Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồng Nghiệp

Phiên bản Dịch · 1783 chữ

Đối mặt với sự tàn nhẫn của Nhiếp Tiểu Thiến, Tề Lâm còn không đến mức bị lệch lạc quan điểm sống.

Những thứ như tình yêu, hắn vẫn cảm giác không có thần thánh như người khác hay nói, biểu hiện của Nhiếp Tiểu Thiến thêm lần nữa chứng minh được điểm này.

Hắn chỉ là hơi bất ngờ đối với sự tàn nhẫn của Nhiếp Tiểu Thiến mà thôi.

Dù cho Ninh Thái Thần là một tên đàn ông đa tình, vậy không để ý tới hắn là được, không đến mức vừa gặp đã đem hắn giết chết như vậy chứ?

Nhiếp Tiểu Thiến dường như đoán được ý nghĩ của Tề Lâm, lắc đầu khẽ thở dài:

- Ninh Thái Thần không chết, phía sau sẽ rất nhiều phiền toái.

"Hắn chỉ là một thư sinh, có thể có phiền toái gì?" Tề Lâm không giải thích được.

Nhiếp Tiểu Thiến khẽ động thân thể yêu kiều, dùng một cách nói thế thiên hành đạo:

- Hắn sẽ không bị người khác dùng làm bàn đạp, sau đó dùng hắn để tiếp cận ta, như vậy còn chưa đủ phiền phức sao?

Tề Lâm:

-... Có thể nói tiếng người hay không? Chuyện ma quỷ ta nghe không hiểu.

"Ngươi rất nhanh sẽ hiểu được." Nhiếp Tiểu Thiến nheo mắt nhìn, có vẻ thập phần đáng yêu, nhưng Tề Lâm lại chỉ cảm thấy sợ hãi.

Mới vừa giết người xong là có thể nói chuyện như thường, nói rõ Nhiếp Tiểu Thiến đối với việc giết người đã hoàn toàn không có cảm giác gì.

Nàng tới cùng đã giết bao nhiêu người rồi?

Vấn đề này, cho dù trong tương lai Tề Lâm cũng không có biết rõ ràng.

Nhưng hắn rất nhanh liền hiểu được ý trong lời nói của Nhiếp Tiểu Thiến.

"Thụ Yêu, buông Yến Đại hiệp ra, có giỏi thì đến đánh với ta."

Trong lúc Yến Xích Hà đang bị Thụ Yêu Mỗ Mỗ áp chế, không biết từ đâu nhảy ra một người trẻ tuổi, trực tiếp đối mặt với Thụ Yêu.

Hơn nữa tên này thực lực còn rất mạnh.

Chí ít theo Tề Lâm thấy là hắn không kém hơn Yến Xích Hà.

Hắn và Yến Xích Hà hai người liên thủ, rất nhanh thì đánh Thụ Yêu Mỗ Mỗ phải bỏ chạy.

Tên này chiếm cứ thượng phong, sau đó nói một câu rất đúng truyền thống:

- Tiểu Thiến cô nương không phải sợ, thiếu gia ta thay trời hành đạo, sẽ cứu cô nương thoát khỏi sự khống chế của Thụ Yêu Mỗ Mỗ.

Hắn không có phát hiện, sau hắn nói xong câu đó, kiếm của Yến Xích Hà sắp tung ra lại chém thẳng lên trời, pháp thuật của Thụ Yêu Mỗ Mỗ vốn sắp ngưng tụ thành hình cũng bị biến mất.

Bọn họ đều bị lời của tên này chọc cười rồi.

Thụ Yêu Mỗ Mỗ càng là không nói gì chỉ biết khóc thầm trong lòng.

"Bà nội nó, Mỗ Mỗ tới cùng cõng bao nhiêu oan uổng a?"

Tề Lâm nhìn Nhiếp Tiểu Thiến, chờ nàng cho mình một lời giải thích.

Nhiếp Tiểu Thiến nháy mắt mấy cái, hơi hăng hái hỏi Tề Lâm:

- Không nhìn ra tên này là loại gì sao?

"Đương nhiên đã nhìn ra, không phải là rác rưởi thì còn là gì khác."

