Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tri thức Chính Là Lực Lượng

Phiên bản Dịch · 1591 chữ

Lâm Huy Nhân bị ám sát, Từ Chí Ma trọng thương, chuyện này lập tức liền truyền khắp thành Bắc Bình.

Dù sao hai vị này đều là danh nhân ở thành Bắc Bình.

Sau khi nghe được tin tức, sắc mặt Lục Tiểu Mạn và Lương Tư Thành đều tái xanh.

Bọn họ mau chóng chạy tới bệnh viện.

Sau đó thấy được Lâm Huy Nhân đang lệ rơi đầy mặt.

Trong lòng hai người đều có một luồng lửa giận vô hình muốn phát tiết, nhưng mọi người đều là người làm công tác văn hoá, loại chuyện xấu hổ như chửi nhau đều cố kiềm chế lại.

"Bác sĩ lúc nào đến?"

Lương Tư Thành chỉ nói một câu như vậy.

"Tới rồi tới rồi, xin cho qua cho qua."

Một người ngoại quốc mặc áo blouse trắng mang theo khẩu trang liền xuất hiện.

"Abbott, ngươi mau cứu Chí Ma, ngươi nhất định phải mau cứu Chí Ma."

Lâm Huy Nhân ôm lấy tay… Tề Lâm.

Đúng vậy, vị bác sĩ ngoại quốc này là do Tề Lâm biến hóa.

Đối phó loại cao thủ võ đạo như Từ Chí Ma, Tề Lâm quả thực không phải là đối thủ, nhưng đối phó với một bác sĩ bình thường, Tề Lâm vẫn làm rất nhẹ nhàng.

Tất cả đều nằm trong kế hoạch của Tề Lâm.

Từ Chí Ma bình thường, Tề Lâm không thể làm gì hắn.

Nhưng Từ Chí Ma bị thương thì chuyện mà Tề Lâm có thể làm lại lớn hơn rất nhiều.

Tề Lâm vỗ vỗ tay Lâm Huy Nhân, không nói gì, hắn nhìn ra được, Lâm Huy Nhân rất quen thuộc với vị bác sĩ này.

Nói nhiều sai nhiều, không nói không sai.

Hắn nhanh chóng tiến vào phòng bệnh, sau đó đuổi hết những người không có nhiệm vụ ra ngoài.

Dân quốc dù sao không phải là hậu thế, hiện tại thầy thuốc chuyên nghiệp rất ít, hệ thống trị liệu thành thục còn chưa thành lập.

Ý kiến của bác sĩ ngoại quốc, người khác không có tư cách chất vấn.

Sau khi tất cả mọi người rời đi, bên trong phòng bệnh chỉ có Tề Lâm và Từ Chí Ma đang hôn mê.

Tề Lâm từ trong không gian giới chỉ lấy ra một ống tiêm.

Hắn càng ngày càng bội phục mình.

Trong mắt nhiều người, việc thiến một người, chính là quơ đao cắt một cái, biện pháp như thế tên khoa học là thiến vật lý, có chút máu me.

Nhưng trên thực tế, trên địa cầu đã sớm có hình phạt —— thiến hóa học, chỉ là ở Thiên triều còn không có phổ cập mà thôi, ở ngoại quốc đã rất phổ biến.

Thiến hóa học, là hành vi tiêm vào cơ thể tội phạm hormone kích thích sinh dục nữ hoặc là hormone ức chế sinh dục nam, để tội phạm từ nay về sau không còn có khả năng sinh dục như trước nữa, ngăn ngừa khả năng tái phạm.

Hai loại đều có tác dụng như nhau, chỉ là thiến vật lý thủ đoạn ác hơn, mà thiến hóa học có hàm lượng khoa học kỹ thuật cao hơn.

Bệnh nghề nghiệp của luật sư, để cho Tề Lâm có thói quen luôn thu thập đầy đủ tư liệu, thậm chí chuẩn bị cả những tư liệu không cần thiết.

Hắn rất cảm kích bệnh nghề nghiệp này.

Rất hiển nhiên, bây giờ sử dụng thiến hóa học đối với Từ Chí Ma, mọi việc trở nên đơn giản hơn nhiều.

Dù cho Từ Chí Ma võ công hơn hắn gấp mười lần.

Chỉ cần đem dịch thể bên trong ống tiêm, tiêm vào trong cơ thể Từ Chí Ma, mặc kệ võ công Từ Chí Ma cao tới đâu, hắn đời này chỉ có thể làm thái giám.

Tề Lâm nhìn trong tay ống tiêm, trong lòng có chút chí đắc ý.

Vừa lúc đó, Tề Lâm chợt nghe Từ Chí Ma thanh âm run rẩy:

- Abbott, ngươi đang cầm cái gì?

Tề Lâm trong lòng run lên, nhưng trên tay lại không có chút nào run rẩy.

Mặc dù kinh hãi nhưng không loạn, hàng năm làm luật sư chuyên nghiệp, để cho hắn có chút tố chất gặp biến không sợ.

Hắn thấy được, bất kể là Lâm Huy Nhân hay là Từ Chí Ma, đều rất quen thuộc với vị bác sĩ này.

Tề Lâm nghĩ đến lúc mình đánh ngất vị bác sĩ này hắn có nói qua Hán ngữ, trong lòng từ từ ổn định lại.

Hắn tháo xuống khẩu trang, đối với Từ Chí Ma cười thiện ý.

"Từ, ngươi bị đạn bắn bị thương, ta muốn lấy viên đạn ra, trước hết phải gây mê ngươi đã."

