Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu Giá

Tiểu thuyết gốc · 1935 chữ

"Được rồi Tiêu Dao tiểu tử, người trở về đi. Mấy ngày sau lại tới tham gia đấu giá" Vạn Thiên vẫy vẫy tay nói.

Rời đi khỏi Vạn Bảo Các, Tiêu Dao tìm một quán trọ gần đó để ở tạm.

Bên trong phòng, Tiêu Dao ngồi trên cái giường, từ trong nhẫn phóng ra Hắc Bào đặc biệt kia cộng với Liễm Khí Thuật bí tịch.

Cầm trên tay cái áo, hắn có thể cảm nhận được vô cùng mỏng mặc vào rất thoải.

Từ những gì Vạn Thiên nói, Tiêu Dao cũng đoán được cái hắc bào này chắc chắn là có công năng đặc biết gì đó.

May mò một hồi, dù đã mặc vào Tiêu Dao vẫn chả thấy khác cái gì...

Bỏ cái Hắc Bào sang một bên, Tiêu Dao cầm lấy quyển bí tịch có khắc Liễm Khí Thuật lên, cẩn thận đọc hết.

Thời gian hai canh giờ thoáng qua đi, Tiêu Dao đồng thời úp quyển sách lại bắt đầu lĩnh ngộ.

Theo như trong đó, thì cẩn tập trung cao độ, thu lại khí tức ẩn vào trong đan điền,...

Chỉ cần không tùy tiện ra tay, tu vi khí tức sẽ không bị người cùng cảnh giới hoặc, lớn hơn vài tầng phát hiện.

Cùng lúc này tại một nơi khác~~~

"Này người chắc là kế hoạch sẽ thành công không có sai xót?" Một giọng nói thần bí vang lên.

"Đương nhiên là chắc chắn thành công rồi! Kế hoạch này ta đã chuẩn bị vô cùng hoàn hảo. Hơn nữa còn có mấy trường lão tông môn hỗ trợ, cộng với việc người của ta lén cài vào nên chắc chắn sẽ không có cái gì sai xót"

....

Thời gian ba ngày nhanh chống trôi qua, từ trong căn phòng. Tiêu Dao chậm rãi mở mắt, thần sắc vô cùng điềm tĩnh: " Cuối cùng cũng miễn cưỡng nữa bước nhập môn..."

Cái gọi là miễn cưỡng nữa bước nhập môn, chính là Liễm Tức Thuật hắn đã luyện đến trình độ, có thể trong thời gian một khắc ẩn giấu đi khí tức lẫn tu vi.

Nhưng cũng chỉ là một khắc, không nhiều hơn được.

Tiêu Dao cảm nhận lần nữa, sao đó hít một ngụm khí lạnh:"Cũng sắp đến lúc đấu giá mở rồi."

Tiêu Dao chầm chậm đứng dậy, thay đồ vệ sinh một chút, rồi đi ra ngoài tiến đến Vạn Bảo Các.

Vừa bước vào lần nữa, hắn không chần chừ đi thẳng đến cái căn phòng, phía bên trên có dòng chữ: Đấu Giá Hội.

Mở cửa đi vào, Tiêu Dao chỉ thấy một khu vực rộng lớn, xung quanh có ghế ngồi, bên trên còn có các phòng lớn, nhìn có thể đoán là dành cho khách vip...

Trước khi đi vào, hắn đã chuẩn bị một chút. Cả người Tiêu Dao mặc bộ hắc bào, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ che kín.

Theo như hắn đọc qua tiểu thuyết, bình thường nếu mua được thứ gì đó, chắc chắn sẽ bị chặn cướp...

Vừa bước vào Tiêu Dao tiến thẳng đến ngồi tại một chỗ chờ bắt đầu cuộc đấu giá.

Một lúc sau ghế ngồi đã đầy ắp, phía trên những căn phòng kia cũng có xuất hiện thân ảnh người đứng.

Đột nhiên lúc này, Cả khán phòng chợt tối đen như mực. Vừa thấy cảnh này vài người lo gắng mà thét lên...

Tại trên cái sân khấu cao cao trước mặt, một cột ánh sáng từ đằng đó hiện ra.

Chiếu trên sân khấu khiến cho mọi người có thể nhìn rõ, là một mỹ nữ thân hình bốc lửa vô cùng quyến rũ.

Nữ từ quyến rũ đó khẽ môi nhẹ nhàng, giọng nói thanh thoát:"Đã để cho chư vị đạo hữu chờ lâu"

Vừa cất tiếng nói, vô số những nam tu bên dưới bàn tán xôn xao.

