Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện Gì Đang Diễn ra?

Phiên bản Dịch · 1657 chữ

Tề Lâm gọi điện thoại cho sở luật sư để xin nghỉ phép.

Sở luật sư không quản lí chặt chẽ thời gian làm việc, làm việc đúng giờ hay không phải xem chính bản thân, đương nhiên, tiền lương bao nhiêu cũng phải khác nhau.

Chỉ là hiện tại Tề Lâm đã chướng mắt chút tiền lương này.

Nếu mà không phải là hắn thấy làm luật sư, đối với tu luyện Đạo Lý Kinh có trợ giúp, thì hắn đã từ chức ở sở luật sư rồi.

Nhưng mà ngẫm nghĩ kĩ càng thì Tề Lâm vẫn là bỏ đi cái ý nghĩ từ chức này.

Nếu mà không phải là mình làm luật sư, thì sao có thể kết bạn với nhiều người được, làm sao có thể chính tay báo thù cho mẹ được?

Tề Lâm cầm lấy điện thoại di động của mình, mở ra danh bạ liên lạc rồi kéo xuống, kéo đến ký tự V, thấy được một cái tên dễ nghe:

Vu Vũ Chân.

Bên kia bắt máy, Tề Lâm khóe miệng lộ ra một nụ cười thật tươi.

"Chào Chị Vu, ta là Tề Lâm, là luật sư Mã Chỉ Tuyết, ta nghĩ chúng ta có thể nói chuyện."

...

Buổi tối, lúc Tề Lâm trở lại Lâm gia, đã thấy một gia đình bốn người vui vẻ.

Sở dĩ có bốn người, là bởi vì bạn trai của Lâm Hàm Vận là Đằng Thư Bạch cũng có mặt ở đấy.

"Tề Lâm tới rồi, mau tới đây, cơm đều làm xong, chỉ chờ con về thôi."

Mã Chỉ Tuyết nhìn thấy Tề Lâm đầu tiên, rất nhiệt tình lên tiếng mời hắn vào nhà.

Lâm Hàm Vận cũng chạy đến bên người Tề Lâm, ôm lấy cánh tay Tề Lâm, đem Tề Lâm kéo đến trước bàn ăn.

"Anh trai, mẹ làm riêng cho anh món mà anh thích ăn nhất, đậu hũ chiên giòn nè, mau tới nếm thử đi! "

Trên mặt Tề Lâm nở nụ cười rất tươi.

Người ngoài nhìn vào thì thấy đây là một gia đình vô cùng hòa thuận.

Chỉ là Tề Lâm biết, mọi người đều đang giả vờ.

Có khả năng là Lâm Hướng Văn đang cười thật sự.

Hắn thật hi vọng Tề Lâm và Mã Chỉ Tuyết, quan hệ giữa mẹ con thực sự tốt đẹp.

Nam nhân cặn bã lúc nào cũng hi vọng người khác đều đơn thuần.

Tề Lâm nỗ lực sắm vai một người trưởng thành trong cái gia đình này, không kiêu ngạo không siểm nịnh, có chút nhiệt tình lại có chút xa cách.

Như vai mà hắn vẫn đóng như từ trước đến giờ.

Hôm nay là sinh nhật hai mươi hai tuổi của Lâm Hàm Vận, nàng là vai chính.

Sau khi mọi người ăn xong bánh ga-tô, Lâm Hàm Vận bỗng nhiên đề nghị: "Chúng ta uống chút rượu nhé."

Mã Chỉ Tuyết cau mày: "Con gái con đứa uống rượu sao được!"

"Mẹ, ta đã hai mươi hai tuổi rồi, uống rượu là rất bình thường mà. Thư Bạch và anh trai bình thường ở bên ngoài nói chuyện xã giao cũng phải uống rượu, anh trai đã lâu mới về, dù sao cũng phải để cho anh trai thật thỏa mãn chứ."

