Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ hội đột phá.

Phiên bản Dịch · 2285 chữ

Thanh niên trước mắt giống y như Trương Hằng. ngay cả khí tức cũng không khác, nhưng vẻ mặt hắn lại không có thần sắc may mắn sống sót. ngược lại mang theo vài phần sầu lo cùng cười khổ.

- Trương đạo hữu. nơi này là Băng Phong Thiên Lý mà ngài cũng tránh được một kiếp, đúng là may mắn cực điểm. lẽ nào ngài cùng quyến luyến không quên bảo vật lưu trong Mật địa hay sao?

Bách Luyện đại sư thấy vẻ mặt của Trương Hằng, không khỏi kinh ngạc.

Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. liếc nhìn một mảnh đóng băng ở xa xa. cuối cùng nhỏ giọng nói:

- Bản tôn của ta còn bị vây trong nơi đóng băng, bị vây khốn bên bờ sinh tử. Hiện giờ, ta chẳng qua là một cái phân thân mà thôi...

- Phân thân...

Bách Luyện đại sư ngẩn người, một lát sau mới mang theo vẻ kinh dị nói:

- Thần thông Thân Ngoại Hóa Thân?

Hắn thật không ngờ Trương Hằng có thể tu luyện thành thần thông vô thượng Thân Ngoại Hóa Thân.

Trương Hằng gật đầu. hai mắt nhắm chặt, Dường như cảm thụ tình huống ở ngoài một hai trăm dặm.

Đứng trên bầu trời một lát, Trương Hằng mới nhàn nhạt hỏi:

- Đại sư. Băng Phong Thiên Lý lần này cũng bao quát cả Bách Luyện Tuyệt Khí Tông của đại sư bên trong, ngài còn có tính toán gì không?

- Lão phu còn sót lại Bốn năm mươi năm thọ nguyện còn có nguyện vọng xa xỉ gì nữa? Hiện giờ còn muốn chú linh Phế Linh Bảo kia lần nữa, cũng lực bất tòng tâm.

Trên mặt Bách Luyện đại sư lộ ra vẻ già lão bất lực. ánh mắt dần ảm đạm. hình thành đối lập rõ ràng với thế giới đóng băng màu lam sáng bóng bên dưới.

- Không bằng thế này. đại sư có thể hộ tống ta cùng đi Cực Diễm Môn.

Trương Hằng đề nghị, trên mặt không còn thần sắc lo lắng.

- Cực Diễm Môn? Chính là môn phái mới quật khởi mấy năm qua ở trong khu vực Ngọc Phật Tự, do Chí Viêm Ma Tôn dẫn đâu?

Bách Luyện đại sư kinh ngạc nói.

- Đúng thế. đại sư có đồng ý hộ tống ta đến đó. Thật không giấu, Chí Viêm Ma Tôn là nhị đệ của ta ngài có thể gia nhập vào đó. cũng là vinh dự của Cực Diễm Môn.

Khóe miệng Trương Hằng đột nhiên lộ ra vài tia mỉm cười nhàn nhạt, liếc nhìn phía Cửu u Lam Tinh Băng Tủy. dường như có điều mừng rỡ bất ngờ gì đó.

- Cái này...

Bách Luyện đại sư có chút do dự.

Trương Hằng cũng không miễn cưỡng, chỉ nhàn nhạt nói:

- Ở sâu mấy ngàn thước dưới đáy Cực Diễm Sơn. có một chỗ dung nham Hỏa Dong Tinh hiếm thấy trên đời. Ta phỏng đoán, mấy vạn năm trước, Bách Luyện Tuyệt Khí Tông đóng quân ở chỗ đó.

- Cái gì! Dung nham Hỏa Dong Tinh?

Bách Luyện đại sư thả lòng chân mày. vẻ mặt kích động, tiếp đó rung động nói:

- Đúng vậy. đã có dung nham Hỏa Dong Tinh, như vậy nhất định là... Được được! Ta theo ngài cùng đi...

