Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm Bảo

Tiểu thuyết gốc · 1957 chữ

Một lúc sau khi đã bình tĩnh, Tiêu Dao từ từ đi tới chắp tay cúi đầu:"Lưu cô nương thành thật xin lỗi, vừa này trong lúc nóng giận ta hơi quá tay. Chuyện trước kia ta cũng có vài phần sai vì vậy cho ta nói lời xin lỗi lần nữa"

"Ta cũng không cầu tha thứ, chỉ là muốn cho cô biết thật sự lúc trước, ta không biết là có cô tại nơi đó,..."

Nhìn thấy được hành động này của Tiêu Dao, nàng cũng không nói ra lời gì. Chỉ là trên sắc mặt dịu đi vài phần không còn cau mày hung dữ, đùng đùng sát ý nhìn hắn như trước kia...

Bầu không khí lúc này vô cùng kỳ lạ, yên tĩnh đến lạ thường. Đến mức mà có thể dễ dàng nghe được tiếng tim đập, thình thịch.

Lúc này, Vân Thiên đột nhiên lên tiếng:" Phải rồi sư huynh! Không phải huynh nói muốn đến đây cùng nhờ sự trợ giúp hay sao.."

Nghe được lời này, Tiêu Dao có chút không hiểu nhưng lại không dám hỏi chỉ đứng xem tình hình.

La Nguyên chợt nhớ lại có chuyện, vỗ vỗ đầu:"À ùm đúng rồi! Vị Hàn đạo hữu này quả thật chúng ta đến đây chính là muốn nhờ đạo hữu giúp đỡ, cùng với chúng ta hợp sức tiêu diệt một con yêu thú cấp ba..."

Vừa nghe lời này Tiêu Dao không khỏi kinh ngạc, phải biết cấp ba yêu thú chính là tương đương vơi tu sĩ Trúc Cơ cảnh.

Không thấy hắn có động tĩnh ý định giúp đỡ, La Nguyên vội nói:"Thật không dám giấu, con yêu thú này cảnh giữ trong huyệt động không ít bảo vật. Mà trong đó có thứ mà chúng ta cần"

"Tuy nhiên vì không đủ nhân lực, mới quay trở lại nhờ sự giúp đỡ. Hàn đạo hữu yên tâm, chúng ta hứa sẽ chia sẽ một phần cho huynh! Thế nào không lỗ chứ"

Trong lòng Tiêu Dao lúc này, cũng không có cái gì là kích động. Nói về bảo vật sợ là trong hang động đó còn chưa đến ba phần hắn đang có...

Tuy nhiên nói là có, nhưng bản thân lại không cách nào sử dụng được, vì bên trong nhẫn được tạo lên mấy tầng cấm chế. Nên hắn chỉ có thể sử dụng những cái cấp thấp nhất thôi...

Suy nghĩ một hồi Tiêu Dao liền trả lời:" Thành Giao!"

Hơn nữa, hắn cũng muốn chiến đấu thử với yêu thú cấp ba, mặc dù là có nguy hiểm cộng với sợ chết. Nhưng người nói rất đúng, vũ khí không rèn làm sao sắc bén...

Huống chi với tình trạng này, đột phá trúc cơ mà không cần đan dược phải mất đến vài năm, không bằng tìm kiếm chút cơ duyên...

Hai canh giờ sau mọi người khôi phục lại trạng thái tốt nhất, rồi bắt đầu tiến về Yên Tam Sơn.

Vừa đi vừa nói chuyện một hồi, Tiêu Dao cũng biết được tên của mọi người.

Ba ngươi kia thì khỏi nói, còn về một vị nữ tử khác gọi là Nhạc Vân, còn cái tên tức giận nói hắn lúc trước gọi là Lâm Hóa Nguyên.

Trốc lát sau đã tới nơi, trước mặt sáu người là ba cái ngọn núi dính sát vào nhau, đỉnh ngọn tuốt trên tầng mây khó mà nhìn thấy được.

Phía cách đó không xa gần con thác nhỏ, bên dưới cái ngọn núi thứ hai có một hang động.

Lúc này La Nguyên cũng kêu mọi người dừng lại, chuẩn bị kĩ càng bắt đầu chiến đấu.

Nghe hắn bọn họ cũng không dám lơ là, bắt đầu thận trọng nhìn qua xung quanh mọi thứ một lượt. Tiếp theo đi phia sau lừng La Nguyên, đợi hắn ra chỉ thị.

Bước vào bên trong hang động, đi thêm hơn hai mươi mét.

