Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng Ba

Tiểu thuyết gốc · 2027 chữ

Từ trên không trung, Mạc Tuyết Tình trong lúc suy nghĩ vẩn vơ tỉnh lại. Một giọng nam trầm ấm truyền vào tay của cô (Đây là suy nghĩ của cô lúc này chứ sự thật là Không đang quát vào mặt của cô).

-Này… Này… Sư tỷ.

Sau khi định thần lại cô mới mở miệng hỏi:

-Có chuyện gì vậy?

-Nhà của cô ở đâu để tôi còn đưa cô đến. “Gọi mãi mà không trả lời thật là phiền mà”.

-Hai người ở đâu tôi ở đó.

-Này. Cô là tới phá đám bọn tôi đúng không?

Nhìn bộ dáng tức giận của Không, Vy ở phía trước quay lại nhìn nó cười hì hì vui vẻ. Còn Mạc Tuyết Tình lúc này mới ý thức được mình nói sai vội vàng nói:

-Ý tôi là tôi ở phòng bên cạnh phòng của hai người.

-Được rồi vậy tìm một cái khách sạn đi. Cô là người ở đây nên biết nơi nào không chặt chém khách du lịch đúng không?

-Ừa. Bên đó.

Sau khi thuê hai gian phòng khách sạn thì Không dùng Long Nhãn quét xung quanh phòng một lần đề phòng có camera rồi mới để cho Vy bày một trận pháp đơn giản bao quanh căn phòng.

-Em ở trong phòng nghỉ ngơi đi. Anh đi ra ngoài tu luyện một lúc sẽ trở về.

-Em đi theo hộ pháp cho anh đi.

-Không cần đâu em để Đường Lang theo anh là được rồi.

Nghe nói như vậy Vy gọi Đường Lang ra để nó bám trên vai Không. Nó rời đi ngay sau đó còn Vy thì đi tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi.

Từ trên một ngọn đồi, sau khi kiểm tra không có một ai ở xung quanh, Không ném ra một bộ Bắc Đẩu Trận mới mà Vy luyện chế ra hôm trước. Thả cho Đường Lang ở bên ngoài canh phòng, nó ngồi xuống bắt đầu tu luyện. Để cho quá trình đột phá nhanh hơn, nó lấy ra bộ dụng cụ xoắn ốc kỳ lạ nọ. Sau khi quay ngược xoắn ốc vài vòng thì linh khí bên trong viên ngọc ở trung tâm tràn ra bên ngoài. Đây chính là công lao nghiên cứu của nó hồi tháng trước.

Nhanh chóng cắn vào một viên tăng tốc tu luyện đan rồi tu luyện Thánh Long Cửu Biến. Chỉ vài giờ sau cơ thể nó bắt đầu chấn động mạnh, toàn thân như bốc hoả, lục phủ ngũ tạng như muốn nổ tung. Ba trăm năm mươi tia Long lực vừa thành, lục phũ ngũ tạng của nó đều hoá thành màu hoàng kim sáng long lanh. Máu thịt và da lông của nó cũng hô ứng trở thành một màu vàng sáng rực. Ánh sáng chiếu lên tận trời cao như một ngọn đèn pha khổng lồ.

Sau khi bốn tấm Long Thạch bị hấp thụ thì một con Kim Long từ bên trong hình xăm trên người nó gào thét mà ra xông thẳng lên bầu trời. Kim Long trải dài hàng trăm mét, không ngường bay múa trên bầu trời phát ra từng tiếng gầm gừ kinh động bốn phương tám hướng.

Lúc này trong cơ thể nó Long lực không phân tán nữa mà hội tụ hết vào bên đan điền. Từ đó kết nối lại với nhau tạo thành một viên cầu hình tròn có màu vàng sáng long lanh. Long Châu ẩn chứa toàn bộ năng lượng của ba trăm năm mươi tia Long lực.

Sau khi Long Châu hoàn toàn thành hình con Kim Long cũng bay vào đan điền cuộn mình xung quanh Long Châu tạo thành đồ án sống động. Sức chiến đấu và tuổi thọ tăng thêm một tầng thứ mới, mà tạp chất bên trong cơ thể cũng hoàn toàn được bài trừ. Thêm nữa ngũ tạng lục phủ được nâng cấp từ đó bách độc bất xâm không còn lo sợ bị trúng độc nữa.