- Nhưng mà... Bản tôn của Trương đạo hữu?

Đột nhiên Bách Luyện đại sư nghĩ tới lúc này bản tôn của Trương Hằng đang bị uy hiếp hủy diệt. Một khi bản tôn bị hủy. phân thân của Trương Hằng sẽ bị tổn thương cỡ nào, cũng khó mà đoán trước.

- Bản tôn của ta...

Khóe miệng Trương Hằng hiện lên một tia cười nhạt:

- Đây là một lần kỳ ngộ. có khả năng là cơ hội đột phá...

- Kỳ ngộ? Đột phá?

Bách Luyện đại sư cảm giác đầu óc không đủ dùng.

Băng Phong Thiên Lý đáng sợ cỡ nào. xâm nhập vào phạm vi bảy tám chục dặm. tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường cũng không có hy vọng sống, huống chi lúc đó Trương Hằng rất gần Cửu u Lam Tinh Bảng Tủy. Có lẽ chỉ có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đại viên mãn như Băng Phong thượng nhân tu luyện công pháp thuộc tính băng đến cực hạn. mới có thể xâm nhập đến bốn năm mươi dặm mà không chết.

Nhưng ở trong mắt Trương Hằng. Băng Phong Thiên Lý lần này đối với hắn mà nói ngược lại là một lần kỳ ngộ cùng cơ hội đột phá.

- Vậy phải chờ đến khi nào thì bản tôn của Trương đạo hữu mới có thể thoát ly hiểm cảnh?

Bách Luyện đại sư tò mò hỏi.

- Cái này cũng khó nói được... Ngắn thì một hai năm, lâu thì mười năm có thể trăm năm.

Trương hằng khẽ thở dài. chẳng qua tiếp đó trong mắt hắn phóng ra thần quang vô cùng:

- Chẳng qua, một khi ta thoát hiểm, vậy thì...

Nói đến câu cuối, Trương Hằng ngừng lại. trên người mơ hồ lộ ra một loại khí thế nhìn xuống đại địa.

- Nói vậy. Trương đạo hữu không tính chờ đợi ở đây?

Bách Luyện đại sư hỏi.

Trương Hằng khẽ cười nói:

- Bộ phân thân của ta chờ ở đây có tác dụng gì? Chẳng lẽ còn lo lắng có người nào tổn hại tới bản tôn đang trong trạng thái đóng băng? Nếu thật sự có địch nhân mạnh mẽ Như thế, thêm ta cũng không có tác dụng. Huống hồ nơi này có nhiều tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đến đây. thậm chí còn có cao nhân tuyệt thế Hóa Thần Kỳ cũng đến. ở lại đây thì ngược lại sẽ trêu chọc phiền toái.

Bách Luyện đại sư gật đầu nói:

- Lời này có lý. hiện giờ chúng ta rời nơi này ngay chứ?

- Đúng, hiện giờ đi ngay, càng nhanh càng tốt!

Trương Hằng cười khẽ. liền đạp độn quang màu bạc cùng Bách Luyện đại sư nhắm phía Cực Diễm Môn Ngọc Phật Tự.

Chẳng qua. vừa bay ra mấy chục dặm. đột nhiên Bách Luyện đại sư ngừng lại. ánh mắt mang vài phần bất đắc dĩ.

Trương Hằng nghi hoặc hỏi:

- Đại sư có chuyện gì thế? Tại sao đột nhiên ngừng lại?

- Ta đột nhiên nhớ tới một chuyện... Ta không thể rời khỏi phạm vi ngàn dặm.

Bách Luyện đại sư cười khổ nói.

Trương Hằng hỏi:

- Tại sao chứ?

