của người khác, hóa thành mắt của thần cưu, xem khắp thiên hạ.

Lập tức đám cường địch đang ngự kiếm phi hành dưới mặt đất hiện rõ trong mắt mọi người.

Liếc mắt nhìn qua, phạm vi hàng ngàn dặm đều lọt vào tầm mắt, cường địch chia làm bốn toán, một toán trong đó đã tới bờ Cơ Thủy hà, cách đại trận thần cưu chừng một ngàn năm trăm dặm. Bọn chúng đang thành lập truyền tống trận, để toán kế tiếp có thể truyền tống tới đây.

-o0o-

Bạn đang đọc Tiên Ngạo của Vụ Ngoại Giang Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.