Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lạc Bội Hồn

Tiểu thuyết gốc · 2095 chữ

Biệt phủ của nhà họ Đào nằm cạnh bờ biển, khung cảnh thơ mộng yên bình biết bao nhiêu. Nhưng chôn giấu bên dưới cái vẻ đẹp nơi đây là tội ác của chúng. Là máu thịt của không biết bao nhiêu cô gái đến từ nhiều nước trên thế giới.

Đêm hôm nay, ánh trăng gần như chuyển sang màu đỏ vì máu tươi, vì những oan hồn đã ngã xuống.

Toàn bộ nhà họ Đào nhất định phải bị thanh tẩy, đây là tác phong làm việc của Quốc Tử Giám một khi gặp kẻ đại gian đại ác.

Rất nhanh sau đó cục diện đi theo đúng hướng đi của nó, từng thành viên một của nhà họ Đào ngã xuống. Bên phía Quốc Tử giám cũng chết đi vài người đệ tử.

Bốn tên khách khanh tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ bị Thiên làm gỏi. Musk cũng bị Địa đánh lên bờ xuống ruộng. Đào Tiến Dũng thì càng thê thảm hơn, từ hình dạng Độc Xà bị đánh trở về hình người, một cánh tay bị chặt đứt. Song đao cũng không thể điều khiển được nữa, Đại Tướng Kha thì vẫn còn ở hình dạng Bạch Hổ truy đuổi không cho ông ta bỏ chạy.

Toàn bộ người nhà họ Đào và học viên phản bội bị tiêu diệt, chỉ còn còn một mình Đào Tiến Dũng. Mọi người bắt đầu vây hắn lại một chổ.

Không sau khi mở phong ấn cho tất cả mọi người mới đi ra bên ngoài. Cục diện hoàn toàn ra ngoài suy nghĩ của nó. Vốn dĩ nó định cứu người xong sẽ xông ra ngoài bỏ chạy. Không ngờ lại có cứu binh đến kịp thời. Nên nó mới từ từ cứu hết người ở bên trong ra.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là những học viên đều đã bị thu mất nguyên âm, bị bọn chúng chà đạp.

Trong lúc mọi người vây đánh Đào Tiến Dũng, nó đi đến một căn nhà phía sau biệt phủ. Tại đây có mấy căn phòng nhỏ, mỗi căn phòng đều có cảnh tượng giống như trong phòng của tên Đào Đức Trung. Mà những người ở đây đều thê thảm hơn nhiều, ba hồn bảy phách đều đã tiêu tán gần hết. Cho dù cứu chữa thì cũng không sống quá một tháng.

Chỉ có một người trong số đó là còn có thể cứu được. Cô bé mười lăm, mười sáu tuổi, gương mặt trắng bệch được chứa trong một cái khạp to lớn, ánh mắt mơ hồ.

Không vô cùng ngạc nhiên phát hiện cô bé này có sáu hồn và mười bốn vía. Mặc dù có vẻ tiêu hao tinh thần tột độ nhưng hồn phách lại mạnh đến như vậy quả là điều không bình thường.

Nó lập tức đập vỡ cái khạp cứu cô bé ra ngoài. Toàn thân trơ trụi bị nó nhìn không sót một tí nào, nhưng mà bây giờ nó chỉ cứu người, tâm trạng đi nhìn cũng không có.

Đưa một viên đan dược vào miệng cho nàng uống nhưng lại không nhút nhít tí nào. Cuối cùng nó phải dùng miệng nhai đan dược rồi mới móm cho nàng. Linh khí điều động giúp nàng hoá giải dược lực cấp tốc trị thương.

Sau khi ổn định lại tinh thần cô bé nhìn Không, gật đầu nói cảm ơn. Dù là uể oải vô cùng, dù là rất biết ơn nó đã cứu nàng nhưng gương mặt vẫn có phần lẩn tránh nó.

Không cởi áo của minh mặt lên người nàng sau đó ôm nàng đi. Cô bé im lặng không nói lời nào, mãi đến khi bụng cô réo lên làm cho cô vô cùng xấu hổ nói:

-Em đói.

-Anh đi kiếm đồ ăn cho em. Em tên gì?

-Em… Em… Em cũng không nhớ… tên của em là gì?

Cô bé ôm đầu có vẻ rất đau đớn, lắp bắp đáp lại. Không biết có lẽ nàng chịu tổn thương tinh thần rất nghiệm trọng. Lúc này nó xoa đầu nàng nói nhỏ:

-Không nhớ cũng không sao. Từ hôm nay trở đi em tên là Lạc Bội Hồn.

