Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liềm Thiên Thời – Búa Địa Lợi

Tiểu thuyết gốc · 2039 chữ

Phác tướng cao mười mét, xung quanh có hào quang màu vàng chiếu sáng, trên tay cầm Tích Trượng. Mỗi khi Tích Trượng nện xuống sẽ đánh bay toàn bộ ma vật ở đó. Dù cho bọn chúng đều có tu vi ngang với Nguyên Anh Trung Kỳ.

Cô Huyền chỉ có thể ứng phó một tên trong số đó, Không có Tử Liên phụ thể có thể miễn cưỡng đánh với hai tên. Nhưng còn lại bảy tên cùng với tên chỉ huy đều đang được thầy Phúc một mình chống lại.

Người đàn ông nhút nhát kia bây giờ đã biến mất, thay thế bằng một cao thủ tuyệt thế với sức mạnh khủng bố vô cùng. Mỗi khi phác tướng Khánh Môn La Hán tấn công, bọn chúng đều liên tục né tránh không dám trực tiếp đối chọi.

Bọn chúng nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ rất quái di, đến cả Không cũng khong hiểu được loại ngôn ngữ này. Tên chỉ huy liên tục ra lệnh cho những kẻ khác, tách ra hai tên đối phó với cô Huyền, ba tên đối phó với Không. Còn hắn với năm tên còn lại thì cầm chân thầy Phúc. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì tất cả mọi người đều gặp nguy hiểm.

-Đám ma vật này quá linh hoạt không thể đánh trúng được? Làm sao bây giờ?

Cô Huyền vừa đánh vừa lui lại phía sau nói. Thầy Phúc đang dùng toàn lực ứng phó năm con ma vật kia nên không có thời gian trả lời. Chỉ có Không dùng Du Long Bộ vừa né tránh vừa thoắt ẩn thoắt hiện tấn công ba con ma vật Nguyên Anh Trung Kỳ thì mới có thể trả lời cô.

-Cố gắng cầm cự thêm một chút. Em sẽ tìm cách để mấy bạn kia chạy về cầu cứu thầy cô khác trong trường.

-Được rồi.

Mặc dù Tử Liên là Thiên Hoả có thể thiêu đốt toàn bộ tà vật trên thế gian, nhưng mà thực lực của Tử Liên và nó còn quá yếu. Dù cho Du Long Bộ rất nhanh nhưng đám kia lại quỷ dị vô cùng làm cho nó khó lòng đánh trúng được bọn chúng.

Mà đám ma vật này lại vô cùng gian sảo, bọn chúng không chơi cận chiến mà cứ ở xa ném quả cầu năng lượng tấn công làm cho Không phải liên tục né đòn.

Nó thử dùng Long Tâm Thuật với bọn này thì lại không có tác dụng, linh hồn của bọn chúng cứ như cái lỗ đen vũ trụ căn bản không thể khống chế được.

Lúc này nó vừa sử dụng Du Long Bộ vừa tiếp cận thành năng lượng, trong lúc mọi người đều không chú ý Tử Liên từ trên người nó thả ra một đoá hoa sen nhỏ chạm vào thành năng lượng.

Ma khí dần dần bị thiêu đốt tạo ra một lỗ hỏng bên trên thành năng lượng đủ để cho người bình thường có thể đi qua.

Mà người nhìn rõ động tác của nó nhất là Lạc Bội Hồn, lúc này cô bé chỉ về hướng cái lỗ hỏng nói với mọi người ở bên trong trận pháp của Vy:

-Chị Vy, bên kia có lổ thủng có thể đi ra ngoài.

Nghe nó nói, mọi người đều toả sáng hai mắt. Hai người học viên một nam một nữ trực tiếp xông ra ngoài mà không kịp bàn bạc với mọi người. Thẳng hướng lỗ thủng mà chạy đến.

Sau khi tiếp cận thành năng lương, cả hai đều nở một nụ cười vui mừng. Chỉ cần chạy qua khỏi đây là họ sẽ thoát khỏi đám quái vật ghê tởm này rồi.

Nhưng mà lúc này, hai thanh hắc kiếm bằng năng lượng hắc ám bay tới, xuyên qua bụng của hai người bọn họ. Đan Điền bị phá huỷ, Kim Đan vỡ nát, chân khí hoàn toàn tiêu tán.

Dù cho không chết thì tu vi cũng bị phế hoàn toàn không thể tu luyện được nữa.

