Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ thành quân lệnh

Phiên bản Dịch · 2406 chữ

Chương 7: Thủ thành quân lệnh

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 00 : 35 : 57

Chương 7: Thủ thành quân lệnh

Trấn nhỏ, trong lữ quán, Viêm Phong tỉnh lại đã là ngày thứ hai, người Nhạn thành cũng đã tìm đến.

"Cửu trưởng lão, có chuyện gì mà cần ngươi tự mình đi tới chuyến này?"

Nhìn thấy trưởng lão vừa đến, Viêm Phong trong lòng kinh ngạc nhưng biểu bên ngoài tương đối bình tĩnh.

Viêm gia tuy nói là một trong những gia tộc lớn nhất của Đế quốc Hồng Tín, bất quá trưởng lão bên trong tổng cộng cũng chỉ có mười ba người mà thôi, nếu không có đại sự phát sinh trưởng lão căn bản sẽ không xuất động.

Viêm Phong suy nghĩ trong bụng so với bất kì kẻ nào đều rõ ràng hơn hết, hắn ở nhà không có địa vị gì đáng nhắc tới, nói chi là só sánh với tám anh cả khác, coi như là sự quan tâm cưng chiều của người khác với các tỉ muội cũng không bằng, sợ rằng so với hắn đều lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Coi trọng một tiểu bối không có địa vị? Không có khả năng! Dù cho là ai nói ra Viêm Phong cũng sẽ không tin, nhưng nếu như nói không phải thì cũng không đúng, có thể làm cho một vị trưởng lão tự mình xuất mã đến đây, vậy hiển nhiên là có chuyện tương đối trọng yếu cần bàn giao.

"Ta biết, bởi vì khi còn bé Cửu thiếu gia vẫn luôn rất bất mãn với ta, nhưng ta muốn nhắc nhở qua cho ngươi, Kỳ Đông Lai chết cũng không phải việc nhỏ, mặc kệ giết hắn là ngươi hay là có vị cao nhân đi ngang qua giúp ngươi một tay, ta tin tưởng người của trưởng lão hội rất có thể sẽ có hứng thú việc ngươi có thể giải nguy thành an, hãy tự lo liệu chuyện đã xảy ra đi. "

Cửu trưởng lão Viêm Tất Thăng cũng không để ý tới Viêm Phong có biểu cảm lạnh nhạt với mình hay khồng, mà nói thẳng suy nghĩ lo lắng của bản thân.Tiên Thiên cùng với Hậu thiên có một khoảng cách không thể vượt qua, huống chi Kỳ Đông Lai cũng không phải là Tiên Thiên thông thường, mà là cao thủ hiếm có cấp bậc tiên thiên của đế quốc Uyên Lâm.

Cho nên nếu quả thật Viêm Phong đã giết Kỳ Đông Lai, bất luận bên trong có hay không có chứa thành phần may mắn. Có thể một kích đem Kỳ Đông Lai mất mạng tại chỗ, công pháp tất nhiên thật không đơn giản, người của trưởng lão hội một khi phát hiện chuyện này chắc chắn sẽ đến hướng Viêm Phong mà đòi hỏi giao nộp.

Nếu người giết chết Kỳ Đông Lai không phải là Viêm Phong, nhưng có khả năng đem cao thủ Tiên thiên thành danh đã lâu dùng một kích mất mạng, nhân vật như thế này hội trưởng lão Viêm gia càng không thể bỏ qua cái cơ hội tốt kết thân này.

Vốn Viêm Phong dù gì cũng là Cửu thiếu gia của Viêm gia, trưởng lão hội dù có phách lối bá đạo như thế nào cũng không đến mức trực tiếp đòi hỏi, nhưng ai bảo sau lưng hắn không có chỗ dựa chứ? Bản thân của hắn đến nay càng không có tiếng nói trong tộc, một khi trưởng lão hội mở miệng hắn thậm chí ngay cả lý do cự tuyệt cũng không có.