Nó bồng cô bé đi qua từng cái xác chết, máu me khắp cả mọi nơi, thế nhưng nàng không một chút nào sợ hãi. Gương mặt vẫn như cũ không một chút biến hoá. Một lúc sau hai người đi đến nhà bếp, từ bên trong lấy ra vài món ăn ngon đưa cho nàng.

Thấy thân thể nàng cử động khó khăn, nó tự tay động thủ đút cho nàng từng muỗng cơm, từng miếng thị, cọng rau.

Phía bên ngoài chiến sự cũng đã xong, Đào Tiến Dũng, Mosk và những học viên phản bội bị bắt giữ, những người khác thì toàn bộ bị tiêu diệt.

Sau khi đi ra gặp mọi người, Tịnh Giao thấy không bồng một cô gái chỉ có một cái áo trên người, mà nó lại cời trần. Nàng tiến lại gần cho nó một bạt tai thét lên:

-Cầm thú.

Nó sờ sờ lên má, có chút khó chịu nhưng cũng không giải thích hay đáp lại nàng. Nó đi tìm một bộ quần áo cho Lạc Bội Hồn thay rồi đưa nàng đến một phòng sạch sẽ cho nàng ngủ. Phong ấn trận pháp Bắc Đẩu được nó bố trí để bảo vệ nàng, sau đó đi ra bên ngoài cùng mọi người phục kích. Bởi vì theo như tên Musk và Đào Tiến Dũng thì vài phút sau còn có đồng bọn của chúng đến tiếp ứng.

Thế nhưng chờ đến sáng cũng không có kẻ nào đến đây như lời bọn chúng. Rất có thể đám người kia đánh hơi được nguy hiểm nên đã rút đi rồi.

Mọi người bàn giao lại cho quân đội phong toả và xử lý. Sau đó áp giải tù nhân trở về Quốc Tử Giám bằng máy bay trực thăng quân dụng.

Về phía Quốc Tử Giám, sau khi được tin nhắn của Thiên, thầy hiệu trưởng cùng với Vy đã bắt đầu hành động. Vy được viện trưởng đưa cho một pháp bảo có tên là Thiên Nguyệt Dạ Bào. Khi mặc món Thần Khí Cổ Đại này vào, cho dù công kích của Nguyên Anh Hậu Kỳ cũng không thể làm nàng bị thương.

Quốc Tử Giám mỗi mười năm chiêu sinh một lần, Không và Vy là trường hợp đặc biệt nên không cần mười năm. Hiện tại trường có ba khoá đang theo học, khoá của Không là khoá sơ (do thầy Thiên làm chủ nhiệm), khoá mười năm trước là khoá trung (Khoá mà thầy Hoàng làm chủ nhiệm), khoá hai mươi năm trước là khoá cao (Do thầy Địa làm chủ nhiệm).

Lúc này bên trong học viện chỉ có học viên khoá trung, hiển nhiên đều là thủ hạ trung thành của thầy Hoàng. Giáo viên giám sát cùng với một bộ phận giáo viên giảng dạy cũng đã ngả về hướng của hắn.

Thầy hiệu trưởng vừa xuất quan bọn họ đều vô cùng khẩn trương. Bình thường nếu như thầy hiệu trưởng xuất quan ngài ấy sẽ thông báo trước. Nhưng lần này lại không có thông báo là chuyện vô cùng bất thường.

Thầy Hoàng đoán được lý do nên đã chủ động tấn công đánh phủ đầu. Sáu vị thầy giáo Nguyên Anh Kỳ, trong đó có ba người là hậu kỳ kể cả tên Hoàng đứng ở lối ra chờ đợi thang máy đang từ bên dưới đi lên.

Sau khi thang máy dừng lại, cánh cửa dần dần hé mở. Sáu người tay cầm vũ khí đứng ở đó chờ đợi. Từng giây qua đi, cho đến khi cánh cửa mở ra. Thế nhưng làm mọi người đều không thể tin được là bên trong thang máy không có bóng dáng của người nào cả.

Chỉ có giọng nói của thầy hiệu trưởng vang lên:

-Đồ nhi. Sư phụ biết con là người có dã tâm. Nhưng ta lại biết con cũng là người cương trực. Vì sao lại đi đến bước đường này khi sư diệt tổ, phản bội lại học viện.