Mà Long Châu cô đọng Long lực tựa như một Kim Đan thứ hai nằm bên trong đan điền. Cả hai viên Kim Đan đều phát ra nguồn năng lượng vô cùng khủng bố. Long Châu màu vàng còn Kim Đan lại có màu đen, phía trên có li ti điểm sáng màu trắng.

Một vàng một đen cùng với ba mươi bảy tấm Long Thạch cũng là những vệ tinh cực nhỏ quay liên tục xoay chuyển ở xung quanh Hoàng Kim Long Tháp theo một quỹ đạo nhất định.

Long Châu đã thành đại biểu cho việc đã đột phá tầng thứ ba Long Tạng Biến. Nó nhanh chóng thu lại khí tức, dọn dẹp trận pháp rồi ôm lấy Đường Lang chạy đi ra ngoài biển.

Bởi vì lúc này có mấy chục người đang nhắm hướng này mà chạy đến. Động tĩnh lúc đó đột phá quá kinh người, cho nên mọi người đều muốn đến đây xem rốt cục là chuyện gì sảy ra. Có nhiều người mang tâm tư tìm bảo vật xuất thế mà đến làm sáng cả một vùng trời.

Lúc này bên trong hang động tối om cách nơi này hơn mười cây số, bên trong tế đàn bằng đồng thao. Cơ Hoành Vũ đột nhiên ngẩn đầu lên cười to.

-Thì ra hắn chính là chủ nhân của ta. Là truyền nhân của Long Tộc. Cuối cùng thời đại này cũng đến rồi. Hahaha.

Phía ngoài bờ biển, không hiểu vì sao Không rùng mình một cái, nó nhảy vào bên trong biển lớn. Phía trên bờ đá Đường Lang đứng ở đó nhìn về hướng Không đang tẩy rửa thân thể dơ bẩn do tạp chất của mình tiết ra.

Để giải toả căng thẳng những ngày qua, sau khi tắm nó cũng muốn thoải mai bơi lội một chút mặc kệ đám người kia đang tìm kiếm tung tích của nó.

Luc này đột nhiên có một bàn tay chộp lấy chân của nó, sức mạnh cực lớn kéo nó chìm sâu dưới đáy biển làm cho nó giật nảy mình vội phàn phản kháng.

Nhưng mà sau khi bình tĩnh lại nó phát hiện thì ra là người quen của nó. Minh Nguyệt dáng vẻ dễ thương, vô cùng đáng yêu đang túm lấy chân nó kéo đi.

-Minh Nguyệt, em là đang kéo anh đi đâu đó?

-Giúp Minh Nguyệt cứu bạn.

Nghe nói Minh Nguyệt có bạn nó cũng hơi hiếu kỳ, bởi vì ngày trước đến ở trong động phủ của cô bé nó cũng không phát hiện có người bạn nào cả.

-Bạn của em à?

-Vâng. Bạn của Minh Nguyệt bị thương rất nặng. Thuốc mà anh cho Minh Nguyệt dùng hết rồi, anh giúp Minh Nguyệt với.

-Được rồi. Nhưng cũng đừng lôi anh đi kiểu này rất khó coi.

Nói rồi Không đưa tay cho cô bé, Minh Nguyệt lúng túng nắm lấy tay nó kéo đi. Hai người nhanh chóng biến mất trong màn nước tối tăm. Vài phút sau, hai người đi đến một hang đá nhỏ bên dưới lòng biển, một con cá heo đang bị thương rất nặng nằm ở đó.

Thật ngạc nhiên là cá heo không phải yêu thú mà chỉ là một con cá heo bình thường. Nó bị mỗi mũi lao đâm xuyên qua phần bụng, máu đang không ngừng chảy ra.

Nếu không nhờ có yêu khí của Minh Nguyệt hỗ trợ có lẽ nó đã sớm chết đi rồi. Không cho nó ăn một viên đan dược trị thương, giúp nó luyện hoá dược lực. Do mũi lao có đầu móc không thể rút ra một cách bình thường nên Không phải nhẹ nhàn bẻ gãy nó rồi mới từ từ rút ra khỏi người cá heo.

Toàn bộ quá trình mất gần mười phút, sau đó về thương cũng từ từ lành lại. Minh Nguyệt ôm bé cá heo nở nụ cười vui sướng.

-Cám ơn anh Thừa Không!

-Vừa nãy làm sao Minh Nguyệt tìm được anh vậy?