-Bằng Kiều…

-Thuỳ Trang…

Những người quen biết của họ thét lên, muốn chạy ra đỡ lấy họ nhưng bị những người khác kéo lại.

-Không được. Bây giờ ra ngoài là không ai cứu được mọi người đâu.

Người bình tĩnh nhất ở trong trận pháp là một thanh niên trong đội Kim Tinh. Anh này tên Bùi Tiến Minh, tu vi Kim Đan Hậu Kỳ. Anh ta nhìn lấy mọi người kêu bọn họ trấn tĩnh lại rồi nói:

-Tôi có tu luyện một môn thân pháp gia truyền. Mọi người cứ ở đây đi, để tôi trở về gọi người đến cứu. Có vẻ như bọn chúng không thể nhanh chóng phá được trận pháp của Vy cho nên chúng ta vẫn còn có thời gian.

Nghe thấy lời hắn nói rất có lý, mọi người liên tục bàn luận rồi cuối cùng đội trưởng đội Kim Tinh đồng ý để cho anh ta đi.

-Ai có thể tự bảo vệ mình theo tôi ra ngoài hỗ trợ cho Minh xông ra ngoài.

Ngoài anh ta và Tiến Minh thì cũng chỉ có hai người có tu vi Kim Đan Hậu Kỳ có thể trợ giúp. Bốn người sau khi chuẩn bị thì nhanh chóng bước ra khỏi trận pháp, trên tay bốn người đều nắm giữ mấy viên ngọc phù để ra vào trận pháp của Vy.

Đoàn Tiến Minh nhanh chóng bắn vọt đi như một viên rocket. Ngay lập tức một quả cầu năng lượng ma khí lao đến chỗ anh ta. Ba người kia lập tức phối hợp phóng ra ba mũi tên chân khí màu vàng lao đến chặn lại quả cầu kia.

Mặc dù ngăn cản được phần lớn ma lực công kích nhưng dư chấn cũng làm cho Đào Tiến Minh bị hất văng đi. Rất may anh ta kịp thời xoay người đạp mạnh vào mặt đất mượn đà chui ra khỏi lỗ lỏng.

Mà lúc này, ngọn lửa mà Tử Liên để lại trên thành năng lượng cũng dần dần mất đi. Thành năng lượng bắt đầu khôi phục dần.

Phía bên ngoài thành năng lương, Đào Tiến Minh phun máu rồi vừa đạp phi kiếm lao đi vừa móc ra điện thoại gọi về học viện.

-Alo. Tôi là …

-Thầy ơi. Tụi em bị ma vật phục kích ở nhà hàng Tôm Ba Càng trên đường Lý Tự Trọng.

Sau đó, anh ta nói rõ đầu đuôi mọi chuyện cho người ở đầu dậy bên kia. Không lâu sau đó, hơn chục người xuất hiện trên lầu của Quốc Tử Giám thẳng hướng nhà hàng Tôm Ba Càng mà bay đến.

Đám ma vật lúc này cảm thấy bọn chúng không còn thời gian nữa nên tên thủ lĩnh bắn ra kiếm ma khí tấn công trận pháp của Vy. Chấn động đùng đùng, trận pháp rạn nứt một chút nhưng vẫn còn có thể chống cự.

Mọi người lúc này lấy Vy làm trung tâm, mọi người đều truyền chân khí hỗ trợ nàng thủ vững trận pháp. Chỉ cần nàng còn đứng vững thì mạng sống của bọn họ mới được đảm bảo. Thế nhưng lúc này có một người trong số đó nở một nụ cười quỷ dị.

Tiếp theo, Vy đột nhiên ngã xuống, hôn mê bất tỉnh, toàn bộ trận pháp bị giải trừ. Đám quỷ vật hưng phấn lao đến, còn đám người Quốc Tử Giám ai cũng biến sắc thét to, bỏ chạy.

Thế nhưng càng bỏ chạy tán loạn thì càng dễ dàng trở thành con mồi của bọn chúng.

Mà đang đánh nhau ở phía xa ba người Không, cô Huyền, thầy Phúc đều không biết chuyện gì sảy ra. Nhưng khi thấy Vy nằm yên trên mặt đất, chỉ có Mạc Tuyết Tình và Lạc Bội Hồn đang vừa đỡ nàng ngồi dậy. Lạc Bội Hồn như một em bé gào khóc lên vô cùng đáng thương.