Rác rưởi Tề Lâm trong miệng, tất nhiên là không có ý gì khác.

Nhiếp Tiểu Thiến gật đầu:

- Không sai, đúng là một đống rác rưởi. Bất quá rác rưởi này đẳng cấp tương đối cao, ngươi giết hắn, sẽ đạt được 1000 rác rưởi giá trị.

Nói đến đây, Nhiếp Tiểu Thiến cười rạng rõ hơn, thậm chí chủ động đưa tay ra.

"Chính thức nhận thức một chút, Cục Quản Lý Thời Không số 99, danh hiệu nữ quỷ."

"Cục Quản Lý Thời Không số 107, danh hiệu luật sư."

Tề Lâm bắt tay với Nhiếp Tiểu Thiến, không có bất kỳ cảm giác nào, hắn chỉ cảm nhận được sự lạnh lẽo.

Bọn họ không phải là tình lữ, mà là đồng chí.

Đúng vậy, Nhiếp Tiểu Thiến cũng là thành viên Cục Quản Lý Thời Không, hơn nữa thời gian gia nhập Cục Quản Lý Thời Không so với Tề Lâm phải sớm rất nhiều.

Đây mới là nguyên nhân mà Tề Lâm đối mặt với Nhiếp Tiểu Thiến, lại không có chút cảm giác nguy hiểm nào.

"Cục Quản Lý Thời Không đã có rất nhiều năm không chiêu thêm thành viên mới, chúc mừng ngươi, có được sự đề cử của đại thánh, lại được Thiên Tôn và Nương Nương ưu ái."

Nhiếp Tiểu Thiến hiển nhiên đã biết rất rõ thân phận và bối cảnh của Tề Lâm.

Tề Lâm cũng không ngoài ý muốn, Cục Quản Lý Thời Không phía trên có Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa nương nương hai siêu cấp đại thần tọa trấn, không khí nội bộ là vô cùng hài hòa, mọi người cùng đoàn kết giúp đỡ nhau.

Tề Lâm gặp kỳ ngộ ở địa cầu đương nhiên là để cho người bình thường ước ao, nhưng nếu tính trên các thành viên Cục Quản Lý Thời Không, vậy cũng không phải là kỳ ngộ gì ghê gớm lắm.

Ví dụ như Nhiếp Tiểu Thiến trước mắt, Tề Lâm biết nàng so với mình bây giờ ít nhất phải cường đại gấp trăm lần.

Mà cơ duyên của nàng, cũng tuyệt đối không kém so với mình.

Tề Lâm vẫn không nói gì, tên rác rưởi mới đến lại không chịu nổi.

"Yêu nghiệt phương nào, buông Tiểu Thiến cô nương ra."

Hắn cư nhiên bỏ qua Thụ Yêu Mỗ Mỗ, một kiếm thẳng hướng Tề Lâm mà đến.

Tề Lâm cảm thấy sát khí mãnh liệt, tên này thực sự muốn giết mình.

Sắc mặt Tề Lâm lúc này trầm xuống.

Nhắm ngay tới rác rưởi đang bay đến, Tề Lâm giơ tay lên bắn một phát.

Sau đó mọi thứ liền yên tĩnh.

Người anh em này từ không trung rơi xuống đất.

Tề Lâm lại bắn thêm phát nữa.

Người anh em này liền không bò dậy nổi.

Thế giới này, bản thân nó chính là một thế giới quỷ thần, thiên địa linh khí dị thường sinh động, vì vậy nên súng tiên có uy lực mạnh hơn rất nhiều so với lúc ở địa cầu.

Hạn mức cao nhất bao nhiêu, Tề Lâm vẫn không biết, thế nhưng tiêu diệt tên rác rưởi vừa mới xuất hiện này, thật sự quá đơn giản.

Tề Lâm nhìn thoáng qua Nhiếp Tiểu Thiến, thấy nàng không có ý trách móc, vì vậy cười nói:

- Nhiếp cô nương, rác rưởi giá trị này để ta lấy vậy?

"Tùy ý, ta không thiếu chút rác rưởi giá trị này."

Nhiếp Tiểu Thiến tài đại khí thô, còn Tề Lâm chỉ vừa mới nhậm chức mà thôi.

