Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân địch sắp tới

Phiên bản Dịch · 2328 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 11 quân địch sắp tới

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

dd:hiepcongtudaica

Chương 11 quân địch sắp tới

Sau khi vụ nổ vang lên, một mặt tường của hậu viện trực tiếp đổ nát, một đám hộ vệ vội vàng bước lên phía trước dìu Viêm Phong từ trong một đống đá vụn ra.

Mấy ngày hôm trước tốt xấu như thế nào cũng còn có thể cùng Thiết Du Bích chống lại mấy chiêu, lúc này thậm chí ngay cả một chiêu cũng không đỡ được, nhưng không thấy thần sắc trên mặt Viêm Phong có nửa điểm chán nản, trái lại lại lộ ra vài phần hưng phấn cùng kích động:

"Đa tạ tiền bối chỉ điểm"!

Một đám hộ vệ nguyên bản còn tưởng rằng Viêm Phong không thể tạo cho Thiết Du Bích một chút phiền phức, thì thần sắc chí ít cũng phải xuất hiện một chút thất lạc, nhưng không, Viêm Phong lúc này phản ứng vui mừng lại khiến cho bọn họ nghi hoặc trong lòng.

Trái lại, Thiết Du Bích đã thu một thân lười nhác cùng khinh thị lúc trước, xong lại giận dữ nhìn Viêm Phong chòng chọc hồi lâu, sau cùng lại mỉm cười, hứng thú nhìn Viêm Phong một cái rồi xoay người tiêu sái rời đi.

Nơi này chính tuy là phủ thành chủ, Thiết Du Bích muốn đi thì đi muốn ở thì ở, không một ai tiến lên ngăn cản, tựa hồ đã sớm tạo thành một tập quán.

Nhìn Thiết Du Bích biến mất ngoài cửa lớn, Viêm Phong lúc này mới nhặt kim chùy dưới chân lên.

Hồn thiên chùy pháp, một trong những công pháp tổ truyền mạnh nhất của Viêm gia, mặc dù Viêm Phong hiện đang tu luyện Càn Khôn chỉ còn lợi hại hơn Hồn thiên chùy, nhưng Hồn Thiên chùy pháp có ý nghĩa khác nên hắn chưa bao giờ nghĩ tới buông bỏ tu luyện.

Chỉ là trở ngại về tư chất không đủ, tròn ba năm nhưng thực lực của hắn vẫn thủy chung dừng lại tại Hậu thiên trung giai, thực lực không đạt đủ yêu cầu nên không thể luyện tập được chùy pháp cao giai.

Lần này bởi vì quyết tâm cùng cao thủ Tiên Thiên đánh một trận nên mới đột phá một cách may mắn, lúc trước tiến giai đã thỏa mãn yêu cầu tập luyện chùy pháp cao giai, chỉ là vẫn không có thời gian mà thôi, thẳng đến lần này đến Cự Tượngthành lại đúng lúc đụng tới cao thủ Tiên Thiên Thiết Du Bích có thể gây áp lực, hắn há sẽ bỏ qua một cơ hội tốt để luyện tập chùy pháp một cách tuyệt hảo như vậy?

Mấy ngày nay luận bàn cùng Thiết Du Bích Viêm Phong sở dĩ thủy chung chỉ dùng lại một chiêu của Hồn thiên chùy, mục đích chính hy vọng có thể mượn cơ hội này đột phá chùy pháp trung giai đi vào cảnh giới chùy pháp cao giai, vốn Thiết Du Bích muốn biết một chút về Viêm Phong xem có bản lãnh gì khiến mình e ngại, lại vừa đúng lúc tạo thành điều kiện tốt nhất để hắn bồi luyện.

Thiết Du Bích tốt xấu gì cũng tính là nhân vật thượng tầng tại Nam Uyển thành, mắt thấy chùy pháp của Viêm Phong bất chợt uy lực tăng lên gấp bội, nhất thời minh bạch bản thân tự nhiên thành người bồi luyện, ngẫm lại việc này trong lòng tự nhiên sẽ có chút khó chịu.

Nhưng nghĩ tới thời điểm này Viêm Phong mơ hồ tạo ra loại cảm giác nguy cơ, hơn nữa Viêm Phong vừa rồi trong lúc nhất thời có thể bất chợt bộc phát lực lương tạo áp lực cho hắn, Thiết Du Bích không có tức giận, trái lại đối với Viêm Phong càng cảm thấy hứng thú về chiến lực vừa mới phát ra.

Thiết Du Bích cũng minh bạch, coi như Viêm Phong bây giờ dựa vào uy lực chùy pháp bội tăng nhưng vẫn như cũ không thể uy hiếp được hắn, Viêm Phong thủy chung không chịu xuất ra thủ đoạn đủ để uy hiếp được hắn nên hắn cũng không cần phải tiếp tục ở lại chỗ này.

Mấy ngày sau ở phương bắc bên ngoài một thung lũng, đi trên đường lớn không nhanh không chậm một là một đội nhân mã không thấy được điểm đầu và cuối, mà ngay tại phía trước đội ngũ xuất hiện một đại hán khôi ngô cưỡi một con ngựa cao lớn đang kiêu ngạo ngẩng đầu, trên gương mặt xuất hiện thần sắc nghiêm túc.