- Bởi không lâu trước có một vị tiền bối thực lực sâu không lường được ra tay cứu ta một mạng, trước khi đi còn để lại một dấu hiệu thần thức trên người ta. hơn nữa nói rõ bảo ta tốt nhất không thể rời xa ngàn dặm. Ta hoài nghi, có lẽ tu vi vị tiền bối kia đã sớm đạt tới Hóa Thần Kỳ trong truyền thuyết.

Bách Luyện đại sư giải thích.

Trương Hằng khẽ cau mày:

- Hóa Thần Kỳ... Lần này phiền toái. Thần thức tu sĩ Hóa Thần Kỳ có thể quét ngang phạm vi ngàn dặm, hơn nữa có dấu hiệu thần thức, đối phương có thể xác định được vị trí của ngài trong phạm vi ngàn dặm. Dù ngài có đi Cực Diễm MÔN cũng không trốn được đối phương truy tìm.

Bách Luyện đại sư cười nói:

- Trương đạo hữu đừng lo. vị tiền bối kia là Từ Huyền, là một tán tu lánh đời. Ta từng nói chuyện với ngài ấy. người này khá hiền hỏa, bề ngoài cũng không giống người xấu.

- Tán tu? Từ Huyền?

Trương hằng sửng sốt một chút, lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ là hắn...

Cùng lúc, ở ngoài mấy trăm dặm. trong lòng Từ Huyền vừa động, bản năng đưa thần thức nhìn ra xa. vừa lúc phát hiện hai người Trương hằng cùng Bách Luyện đại sư. trên mặt kinh ngạc, tiếp đó lại mỉm cười.

- Từ đạo hữu. chẳng lẽ ngài có phát hiện gì sao?

ở bên cạnh hắn thiếu niên họ Đồng áo nhàn nhạt hỏi.

- Phát hiện ra một vị cố nhân mấy năm trước. Ha ha, xem ra hắn cũng bị liên lụy vào chuyện này.

Trên mặt Từ Huyền tràn đầy vẻ tươi cười, quan sát tình huống bên phía Trương Hằng, cũng không lập tức thần thức truyền âm với đối phương.

- ồ?

Theo thần thức dao động của Từ Huyền, thiếu niên họ Đồng cũng thấy được hai người Trương Hằng. Khi hắn nhìn đến Trương Hằng, khẽ ồ một tiếng:

- Thanh niên kia, ta ở Thanh Vân Sơn cũng đã chú ý tới. lúc ấy cảm thấy thân thế người này không đơn giản, không ngờ có quan hệ với Từ đạo hữu.

- Ha ha, Đồng đạo hữu đoán đúng, thân thế người này quả thật không đơn giản, có cao nhân khác đang âm thầm hỗ trợ.

Nói tới đây, Từ Huyền liền dừng lại. bắt đầu thần thức truyền âm trao đổi cùng Trương Hằng bên kia.

Lúc đầu trên mặt Từ Huyền còn tươi cười, nhưng theo trao đổi cùng Trương Hằng, sắc mặt lại trở nên ngưng trọng. Cuối cùng, mới thở ra một hơi.

- Được rồi. tạm thời các người rời khỏi đây đi...

Cuối cùng, Từ Huyền mới thần thức truyền âm để Trương Hằng cùng Bách Luyện đại sư rời đi trước.

- Từ đạo hữu. xảy ra chuyện gì?

Thiếu niên họ Đồng thấy sắc mặt Từ Huyền biến hóa mấy lần tò mò hỏi.

- Bản tôn vị bằng hữu của ta lại rơi vào nơi đóng băng kia, ta đi qua xem.

Từ Huyền nhàn nhạt nói một tiếng, thân hình hóa thành một đoàn hào quang màu xanh, chớp mắt biến mất về phía chân trời.

- Lấy thực lực Nguyên Anh Kỳ rơi vào nơi đóng băng, chỉ sợ đã sớm không cứu được...