Không lập tức gầm lên một tiếng rồi lao đến chỗ Vy. Ba tên ma vật không chần chừ phóng ra rất nhiều quả cầu ma khí tấn công nó. Tốc độ nó tăng rất nhanh nên quả cầu ma khí chỉ đánh vào cái bóng của nó.

Sau khi đến chỗ Vy, nó gọi ra Tử Liên để cho nàng biến lớn bảo vệ mọi người. Nó dùng đan dược chữa thương cho Vy ăn vào rồi, mới mang ra Trống Đồng Đông Sơn chính bản, Trống Đồng Xích Quỷ.

-Đây là trống đồng Đông Sơn?

Cái Trống này là Cổ Đại Thần Khí, Không chỉ mới luyện hoá được ba thành cho nên chỉ có thể sử dụng như bảo vật phòng ngự. Nó ném ra Trống Đồng bao phủ ba cô gái rồi nói:

-Mau chui vào bên trong, đợi sau khi xong việc tôi sẽ đưa cô ra.

Lúc này Trống Đồng hạ xuống bao phủ cả ba cô gái bên trong. Nó niệm một câu chú ngữ rồi đặt tay lên mặt trống đồng vỗ một cái. Phù văn xâm nhập vào trống, toàn bộ hoa văn của Trống Đồng sáng lên sau đó liên tục xoay quanh.

Nó an tâm để cho Tử Liên quay về phụ thể rồi xông lên tấn công. Bởi vì tấn công theo cách cũ không có tác dụng, nó quyết định để cho Tử Liên bám vào Tinh Kiếm để nó sử dụng Thiểm Tinh Trảm. Bởi vì tốc độ của Thiểm Tinh Trảm nhanh hơn tốc độ Du Long Bộ nhưng chỉ thi triển ở cự li gần. Nếu nắm bắt đúng thời cơ thì hoàn toàn có thể đánh trúng được ma vật, việc còn lại sẽ được Tử Liên xử lí.

Nó vẫn như cũ dùng Du Long Bộ để né tránh, và tiếp cận. Mặc dù vẫn như trước không thể nào tiến gần đến bọn chúng. Bởi vì lúc tiếp cận thì bọn chúng liền biến mất rồi xuất hiện ở một nơi khác tấn công lại nó.

Vì thế khi tiếp cận bọn chúng cách mười bước chân thì nó dùng Thiểm Tinh Kiếm. Kiếm đi như cầu vòng xẹt qua thân hình của ma vật. Lôi Liên Thiên Hoả lập tức thiêu cháy ma khí, ma vật không cách nào dập tắt được. Khí tức dần dần biến mất rồi chết đi không còn dấu vết. Ngay cả quần áo cũng bị thiêu sạch, chỉ còn lại đoạn xương sống như những tên trước đây.

Nhìn thấy nó tiêu diệt được một tên, khí thế của cô Huyền cùng với thầy Phúc cũng tăng lên. Mặc dù những học sinh khác đã bị giết chết gần một nữa. May nhờ phác thân La Hán của thầy Phúc che chở, nên vẫn còn có bảy người đang còn sống trốn ở chỗ thầy.

Phác thân La Hán của thầy Phúc rất mạnh, nhưng có một nhược điểm chí mạng đó là sau khi thi triển thầy không thể di chuyển. Chỉ có tu luyện lên Tiên Nhân cảnh mới có thể tự do điều động phác thân La Hán.

Lúc này, mười bóng người mang theo Đào Tiến Minh đã đến bên ngoài thành năng lượng. Thầy Thiên cùng với mười vị giáo viên Nguyên Anh Hậu Kỳ khác đáp xuống mặt đất. Toàn bộ không gian xung quanh đều được người của Quốc Tử Giám và chính phủ phong toả.

Lúc này trên tay của thầy Thiên mang theo một món là một cái Liềm màu vàng vô cùng sắc bén. Từ trên đó toả ra hạo nhiên chính khí vô cùng cường đại. Đây là một trong hai món bảo vật cấp bậc Cổ Đại Thần Khí đi đôi với nhau là Liềm Thiên Thời và Búa Địa Lợi. Món bảo vật Liềm Thiên Thời này do thầy hiệu trưởng ban tặng cho thầy Thiên. Còn Búa Địa Lợi thì đã được tặng cho thầy Địa.

Một Liềm chém ngang, thành năng lượng bị rạn nứt rồi phá ra một lỗ hỏng để mười người xông vào trong.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.