Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Lưu Vượt Qua Giống Loài

Phiên bản Dịch · 1794 chữ

Hắc Sơn lão yêu qua lời của Nhiếp Tiểu Thiến, và trong tưởng tượng của Tề Lâm lại hoàn toàn khác nhau.

Tề Lâm tưởng tượng Hắc Sơn lão yêu hẳn là phải tà ác, tàn khốc, máu tanh.

Nhưng qua lời của Nhiếp Tiểu Thiến, thì Hắc Sơn lão yêu lại là một thánh mẫu tràn đầy lương thiện.

Thật lòng muốn cứu vớt Nhiếp Tiểu Thiến.

Tin tưởng tình yêu thật lòng có thể xúc động tất cả.

"Hắn đi nhầm chỗ rồi phải không? Chỉ có thế giới của tác giả Quỳnh Dao mới có thể dùng tình yêu mà phát điện a." Tề Lâm cảm giác tính cách của Hắc Sơn lão yêu hoàn toàn không phù hợp với thế giới này.

"Có trời mới biết là hắn lớn lên thế nào." Nhiếp Tiểu Thiến rất phiền muộn:

- Mẹ nó, chính hắn muốn chết thì thôi đi, đừng có liên lụy tới bản tiểu thư à.

Nàng không phải là người cam chịu sự sắp đặt của kẻ khác, những năm gần đây, Nhiếp Tiểu Thiến hấp thụ ký ức của hơn mấy vạn tên rác rưởi, có thể nói là chuyện gì cũng biết, cái gì cũng tin, chỉ có chuyện tình yêu chân chính là không tin.

Không phải là của nhau mà vẫn cố đến với nhau, 99% sẽ là bi kịch.

Đừng nói nàng căn bản không có cảm giác với Hắc Sơn lão yêu, coi như là có cảm giác, nàng cũng sẽ không sống cùng với hắn.

Tình yêu phải trải qua bao nhiêu khó khăn như vậy, nàng chẳng có một chút hứng thú nào.

Tề Lâm:

- Bỗng nhiên ta có cảm giác nếu giết được Hắc Sơn lão yêu thì sẽ lấy được số rác rưởi giá trị vô cùng khủng khiếp.

Nhiếp Tiểu Thiến xác nhận phán đoán của hắn:

- Nhất định sẽ hết sức kinh người, Hắc Sơn lão yêu cũng là người xuyên không, hơn nữa đẳng cấp lại rất cao, thực lực bây giờ không thua ta. Ta nghĩ với chỉ số thông minh của hắn mà có thể có tu vi bây giờ, nếu không phải là hậu trường rất mạnh thì phải là thiên phú rất cao.

"Có khả năng hơn cả là hắn có cả hai thứ đó." Tề Lâm bổ sung một câu.

Nhiếp Tiểu Thiến nhìn thần sắc bình thản của Tề Lâm, ấn tượng đối với hắn lại khá hơn một chút.

"Ngươi hình như cũng không thấy sợ?" Nhiếp Tiểu Thiến hỏi.

Tề Lâm cười:

- Trời sập xuống, thì đã có Thiên Tôn và Nương Nương đỡ. Binh đối với binh, tướng đối với tướng, không có lý do boss cấp độ như vậy lại xuống tay với chúng ta đúng không?

" Chuyện này thì khó mà nói, phải tùy vào chỉ số thông minh của boss. Bất quá những tên rác rưởi mà mấy năm nay ta gặp phải, không có tên nào là có chỉ số thông minh cao, ta thấy boss phản diện thì cũng không có chỉ số thông minh hơn là mấy." Nhiếp Tiểu Thiến nói.

Tề Lâm suy nghĩ tới chiến tích huy hoàng của Nhiếp Tiểu Thiến, nghĩ đến chính bản thân mình cũng đã gặp phải mấy tên thiểu năng trí tuệ, phát hiện Nhiếp Tiểu Thiến nói không sai chút nào.

Thật là chỉ số thông minh đều thấp như nhau.

Tố chất như đạo diễn Đỗ đã được coi như là rất tốt.