Hắn tất nhiên là sẽ không bỏ qua loại rác rưởi như vậy.

Một súng bắn nát đầu tên rác rưởi này, nữ nhi ngay lập tức nhắc nhở hắn:

1000 rác rưởi giá trị tới tay.

Tề Lâm cảm thấy mỹ mãn.

"Yêu nữ, ma đầu, bần đạo tương lai sẽ lại đến hàng yêu trừ ma."

Thấy Tề Lâm và Nhiếp Tiểu Thiến đứng cùng nhau, mà Ninh Thái Thần cũng đã bị Nhiếp Tiểu Thiến hút mất ba hồn bảy vía, Yến Xích Hà quyết đoán lựa chọn chạy trốn.

Nhiếp Tiểu Thiến cũng không có đuổi giết hắn.

Trái lại hướng về phía Tề Lâm cười nói:

- Ngươi đối với vị diện này hẳn là hiểu rõ phải không??

Tề Lâm gật đầu.

"Ta sinh ra ở vị diện này, đã trải qua muôn đời Luân Hồi, diệt sát vô số muốn rác rưởi muốn cứu vớt ta."

Nói đến đây, Nhiếp Tiểu Thiến sắc mặt có chút châm chọc.

"Đàn ông các ngươi a, chỉ biết dùng nửa thân dưới để suy nghĩ. Ta là một nữ quỷ dựa vào việc hút dương khí mà sống, hết lần này tới lần khác phải gán cho ta cái gì mà người nhân nghĩa, hiền lành, còn nói Ninh Thái Thần không xứng với ta, nên phải chạy đến thế giới này để đem ta thu vào hậu cung của bọn họ."

"Nhiếp Tiểu Thiến nếu có thể trở thành hậu cung của người khác, ta còn giết chết Ninh Thái Thần làm cái gì?"

Tề Lâm lớn tiếng ho khan.

Cảm giác mất mặt a.

Từng tên rác rưởi thật cho là mình có hào quang của vai chính, thấy phụ nữ xinh đẹp thì mặc kệ là người hay quỷ hay là yêu cứ đem bỏ vào hậu cung trước đã, hoàn mỹ kỳ danh viết "Cứu vớt người khác".

Ngươi cũng xứng sao?

Người ta căn bản khinh thường các ngươi?

"Lúc ta giết chết một số rác rưởi đến đây muốn thu ta vào hậu cung, đã biết một phần tình huống của ngoại giới. Về sau ta nỗ lực tu luyện, chặt đứt tình duyên với Ninh Thái Thần, thu phục Thụ Yêu Mỗ Mỗ, đồng thời lại giết chết rất nhiều rác rưởi, dẫn tới một vài đại năng giả quan tâm."

"Về sau ta gia nhập Cục Quản Lý Thời Không, mượn tính đặc thù của vị diện này, thu rất nhiều rác rưởi giá trị, lại lợi dụng những thứ rác rưởi giá trị này để tăng lên tu vi của mình. Nói cho cùng, ta là phải cảm tạ những thứ rác rưởi này mới đúng."

Tề Lâm có thể thề rằng, hắn không nghe được từ trong lời Nhiếp Tiểu Thiến một chút cảm tạ nào cả.

"Nhiếp cô nương, đến bây giờ tổng cộng cô nương đã diệt bao nhiêu tên rác rưởi?"

"Ta cũng đếm không hết, chắc cũng phải mấy vạn. Nói thật, đối mặt với nội dung bộ phim không ngừng lặp đi lặp lại, ta cũng đã chán đến muốn ói rồi."

Tề Lâm biểu thị mặc niệm.

Chơi game vượt ải cảm giác đương nhiên là thoải mái.

Nhưng một trò chơi vượt ải mấy vạn lần, cho dù có hứng thú chơi đến mấy chăng nữa cũng sẽ nôn.

Dù cho mỗi lần qua ải, đều có thể có phần thưởng.

Thế giới này, là chỗ vui chơi của Nhiếp Tiểu Thiến nhỏ yếu, mà nhưng lại là nhà tù của Nhiếp Tiểu Thiến mạnh mẽ.

Tề Lâm tới nơi này, chính là để giúp nàng đánh vỡ cái nhà tù này.

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.