Lúc nhìn thấy thứ bên trong tất cả mọi người liền hoảng hốt nuốt nuốt nước bọt.

Tiêu Dao cũng ngơ người tại chỗ, trước mắt hắn là một con yêu thú nhìn rất giống sư tử, nhưng khác là có hai cái cánh nhỏ, trên đầu mọc hai cái sừng...

Theo lúc trước La Nguyên đã từng miêu tả qua nhưng nhìn thấy vẫn là rợn người.

Được biết đây là một Giáp Mãnh Sư, còn này trời sinh mạnh mẽ nghe nói trưởng thành đã có sức mạnh cấp sáu yêu thú. May mắn đây mới là con chưa thành niên nên chỉ là cấp ba.

Chợt lúc này Tiêu Dao lùi lại mấy bước, sẵn sàng dùng thần tốc phù cùng với độn thuât bất cứ lúc nào.

Thiết nghĩ nếu có con yêu thú con, vậy chắn chắn con yêu thú mẹ đang ở đây. Nghĩ tới đây Tiêu Dao lần nữa run mình lo lắng, trong lòng cố trấn an bản thân.

La Nguyên lúc này quay đầu nhỏ giọng nói:" Mọi người giờ phút này con yêu thú mẹ đã rời đi, lúc này chính là thời cơ tốt nhât. Nhanh chống cùng ra tay lấy bảo vật, rồi rời đi..."

Bàn một số chuyện xong, bọn hắn cũng không dám chậm trễ lỡ mất thời cơ dẫn đến mất mạng, tất cả liền xông ra.

Hướng trước mặt bọn họ, một con yêu thú to hơn ba mét dần mở mắt, đứng dậy.

Nó rống lên một tiếng! Thanh âm phát ra làm tất cả mọi người gần như bị điếc tạm thời, trong đầu lúc này chỉ nghe tiếng "tích....."

Thanh âm lên đến mức bên ngoài các đàn chin đậu trên cây đồng loạt vỗ cánh sào xạc bay đi...

Tiếp theo nó liền hướng mọi người chạy đến, trên miệng tụ lại tia lửa bắn ra.

Mọi người sao khi định thần trở lại, lập tức chia ra né tránh. Sau đó mỗi người liền bắt đầu thi triển thần thông của riêng mình.

Lưu Huyền tại một bên đặt tay xuống đất miệng niệm khẩu quyết, bên dưới lúc này đột nhiên mặt đất nứt ra từ trong đó các rễ cây xanh to lớn đồng loạt hiện ra siết chặt yêu thú.

Yêu thú cảm thấy được rễ cây ngày càng siết chặt cơ thể, gào lên mấy tiếng. Sau đó thì liền từ miệng phòng ra hỏa khí khắp nơi.

La Nguyên tiếp theo lấy ra một cái bùa màu xanh, bắt đầu lẩm nhẩm pháp quyết:"Thiên Địa dẫn, lôi đình khẩu nhập bất xuất phá..."

Xẹt xẹt xẹt!!!...

Từ trong lam phù, một đạo lam quang hiện ra. Cũng tại đó tiếng xé gió chói ta nỗi lên, một tia lôi điện sắc bén từ trong phù hướng Yêu Sư bắn thẳng.

Lôi điện vừa bắn tới giật vào người yêu thú làm nó lại điên cuồng gào thét hơn, xung quanh có thể nhìn thấy được mấy tia điện nhỏ.

Những đòn tấn công liên tiếp sao đó bắn tới không thương tiếc.

Đột nhiên lúc này cả cơ thể yêu thú bắt đầu biến đổi, lớp da trở thành màu đỏ, hai sừng mọc dài hơn chút, cả cơ thể to lên năm mét...

Nhìn thấy trạng thái này, Tiêu Dao ngu người tại chỗ, trong lòng thầm nói:"What!!? Đây không phải chỉ kêu là yêu thú cấp ba sau. Khí thế cảm nhận lúc này ít nhất là cấp bốn đó!!!"

Mọi người xung quay thấy được biến đổi, cũng đồng dạng giống nhau lùi ra xa, bắt đầu thủ thế phòng ngự.

Yêu thú điên cuồng gấm thét, chân dẫm một cái mặt đất xung quanh liền nứt ra. Cả thân thể bay lên không trung, hai cánh lúc này vỗ mạnh một cái.

Từ trong không trung liên tiếp ngưng tụ ra chục cái lông vũ, theo đó ý niềm đồng thời phóng tới sáu tên nhân loại trước mặt.