Bất quá, chỉ số thông minh là chỉ số thông minh, thực lực là thực lực.

"Chắc là ngươi có biện pháp nào đó có thể đánh bại Hắc Sơn lão yêu đúng không?" Tề Lâm hỏi.

Hắc Sơn lão yêu chính là cản trở cuối cùng ngăn Nhiếp Tiểu Thiến rời khỏi thế giới này, chỉ cần có thể tiêu diệt Hắc Sơn, nàng là có thể thành công thoát ly thế giới này, từ nay về sau có thể đi khắp Vạn Giới.

Tề Lâm tin tưởng Nhiếp Tiểu Thiến sống nhiều năm như vậy cũng không phải là sống uổng phí.

Những người xem thường Nhiếp Tiểu Thiến, hầu như đều đã chết.

Tề Lâm sẽ không xem thường nàng, hắn cũng không tin Nhiếp Tiểu Thiến sẽ đem toàn bộ hi vọng đều ký thác vào trên người mình.

Quả nhiên.

Khóe miệng Nhiếp Tiểu Thiến hiện lên một nụ cười.

"Chúng ta có thể đánh vào nhược điểm lớn nhất của Hắc Sơn lão yêu, chính là ta chính bản thân."

Tề Lâm nghe không hiểu.

"Hắn thích ta, thích đến phát điên. Ngươi suy nghĩ kĩ một chút, một người đàn ông có thể cùng sống với một phụ nữ tại cái thế giới nhàm chán này, sống ngu ngốc như vậy đến cả triệu năm, có phải là hắn yêu ta thật lòng hay không?"

Tề Lâm gật đầu.

Nếu là hắn thì chắc chắn là làm không được.

"Nếu như đổi thành người khác, nói không chừng đã động lòng. Đáng tiếc, ta đã quyết tâm không bao giờ dựa dẫm vào kẻ khác một lần nữa, cho nên hắn nhất định sẽ không thành công. Tề Lâm, có phải ta rất giống kỹ nữ còn muốn lập bia trinh tiết không?" Nhiếp Tiểu Thiến đột nhiên hỏi.

Tề Lâm cười khẽ:

- Làm sao lại giống được? Ngươi từ lúc ban đầu đã chán ghét Hắc Sơn lão yêu, hắn lại cứ quấn quít lấy ngươi, tính chất hai chuyện không giống nhau. Cho tới bây giờ không có đạo lý nào quy định người khác thích ngươi thì ngươi nhất định phải thích lại người đó, mặc kệ người kia có thật lòng yêu ngươi đến cỡ nào đi chăng nữa.

Hắn là người nói đạo lý.

Rất hiển nhiên, đạo lý của Tề Lâm làm cho Nhiếp Tiểu Thiến rất tán thưởng.

"Quả nhiên là không phải là người một nhà thì không vào cùng một cánh cửa, thành viên của Cục Quản Lý Thời Không như chúng ta, tâm lý đều không khác nhau lắm. Không sai, hắn thích ta, nhưng có liên quan gì đến ta đâu?" Nhiếp Tiểu Thiến cười có chút lãnh khốc, nhưng ngay lập tức liền đổi giọng:

- Chúng ta có thể lợi dụng chuyện này để đối phó hắn.

" Nói cụ thể một chút."

"Sau khi Hắc Sơn lão yêu đi tới thế giới này, ta chưa từng có quan hệ với đàn ông nữa, bao gồm cả Ninh Thái Thần, cho nên hắn vẫn cho ta là băng thanh ngọc khiết."

Tề Lâm:

-...

Thế nào mà lại có một loại dự cảm không ổn nhỉ?

Sự thực chứng minh, giác quan thứ sáu của đàn ông cũng rất chính xác.

"Cho nên, nếu mà bỗng nhiên ta tìm một người đàn ông, ngươi đoán xem hắn có thể phát điên hay không?"

Chẳng biết từ lúc nào, Nhiếp Tiểu Thiến đã xuất hiện ở phía sau hắn, hơi thở sát bên người, mùi thơm động lòng người.

Tề Lâm cảm thấy thằng em của mình đang từ từ đứng dậy.