"Không dài dòng nữa, món đầu tiên của cuộc đấu giá này là Hoàng Linh Chi năm trăm năm tuổi!!!"

Từ bên dưới sàn sân khấu, dần dần nâng lên một cái hộp ngọc màu xanh, xung quanh khắc những hoa văn lạ thường, bên cạnh còn tỏa ra hàn khí lành lạnh.

"Xin giới thiệu với các vị một chút. Đây là dược phẩm quan trọng để luyện chế ra trúc cơ đan, hay thiên tích đan..."

Tại phía trên nữ tử quyến rũ không ngừng giới thiếu về cái này.

Bên dưới lúc này, lại một trận xôn xao vang lên.

"Giá khởi điểm của cây Hoàng Linh Chi là một trăm linh thạch"

Nữ tử kia vừa hô giá.

Theo sau là những thanh âm vang lên.

"Một trăm linh thạch!"

"Hử! Một trăm mười linh thạch"

....

Một hồi sau đó giá của cây Linh Chi trăm năm đã lên đến còn số bảy trăm tám mươi linh thạch.

Lúc sau không thấy ai ra giá, nữ tử kia liền lớn tiếng nói:

"Còn ai ra giá cao hơn không?"

"1"

"2"

"3"

"Thành Giao" Vừa dứt lời, một đợt búa gõ mạnh xuống bục.

"Vị đạo hữu may mắn kia, lúc kết thúc có thể vào trung tâm tiến hành trao đổi.."

"Tiếp theo đây là vật đấu giá thứ hai: Cổ Đỉnh thần bí!!!"

Hình thức vẫn như cũ, phía dưới sàn sân khấu một cái cự đỉnh hình chữ nhật, có bốn chân,..., bộ dáng cũ kỹ được nâng lên.

"Xin giới thiệu một chút, đây là cổ đỉnh được tìm thấy trong một hang động, của bí cảnh thời thượng cổ. Dù không biết nó có tác dụng gì, nhưng các đại sư luyện khí cũng khẳng định qua. Thứ này không phải là vật tầm thường, vậy nên mới được đem đến đây đấu giá...

Giá khởi điểm của món này là một trăm mười linh thạch!!"

Lời vừa dứt, vô số thanh âm phàn nàn, khó chịu vang lên:

"Đây chính là xem người khác thành kẻ ngốc. Cái này nhặt ngoài đường một cái đỉnh còn đẹp hơn!!"

"Đúng vậy, các người muốn nói cái gì mà chẳng được. Kể cả là của đại tông sư luyện khí bình phẩm ta cũng không tin!!!

"Hơn nữa còn không biết để làm gì, mua về trưng cho đẹp à? Hay dùng để ngâm mình tắm"

Lúc này phía bên dưới xôn xao um sùm, nhưng không phải là ra giá mà lại là chê bai các thứ...

Đột nhiên lúc này, một thanh âm vang lên:"Ta giá một trăm mười linh thạch"

Lời vừa truyền, mọi người liền cả kinh. Hướng mắt về người toàn thân mặc hắc bào, trên mặt còn đeo mặt nạ.

"Tên này bị khùng à?"

"Muốn làm màu a!"

.....

Theo như kinh nghiệm mười năm của Tiêu Dao, đây rất có thể là bảo bối, mà bị nhân vật chính có được!!

Thấy vị Hắc Bào kia hô giá, mọi người liền ngạc nhiên. Mà tại trên sân khấu một giọng nói vang lên:" Còn ai nữa không, 1 2 3"

Nữ tử kia lần này, đấu giá rất nhanh. Giống như là sợ người khác đổi ý vậy.

Thời gian cứ như thế trôi qua mấy canh giờ.

"Vật đấu giá mười hai: Một quyển Biến Diện Quyết....Giá khởi điểm hai trăm linh thạch"

"Hai trăm ba mươi"

"Ba trăm"

....

"Một ngàn hai linh thạch"

"Một ngàn ba"

...

Tiêu Dao lúc này liền hét giá lên:"Hai Ngàn Linh Thạch!"

Vừa nghe được lời này đám người kia liền im lăng, phải biết quyển Biến Diện Quyết này cùng lắm chỉ có một ngàn mấy. Nếu không phải ngu thì chính là công tử thế gia đại tộc nào đó phá của!!

Nghĩ tới đây cũng không ai ra giá nữa mà lặng lẽ liếc nhìn tên Hắc Bào kia.