Lâm Hướng Văn vốn muốn cự tuyệt, nhưng nghe đến Lâm Hàm Vận đem Tề Lâm cùng Đằng Thư Bạch nói tới, nhất là một câu sau cùng kia "Dù sao cũng phải để cho anh trai thỏa mãn", trong lòng hắn rất hài lòng, mở miệng nói: "Vận vận đã nói vậy rồi, Tề Lâm cùng Thư Bạch ở bên ngoài cũng đã quen rồi, không thể để cho bọn họ ở nhà cũng vậy câu nệ như vậy. Chỉ tuyết, ngươi không thể uống vậy không nên uống, ta uống cùng Tề Lâm và Bạch một chút."

"Tốt, vậy ta đi lấy rượu." Lâm Hàm Vận hoan hô một tiếng, cũng không chờ những người khác kịp phản ứng, liền chạy ra ngoài.

Đối với cái nhà này, Lâm Hàm Vận quả thực quen thuộc hơn một chút so với Tề Lâm.

Tề Lâm cảm giác có cái gì không đúng, hắn liếc mắt nhìn Đằng Thư Bạch, buông đôi đũa trong tay xuống, thản nhiên nói: "Nếu muốn uống rượu, vậy ta đi vệ sinh cái đã."

Người uống rượu đều biết, một khi đã bắt đầu uống nếu sau đó đi vệ sinh một lần, thì sẽ không ngừng lại được, gần như một phút đồng hồ đi vệ sinh một lần.

Cho nên người có kinh nghiệm khi uống rượu trước hết đều phải xả hết nước trong người ra.

Lâm Hướng Văn và Mã Chỉ Tuyết cũng không có kỳ quái, càng không có thấy rõ ánh mắt của Tề Lâm và Đằng Thư Bạch.

Sau khi đi ra phòng vệ sinh, Tề Lâm không có gì bất ngờ thấy được Đằng Thư Bạch đang đợi mình.

Tề Lâm mở vòi hoa sen ra, để cho tiếng nước che lấp giọng nói của hắn.

"Thư Bạch, ngày hôm nay Lâm Hàm Vận xảy ra chuyện gì? Nàng ngày thường ở nhà là tuyệt đối không uống rượu." Tề Lâm thấp giọng hỏi.

Đằng Thư Bạch, Lâm Hàm Vận bạn trai, là thanh niên du học trở về, tuổi trẻ tài cao.

Nhưng người khác không biết, Đằng Thư Bạch quen biết Tề Lâm sớm hơn nhiều so với Lâm Hàm Vận.

Tề Lâm cùng Đằng Thư Bạch giao tình rất sâu, hắn từng giúp Đằng Thư Bạch một chuyện rất lớn, Đằng Thư Bạch vì vậy cũng hiểu rõ mối quan hệ của Tề Lâm với Lâm gia.

Không phải hắn là gián điệp của Tề Lâm, chỉ có thể nói quan hệ rất thân thiết, đối với Đằng Thư Bạch mà nói, nữ nhân có rất nhiều, nhưng bạn thân như Tề Lâm thì có rất ít nên hắn rất quý trọng tình bạn này.

"Mã Chỉ Tuyết hình như là mang thai."

Đằng Thư Bạch nói một câu, khiến cho thân thể Tề Lâm trong nháy mắt cứng đờ.

"Lâm Hàm Vận không muốn có thêm một em trai hoặc em gái, nàng muốn mượn tay của ngươi để xoá đứa bé này."

"Nàng có tự tin đến vậy à?"

"Ngươi lúc nãy có phải là nhận được điện thoại của Mã Chỉ Tuyết, nhờ ngươi mua giùm một phần thuốc ngủ và một phần thuốc tẩm bổ thân thể?"

"Cô ta nói gần đây bị tòa án quấy rầy nhiều, ngày nào cũng mất ngủ. Ý ngươi là?" Tề Lâm hơi hiểu được Lâm Hàm Vận muốn làm cái gì.