Nhưng mà bây giờ không tốt lắm.

Tề Lâm vội vàng chế trụ nửa thân dưới của mình.

"Hắc Sơn có thể phát điên hay không ta không biết, nhưng Nhiếp cô nương muốn tìm một người đàn ông, là một việc hết sức đơn giản phải không?"

Tề Lâm cũng không sợ việc làm một lần với Nhiếp Tiểu Thiến, nhưng hắn tuyệt đối không muốn đem tất cả thù hận của Hắc Sơn lão yêu dồn trên người mình.

Hắn không phải là người bị nửa thân dưới không chế.

Nhưng hắn quên mất, một nữ quỷ bị cấm dục hơn trăm vạn năm là kinh khủng đến thế nào.

"Những kẻ rác rưởi, đương nhiên là bản cô nương chướng mắt. Những tên gà chó ở đây, cũng lọt được vào mắt xanh của bản cô nương. Đồng nghiệp trong cục, tất cả đều xa tận cuối chân trời."

"Luật sư Tề, ngươi là người thích hợp nhất."

Tay Nhiếp Tiểu Thiến đã bắt đầu sờ soạng lên người Tề Lâm.

Tề Lâm thật giống như thiếu nữ sắp bị ác bá lăng nhục, vô cùng không cam lòng.

"Nhiếp cô nương, giữa chúng ta chưa có tình cảm gì cả." Tề Lâm cắn răng nói.

"Chỉ là tình một đêm mà thôi, ta cũng không cần ngươi chịu trách nhiệm, tại sao phải cần tình cảm gì đây?" Nhiếp Tiểu Thiến cười nhạo.

Tề Lâm:

- Lời nay nên là lời của đàn ông như ta nói chứ.

"Tề Lâm, nữ quỷ cũng có nhu cầu." Nhiếp Tiểu Thiến ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nỉ non.

Tề Lâm hiểu, hắn cũng cảm thấy phụ nữ có nhu cầu cũng tương tự như đàn ông.

Nhưng người phụ nữ này không nên đụng à.

"Tên khốn ngoại lai kia..."

Ầm!

Một cỗ ý chí cường đại, ngay lúc đó phủ xuống chùa Lan Nhược.

"Tránh xa Nhiếp Tiểu Thiến ra, ta tha cho ngươi khỏi chết."

Đây là ý niệm Hắc Sơn lão yêu.

Sắc mặt Tề Lâm ngay lập tức biến đổi, cũng không phải sợ hãi, mà là nảy sinh sự tức giận.

"Con mẹ ngươi, lão tử ăn mềm không ăn cứng, ngươi không muốn ta chạm, lão tử càng muốn chạm."

Tề Lâm không phải chỉ nói mà thôi, hắn là thật sự chạm.

Nhiếp Tiểu Thiến cực kỳ phối hợp với hắn.

"Chùa Lan Nhược có đặc thù cấm chế, Hắc Sơn không vào được."

Nghe được Nhiếp Tiểu Thiến nói, Tề Lâm cảm giác càng kích thích hơn.

"Tiểu tử, ngươi chỉ cần chạm vào nàng một cái thôi, bản tọa cho ngươi trọn đời không được siêu sinh."

Bên ngoài chùa Lan Nhược, một thiếu niên bay xuống từ mây đen giữa trời, uy áp cái thế.

Nghe được lời này, bên trong Chùa Lan Nhược, Tề Lâm lại lột sạch Nhiếp Tiểu Thiến quần áo, chuyển người một cái, một âm thanh buồn bực vang lên.

Khuôn mặt thiếu niên áo đen đã tái rồi.

Hắn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Mặt của Tề Lâm thì lại đỏ bừng.

Thân thể Nữ quỷ thật sự là quá kích thích.

"Nhanh lên một chút, nhanh hơn chút nữa, để cho hắn phát điên, hắn điên càng nhiều, cơ hội của chúng ta lại càng lớn."

Tề Lâm không biết Nhiếp Tiểu Thiến chắc chắn được bao nhiêu phần trăm, nhưng hắn lúc này thật sự có một loại cảm giác:

Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu!

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.