Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên Ngoại Gia Cát Uyên 1

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

“Đạo gia, đi bên này, cẩn thận dẫm vào shit.”

Ngô Thủy Phượng với vẻ mặt khổ sở vừa dẫn đường cho Lý Hỏa Vượng, miệng vừa lẩm bẩm càm ràm.

“Ầy, con trai ta ấy à, số mạng thật khổ, lúc nhỏ thân thể yếu ớt, một tay ta nuôi nó lớn lên, khó khăn lắm mới lấy được vợ, kết quả con chưa có cháu nội, con dâu đã trúng tà, khổ quá, số thật khổ quá.”

“Không chừng mấy ngày trước nàng ta lên núi hoang chặt củi, đến gần miếu hoang chọc phải thứ gì đó, nơi đó không thể đến, ở đó là Ngũ Thông, rất tà môn.”

Lý Hỏa Vượng vác hai thanh kiếm sau lưng cau chặt mày, nghe bà già càm ràm, quan sát môi trường xung quanh.

Thôn này trông có vẻ rất tồi tàn, tả tơi lụp xụp, tường xiêu vẹo, khắp nơi bẩn thỉu khiến hắn phải cau mày càng chặt hơn, người ở thôn trong rừng già núi sâu này có vể đúng là không nhanh nhẹn gì.

Đúng lúc này, Ngô Thủy Phượng đi đến cổng nhà liền dừng lại, nàng ta quay người, trong mắt mang theo kỳ vọng nhìn Lý Hỏa Vượnh nói:

“Tiểu đạo gia, ngươi xem, đây nhà nhà ta, con bé đang ở trong nhà.”

Hiện ra trước mặt Lý Hỏa Vượng là căn nhà gạch vỡ ba gian, bức tường bẩn thỉu dính bùn đất đã nứt hết, nhwg cũng tính là không lọt gió.

Lý Hỏa Vượng không nói gì, cất bước chân đi vào trong cửa, vừa bước vào, đã nhìn thấy một gã đầu trọc thật thà ngồi quỳ một bên góc tường, mày ủ mặt ê nói gì đó với một ông lão.

Còn cô gái gầy gò chùm cái chăn đỏ cũ đang ngồi khoanh chân trên giường cạnh lò, vẻ mặt ngẩn ngơ, trước mặt nàng ta, là ba cái bát cơm, trên mỗi bát cơm còn cắm ba nén hương.

“Đại Ngưu à! Đừng lo lắng, mẹ đã tìm được một đạo gia đến! Cho dù vợ ngươi trúng tà gì, chắc chắn có thể đuổi đi được!”

Ngô Thủy Phượng an ủi anh chàng đầu trọc xong, sau đó vội vàng đến trước mặt Lý Hỏa Vượng đang khoanh tay ngước ngực giải thích.

“Đạo gia, ngươi xem, đây là vợ của con trai ta, nàng ta tên là Triệu Nga, sinh năm con gà, sinh thần bát tự là.”

“Đừng nói những lời vớ vẩn này, nói trọng điểm đi!”

Lý Hỏa Vượng nói lời nghiêm khắc cắt ngang Ngô Thủy Phượng lôi thôi dài dòng, những người khác trong nhà lập tức bị khí trường của hắn dọa sợ ép lùi một bước, trông vị đạo gia thấp thoáng tỏa ra mùi tanh máu trước mặt có vẻ không được tốt tính lắm.

“Nàng ta trúng tà, trước đó vẫn còn tốt đẹp, bỗng nhiên gặp ma, tóm ta và con trai ta là lập tức cào và cắn, ngươi xem vết cắn của nàng ta cắn ta, đây là miêu yêu!”

Cùng với Lý Hỏa Vượng bước nhanh đến trước mặt cô gái trên giường bên lò, không chớp mắt nhìn chằm chằm nàng ta.

Tuy nhiên đối diện với sự quan sát của Lý Hỏa Vượng cô gái sắc mặt tái xanh này không hề hoảng sợ, ngồi ngủ gà gật ở đó.

Cho dù Đồng Tiền Kiếm của Lý Hỏa Vượng đã kề lên cổ của nàng ta, cũng không có phản ứng gì.

Anh chàng trọc đầu phía sau nhìn thấy cảnh này mà kinh hồn bạt vía.

“Đạo đạo gia! Đừng làm vậy! Đây là vợ ta! Tốn món tiền lớn cưới về đấy, còn chưa sinh con trai, không được giết.”

Đúng lúc này, cô gái trên giường đã có hành động mới, cơ thể nàng ta run lên, nấc cụt, sau đó cùng với cơ thể run lên không ngừng, cùng với tiếng nấc cụt, nàng ta bắt đầu lên tiếng.

“Hự! Còn dám tìm người, hự, bố con Trần thị? Các ngươi muốn nhà họ Trần tuyệt tự tuyệt tôn sao? Hả?”

Nghe thấy lời này, anh chàng trọc đầu ở cửa và cha của hắn lập tức bị dọa sợ, hai người vội vàng chạy đến trước giường dập đầu liên tục với cô gái.

“Ôi trời, đại tiên à, ngươi đại nhân có đại lượng, ngươi tha cho nhà ta đi, nhà họ Trần chúng ta đều là ngươi số khổ, khổ đến mức chưa từng làm chuyện xấu!”

Triệu Nga với mái tóc để xõa bỗng ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Lý Hỏa Vượng:

“Thịt! Ta muốn ăn thịt!”

“Ây! Có thịt, ta đi lấy cho ngươi ngay đây!”

Rất nhanh một bát thịt lợn đã hấp chín được bưng tới.

Triệu Nga trên giường thò hai tay tím xanh từ trong chăn ra, cướp lấy bắt ăn ngấu nghiến, giống như còn quỷ đói chết đầu thai vậy.

Vừa ăn hết nửa bát, nàng ta bỗng chỉ tay phải sang mẹ chồng của mình.

“Ngô thị! Ngươi ác đến cùng cực, ngươi không sống quá năm mươi tuổi đâu!”

Ngô Thủy Phượng nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trắng bệch, phải biết rằng nàng ta chỉ còn một năm nữa là đến năm mươi tuổi, đại tiên thần thông quảng đại này, nói mình sống không quá năm mươi, sợ rằng sẽ không sống quá năm mươi tuổi thật!

Nàng ta lập tức quỳ xuống, vừa cầu xin, cầu xin đối phương tha mạng cho mình, mình bị mỡ lợn che lòng mới nhất thời hồ đồ đi tìm đạo sĩ đến.

Lúc này trong phòng hỗn loạn, còn Lý Hỏa Vượng lại như một vị khách, đứng ở chính giữa nhà, nhìn mọi thứ xung quanh.

Đúng lúc Lý Hỏa Vượng nhìn thấy, dưới sự chỉ huy của Triệu Nga, anh chàng đầu trọc không ngừng đánh mẹ của mình, cuối cùng hắn cũng hành động.

Hắn cắm Đồng Tiền Kiếm về lại sau lưng, trực tiếp tóm lấy chăn trên người Triệu Nga giật xuống, lộ ra thân thể mỏng manh của Triệu Nga, nhưng vẫn chưa hết.

Lý Hỏa Vượng lại thò tay ra, tóm lồng ngực của Triệu Nga giật xuống, cùng với tiếng soạt soạt vải rách, cái yếm che ngực của Triệu Nga lập tức lộ ra trong không khí.

---

Tất cả các chương PHIÊN NGOẠI đều được đăng FREE.

Bạn đang đọc Tiên Đạo Quỷ Dị (Bản dịch) của Hỗ Vĩ Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.