Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dũng Xa Lộ Vs Không Mỡ Thừa

Tiểu thuyết gốc · 2069 chữ

Sau khi vui sướng trong lòng qua đi, Không nhìn thằng nhóc bán vé số nói:

-Đưa cho anh mượn cuốn sổ dò vé số xổ liền đi nhóc.

-Đây anh.

Tiếp nhận sổ dò, lựa ra bốn cái túi trúng thưởng, nó đem số vé số còn lại trả lại cho thằng nhóc. Rồi sẵn tiện móc ra năm chục nghìn đưa cho nó. Không không vội mở ra túi vé số, bởi vì bên trong có hai tờ trúng giải mười lăm nghìn, một tờ trúng giải một triệu đồng và một tờ trúng giải mười triệu đồng.

-Không cần thối. Số tiền thừa anh cho mày luôn đó.

Đúng là đang đói gặp được chiếu manh, làm cho Không vô cùng sung sướng. Mà thằng nhóc bán vé số cũng vui vẻ không kém. Mặc dù cảm thấy lạ vì sao người này không trực tiếp dò vé, nhưng cũng không tiện ở lại lâu nên cậu nhóc cám ơn rối rít rồi nhanh chóng rời đi.

Không cũng không tiếp tục ngồi hóng mát nữa mà lên xe chạy đi. Nó biết có một đại lí vé số ở gần nhà cho nên liền đến đó.

-Chị ơi, em muốn đổi vé trúng thưởng.

-

Chị chủ tiệm đang ở bên trong xem ti vi, nghe thấy Không gọi thì đứng dậy bước ra ngoài. Miệng nở một nụ cười thân thiện hỏi:

-Em trúng giải à? Đem vé số ra cho chị xem.

Bốn tờ vé số trúng giải đã được Không xé ra từ trước, nó mang ra đưa đến tay của chị chủ tiệm. Cô chủ tiệm nhận lấy rồi nhanh chóng kiểm tra qua mấy lần. Xác định là vé số trúng giải thật thì chị nhìn nó nói.

-Hai tờ trúng giải bảy, một tờ trúng giải ba, một tờ trúng giải nhất. Chúc mừng em nha. Chờ chị một chút, chị mang tiền ra cho. Em xem mua thêm một ít vé ủng hộ chị nha.

Sau đó chị chủ tiệm đi vào mang ra mười một triệu ba mươi nghìn đưa cho Không. Nó lại đưa lại cho chị ba mươi nghìn để mua ba túi vé số xổ liền khác. Cũng như lần trước, nó không có mở ra ngay mà lên xe chạy sang một đại lí vé số khác. Lần này không may mắn như lần trước, chỉ có hai tờ giải sáu và một tờ giải tư.

Cả buổi chiều, nó chạy từ đại lí vé số này sang đại lí khác. Nhưng không có chỗ nào trúng được giải cao cả, chỉ vài chục, vài trăm nghìn mà thôi. Tổng cộng số tiền mà nó thắng được đã lên đến mười tám triệu đồng.

“Đi một cái cuối cùng rồi trở về nhà thôi”. Thầm nghĩ như vậy nó mang theo hai tờ vé số trúng giải sáu đi vào một đại lí vé số trên ở chợ Tân Mỹ, quận 7.

Đổi xong vé trúng thưởng thì nó đi đến kiểm tra số vé số xổ liền. Đây là một đại lí lớn nên số lượng vé số tương đối nhiều, có cả vé số truyền thống và vé số vietlot. Lướt qua một lượt chỉ toàn những vé không trúng hoặc trúng giải tám (Giải tám được năm nghìn đồng tương đương hoà vốn, nên nó cũng không mua làm gì).

Nhanh tay chọn lấy được bảy tờ trúng giải sáu và ba tờ trúng giải năm. Nhưng lúc này ánh mắt nó quét đến một túi vé số sau cùng thì tâm thần chấn động. Bởi vì bên trong túi này là vé số chứa con số 18694. Mà trên bảng trúng thưởng giải đặt biệt cũng là 18694. Nhìn qua nhìn lại mấy lần, trái tim nó càng đập nhanh hơn.

Thêm nữa tờ vé số này đang bị một người cầm trên tay. Người này là một người đàn ông trung niên gần bốn mươi tuổi, dáng người gầy gò. Mặc quần đùi ngắn, áo thun, nhìn như mấy thằng nghiện vậy. Trên tay hắn ta đang cầm rất nhiều túi vé số xổ liền, đang do dự không biết nên mua tờ nào.