Bởi vậy chỉ cần biết cái chết của Kỳ Đông Lai cùng Viêm Phong có quan hệ, một khi đưa tới chú ý của trưởng lão hội, Viêm Phong muốn thoát sợ rằng rất khó khăn.Cửu trưởng lão nói ra tiếng lòng khiến cho Viêm Phong âm thầm rùng mình, lúc đó hắn chỉ lo lắng hoàn thành nhiệm vụ mà phụ thân giao cho, vì bảo mệnh mà bất đắc dĩ mới sử dụng Càn khôn chỉ.

Hơn nữa, lúc trước hắn cũng không cho đó là có cái gì quá ghê gớm, nhưng hôm nay nghĩ đến lực lượng Hậu thiên có khả năng kích sát cao thủ Tiên thiên, mặc dù Kỳ Đông Lai lúc đó không có phòng bị, nhưng hiện tại Càn khôn chỉ trân quý trình độ sợ rằng so với trong tưởng tượng của hắn còn phải cao hơn rất nhiều.

Phải biết, coi như là một trong những công pháp mạnh nhất của Viêm gia là Hồn thiên chùy pháp, luyện đến mức tận cùng Hậu thiên cũng chỉ nghênh chiến với cao thủ Tiên thiên mới nhập môn mà thôi, đánh cũng miễn cưỡng không bại , muốn thắng lợi, thậm chí là chém giết đối phương căn bản không khả năng.

"Đa tạ Cửu trưởng lão nhắc nhở, bất quá ta nghĩ phụ thân mời Cửu trưởng lão cố ý đến đây, chắc chắn không chỉ là nhắc nhở ta chuyện đơn giản như vậy. ?"

Viêm Tất Thăng cố ý chỉ ra chuyện này, cũng cho thấy phụ thân của hắn đã thay lo liệu công việc, trưởng lão hội bên kia chí ít không cần phải lo lắng, mà nếu chỉ là như vậy, phụ thân còn không đến mức để cho Viêm Tất Thăng, đường đường là một trưởng lão tự mình xuất mã chuyến này.

Viêm Tất Thăng cũng không có lập tức trở về, mà lại lấy ra một xấp công văn đưa cho Viêm Phong.

"Để cho ta cố thủ bên trái cứ điểm Cự tượng thành?" Chỉ cần liếc mắt công văn đang cầm trên tay một cái Viêm Phong kinh nghi bật thốt.

"Đúng vậy, tộc trưởng cho rằng việc cao thủ Tiên thiên đánh lén chỉ là mới bắt đầu, mặc kệ thành công hay không, lấy dã tâm của đế vương đế quốc uyên lâm, xâm chiếm Nhạn thành theo kế hoạch sẽ là quy mô lớn, tình thế sẽ không bỏ dở. Nhưng chúng ta điều động đại quân còn cần thời gian, cho nên tộc trưởng quyết định để cho Cửu thiếu gia cố thủ Cự tượng thành, một khi đại quân đế quốc Uyên Lâm tới gầm thì cũng có khả năng khiến cho binh lực nước ta sắp xếp kéo dài thời gian chuẩn bị. "

Viêm Phong tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng hắn cũng đã ở Nhạn thành vài chục năm, một chút cơ bản nhất về quân sự mưu lược cũng có

thể hiểu được, hắn biết rõ Viêm Tất Thăng cũng không có nửa điểm nói dối, tộc trưởng lo lắng rất có thể sẽ trở thành sự thực.

Chỉ là ngăn chặn ở trước mặt Nhạn thành, cứ điểm phòng thủ không hề chỉ có một tòa Cự tượng thành, đại quân đế quốc Uyên lâm muốn trực tiếp dồn ép Nhạn thành, ngoại trừ Cự tượng thành ở ngoài, ít nhất còn có bốn con đường có thể lựa chọn.