Bắc Đường Ngạo là đại tướng tiên phong, tại đế quốc Uyên Lâm ngồi vững ngôi vị đệ nhất cao thủ trong nhiều năm, thực lực lúc tại hậu thiên đỉnh phong có thể trực tiếp so chiêu với cao thủ Tiên Thiên, mà bây giờ lại là một trong số ít chiến tướng đạt cấp bậc Tiên thiên.

Lần này bệ hạ của đế quốc Uyên Lâm tự mình dẫn dắt trăm vạn đại quân đem binh trấn áp Nhạn thành, năm đạo quân đi tiên phong phân biệt tiến sát xung quanh năm tòa cứ điểm của Nhạn thành, đại tướng tiên phong Bắc Đường Ngạo suất lĩnh năm vạn nhân mã, mục tiêu chính là chiếm lấy mấy trăm dặm Cự Tượng thành.

Năm vạn đại quân từ từ thẳng tiến, lúc này lại thấy một con khoái mã chạy vội tới đi thẳng tới trước mặt đại tướng Bắc Đường Ngạo.

"Tướng quân! Tin tức đã xác nhận, Cự Tượng thành lưu lại binh lực chỉ có năm ngàn, bất quá ngoại trừ năm ngàn binh lực thì hiện tại ở trong còn có một chút cao thủ giang hồ tham dự trong đó ".

Cao thủ giang hồ? Bắc Đường Ngạo trên mặt lộ ra thần sắc xem thường, hắn xuất thân quân ngũ, từ trước đến nay không thèm để vào trong mắt cái gọi là giang hồ cao thủ, thuận miệng nói ra:

"Chính là năm ngàn binh lực, xem ra Viêm Trung Tín lần này thực sự là bế tắc, lại dám để cho năm ngàn binh lực đóng ở một tòa thành cứ điểm?".

"Tướng quân, Cự Tượngthành chỉ có năm ngàn nhân mã, vậy chúng ta bây giờ có hay không nên tốc lực tiến về phía trước?"

Bên ngoài Cự Tượng thành, phía sau có hơn mười cặp mắt đều đang phát nhiệt dồn dập nhìn về phía Bắc Đường Ngạo, tựa hồ chỉ cần Bắc Đường Ngạo ra lệnh một tiếng, đại quân liền lập tức dốc hết tốc lực chạy về phía Cự Tượngthành, nhất cử đem Cự Tượng thành vây lại.

Chiến tranh giữa hai đại đế quốc Hồng Tín và Uyên Lâm chưa bao giờ đình chỉ, nhưng hơn mười năm trước, bởi vì tồn tại Viêm Trung Tín, những chiến trường khác của Đế quốc Uyên Lâm tuy liên tiếp thắng lợi tại chiến trường phương bắc, nhưng vẫn tương đối biệt khuất trước Viêm Trung Tín.

Lúc này trăm vạn đại quân trực tiếp dồn ép Nhạn thành, tình thế thuận lợi tốt đẹp vô cùng nên những tướng sĩ bị Viêm Trung Tín áp chế hơn mười năm tự nhiên rối rít kích động vô cùng.

Chỉ là có năm ngàn binh mã Bắc Đường Ngạo đương nhiên sẽ không để vào mắt, mắt thấy một đám tướng sĩ chiến ý thông thiên nhất thời nhếch miệng cười cười.

Cũng trong lúc đó, tại hậu viện Cự Tượngthành, Viêm Phong đã vận chuyển đem cung nỏ khí giới an bài thỏa đáng,lại thấy Vũ Quan tiên sinh Cao Lạc Trần vẻ mặt ngưng trọng đi tới.

"Cửu thiếu gia, theo tin tức đáng tin cậy, hiện tại năm vạn đại quân tiên phong của đế quốc Uyên Lâm đang hướng về phía Cự Tượng thành của chúng ta mà đến, chậm nhất là hai ngày sau sẽ xuất hiện ở ngoài thành. "

Cao Lạc Trần vừa đến, Viêm Phong vừa mới bắt đầu còn có chút ngạc nhiên, mấy ngày nay hai người bọn họ tổng cộng cũng chưa gặp nhau vài lần đang định hỏi vài câu. Nhưng khi nghe được tin tức này, trong lòng hắn nhất thời kinh hãi, cũng không kịp hỏi rõ ngọn nguồn tin tức mà để cho hộ vệ bên cạnh đem những người khác gọi tới, cùng nhau thương lượng đối sách thủ thành.

Trong hậu viện, Trâu Chính, Cao Lạc Trần, thống lĩnh Vệ quân, Thiết Du Bích cùng với đại biểu của đám người cao thủ giang hồ dồn dập ngồi xuống.

Nghe được tin tức năm vạn đại quân của đế quốc Uyên Lâm tới gần Cự Tượng thành, không giống với Viêm Phong, thống lĩnh tướng quân trầm mặc chốc lát,cau mày nghi hoặc nhìn về phía Cao Lạc Trần hỏi: "Tiên sinh, tin tức này có thể tin được hay không?"