...

"Thành giao"

Sau khi xong việc, Tiêu Dao cũng không ngồi coi nữa mà lặng lẽ rời đi. Không hiểu tại sao trong lòng hắn lúc này luôn cảm thấy có gì đó vô cùng bất an...

Rời khỏi phòng, một nữ tử xinh đẹp bước tới:"Xin mời tiên sinh đến trung tâm thanh toán"

Sau đó Tiêu Dao liền theo nữ tử đó đi đến nơi giao dịch.

Vừa đến nơi hắn lần nữa gặp lại Vạn Thiên kia.

Tiêu Dao vội đi đến người trung niên họ vạn cuối đầu hành lễ:"Vạn Thúc!"

Vạn Thiên cũng đồng thời hướng mắt nữ tử kia, ám hiệu đi ra.

Hiểu ý, nàng liền lặng lẽ quay người mở cửa rời đi.

"Hà hà tốt lắm, không cần giả trang nữa. Chỉ còn ta với tiểu tử ngươi thôi" Vạn Thiên lúc này bật cười, nói tiếp.

Tiêu Dao cũng không nói gì, chỉ nhanh chống thu lại Hắc Bào.

Vạn Thiên đột nhiên quơ tay một phát, cái cổ đỉnh lúc trước vậy mà lại xuất hiện, đồng thời trên tay hắn hiện ra một cái quyển bí tịch.

"Đây cầm lấy" Vừa nói hắn vừa đưa quyển bí tịch cho thiếu niên trước mặt.

Tiêu Dao cũng đồng dạng trên tay biến ra cái túi nhỏ đưa cho Vạn Thiên. Chỉ thấy người trung niên cầm lấy, nhắm mặt lại đảo thần thức qua. Sắc mặt liền vui mừng:"Ha ha đúng là thú vị. Thiết nghĩ thế lực kia của tiểu tử người cũng không nhỏ"

Nghe Vạn Thiên nhắc đến gia tộc, Tiêu Dao cũng không có phản ứng hay nói bất cứ gì.

"Này cầm lấy đi. Đây là vật tượng trương cho khách đặc biệt, đến những nơi như Vạn Bảo, dược các, luyện khí các, có thể được giảm nữa giá và được chăm sóc tận tình..." Vừa giải thích, trên tay còn lại của Vạn Thiên biến ra một tấm lệnh bài. Phía trên có khắc đúng hai chữ “Đại Bảo”

Nói chuyện một hồi lâu cũng kết thúc. Tiêu Dao cũng thu lại vào trong nhẫn trữ vật, sau đó thi lễ rời đi.

Tại trong một căn phòng, Tiêu Dao lấy ra cái cổ đỉnh kia quan sát tỉ mỉ...

"Cái này vừa nhìn đã biến là hack gì đó. Có nên chuyền chân khí hay nhỏ máu không nhỉ?"

Vừa tự hỏi, Tiêu Dao liền đưa tay đến gần truyền vào năng lượng. Một lát sau vẫn không thấy có phản ứng gì.

"Bị lừa a!!?"

Tiếp theo đó trên tay trái Tiêu Dao xuất hiện một còn dao nhỏ, dứt khoát một đường vào ngón tay phải. Sau đó liền nhỏ từng giọt vào:"Cầu mong là thành công"

Lúc này bên trong cái đỉnh, vô số hào quang hiển hiện ra, vô cùng sáng chói. Đồng loạt văn tự kim sắc hiện ra, còn có những cái hình thù chân long kỳ lạ...

Sau một lúc liền biến mất, trở lại như cũ.

"What!!? Dị là có chưa?"

Tiêu Dao mặc dù khó hiểu, nhưng hắn vẫn biết đây chắc là bảo bối. Chỉ là bản thân còn yếu kém nên chưa đạt đến trình độ hiểu biết.

Hắn sau đó ngồi tại trên giường, tay cầm bí tịch mua được ở đấu giá lật từng trang ra đọc.

Tại mấy canh giờ sau, Tiêu Dao lúc này thần sắc có chút bức bối, vò đầu bức tai:"Aaaa, cái này là cái quỷ gì?!! Khó hiểu chết đi được. Lần này quá là lỗ vốn rồi"

Một thời gian sau, hắn lần nữa thu mọi thứ vào trong nhẫn. Bắt đầu suy nghĩ một chút về nơi ở nhà mới nên ở đâu.

Bạn đang đọc Tiên Đạo Vô Minh sáng tác bởi ThanhSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhSinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.