Tên Hoàng vô cùng hoảng sợ, hắn thật sự rất sợ sư phụ của mình. Hắn làm những việc này là bởi vì hắn sa đoạ vào tửu sắc do Đào Tiến Dũng gài bẫy. Ban đầu là thế nhưng càng về sau hắn lại càng chủ động hơn.

Về sau, thầy hiệu trưởng bị trọng thương càng làm cho dã tâm của hắn bành trường không còn kiểm soát được nữa. Hắn không chỉ câu kết với Đào Tiến Dũng làm bậy mà còn họp tác với một ban phái tà giáo của nước TC để làm loạn ở phía Bắc.

Bây giờ chi nhánh học viện ở ngoài đó cũng đang bị người của hắn kiểm soát.

-Sư phụ. Người đừng có hù ta. Ta biết người bị thương chưa lành, không thể là đối thủ của sáu người bọn ta nên mới che che giấu giấu như vậy đúng không? Nếu sư phụ giơ tay chịu trói để cho con trở thành hiệu trưởng thì con sẽ không giết người đâu.

Thầy hiện trưởng lúc này mới hiện thân, ông từ bên trong thang máy đi ra, ánh mắt buồn bã. Lắc đầu thở dài, ông cầm ra Kim Quy Thần Bia, có hình một tảng đá to nói:

-Nếu con đã chấp mê bất ngộ như vậy thì cũng đừng trách sư phụ. Còn có các ngươi nữa, thân là giáo viên của Quốc Tử Giám, niềm kiêu hãnh của người dân Việt Nam mà lại đi làm những hành vi như vậy. Tất cả cùng chịu phạt đi.

Kim Quy Thần Bia được thầy hiệu trưởng ném ra. Tấm bia đá phóng to, toả ra kim quang chiếu sáng thiên địa. Sáu người liền bị trấn áp ở bên dưới bia đá không có chút lực phản kháng nào.

Uy áp trên người thầy hiệu trưởng khủng bố hơn đám người này tưởng tượng rất nhiều. Mà bia đá lại có khí tức hồng hoang từ thuở sơ khai. Đây là một trong những chí bảo Cổ Đại Thần Khí tương đương với Tinh Kiếm của Không.

Vy đứng ở một bên cũng chịu áp lực cực lớn, cùng may có Thiên Nguyệt Dạ Bào (Cổ Đại Thần Khí của Âu Cơ) cho nên áp lực bị ngăn cản ở bên ngoài nếu không nàng chắc chắn phải chịu trọng thương.

Thầy hiệu trưởng không hổ danh người mạnh nhất Việt Nam, vừa ra tay đã có hai Cổ Đại Thần Khí. Phải biết rằng trên Trái Đất chỉ có mười chín món Cổ Đại Thần Khí. Mỗi một món đều có lai lịch khủng, ai có được Cổ Đại Thần Bảo thì đều là bá chủ một phương. Bởi nếu nhỏ yếu thì không cách nào nắm giữ được bảo vật cấp bậc này.

-Sư phụ. Con sai rồi, sư phụ tha cho con lần này đi.

Tên Hoàng gào lớn, những kẻ khác lúc này cũng liên tục cầu xin tha thứ. Lúc này thầy hiệu trưởng nhìn về hướng Vy đã hiện thân ra nói:

-Cô bé. Con cảm thấy nên xử lí bọn họ như thế nào thì hợp lí?

Vy không ngờ thầy hiệu trưởng lại hỏi mình câu này. Nàng có chút giật mình, sau đó nhanh chóng trấn tĩnh suy nghĩ. Rất nhanh nàng mỉm cười nhìn thầy hiệu trưởng nói:

-Con thấy nên giam bọn họ lại, tịch thu gia sản rồi để cho họ làm khổ sai một thời gian khoảng chừng hai, ba mươi năm là được.

Sáu người nghe vậy thì liền xanh mặt cầu xin:

-Cô gái này, có thể giảm hình phạt xuống một chút được không? Nếu tịch thu hết tài sản thì gia đình của bọn tôi làm sao mà sống nổi.

-Đúng vậy. Mong cô suy nghĩ lại tha cho bọn tôi đi.

Nghe thấy vậy Vy cũng thấy hơi tội cho bọn họ, vì nàng còn chưa biết rõ được tội ác của bọn chúng. Mà thầy hiệu trưởng lúc này lại gật dù hài lòng gật đầu bổ sung câu nói của nàng.

-Vậy thì làm theo ý con vậy. Tịch thu gia sản, nhưng còn thời hạn khổ sai là năm mươi năm đi.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.