Còn Không lúc này thì đang chầm chầm nhìn vào tay của hắn ta. Tên này đột nhiên cúc hoa có chút buốt làm cho hắn rùng mình. Sau đó, hắn cầm lấy hai túi vé số rồi trả số còn lại trở về chỗ cũ. Không may là trong hai cái túi đó lại có một túi là cái trúng giải đặc biệt. Vừa quay đầu thì đã thấy Không nhìn chằm chắm mình, tên này lập tức tức giận quát.

-Nhìn cái gì. Đánh chết mẹ mày bây giờ. Tránh ra.

Trong lúc đang buồn vì tên này đã không để cái túi trúng giải đặc biệt lại thì bị tên này mắng. Dĩ nhiên là nó cũng không có yếu thế mà trừng mắt nhìn tên trung niên nói.

-Tao có mắt tao nhìn. Mày làm gì tao?

Nghe được thằng nhóc gầy như que củi, lại dám ngang ngược đối chọi với mình làm cho tên trung niên vô cùng tức giận. Hắn đường đường là Dũng Xa Lộ, đại ca của khu chợ Tân Mỹ này, vậy mà lại bị một thằng nhóc mới nhú khinh thường. Làm sao có thể nhịn, tên Dũng nhìn chòng chọc vào Không như muốn ăn tươi nuốt sống nó, gằng từng chữ nói.

-Mày chán sống rồi đúng không? Mày biết tao là ai không mà dám cà chớn vớ tao.

Không dĩ nhiên cũng không sợ mà trừng lai. Hai người bốn mắt nhìn nhau như toé lửa.

-Tao cóc cần biết mày là ai. Vô duyên vô cớ kiếm chuyện với tao thì mày cũng không yên lành được đâu thằng già.

Tên Dũng lúc này liền không nói nhiều mà giơ lên nấm đấm của mình đấm thẳng vào mặt của Không. Trong lúc nhất thời nó không kịp né tránh nên ăn trọn một quả đấm của tên Dũng vào mồm.

Một khắc sau, hai âm thanh “đùng”,“rắc” vang lên, một người ôm lấy cánh tay nằm lăn lộn trên mặt đất. Người nằm ở đó dĩ nhiên là tên Dũng Xa Lộ. Bởi vì cho dù chưa thích ứng được với cơ thể mới của mình, nhưng lực phòng ngự đã không phải là người thường có thể phán đoán.

Một đấm toàn lực của tên Dũng Xa Lộ không những không làm khuôn mặt Không có một chút tổn thương nào. Ngược lại lực phản chấn làm cho cánh tay của hắn đã bị gãy xương. Sau đó còn bị Không một tay đấm vào bụng văng ra xa. Lực đạo vừa đủ để cho hắn té ngã ra đường. Chứ nếu dùng toàn lực chắc tên này cặn bã cũng không còn.

Lúc này mọi người xung quanh mới kịp phản ứng nhìn đến chỗ này. Bảo vệ và nhân viên trong tiệm vé số chạy ra, một người trong đó nhìn xung quanh rồi lên tiếng hỏi.

-Đã xảy ra chuyện gì?

Thấy mọi người nhìn mình, Không cười nhạt, đưa tay ra như là không có chuyện gì to tác nói.

-Là thằng này kiếm chuyện đánh tôi, tôi chỉ phản kháng thôi.

Tên Dũng Xa Lộ lúc này cũng đã đứng dậy, đưa tay chỉ Không mà chửi:

-Con bà nó. Thằng chó này. Mày dám đánh bố mày. Hôm nay tao không giết mày, tao không phải là Dũng Xa Lộ.

Nghe được hắn nói, đám người xung quanh mới hoảng hồn. Mà ông chủ đại lí vé số mới để ý người nằm dưới đất lúc nãy là ông trùm của khu này liền nhanh chân chạy ra.

-Anh Dũng đến sao không nói với em một tiếng.

Tên Dũng không quan tâm đến tên chủ tiệm mà chỉ tay vào Không nói.

-Mày cho bảo vệ bắt nó lại cho tao. Nếu không sau này mày đừng hòng yên ổn làm ăn ở đây. Còn có tụi mày nữa, gọi người bắt nó lại cho tao.

