Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại Sở Nguyệt

Phiên bản Dịch · 1943 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

“Dực Minh cũng không đi chiêu mộ thêm thành viên ở bên ngoài, nhưng phàm là những người được bọn họ để mắt tới thì đều là rồng trong loài người(1).”

(1) Ý chỉ là những người có tài năng vô cùng nổi bật, hơn hẳn những người khác.

“Đừng xem thường Dực Minh, tuy hiện nay chỉ có 32 thành viên, nhưng mỗi người họ đều là những đại nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong nội môn đấy.”

“Hơn nữa thành viên của Dực Minh cực kì đoàn kết, tất cả thành viên đều xem nhau như người thân, nếu có người dám đ-ng đến người của Dực Minh thì bất luận là kẻ nào bọn họ cũng sẽ trả thù.”

“Hai năm trước, có một tông môn cấp ba ở Thanh Châu này, bởi vì đánh thành viên của Dực Minh bị thương, mà bị diệt môn, chính là do Dực Minh ra tay đấy.”

“Lợi hại như vậy sao?” Nghe đến đây, Sở Phong cũng cảm thấy giật mình, tuy rằng tông môn cấp ba đó thua xa Thanh Long Tông, nhưng dù gì cũng là thế lực ở một phương, có thể diệt toàn bộ tông môn đó, thì chắc hẳn Dực Minh này rất mạnh.

“Còn nữa, tuy rằng người sáng lập Thiên Hạ Minh và Kiếm Đạo Minh cũng rất lợi hại nhưng nếu so với người sáng lập ra Dực Minh thì căn bản là không cùng một cấp độ.”

“Tương truyền rằng, người sáng lập ra Dực Minh, mười một tuổi đã tiến vào nội môn, mười bốn tuổi thì trở thành đệ tử nòng cốt, đến mười sáu tuổi thì đã trở thành đệ nhất trong hàng ngũ đệ tử của Thanh Long Tông

“Nhưng mà đáng tiếc, hắn không ở lại trong Thanh Long Tông, năm mười sáu tuổi thì rời khỏi đây, không có một ai biết được hắn đã đi đâu.” Nói đến đây, đệ đệ chắc lưỡi tiếc nuối.

“Người này tên là gì?” Sở Phong cảm thấy giật mình, đệ tử nòng cốt, là những người được Thanh Long Tông chú trọng bồi dưỡng, từng người đều có thể nói là kỳ tài tu võ

Mà người sáng lập ra Dực Minh, lúc đó mới mười sáu tuổi đã là vô địch trong đám đệ tử nòng cốt cùng thời, người này rốt cuộc là cao cường đến mức nào?

“Hắn tên là Trương Thiên Dực.” Đệ đệ gằn từng tiếng nói ra cái tên này.

“Trương Thiên Dực.” Sở Phong nhớ kỹ cái tên này, bởi vì hắn có tư cách được Sở Phong ghi nhớ.

“Đúng rồi, trong nội môn có một nữ trưởng lão rất xinh đẹp tên là Tố Nhu, đó là một trong những thành viên đầu tiên của Dực Minh, từng là một trong mấy người mạnh nhất của nhóm đệ tử nòng cốt.”

“Hơn nữa, ngoại trừ trưởng lão Tố Nhu ra, bên trong đám đệ tử nòng cốt hiện nay, cũng có rất nhiều người của Dực Minh, thành tựu của mỗi người, cũng không hề kém hơn người sáng lập ra Thiên Hạ Minh và Kiếm Đạo Minh, huynh thấy Dực Minh này có lợi hại không?’ Đệ Đệ tiếp tục nói.

“Nói như vậy, Dực Minh này thật đúng là lợi hại, nếu như vậy thì thành viên của Dực Minh có dấu hiệu đặt biệt gì không?” Sở Phong bắt đầu cảm thám hứng thú với Dực Minh.

“Người của Dực Minh rất ít khi xuất hiện nhưng mà trên ngực của mỗi người, đều sẽ đeo một cái huân chương, trên mặt của huân chương có vẽ một đôi cánh.” Đệ đệ nói.

Ba người vừa đi vừa nói, chẳng mấy chốc đã đến một quảng trưởng rất đông người, nơi này là chỗ báo danh săn bắt linh dược.