Mắt thấy lông vũ sắc nhọn bay tới, năm người kia hợp lại, cùng lúc kết thủ ấn niệm linh quyết. Bên dưới chân lúc này một cái vòng tròn lam sắc hiện ra, hình thành một kết giới.

Còn Tiêu Dao đứng tại trung tâm kết giới, ra sức giúp đỡ truyền năng lượng vào...

Két két két....

Lúc này hơn chục cái long vũ sắc nhọn hướng kết giới màu xanh bắn liên tiếp, tạo ra động tĩnh không nhỏ.

"Không nghĩ tới con này lại mới sinh đã kế thừa thiên phú cuồng nộ hóa" Vừa kết trận chống đỡ, La Nguyên vừa nhăn mặt nói.

Cuồng Nộ Hóa! Như cái tên, khi bước vào trạng thái cuồng nộ. Yêu thú sẽ chuyển hóa lớp da thành màu đỏ thẳm, lớp da cũng tăng thêm mấy phần cứng cáp. Mọi chỉ số chiến lực đều tăng đến vượt bậc, nhưng chỉ có những yêu thú có cấp bậc huyết mạch cao cấp mới làm được.

Không ngờ đến yêu thú mãnh sư này, còn nhỏ đã kế thừa thiên phú Cuồng Nộ Hóa!

"Nguyên sư huynh! Giờ này chúng ta phải làm sao đây!?" Mấy vị đồng môn lúc này hoảng hốt, không khỏi sợ hãi mà hỏi.

"Đừng lo theo ta biết, thời gian duy trì Cuồng Nộ không lâu. Chờ thêm chút nữa nó liền mất hết sức chiến đấu. Quan trọng bây giờ là chúng ta phải kiên trì kết giới phòng ngự này!!" La Nguyên mặc dù trong lòng lo lắng, nhưng lại cố sức trấn an bản thân, tiếp tục nói.

Mặc dù nói là vậy, nhưng lượng chân khí tiêu hao rất nhanh, ước trừng bị tiêu diệt trước khí yêu thú kia kết thúc trạng thái!!

Bây giờ chỉ cầu linh thạch đủ nhiều duy trì chân khí mà thôi. Cũng may là Tiêu Dao về vấn đề linh thạch không có lo lắng, mỗi lần hết đều sẽ nhanh chóng lấy ra góp sức.

Chỉ có điều...

"Lỗ! Quá lỗ vốn rồi!!! Biết vậy đã từ chối không tham gia. Bỏ thời gian vài năm là được, không nên mất kiên nhẫn"

"Lần này chắc chắn phải lấy thật nhiều bảo vật a!!!"

Tiêu Dao không khỏi than thở, tự trách bản thân tham lam, không biết đủ...

Thời gian một khắc trôi qua, yêu thú kia vẫn mà vẫn chưa chịu thua không ngừng tấn công.

Số năng lượng tiêu hao linh thạch của Tiêu Dao đã hơn mấy trăm viên. Mọi người cũng rất tò mò không hiểu sao hắn lại có nhiều như vậy...

Một hồi lâu Tiêu Dao quay đầu hỏi:"La huynh! Có chắc là thời gian yêu thú kia dùng Cuồng Nộ sắp hết không!?"

La Nguyên lúc này sắc mặt ngượng ngùng nói:"A! Cái này đúng thật lẽ ra phải hết lâu rồi. Không biết tại sao vẫn như vậy!!"

Thời gian trôi qua thêm một chút...

Lúc này, mãnh sư yêu thú đang tung cánh trên không, trong miệng không ngừng bắn ra năng lượng. Đột nhiên dừng lại, hình dạng cũng bắt đầu trở lại như cũ.

Nó lúc này sắc mặt vô cùng tệ, đứng cũng chỉ có thêm miễn cưỡng giữ thăng bằng.

Nhanh như chớp, kết giới liền biến mất. Sáu người đồng loạt xông lên, chớp lấy thời cơ đánh nhanh thắng nhanh.

Mỗi người liên tiếp tung ra tuyệt chiêu chế ngự nó. La Nguyên lúc này trong chớp mắt chạy nhanh đến, một kiếm quả quyết chém ra. Tiếp theo sau đó là một màn máu tươi bắn ra, nội tạng cũng đồng thời loài ra.

Mọi người không chần chừ, chạy vào sâu hơn bên trong thì thấy...

Bạn đang đọc Tiên Đạo Vô Minh sáng tác bởi ThanhSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhSinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.