Đằng Thư Bạch gật đầu: "Là Lâm Hàm Vận kiến nghị Mã Chỉ Tuyết tìm ngươi, nàng đã mua xong thuốc sẩy thai, đang chờ thời cơ để đổ tội cho ngươi."

Tề Lâm trong lòng cười nhạt, thật đúng là mẹ nào con nấy, một đôi kỹ nữ mưu mô.

Hắn đập vai Đằng Thư Bạch, không nói thêm gì nữa, liền đi ra ngoài.

Quả nhiên, đúng như hắn dự liệu, Lâm Hàm Vận bắt đầu rót rượu cho hắn.

Dưới sự kích động của Lâm Hàm Vận, Lâm Hướng Văn có chút hưng phấn, cư nhiên quát to với Tề Lâm, còn không thì nói một chính bản thân có lỗi với Tề Lâm.

Tề Lâm trong lòng thầm mắng ngu xuẩn.

Hắn đã cảm giác được, trong rượu đã bị bỏ thuốc, có thể là thuốc mê.

May mà Ngọc Đế tặng cho Đạo Lý Kinh quả thực bất phàm, do hắn đã hoàn thành hai cái ủy thác Tôn Ngộ Không và Ngọc Đế, nên Đạo Lý Kinh giúp hắn chuyển hóa thành tu vi, còn có các vụ án mà Tề Lâm đã làm, nếu có giúp người khác đòi lại công lý, đều đã chuyển hóa thành thế gian đạo lý, với cảnh giới của hắn bây giờ đã đạt đến luyện khí ba tầng, chỉ là một liều thuốc mê, còn chưa đủ để bẫy hắn.

Mặc dù như thế, Tề Lâm cũng hiểu rõ, hắn được kiên trì nữa, bằng không nhất định sẽ khiến cho Lâm Hàm Vận hoài nghi.

Cho nên rất nhanh hắn đã "Say ngã".

Nhìn Tề Lâm say rượu, trong mắt Mã Chỉ Tuyết lóe lên một ánh mắt chán ghét, khoát tay phân phó: "Vận vận, đem anh trai ngươi cùng Thư Bạch đều đỡ đến trong khách phòng nghỉ ngơi một đêm đi."

"Tốt, mẹ."

Mã Chỉ Tuyết phụ trách thu thập chén đũa và chiếu cố Lâm Hướng Văn, hai con ma men Tề Lâm và Đằng Thư Bạch thì đều giao cho Lâm Hàm Vận.

Ngoài dự liệu của Tề Lâm, Lâm Hàm Vận đem Đằng Thư Bạch đặt ở phòng khách, lại đem hắn đỡ vào phòng riêng của nàng, đồng thời đặt hắn nằm trên giường.

Tề Lâm vốn tưởng rằng Lâm Hàm Vận muốn đổi thuốc ngay, nhưng hắn không nghĩ tới, việc mà Lâm Hàm Vận làm đầu tiên lại là cởi y phục của hắn.

Tề Lâm có chút khó tin.

Nhưng hiện tại hắn đã "Uống say", cho nên ngoại trừ say rượu giãy dụa ra, hắn cũng không có biểu hiện bất cứ hành động dị thường nào.

Sau đó, sau khi hắn đã hoàn toàn bị cởi sạch, bỗng nhiên lại nghe được âm thanh "Tất tất tác tác".

Năm phút sau, một thân thể nóng bỏng hoàn toàn trần truồng, chui vào trong ngực của hắn.

Não củaTề Lâm căng lên hết cỡ.

Chuyện gì đang diễn ra?

Sau đó, hắn liền nghe được một câu để cho hắn rợn cả tóc gáy:

"Anh trai tốt của ta, ngươi thật không ngờ, em gái bị ngươi hại chết lại có thể sống lại trở về trả thù ngươi."

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.