Thật ra cái gọi là báo danh, chính là ở trên quảng trường điền tên của mình vào, rồi sau đó lấy một tấm lệnh bài, vốn không hề có trưởng lão đến tiếp đãi, hướng dẫn gì cả.

“Vị sư đệ này, ngày mai mới bắt đầu săn bắt linh dược , ngươi nên tìm một hội đồng minh để gia nhập đi .”

“Ta khuyên ngươi một câu, những đồng minh như là Dực Minh thì đừng nên suy nghĩ làm gì, bởi vì cả đời chúng ta cũng không vào được.”

“Mà đừng nói là Dực Minh, cho dù là Thiên Hạ Minh và Kiếm Đạo Minh, cũng không hề dễ gia nhập đâu.”

“Cho nên, nếu ngươi muốn gia nhập một đồng minh nào đó, thì phải hết sức chú ý cảnh giác.” Báo danh xong, hai huynh đệ lại xúm lại.

“Vẫn mong hai vị sư huynh chỉ bảo thêm.” Thấy đôi huynh đệ này nhiệt tình như vậy, Sở Phong cũng không nhẫn tâm làm mất mặt mũi của bọn họ.

“Tuy rằng không vào được đồng minh cực kỳ mạnh mẽ, nhưng lại không thể lựa chọn một đồng minh quá yếu, ví dụ như có ai đó giới thiệu đồng minh của họ có tốt đến mấy, thì ngàn vạn lần cũng không thể gia nhập, vì những đồng minh đó vốn chẳng thể bảo hộ được ngươi, mà trái lại còn khiến cho ngươi phải chịu sự bắt nạt.”

“Ví dụ như cô bé đang phát thẻ tre ở đằng kia, vừa nhìn là biết cô bé ấy thuộc một đồng minh nhỏ yếu nào đó, đang lừa gạt những đệ tử mới tới.” Khi nói chuyện, ca ca đưa ngón tay chỉ về chỗ một cô thiếu nữ mặc áo tím, cách chỗ này không xa.

Mà khi hắn nhìn theo hướng chỉ của ngón tay, Sở Phong liền không khỏi sửng sốt, bởi vì cô thiếu nữ mặc áo tím kia, chính là Sở Nguyệt.

“Sở Nguyệt tỷ.” Thấy thế, Sở Phong kích động hô to lên.

Nghe thấy tiếng hô của của Sở Phong, Sở Nguyệt cũng quay đầu nhìn lại, sau khi nhìn thấy Sở Phong cũng rất mừng rỡ, vừa vẫy tay vừa hô: “Sở Phong đệ.”

Sở Phong đang rất muốn tìm Sở Nguyệt, lại không thể ngờ rằng có thể gặp nhau ở chỗ này, hắn vội vàng bước nhanh tới chỗ Sở Nguyệt.

“Haizzz, xong rồi, lại là một kẻ đầu đất vừa bị lừa, hai người chúng ta nói với hắn nhiều như vậy, xem ra là công cốc rồi.” Thấy vậy, đôi huynh đệ này bốn mắt nhìn nhau, lắc lắc đầu.

“Sở Phong đệ, cuối cùng đệ cũng đã tiến vào nội môn rồi, thật tốt quá, hai tỷ đệ chúng ta rốt cục có thể tu luyện cùng nhau được rồi.” Quan sát áo khoác màu tím trên người của Sở Phong, trong lòng Sở Nguyệt tràn đầy vui mừng, vui đến nỗi nhảy cẫng lên, sự vui mừng của nàng đối với Sở Phong là phát ra từ sâu trong đáy lòng.

“Sở Nguyệt tỷ, tỷ đang làm cái gì ở đây vậy?” Thấy những tấm thẻ tre trong tay Sở Nguyệt, Sở Phong rất tò mò.

“Ơ, đệ còn chưa biết gì sao, Sở Uy đại ca vừa mới sáng lập một đồng minh trong tông môn, tên là Sở Minh.”

“Hiện nay, những người thuộc thế hệ này của Sở gia, đều gia nhập Sở Minh, nhưng cho dù là vậy, thì số lượng thành viên của Sở Minh vẫn còn quá ít.”

“Cho nên, thừa dịp một số đệ tử mới tiến vào nội môn năm nay, ta muốn lôi kéo một ít người gia nhập vào phe Sở Minh, làm cho thế lực lớn mạnh, dù sao nếu như Sở Minh phát triển tốt, thì sau này cũng rất có lợi đối với Sở gia ta.” Sở Nguyệt cười giải thích.