Trên khuôn mặt Minh Nguyệt hiện rõ sự lo lắng, cô bé nhìn cá heo con nói:

-Minh Nguyệt nhận ra được mùi của anh ở gần đây nên mới chạy đến tìm.

-Ồ. Không ngờ Minh Nguyệt còn biết đánh hơi đó. Vậy em chăm sóc bạn cá heo nha. Anh phải trở về rồi, bạn của anh đang chờ. Ngày mai anh sẽ đi tìm em.

-Không cần đâu. Đợi bạn cá heo tỉnh Minh Nguyệt sẽ đi tìm anh.

Những đan dược chữa thương lần trước Không cho Minh Nguyệt đã sử dụng trong lúc đi đánh nhau với đám yêu quái khác hết rồi. Nên nó tặng thêm cho cô bé ba lọ đan dược chữa thương (những thứ này đều do Vy luyện ra trong lúc luyện tập) rồi mới quay trở về.

Khi Không đi đến bờ biển đã không thấy Đường Lang đâu cả chỉ. Nó vội mở ra Long Nhãn nhìn khắp nơi nhưng không phát hiện hành tung của nó. Chỉ thấy đám người khi nãy vẫn còn ở bên trong rừng cây đi tìm kiếm cái gì đó.

Trên đường về khách sạn nó bắt gặp Vy và Mạc Tuyết Tình chạy đi tìm nó. Có lẽ do Đường Lang thấy nó biến mất nên đã thông qua trói buộc linh hồn nói cho Vy biết.

Vừa nhìn thấy Không, Vy đã nhào tới ôm lấy nó:

-Đường Lang nói anh đột nhiên biến mất dưới biển làm em lo quá.

-Có một người bạn tìm anh đi trị thương giúp một bé cá heo chứ không có việc gì cả.

-Ừm. Sẵn ra ngoài rồi chúng ta đi ăn khuya luôn nha.

Không gật đầu đồng ý, Mạc Tuyết Tình cũng không có lý do cự tuyệt. Ba người liền tìm một nhà hàng gần đó.

Bên trong nhà hàng đang có rất nhiều du khách, tìm lấy một bàn trống ba người ngồi xuống. Không lâu sau đó món ăn được bày ra, tất cả đều là hải sản thơm lừng.

-Nhà chị Tình ở Vũng Tàu à?

-Ừa. Còn nhà em ở đâu?

-Nhà em ở quận 2. Sao chị không về nhà.

-Ngày mai chị trở về một chút, nhưng chị không thích ở chung với bọn họ.

Biết là có việc khó nói nên Vy cũng không hỏi nữa mà chuyển sang chuyện khác. Hai chị em vui vẻ, còn Không bị bỏ sang một bên không ai ngó tới.

Mãi cho đến khi tính tiền thì mới đến lượt Không ra trận. Nó cầm tờ hoá đơn trên tay có chút trợn tròn mắt “Cái quỷ gì đây?”. Bên trong liệt kê: ba lon bia giá ba mươi triệu, hai kí cua giá hai trăm triệu… Tổng cộng mỗt bữa ăn hơn hai tỷ đồng.

Không phải là nó không trả nổi mà là cái giá này thật sự là không thể nào chấp nhận được mà.

-Đại ca. Nhà hàng các anh thật là biết làm ăn nha…

Nhìn thấy bộ dạng sắp bùng nổ của Không thì Vy liền biết sắp có chuyện rồi lớn rồi. Nàng không tiếp tục trò chuyện với Mạc Tuyết Tình nữa mà nghiên người qua chỗ người mình yêu.

Vừa nhìn thấy số tiền trên hoá đơn thì cũng không nhịn được mắng lên một tiếng:

-Cái gì… hai tỷ ba trăm triệu đồng. Bọn ngươi là muốn ăn cướp giữa ban ngày à?

Nghe được nàng nói, Mạc Tuyết Tình cũng trợn trắng mắt vội vàng giật lấy tờ hoá đơn. Ở địa bàn của mình cô làm sao có thể để mất mặt trước mặt người khác. Hai mắt tròn vo nhìn chằm chằm tên phục vụ gằng từng chữ một nói ra:

-Ngươi muốn chết đúng không? Mau gọi quản lý đến đây.

-Không cần gọi. Hoá đơn này là tôi bảo bọn họ tính như vậy đấy.

Ba người nhìn qua thì thấy là một thanh niên đang dùng ánh mắt thù địch nhìn Không.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.