Cự tượng thành bởi Viêm Phong tới phòng thủ, như vậy hắn tin tưởng mấy người huynh đệ rất khả năng cũng đều có một phần.

"Nói như vậy, đại ca bọn họ khẳng định đều tham dự việc này? Chỉ là, ta không rõ đại ca bọn họ có chỗ dựa, bảo vệ cho cứ điểm này cũng không phải là không có khả năng, tại sao tộc trưởng lại lựa chọn ta để đi phòng thủ Cự tượng thành?"

Sa trường lập công chính là chí hướng từ bé của Viêm Phong, nhưng sau khi kích động hưng phấn đi qua hắn lại âm thầm cả kinh, bởi vì thời điểm hiện tại hắn mới đột nhiên phát hiện, bảo vệ Cự tượng thành đối với những huynh đệ khác mà nói, có thể không tính là quá khó khăn, nói thế nào cũng có mấy thành nắm chắc, nhưng đối với hắn mà nói là hầu như không có khả năng.

Phải biết, tám vị anh cả khác đều có gia tộc mẫu thân sau lưng ủng hộ, bảo vệ cho một tòa cứ điểm độ khó tuy lớn nhưng cuối cùng cũng còn có chút hy vọng.

Còn hắn lại dựa vào cái gì? Mẹ của hắn tuy rằng cũng là thiên kim tiểu thư của một tiểu gia tộc tại đế quốc, nhưng mà cùng so sánh với lực lượng sau lưng của tám vị anh cả thì tiểu gia tộc của mẹ hắn một điểm thế lực căn bản đều không đủ dùng, không có khả năng giúp hắn có nhiều tác dụng bảo vệ cự tượng thành.

"Tộc trưởng cũng biết chuyện này rất khó, trong nhà ngươi còn dư lại mấy người huynh đệ, cũng chỉ còn lại có ngươi chưa có chút công lao nào, đương nhiên tộc trưởng đã cố ý phân phó, nếu mà ngươi không có nắm chắc mà nói, có thể lựa chọn không đi "

Viêm Tất Thăng trong lòng âm thầm thở dài, hắn biết rõ suy nghĩ trong lòng của tộc trưởng.

Dù sao ra chiến trường cũng không phải là trò đùa, mặc dù Viêm Phong thực lực miễn cưỡng đạt tới yêu cầu nhưng trên chiến trường quyết định không phải là một người vũ dũng, không có thế lực làm hậu thuẫn, muốn sống sót trên chiến trường là đều rất khó, chưa nói đến còn muốn giết địch lập công là điều mơ tưởng.

Giống như Viêm Tất Thăng sở liệu, Viêm Phong thật ra còn có chút do dự, hắn từ bé đã đọc thuộc chiến lược binh thư, tự nhiên minh bạch, cá nhân vũ dũng trên chiến trường không có bao nhiêu tác dụng, nhưng đối với hiện tại mà nói tại sao không cho mình một cơ hội?

Hắn hiện tại ngoại trừ tên tuổi ở ngoài là Cửu thiếu gia của phủ nguyên soái, có thể nói là không có gì cả, nhưng nếu như thật giữ được Cự tượng thành thì sao?

Thời điểm cơ hội tới gần cũng mặc kệ ngươi có hay không có chuẩn bị thỏa đáng, phải nhìn ngươi có dũng khí hay không đi tới thử nghiệm!

Nghĩ tới đây, Viêm Phong trầm ngâm thật lâu, trong mắt nhất thời hiện lên một chút kiên định:

"Ta đi! Bất quá, ta có một cái điều kiện, nếu mà may mắn bảo vệ được Cự tượng thành, ta hy vọng tộc trưởng có thể đem chức thành chủ Cự tượng thành giao cho ta."