Mà Sở Uy trong miệng Sở Nguyệt, là đại ca của thế hệ trẻ Sở gia, năm nay hai mươi tuổi, mười năm trước đã gia nhập Thanh Long Tông.

Chẳng qua, Sở Phong chẳng hề có ấn tượng tốt gì với người tên Sở Uy này cả, khi hắn còn bé thì những kẻ hay bắt nạt hắn, có cả tên Sở Uy này.

“Vậy để đệ giúp tỷ một tay.” Tuy rằng không có chút hảo cảm nào đối với tên Sở Uy, nhưng Sở Phong cũng không muốn Sở Nguyệt quá vất vả.

“”Không cần, thật sự không cần, đệ không biết được tình hình hiện tại của Sở Minh, để ta tự làm được rồi.” Sở Nguyệt cười từ chối, rồi quan tâm hỏi: “Đúng rồi Sở Phong đệ, săn bắt linh dược lần này đệ có báo danh không?”

“Tỷ nhìn này.” Sở Phong cười, đem lệnh bài săn bắt Linh Dược lấy ra.

“Ha ha, thật tốt quá đi, lần này có thể cùng đi bắt linh dược với Sở Phong đệ rồi,ta nói cho đệ biết, săn bắt linh duọcvừa là một cuộc đấu “trí” lại vừa là một cuộc đấu “dũng”, rất thú vị đó.” Sở Nguyệt có vẻ rất chờ mong.

“Sở Phong đệ, ta còn có việc, buổi tối đệ hãy đến chỗ này tìm ta, ta có chuyện muốn nói với đệ, nhất định phải tới đó nha.”

Thấy một tên đệ tử mới đi ngang qua, Sở Nguyệt vội vàng lấy một tấm thẻ tre, nhét vào trong tay Sở Phong, rồi sau đó liền nhanh chóng đi tối chỗ của tên đệ tử mới kia, giới thiệu về chuyện gia nhập Sở Minh.

Thấy Sở Nguyệt khăng khăng như vậy, Sở Phong cũng không từ chối, mà ở trên mặt của tấm thẻ tre, còn viết vị trí chỗ phủ đệ của Sở Nguyệt.

Đi vào trong quảng trường, nhìn qua đám người đang đi lại ở đó, cũng giống như Sở Nguyệt, có không ít người đang tuyên truyền về đồng minh của mình.

Chẳng qua lại có rất ít người để ý đến bọn họ, dù sao mọi người cũng không phải là kẻ ngốc, trừ phi thật sự không có cách nào để gia nhập vào những đồng minh có thực lực, nếu không sẽ có rất ít người lựa chọn gia nhập vào một đồng minh nhỏ yếu.

Hơn nữa trong Sở Minh, chỉ có một mình Sở Nguyệt đi mời chào thành viên, liền ngay cả người sáng lập ra Sở Minh – Sở Uy, cũng không thấy xuất hiện, có thể thấy được người thật sự nghĩ cho Sở gia, cũng chỉ có một mình Sở Nguyệt mà thôi.

Đến buổi tối, Sở Phong đúng như lời hẹn đi tới phủ đệ của Sở Nguyệt, Sở Nguyệt đang sốt ruột đi qua đi lại chờ đợi ai đó.

Nhìn thấy Sở Phong, Sở Nguyệt để hai tay ra đằng sau lưng, lập tức hoạt bát đi tới.

Tuy rằng Sở Nguyệt lớn hơn Sở Phong một tuổi nhưng cô vẫn là thiếu nữ tuổi thanh xuân, không chỉ có nhan sắc xinh tươi mà còn có tính cách rất lanh lợi hoạt bát.

Ở Sở gia, Sở Nguyệt có thể bị cho là một kẻ dở hơi, bất luận già trẻ, đều rất yêu quý cô bé “quỷ linh tinh quái*” này.

  • quỷ linh tinh quái: tính cách lanh lợi, tinh anh có chút quỷ quái.

Đi đến trước mặt Sở Phong, Sở Nguyệt đưa hai tay ra, cười hì hì nói: “Này, mau cầm lấy đi.”

Mà lúc này, nằm trong hai bàn tay trắng nõn, lại là một gốc cây Tiên Linh thảo.

Bạn đang đọc Tu La Vũ Thần (Dịch) của Thiện Lương Mật Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.