Thiếu niên họ Đồng cũng không đi theo, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Chỉ một lát, Từ Huyền bay ra bảy tám mươi dặm. xâm nhập vào phạm vi hai mươi dặm trung tâm đóng băng. Khí lạnh màu lam trong nơi này làm người ta kinh hãi, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tới đây chỉ có một kết cục đóng băng trong nháy mắt.

Nhưng trên người Từ Huyền lưu chuyển một tầng hào quang màu xanh nhàn nhạt, chống cự lại cỗ ánh sáng màu lam đông lạnh kia.

- Không ngờ Trương đạo hữu bị đóng băng trong phạm vi mười dặm mà vẫn còn sống sót, thật là kỳ tích!

Từ Huyền lại phi hành mấy dặm. hạ xuống một chỗ đóng băng màu lam cứng rắn. ở bên cạnh hắn có một tu sĩ Thanh niên bị đóng băng. Trên mặt Thanh niên vẫn còn duy trì vẻ mặt khó tin. nếu không quan sát cận thận căn bản không cảm nhận được một chút nhịp tim cùng hô hấp mỏng manh đến cực điểm.

Thanh niên bị đóng băng kia chính là bản tôn Trương Hằng. lúc này đã hóa thành tượng băng hồi lâu. trên người còn sót lại một tia dấu hiệu sinh mệnh mỏng manh.

Từ Huyền ở bên cạnh cũng không tùy tiện ra tay. hắn dùng thần thức rót vào trong băng tinh màu lam. Lập tức, một cổ khí lạnh mãnh liệt truyền tới. lan tràn vào trong Nguyên Anh cùng thần thức hải của hắn.

Nhưng trên người Từ Huyền lưu chuyển hào quang màu xanh. cản trở khí lạnh này. cuối cùng thần thức vẫn xông vào trong băng tinh màu lam bắt đầu quan sát tình huống của Trương Hằng.

Thật lâu sau, hắn cười ha ha:

- Thật là phúc họa khó liệu, lần này nếu Trương đạo hữu có thể chuyển nguy thành an. nhất định có thể được chỗ tốt rất lớn. Tu Chân Giới Tam Tinh Vực sẽ không còn bao nhiêu người uy hiếp tới sự tồn tại của ngươi.

Băng Phong thượng nhân chỉ xâm nhập vào nơi đóng băng năm mươi dặm. đã có khả năng đột phá Hóa Thần Kỳ. còn Trương hằng xâm nhập vào mười dặm tử vực tuyệt đối. Nếu có thể vượt qua cửa ải sinh tử này, bất luận tu vi hay thực lực đều sẽ có khả năng đột phá.

Vì thế, Từ Huyền đứng ở gần Trương Hằng thủ hộ một khắc không rời. Có cao nhân Hóa Thần Kỳ như thế tọa trấn. Tu Chân Giới Tam Tinh Vực này có lẽ không người nào tổn hại được tới Trương Hằng.

Lại qua vài ngày, phân thân Trương Hằng cùng Bách Luyện đại sư đã sớm rời khỏi phạm vi Băng Phong Thiên Lý.

Khoảnh khắc, một bóng người bao phủ trong đoàn sương mù màu đen xuất hiện ở trên khu vực đóng băng.

Sương mù màu đen dần dần tản ra. lộ ra một người Thanh niên ba mươi, mặc áo giáp màu đen, tóc tím đen, bộ dạng cực kỳ Anh tuấn, dưới chân đạp một đoàn mây đen điên cuồng xoay chuyển.

Bộ dáng người này giống ý như Cửu Sát Chân Quân Phi Linh Đảo. nhưng trên người truyền ra khí tức càng thêm nặng nề thâm thúy.

- Cuối cùng ngươi đã tới. chúng ta chờ đã lâu rồi...

Thiếu niên áo gai họ Đồng liếc nhìn hắn nhàn nhạt nói...

Bạn đang đọc Tiên Luyện Chi Lộ của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.