Sau đó, hắn chỉ tay về phía những ông chủ của hàng gần đó lên tiếng quát. Đám người sợ như sợ cọp làm sao dám chống lại hắn. Mọi người nhanh chóng gọi bảo vệ của mình đến vây xung quanh Không lại.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, đám người liền chạy ra xa, không còn ai dám tới gần xem náo nhiệt. Dẫu vậy nhưng do bản tính nhiều chuyện không thể nào bỏ của đại bộ phận người dân Việt Nam mà họ đứng từ xa quan sát chứ không chạy trốn.

-Xem ra hôm nay thằng nhóc này xui xẻo rồi. Vào tay tên Dũng Xa Lộ không có mấy ai được lành lặn trở ra. Ai,…

Nhiều người tỏ ra thương tiếc, nhưng cũng không có ai dám đứng ra ngăn cản tên Dũng Xa Lộ và đám bảo vệ.

Trước tình cảnh đó, Không có chút lo sợ. “Con bà nó lần này chọc phiền phức rồi”.

-Tụi mày định làm gì tao. Nói cho mà biết tao đã báo cảnh sát rồi. Tụi mày mà làm bậy là công an còng đầu chết mẹ tụi bây bây giờ.

Tên Dũng đang bị đau đớn, nhưng nghe thấy lời này làm cho hắn cũng không khỏi cười to lên. Những tên chủ quán và bảo vệ cũng cười to không kém. Sau vài giây, hắn dùng cái tay trái của mình chỉ vào mặt Không nói.

-Mày đừng có chọc cười tao chứ. Đợi cảnh sát đến nơi thì mày cũng tàn phế rồi. Tao nói cho mày biết, cho dù tao giết mày ở đây, chưa chắc gì họ đã điều tra đến trên đầu của tao. Tụi bây lên, đánh nó cho tao.

Hét xong một tiếng thì hắn đứng yên chờ cho đám bảo vệ xông lên đánh Không. Dĩ nhiên lần này, nó không để cho người đánh mà không kịp phản ứng. Dù sao, bây giờ thân thể nó đã thoát thai hoán cốt, trở nên mạnh mẽ và linh hoạt vô cùng. Chỉ sau vài giây đã giải quyết gần mười tên bảo vệ.

Nó tủm tỉm nhìn tên Dũng Xa Lộ nói:

-Con mẹ mày. Gọi người đến đánh tao nữa đi. Hôm nay không dạy cho mày một bài học tao không phải là Không Mỡ Thừa.

Vừa định xông lên cho tên Dũng vài cái tát nữa cho hả dạ thì tên kia lại đưa tay lên ra hiệu dừng lại.

-Dừng lại một chút. Để tao gọi người.

Hắn nói xong, thì lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi đàn em tới hỗ trợ. Nhưng mà lúc này một bàn tay vỗ vào mặt hắn như trời giáng.

-Con bà nó. Thật sự còn định gọi người.

Tên Dũng ngã nhào ra đường lộn thêm mấy vòng mới dừng lại, trong lòng vô cùng uỷ khuất nói nhỏ “Chẳng phải vừa rồi mày bảo tao gọi người sao?”.

Không dĩ nhiên không cho hắn gọi thêm người rồi. Dù sao chuyện hôm nay náo có chút lớn rồi, nó cũng không muốn tăng thêm phiền phức nữa.

Không quay mặt lườm đám chủ cửa hàng gần đó. Sau đó đi đến bên người tên Dũng Xa Lộ, lấy ra cái bóp tiền của hắn, sau khi lấy hết tiền và hai tờ vé số thì ném trả cái bóp lại rồi nói.

-Những thứ này coi như tiền mày bồi thường thuốc men cho tao được chứ?

Tên Dũng Xa Lộ lúc này đã biết thằng nhóc trước mặt là cao thủ nên chỉ gật đầu chứ nào còn dám hó hé.

Không cho hết tiền và vé số vào túi quần của mình rồi nhìn năm tên chủ tiệm vẫn còn hoảng sợ đứng ở đó. Nó nhanh chóng quát lên.

-Còn đám tụi mày không tính bồi thường tiền thuốc men cho tao à?

“Là đám người bọn tôi bị thương nha. Ngươi có bị mất sợi lông nào đâu mà đòi tiền thuốc men”. Nghĩ là nghĩ như vậy nhưng đám người nào dám chống đối. Mỗi người lấy ra mười triệu tiền mặt đưa cho Không rồi nhanh chóng chạy đi.

- Hết Chương -

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 274

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.