Trên thực tế, Nhạn thành cũng không có thiếu mật thám, nếu quả thực có năm vạn quân địch sắp tới, bên phía Nhạn thành không có khả năng không truyền tin tức về.

Hiện tại ngay cả mật thám của Nhạn Thành đều không thể thăm dò được tình báo, thử hỏi Vũ Quan tiên sinh Cao Lạc Trần làm sao mà biết được?

Nếu như là văn nhân, biết được đại danh của Cao Lạc Trần là Vũ Quan tiên sinh, tất nhiên không có khả năng không hề cố kỵ mà chất vấn trước mặt, nhưng thống lĩnh tướng quân này cũng không phải văn nhân, đối với danh sĩ đế quốc tuy rằng cũng rất tôn kính, nhưng hiểu biết cũng tương đối hữu hạn, nên thời điểm chất vấn hắn tuyệt không có quá nhiều lo lắng.

Cao Lạc Trần tựa hồ không nghe được nghi vấn của vị thống lĩnh tướng quân, cười nhạt im lặng không nói, trái lại Thiết Du Bích đột nhiên hừ lạnh một tiếng, không khách khí chút nào hỏi ngược lại: "Thư sinh là danh sĩ đế quốc, quân tình đại sự loại này ngươi cảm thấy hắn cần phải bịa đặt sao?"

Đúng vậy, Cao Lạc Trần đường đường là danh sĩ đế quốc, nếu như thế chủ động đi tới Cự Tượng thành hỗ trợ thủ thành, với uy vọng khắp cả nước hắn kiên quyết sẽ không dễ dàng lấy đại sự quân tình ra để đùa giỡn.

Thống lĩnh tướng quân suy nghĩ một chút, minh bạch bản thân đã đa tâm , nhất thời đỏ mặt ngậm miệng thật chặt không dám nói câu nào nữa.

Trên thực tế, tại đây người nào trong lòng cũng đều hoài nghi tin tức đó có chuẩn xác không, há chỉ có một mình tên thống lĩnh nghi hoặc? Bất quá, vị thống lĩnh này nhanh mồm nhanh miệng, là người đầu tiên mở miệng mà thôi.

Viêm Phong tự biết tuổi còn nhỏ, trong quân đội cũng không có uy vọng gì, ngoại trừ khi còn bé đọc qua một chút binh thư, chiến trường ở ngoài cũng chưa gặp qua một lần nào, cho nên hắn cuối cùng cũng không có mở miệng là muốn nghe mọi người cùng nhau lấy ra một cái chủ ý.

Mắt thấy mọi người ai ai cũng im lặng mà không nói, vẻ mặt ngưng trọng thần sắc khổ não, nhưng là chỉ có Vũ Quan tiên sinh vẫn lạnh nhạt tự nhiên, Viêm Phong nhất thời bừng tỉnh, liền vội vàng hỏi:

"Tiên sinh đã có kế sách ứng địch nhân sao? Viêm Phong tuy không có kinh nghiệm chiến đấu sa trường, nếu mà tiên sinh có việc gì cần cứ việc nói thẳng, chỉ cần có thể bảo vệ cho Cự Tượngthành, Viêm Phong tất nhiên sẽ nhất định làm theo. "

Cao Lạc Trần mỉm cười liếc nhìn Viêm Phong một cái, lúc này mới nhàn nhạt gật đầu:

"Kỳ thực, năm vạn đại quân của đế quốc Uyên Lâm cũng không phải khó ứng phó, chân chính khó đối phó chỉ là những nhóm lợi khí đại pháo chờ công thành kia".

Lợi khí công thành đối với Cự Tượng thành tạo ra uy hiếp tương đối lớn, những thứ này Viêm Phong tự nhiên cũng biết, nhưng hắn thấy, năm vạn đại quân của đế quốc Uyên Lâm uy hiếp chắc chắn cũng không chỉ do nhóm lợi khí công thành này.

"Năm vạn đại quân tuy rằng khí thế to lớn, nhưng chúng ta cũng có ưu thế của chúng ta, đại quy mô về tác chiến chúng ta đánh không lại năm vạn đại quân, nhưng nếu bàn luận về năng lực tác chiến của từng binh sĩ, binh lính bình thường bên kia trên tay chúng ta đồng dạng cũng không chịu nổi một kích, chỗ chúng ta phải nghĩ ra cách đơn giản nhất xem có biện pháp nào đem quân địch xé lẻ ra, tiêu diệt từng cái ".

Năm vạn đại quân xác thực không phải là điều mà Cự Tượng thành có khả năng ngăn cản được, nhưng đừng quên, trong Cự Tượng thành hôm nay, lực lượng lớn nhất cũng không phải là năm nghìn binh mã mà là ba nghìn cao thủ giang hồ chạy tới tương trợ

Những thứ khác không nói chứ cao thủ giang hồ kém cõi nhất đều có thực lực Hậu thiên, đơn đả độc đấu một người có thể đối phó ít nhất là mười binh lính bình thường, người thực lực hơi cao cường một chút thậm chí có thể lấy một địch trăm.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.