Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên Ngoại Gia Cát Uyên 18

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

“Đi thôi, Gia Cát tiểu đệ, ngây ra đó làm gì?”

Nghe thấy lời của Lý Cẩm Thư, Gia Cát Uyên mím môi, lên tiếng nói:

“Lý tiền bối, ngươi có thể trả lời ta vài vấn đề không?”

Nói xong hắn nghi hoặc liếc về cửa gỗ một cái.

“Không sao không sao, ngươi hỏi đi.”

“Vừa nãy họ đang làm gì thế? Tại sao kỳ quái như vậy? Nếu không hỏi rõ, ta thực sự không biết có nên vào Minh Luân Đường không.”

Tuy nói chỗ mà phu tử đến là đúng, nhưng có rất nhiều chuyện mà phu tử không ngờ đến, cũng không ngờ đến bạn tốt của hắn sớm đã chết hơn trăm năm rồi.

Trong thời gian dài như vậy, có trời biết rốt cuộc Minh Luân Đường đã thay đổi thế nào.

Đối diện với câu hỏi của Gia Cát Uyên, Lý Cẩm Thư cười nói:

“Không phải ta không nói với ngươi, nhưng có những chuyện buộc phải vào Minh Luân Đường mới có tư cách được biết, đây là quy tắc của Minh Luân Đường.”

Đối vời lời này, rất hiển nhiên Gia Cát Uyên không tán đồng.

“Lý tiền bối, ngươi không thể nói như vậy, chúng ta lén lút đến nơi này đã tuân thủ quy tắc của Minh Luân Đường chưa?”

Lý Cẩm Thư ngẩn người, sau đó cười:

“Ha ha ha, tên nhóc nhà ngươi, có điều ngươi nói cũng đúng, chúng ta đã ở đây rồi, cũng không cần tuân thủ quy tắc của Minh Luân Đường, huống hồ ngươi sắp phải vào Minh Luân Đường, biết sớm biết muộn cũng giống nhau.”

Nghe thấy lời đối phương, Gia Cát Uyên vối tiến lên một bước.

“Lý tiền bối, vừa nãy những người này đang làm gì? Tay chân của họ làm sao thế?”

“Thực ra cũng không có gì, người bên trong Giới Tử Trai chỉ là đang hỏi ghi chép lịch sử thôi, còn về tay chân và đầu của họ, đó không phải của họ, mà là nghịch tiên thuận nhân.”

“Hả?”

Gia Cát Uyên nghe mà mơ hồ.

“Ngươi đừng vội, từ từ nghe ta nói.”

“Gia Cát tiểu đệ, ngươi biết ngũ phương phật môn không?”

“Biết đôi chút, tư từng xem trên sách, phật gia cho rằng thế giới là ngũ phương, phật tổ quản lý thế giới ngũ phương.”

“Đó là trước đây, bây giờ thế giới ngũ phương không thuộc về phật tổ quản nữa.”

Gia Cát Uyên nghe mà đồng tử co lại.

“Nói như vậy, những lời trên sách đều là thật.”

“Đương nhiên là thật, hay là ngươi cho rằng nghịch tiên thuận nhân ở đâu ra? Nghịch tiên thuận nhân chính là chúng ta ở thế giới ngũ phương khác mà thôi.”

“Thì ra thế giới có năm bên? Hơn nữa bên trong năm thế giới còn có chúng ta khác?”

Gia Cát Uyên lập tức cảm thấy đầu óc hỗn loạn, nhận thức trước đây và nhận thức mới xung đột mạnh liệt.

Lúc này, Lý Cẩm Thư còn đang nói tiếp:

“Thực ra thế giới trước đây không phải là ngũ hương, mà hoàn toàn hỗn loạn, thế đạo thiên hạ và súc sinh đều ở chung với nhau, không có quy tắc gì, chuyện gì cũng không có trước có sau, thứ gì cũng không thay đổi.”

“Vốn dĩ trước đây luôn sống lẫn lộn như vậy, nhưng có người bắt đầu cảm thấy như vậy không đúng, trước nay như vậy là đúng sao? Người như vậy chính là tiên sư vạn đại.”

Nghe đến đây, nội dụng trên những cột trụ ở trong Giới Tử Trai nhanh chóng hiện lên trong đầu Gia Cát Uyên, lập tức liên kết những thứ đó lại.

“Tiên sư vạn đại hạ nét bút đầu tiên, mượn chữ nhập đạo, phá hỗn độn lập quy tắc, chia thế giới Giới Tử thành năm phần.”

Lý Cẩm Thư nói xong đưa tay ra vẽ một vòng tròn trên không trùng, điểm vào đông nam tây bắc trong vòng tròn.

“Năm điểm liên kết, chính là Minh Luân.”

“Còn cách nói của phật môn, nghe thử cũng được, nhân quả đều là sai, với họ, không phải phật gì làm chuyện gì, mà là người gì làm việc gì sau đó thành phật của họ.”

Nghe thấy lời của đối phương, Gia Cát Uyên không khỏi chấn kinh khẽ há miệng, tất cả mọi thứ Lý Cẩm Thư nói thực sự đã lật đổ nhận thức trước đây của hắn, những gì đối phương nói hoàn toàn khác với những gì mình học được từ phu tử.

Lại có đến năm thế giới, hơn nữa là năm thế giới liên quan đến nhau? Mà còn là từ một thế giới hóa thành năm thế giới?

“Vậy sao?”

Gia Cát Uyên dừng một lát, phát hiện ra điều nghi vấn, so với cách nói của đối phương, hắn vẫn cảm thấy cách nói của phu tử nhà mình đáng tin hơn.

Nghe thấy đối phương lại không tin mình, Lý Cẩm Thư liền không vui.

“Sao thế, ngươi không tin hả?”

“Lý tiền bối, không phải ta không tin, ngươi nói những lời hòa thượng nói là giả, vậy thì những lời Minh Luân Đường nói cũng có thể là giả thì sao?”

“Tiểu tử nhà ngươi, đúng là dê con mới sinh không sợ hổ, việc gì cũng dám nghĩ, ngươi tưởng là trò chơi trẻ con hả? Nói suông không bằng chứng? Ai nói to thì người đó đúng hả?”

“Ngươi có biết toàn bộ nghi lễ của Đại Tề đều là Minh Luân Đường định ra không? Tất cả đều được quan gia và Giám Thiên Ti công nhận.”

Nếu đã muốn giải thích rõ ràng với đói phương, Lý Cẩm Thư cũng không bận tâm lãng phí vài canh giờ.

Thắc mắc nghi ngờ với mình còn đỡ, nếu tên này dám chất vấn nghi ngờ việc này trước mặt lão tiền bối khác trong đường, sợ rằng tên này sẽ phải chịu khổ.

“Tiểu tử, ngươi có biết nghịch tiên thuận nhân là gì không?”

Trong lúc nói, cánh tay thứ ba của Lý Cẩm Thư thò ra từ dưới nách tay trái hắn, xua tay về phía Gia Cát Uyên dưới hiên nhà.

Bạn đang đọc Tiên Đạo Quỷ Dị (Bản dịch) của Hỗ Vĩ Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.