Đúng vậy, chống lại đại quân đế quốc Uyên lâm đang đến gần, nhiệm vụ bảo vệ cho Cự tượng thành này tuy rằng tương đối nguy hiểm, nhưng mà sau khi thành công có thể trở thành người đứng đầu của một thành mà nói, hiện tại nguy hiểm cho dù lớn hơn nữa, Viêm Phong cũng muốn thử một lần.

Viêm Tất Thăng bất đắc dĩ lắc đầu, đối với Viêm Phong hắn rốt cuộc hoàn toàn phục.

Trên thực tế, đại soái Viêm Trung Tín cố nhiên hy vọng Viêm Phong có khả năng biết khó mà không lui, Viêm Tất Thăng trước khi tới đây, Viêm Trung Tín đã dự liệu được tính cách của tiểu nhi tử hắn sẽ lựa chọn như thế nào, lúc đó Viêm Tất Thăng tự nhiên không tin, nhưng sự thật trước mắt lại làm cho hắn chấn động không thôi.

"Điểm này Cửu thiếu gia hoàn toàn có thể yên tâm, trước khi tới nơi này, tộc trưởng cũng đã hứa hẹn, nếu mà Cửu thiếu gia thực sự có thể bảo vệ cho Cự tượng thành, sẽ không có ai chống đối Cửu thiếu gia nhận chức thành chủ. "

Nói xong, Viêm Tất Thăng từ trong lồng ngực lấy ra một xấp công văn cùng với một cây lệnh tiễn.

Quân lệnh!

Trong nháy mắt thấy lệnh tiễn, Viêm Phong nhất thời cả kinh, hưng phấn tiến lên mà nhận lấy.

Quân lệnh không thể so với những thứ khác, tác dụng hơn xa so với những cái gọi là văn kiện cơ mật còn muốn lớn rất nhiều, bởi vì chỉ cần hiện tại có miếng quân lệnh này, đến Cự tượng thành Viêm Phong hoàn toàn không cần lo lắng quân đội không phục, mà sẽ

chấp hành quân lệnh của bản thân vô điều khiện.

Về phần công văn thứ hai, không hề nghi ngờ, chính văn kiện chứng minh thành thủ Cự tượng thành, khiếm khuyết chỉ đơn giản đây

là bản sao lưu lại dấu gốc của ấn triện mà thôi.

"Cửu thiếu gia muốn bảo vệ cho Cự tượng thành chỉ dựa vào binh lực trong thành khẳng định không được, đến thời điểm thích hợp người có thể thử mượn ngoại lực, ta tin tưởng trừ ngươi ra còn có rất nhiều người không hy vọng Cự tượng thành thất thủ. "

Viêm Tất Thăng đứng trong phòng một lúc, thẳng đến khi nói xong lời này lúc này mới quay mình ly khai

Khi còn bé, không có mẫu thân chiếu cố, chỉ có lão sư Viêm Tất Thăng cho hắn cảm thấy một chút tình thân vẫn còn tồn tại, có thể không lâu sau đó, phát hiện Viêm Phong bởi vì duyên cớ tư chất nên mấy năm không tiến giai được, nhưng cũng bởi vì thế mà Viêm Tất Thăng lạnh lùng, nên đáy lòng của hắn còn có một chút thân tình liền gạt bỏ.

Đương nhiên, Viêm Tất Thăng lựa chọn kỳ thực cũng không sai, Viêm Phong hiểu chuyện nên cũng có thể hiểu được, nhưng lý giải cũng không hề biểu thị cùng người khác so đo, đây cũng bởi vì nguyên nhân chủ yếu đến từ lời nói lạnh nhạt của Viêm Tất Thăng.

Bất quá, Viêm Tất Thăng trước khi rời đi lưu lại câu nói này, thật ra đã để cho đáy lòng Viêm Phong nhất thời chảy qua một tia tình cảm ấm áp, nhưng cũng không hơn.

Dù sao, vết thương tâm hồn khi còn bé lưu lại, cũng không phải là đôi lời quan tâm liền có thể bù đắp lại.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.