Tề Lâm bội phục sự trấn định của mình.

Từ Chí Ma hiển nhiên cũng nhìn không ra dị dạng, hắn thậm chí miễn cưỡng cười với Tề lâm.

"Abbott, làm phiền ngươi."

"Không phiền phức, ngươi không nên hận ta liền tốt rồi."

"Tại sao lại hận?"

Lúc Từ Chí Ma nói xong, Tề Lâm đã cắm kim tiêm vào.

Chút đau đớn như vậy, đối với người luyện võ như Từ Chí Ma mà nói không tính là cái gì, cho nên hắn cũng không có xuất hiện bất kỳ dị dạng.

Từ Chí Ma chỉ là tò mò hỏi:

- Abbott, tại sao ta không cảm giác cảm giác buồn ngủ?

"Không nên nóng nảy, đây là thuốc mê tối tân nhất, hiệu quả gây mê tốt hơn, thời gian phát huy hiệu lực cũng dài hơn. Ngươi bây giờ bị thương cần nghỉ ngơi, bây giờ thì ngủ đi đừng cậy mạnh. Chờ ngươi tỉnh ngủ thì ta cũng phẫu thuật xong."

"Tốt, vậy thì nhờ ngươi, Abbott."

Từ Chí Ma đích thật là đang cố tỉnh táo để nói chuyện với Tề Lâm, tuy rằng võ công của hắn cao cường, nhưng vì bảo hộ Lâm Huy Nhân, hắn cũng thật sự trúng một phát đạn.

Nghe được Tề Lâm nói như vậy, hắn lập tức liền buông lỏng tâm thần, rất nhanh thì lại hôn mê.

Mà Tề Lâm thừa dịp lúc này, lại tiêm thêm cho Từ Chí Ma vài mũi nữa, bảo đảm không sơ hở.

Số lượng mà hắn tiêm vào, cho dù Từ Chí Ma là một tiên nhân, cũng không thể lại “dương súng” ra trận nữa .

Tề Lâm lúc này mới vỗ vỗ tay, đồng thời hắn cũng cảm nhận được Danh Sách Người Bị Hại Tại Chư Thiên Vạn Giới truyền thông tin cho hắn biết mình đã hoàn thành ủy thác, lúc nào cũng có thể thoát ly vị diện này.

Tề Lâm khẽ mỉm cười, hắn lại không gấp, sau đó lục lọi khắp người Từ Chí Ma.

Tuy rằng hắn đang tu luyện căn cơ là Đạo Lý Kinh, không cách nào thay đổi, nhưng có thể học thêm một môn võ công hộ thể, với trình độ của hắn hiện tại thì môn nào cũng được.

Rất đáng tiếc, hắn không tìm được gì cả.

Tề Lâm rất thất vọng đối với Từ Chí Ma, liền giơ ngón giữa.

"Nghèo rớt mồng tơi, ta chơi game chỉ cần giết boss là rơi xuống bí tịch võ công, vậy mà cao thủ như ngươi cái gì cũng không có, đáng đời ngươi, đồ thái giám."

Mang nỗi thất vọng vô cùng, Tề Lâm lựa chọn trở về.

Dân quốc quá nguy hiểm, còn có Thần Thú Cua Đồng trấn áp, không nên ở chỗ này ở lâu.

Một lần nữa trở lại căn phòng của mình ở địa cầu, Tề Lâm còn đang suy nghĩ về lần ủy thác dân quốc này, bỗng nhiên trước mặt hắn xuất hiện trước mặt một khẩu súng lục màu bạc trắng.

Sau đó, hắn liền nghe được một thanh âm quen thuộc:

- Tiểu tử, tốc độ làm việc rất nhanh a? Thời không biến dị ngươi còn có thể hoàn thành cấp tốc như vậy, có tiền đồ, không hổ là được lão Tôn ta đây truyền thụ.

"Đại thánh ngài biết thời không dân quốc kia biến dị?" Tề Lâm trong nháy mắt đã thấy được trọng điểm.

Tôn Ngộ Không lúng túng cười:

- Không trọng yếu, quan trọng là... Ngươi thông qua chuyện này đã chứng minh được tiềm lực bản thân thêm một lần nữa rồi, cho nên lão Tôn chuẩn bị cân nhắc ngươi một chút.

Tề Lâm lông mày nhướn lên, nhìn xem Tôn Ngộ Không hơi lung túng, hắn đã đoán được chuyện gì rồi.

Nhưng hắn không có ngu xuẩn tiếp tục truy hỏi.

Thần tiên nguyện ý cùng ngươi nói đạo lý là bọn hắn nhân nghĩa, Tề Lâm cũng không dám trách móc Tôn Ngộ Không.

Quả nhiên, thấy Tề Lâm hiểu chuyện như vậy, Tôn Ngộ Không thì càng cảm thấy thẹn trong lòng.

"Tiểu tử, lão Tôn sẽ giới thiệu cho ngươi một khách hàng lớn, hai ngày nữa nàng sẽ chủ động tìm ngươi. Ngươi nếu như có thể ôm được bắp đùi của nàng, vậy sau này ngươi liền có thể tự tung tự tác, muốn làm gì thì làm đó."

Lưu lại một câu nói không có ý nghĩ, Tôn Ngộ Không liền nhanh chóng biến mất.

Chỉ còn lại cây súng lục màu trắng bạc trên bàn đang sáng lấp lánh.

------

Cẩu ca truyenyy, 4/1/2018

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.